Chương 91 + Chương 92

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 91

Edit: Lune

... Ăn?

Ăn mấy thứ này ấy hả?

Nha Thấu lặng lẽ rụt về sau.

Mấy con cá kia vẫn còn ngọ nguậy kìa, con cá đuối kia bị ngất chứ không phải chết! Tại sao lại có thể bình tĩnh móc gan cá mập ra vậy!?

Bé con bị mấy thứ này dọa cho hết hồn, mãi đến khi chạm vào đáy vỏ sò mới phát hiện không còn đường lùi.

Người cá đuôi xanh lục ngượng ngập nói: "Đây đều là những món chúng tôi thích ăn nhất, Nha Nha mau ăn đi."

Bọn họ không có kinh nghiệm sống chung với loài người, không biết cậu có thể ăn được những gì, cho nên mang hết những thứ Người cá thích ăn đến.

Chẳng hạn như đống hàu kia, vừa nhìn đã thấy quá trời thành ý của bọn họ rồi.

001 và Hệ thống Tình Yêu hiếm khi sững sờ cùng lúc, sau đó nhìn ký chủ đầy đồng cảm.

Đưa vỏ sò lớn mà tộc Người cá thích cho cậu ngủ, lại tặng hàu cho cậu ăn, đám Người cá này thực sự rất thích ký chủ (thiếu chủ) của bọn nó, nhưng cách ăn khác nhau mới là chướng ngại vật lớn nhất.

Người cá ăn đồ sống, răng nanh sắc nhọn lại có sức chiến đấu cao, về cơ bản thì đồ trong biển chỉ cần không quá khó ăn thì đều có mặt trong thực đơn của bọn họ.

Chỉ là do kén chọn nên họ sẽ lựa chọn kỹ càng trong đó, hàu dễ cạy vỏ thế này đã thành món khoái khẩu của họ, vỏ sò đủ mọi màu sắc cũng theo đó mà trở thành đồ trang sức ưa thích của họ.

Chủng tộc có trí tuệ cao trong đại dương không nhiều lắm, Người cá là một loại, cá voi sát thủ là một loại, cho nên quan hệ giữa hai tộc này khá tốt, dẫn đến việc hai tộc bắt đầu ăn gan cá mập.

Ở nơi có Người cá sinh sống sẽ không có cá mập, Nha Thấu chẳng biết nên mừng hay không nữa

Sau khi ăn thịt xong, bọn họ sẽ ăn một ít rong biển để giải ngán, hoặc là ngậm miếng sứa, một số loài sinh vật có độc chẳng qua chỉ như đồ trang trí với họ thôi.

Nha Thấu nghe 001 giải thích mà sửng sốt hơi hé miệng, may mà có viên ngọc trong miệng nên nước biển mới không tràn vào.

【Với lại loài người cũng nằm trong thực đơn của người cá.】

Nha Thấu: !!!

Cái... cái gì cơ?

Quả nhiên không có chuyện cổ tích nào ở đây hết!!

Cậu run rẩy mãi vẫn chưa rặn ra được chữ nào, 001 lập tức bổ sung nốt câu phía sau:【Người cá là động vật ăn thịt mà, loài người chỉ có trong thực đơn thôi chứ bình thường họ không ăn đâu, vì cơ thể con người chẳng có mấy thịt, sao phải đi bắt giết một con người thay vì đến vực sâu bắt mấy con cá biển khổng lồ lên ăn chứ, bạch tuộc cũng được.】

"..." Cảm ơn, nhưng mà chẳng thấy an ủi được tí nào.

【Điểm thiện cảm của họ với ngài rất cao, chỉ cần không chạm phải ranh giới cuối cùng thì bọn họ sẽ không làm hại ngài đâu.】Hệ thống Tình Yêu lên tiếng, thành công trấn an được Nha Thấu.

Phản ứng quá bất thường của thiếu niên loài người cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của đám Người cá này, bọn họ do dự nói: "Nha Nha không thích ăn mấy thứ này à?"

Nha Thấu gật đầu.

"Vậy cậu muốn ăn gì? Giờ bọn tôi sẽ lập tức đi bắt cho cậu." Dáng vẻ trông như kiểu chỉ cần cậu nói ra là bọn họ sẽ lập tức quẫy đuôi đi làm ngay vậy.

Nha Thấu không thích ăn hải sản, cũng không muốn ăn đồ sống, cho dù có bắt thêm nữa thì cũng chỉ toàn là đồ dưới biển thôi.

Cậu muốn lên bờ QAQ.

Nha Thấu ỉu xìu nằm lại vào vỏ sò, nhỏ giọng nói: "Không cần đâu, mấy thứ này là được rồi. Đi săn nguy hiểm lắm, các anh không phải để ý đến tôi đâu."

Cậu không để đám Người cá kia mở miệng đã vội vàng dùng rong biển đắp lên người mình, trong giọng nói còn có chút buồn bã khó nhận ra: "Các anh ra ngoài trước đi, lúc nữa tôi ăn sau."

Giọng nói vừa mềm vừa nhẹ, lại vì đang ở trong nước nên phải xuyên qua tầng nước mới truyền được vào tai họ, cảm giác còn mềm hơn cả thịt hàu.

Nếu dùng lời nói bên thế giới loài người để hình dung thì giống như viên kẹo mềm sắp tan chảy vì buồn bã ấy.

Thế giới của Người cá không có kẹo, cho nên bọn họ chỉ cảm thấy thiếu niên có vẻ hơi buồn.

Rõ ràng Nha Nha không thích ăn mấy thứ này, đoán chừng là đột nhiên bị mang xuống biển nên cậu ấy mới thận trọng đến vậy. Vì không muốn để bọn họ phiền muộn nên mới ép mình chịu khổ như thế.

Người cá đuôi xanh lơ không ở đây, bọn họ như mất đi trụ cột chính, song lại không dám tùy tiện nói gì khiến thiếu niên buồn nên đành phải nghe lời lui ra ngoài.

Nha Nha đã phải chịu ấm ức rồi, không thể nói lung tung làm cậu ấy tủi thân thêm nữa!

Sốt ruột quá đi mất, phải nuôi kiểu gì đây!

Thiếu niên loài người xinh đẹp sắp bị bọn họ nuôi chết rồi phải làm sao bây giờ?

Trong mắt Người cá đuôi xanh lục lóe lên vẻ hoảng loạn, sau đó lập tức trở nên kiên định.

Cậu ta phải đi tìm Vương, Vương nhất định sẽ biết.

...

Trong phòng cuối cùng cũng không còn ai, Nha Thấu ngồi dậy, chuẩn bị bơi đến gần con cá đuối.

Sau khi cậu xuống biển, vì chưa biết ý nghĩ của thiếu niên thế nào nên đám Người cá không dám tùy tiện thay quần áo cho cậu, giờ cậu vẫn mặc bộ đồ giống tiểu vương tử lúc ở trên tàu.

Lễ phục tham gia sự kiện lớn ngâm trong nước chỉ tổ vướng víu, không chỉ nặng mà lớp áo lót bên trong còn dán sát vào da nữa.

Đoạn ống quần thì lỏng lẻo, hơi cử động tí là hở hết cả da thịt, đường cong mông nối liền với đoạn thắt eo hơi nhô lên, lúc bơi trông không giống người mà lại giống một con hải yêu ẩn mình dưới biển sâu, lên bờ để lừa gạt trái tim con người.

Mặc dù cậu đã ở dưới nước rất lâu nhưng có lẽ là vì có viên ngọc nên làn da không bị nhăn, trái lại còn do thiết lập của phó bản này nên trông càng trắng mịn hơn.

【Đệt... Đù, đù! Vợ nóng bỏng quá vậy! Đây là hải yêu tuyệt sắc nào đây! Quyến rũ quá đi mất, làm tim anh đập thình thịch.】

【Muốn biết nước của vợ với nước biển có hòa vào nhau được không ghê, mới nghĩ thôi mà cu đã cứng lên rồi, lúc đó mà liếm thì có phải là nước biển không nhỉ?】

【Góc máy lúc nào mới điều chỉnh vậy, cảnh mới này đẹp đấy, muốn để vợ Nha Nha khóc trong biển.】

【Eo thon mông cong, làm đám người cá tàn bạo này mê mẩn tới choáng váng luôn, quả nhiên, đúng là cục cưng Nha Nha của nhà ta có khác, mấy con cá này nên quỳ phục trước sức hấp dẫn của bé Nha Nha mới phải.】

001 nhíu mày, trước đó ký chủ chỉ di chuyển ở gần vỏ sò, có lúc còn bơi một đoạn nhưng nó tưởng đó là vì có viên ngọc mà Criller đưa cho.

Nhưng bây giờ, rõ ràng là thiếu niên bơi rất thành thạo.

001:【Ngài biết bơi à?】

Nó vừa nói xong thì thấy ký chủ thoáng cái mất sạch sức lực, cả người mềm nhũn ngã xuống đất theo dòng nước.

Vành tai Nha Thấu đỏ ửng, muốn giả vờ như không thấy gì cả.

Quần áo vướng víu, thể lực không đủ, thêm vào đó chân còn bị thương, bơi được một đoạn ngắn cậu đã không chịu nổi rồi.

Có vẻ hơi vô dụng, bé xinh đẹp hít mũi một cái, cố lờ vành tai đang nóng bừng của mình: "Để bảo đảm tính mạng nên từng học qua."

Nhưng cũng vì các anh trai lo lắng nên cậu chưa thực hành bao giờ.

Chính là đủ lý thuyết nhưng thiếu thực hành đó, nếu không có viên ngọc tạo ra một lớp màng mỏng che chở quanh người thì có khi cậu đã hẻo rồi.

Có điều lần này không may rơi xuống biển, khả năng khống chế của cậu hình như tốt hơn lúc đầu nhiều, có lẽ là vì có viên ngọc nhỉ.

Cậu nhìn con cá đuối trên đất bỗng nảy ra một ý, Người cá với cá voi sát thủ có quan hệ tốt với nhau, nên bọn họ cũng sẽ "vô tình" dùng đuôi quất bay cá đuối hoặc trêu chọc rùa biển giống cá voi sát thủ lúc rảnh rỗi hả?

001 đưa ra đáp án khẳng định:【Sẽ.】

Cho nên con cá đuối này bị đuôi họ quất bay, Nha Thấu thầm nghĩ tới cái đuôi của cá vàng nhỏ kia, muốn nói lại thôi.

...

Trong lúc đó, con cá đuối kia vẫn mãi chưa tỉnh, chắc là còn nhỏ vì nhìn cũng không to lắm, nhưng dù thế thì Nha Thấu vẫn không dịch nó đi được.

Đối với loại cá có thớ thịt to dày thế này, Nha Thấu thấy hơi sợ, hy vọng cá vàng nhỏ kia có thể bơi đến đây trước khi con cá đuối này tỉnh lại.

"001, có thể cho ta mấy cái vỏ sò không?"

【Ký chủ, chúng ta không có điểm tích lũy.】

Nha Thấu: QAQ

【Không sao, tôi có.】Hệ thống Tình Yêu móc ra một đống vỏ sò sáng lấp lánh, mỗi cái đều khác nhau, so với phần lớn vỏ sò trong phó bản này thì chúng trông đẹp hơn nhiều.

Nó giải thích ngắn gọn:【Vật phẩm tặng của game Hẹn Hò.】

Nha Thấu vỗ đầu, thế mà cậu lại quên mất mấy cái này.

Bên khu Chinh phục Tình Yêu rất an toàn và ổn định nên không có vật phẩm bảo mệnh, nhưng mấy loại vật phẩm xinh đẹp kiểu này thì họ có nhiều lắm.

Dù sao chế tạo mấy thứ lòe loẹt này cũng là việc mà khu Chinh phục Tình Yêu bọn họ thích làm nhất mà.

Đồ bên khu Chinh phục Tình Yêu, từ NPC cho đến vật phẩm, không có cái nào là xấu hết.

001 tán thưởng:【Xịn ghê.】

Hệ thống Tình Yêu khiêm tốn:【Chỉ là đột nhiên nhớ ra thôi.】

Nếu có thể lấy được vật phẩm gacha thì sẽ đẹp hơn mấy vỏ sò này hàng trăm lần ấy chứ, sẽ được đám Người cá này thích hơn.

Nói từ một khía cạnh nào đó thì sở thích của Người cá gần như tương đồng với khu Chinh phục Tình Yêu.

Nha Thấu cất kỹ mấy vỏ sò nhỏ vào trong túi áo, chờ con cá vàng nhỏ kia đến.

Qua một lúc lâu sau, 001 đột nhiên nói:【Tới rồi.】

Nhưng không truyền đến âm thanh ầm ĩ như ban đầu, cũng không có tiếng gõ cửa, nếu không có 001 nhắc nhở thì cậu thực sự không nhận ra được.

Nha Thấu khựng lại, như nghĩ đến điều gì đó mà nhìn về phía cửa sổ, vừa khéo thấy cá vàng nhỏ vội vàng nấp xuống.

Cậu ta đang quan sát mình.

Ý thức được điểm này, thiếu niên nghiêng đầu, cố ý ép giọng một chút để khiến giọng mình nghe càng mềm mại hơn, còn tình cờ là kiểu giọng mà cá vàng nhỏ thích nghe nữa chứ.

"Cậu có thể vào đây mà."

Nhìn trộm người ta còn bị bắt được, Edgar cảm thấy máu trong não mình tăng vọt, cảm giác mình lại sắp biến thành một con cá đỏ đến nơi.

Nhất là vừa ngẩng đầu đã thấy thiếu niên đi tới bên cửa sổ, đôi mắt cậu mở to, bên trong tràn ngập ý cười còn có xíu thẹn thùng.

Gương mặt xinh đẹp phớt đỏ, môi là màu hồng phấn, dung mạo diễm lệ khiến cho bất cứ ai nhìn vào lần đầu cũng sẽ bị choáng ngợp, cảm giác giống như Edgar từ biển sâu bơi lên mặt biển rồi trông thấy hòn đảo xinh đẹp dưới ánh mặt trời vậy.

Quan trọng nhất là người có dáng vẻ như vậy còn khen cậu ta đẹp trai nữa, nghĩ đến lời mà Người cá đuôi xanh lơ truyền lại cho mình, cả cá như muốn nổ tung.

Ai lại không thích được người đẹp khen chứ!

Nha Thấu chớp mắt, vươn tay về phía Cá vàng nhỏ đang ngơ ngác: "Muốn vào trong ngồi một lúc không?"

"Đây chính là mục đích của ngươi à? Tên loài người kia." Cá vàng nhỏ hất cằm lên, cố tỏ ra vẻ hùng hổ, nhưng cái đuôi màu vàng đang đong đưa của cậu ta đã cho thấy lúc này cậu ta đang hồi hộp.

Tại sao mỗi khi đối mặt với con người bị bắt về này là cậu ta lại hồi hộp thế nhỉ!

Cậu ta có thể dùng tay không xé xác một con cá mập trắng khổng lồ, có thể hất tung một con bạch tuộc cỡ lớn cơ mà!

Đuôi Cá vàng nhỏ lắc qua lắc lại mang theo một trận hải lưu ngầm. Nha Thấu nhìn mà hãi hùng khiếp vía, cảm giác vết thương lại đau lâm râm, song lại không thể không tiếp tục lừa tên ngốc màu vàng này vào.

Bé xinh đẹp cắn môi, sau khi bị từ chối thì dường như có vẻ bất an: "Nếu cậu không muốn..."

Edgar lập tức từ ngoài cửa sổ bơi vào.

001 vạch trần suy nghĩ trong đầu cậu ta:【Cậu ta muốn lắm đấy.】

Điểm thiện cảm của Cá vàng nhỏ hiện giờ là 60, tính cách của cậu ta rất dễ đoán, lấy 60 điểm làm cơ sở, chỉ cần cậu không làm chuyện gì quá đáng thì Cá vàng nhỏ sẽ không dùng đuôi quất cậu.

Thiếu niên nhanh chóng phân tích, bên tai bỗng truyền đến ——

"Ngươi không ăn à?" Cá vàng nhỏ chỉ vào đồ trên bàn, nuốt nước miếng.

Nha Thấu lắc đầu: "Tôi là con người, không ăn đồ sống." Cậu ngừng một lúc: "Cậu muốn ăn không? Vậy cậu ăn đi."

Cá vàng nhỏ: "Được ư?"

"Ừm." Nha Thấu rụt lại vào trong vỏ sò: "Tôi cũng đâu có ăn được."

Hẳn là đám Người cá ngoài kia không biết chuyện Cá vàng nhỏ đến đây, cho nên để cậu ta ăn vừa không khiến nhóm Người cá tốt với mình ngoài kia phải khó xử, vừa có thể khiến Cá vàng nhỏ cảm thấy áy náy.

Nếu cái đuôi của thẻ biến hình giờ vẫn còn sau lưng thiếu niên thì chắc chắn nó đang vẫy qua vẫy lại vì mưu kế đã thành công.

"Dù ngươi có cho ta ăn thì ta cũng sẽ không thích nhà ngươi đâu!" Nói rất to nhưng nghe có vẻ chột dạ lắm.

Nha Thấu lại cúi đầu xuống lần nữa, trông có vẻ bị tổn thương.

Cá vàng nhỏ sững sờ, bắt đầu tự kiểm điểm xem có phải mình nói nặng lời quá rồi không, nhưng sự kiêu ngạo mà thân phận mang lại không cho phép cậu ta dễ dàng mở miệng xin lỗi, thành thử trong phút chốc ăn không được mà không ăn cũng không được.

May mà thiếu niên nhanh chóng bình thường trở lại, nhìn có vẻ không giống như đang giận nữa, cậu nằm sấp trong vỏ sò đếm mấy cái vỏ sò nhỏ.

Sáng lấp lánh, chúng nó lập tức câu mất trái tim của Cá vàng nhỏ.

Cậu ta cúi đầu nhìn thoáng qua vỏ sò màu hồng mình đính trên đuôi, có chút ủ rũ.

Tại sao ngay cả vỏ sò cũng đẹp hơn của cậu ta?

Đúng lúc này, thiếu niên quay qua hỏi cậu ta: "Hình như cậu rất thích mấy cái vỏ sò này nhỉ?"

Cá vàng nhỏ: "... Ừm!"

Với thứ mình cực kỳ thích, cuối cùng Edgar cũng không mạnh miệng nữa, cậu ta ngập ngừng trong chốc lát rồi thẳng thắn thừa nhận.

Vỏ sò trong tay thiếu niên thực sự rất đẹp, cũng là màu hồng nhưng màu hồng của cái trong tay thiếu niên đẹp hơn nhiều, sáng lấp lánh như thể có vì sao rơi trên đó vậy.

Nha Thấu tạm dừng, nói: "Vậy tặng cho cậu nhé."

Cá vàng nhỏ sửng sốt: "Tặng cho ta?"

Lời nói vừa dứt, thiếu niên đã nhét vỏ sò vào tay cậu ta, không cho cậu ta kịp từ chối.

Vừa tặng cậu ta vỏ sò vừa cho cậu ta ăn, đừng bảo là cậu ấy thích mình như đã nói đấy nhé?

Bà từng nói rằng loài người trên bờ đều rất xảo quyệt.

【Hệ thống Tình Yêu thông báo: Điểm thiện của NPC Edgar tăng 20, tổng điểm thiện cảm: 80.】

Âm thanh thông báo của hệ thống làm bại lộ suy nghĩ chân thật nhất của Edgar.

Edgar vừa ăn hàu mà mình thèm đã lâu, vừa lén lút đánh giá thiếu niên, giọng có phần rầu rĩ: "Thứ mà con người các cậu ăn đều ở trên bờ phải không?"

Nha Thấu hơi nghi hoặc: "Sao cơ?"

"Cậu đừng có hiểu lầm! Tôi ăn đồ của cậu, dù sao cũng phải cho cậu ăn gì chứ." Edgar bối rối giải thích: "Nghe nói con người một ngày không ăn sẽ bị chết đói."

Nha Thấu suy nghĩ một lát mới chần chờ làm sáng tỏ hiểu lầm liên quan đến toàn thể loài người kia: "... Không đến mức như vậy đâu."

Edgar: "Dù sao tôi cũng sẽ đưa cậu lên bờ, để cậu tự kiếm đồ ăn."

Nha Thấu cười cong mắt: "Được."

Cá mắc câu rồi.

...

Thực ra Edgar cũng chỉ nói vậy thôi, cậu ta đưa thiếu niên đến vùng nước nông sau đó trở về, hoàn toàn không sợ cậu sẽ chạy trốn.

Bởi vì đây là một hòn đảo hoang, cây cối trên đảo cực kỳ cao, dù bây giờ đang nắng chói chang nhưng vẫn chỉ thấy âm u.

Cảm giác giẫm trên bờ cát tuyệt ghê, lúc Nha Thấu đang nghĩ xem có nên để lại ký hiệu gì trên bờ biển không thì Edgar đã mang theo mấy con cá bơi tới.

Cậu ta dừng ở nơi có nước, không muốn lên bờ, sau đó ném mấy con cá qua rồi hí hửng đính mấy vỏ sò be bé màu hồng mà Nha Thấu vừa tặng cho lên đuôi mình.

— Đây chính là vỏ sò mà Nha Thấu chọn ra để dụ cậu ta đó.

Số lượng vỏ sò đại diện cho thân phận của Người cá, chỉ có Criller mới được đính tám cái.

Nha Thấu để ý thấy lúc Cá vàng nhỏ tiến vào, trên đuôi cậu ta chỉ có năm cái, nên cậu chỉ chọn đúng năm cái, lúc này tất cả đều đã được Edgar đính hết lên trên.

Đính xong, thiện cảm lại tăng thêm 5 điểm, giờ đã thành 85.

Quả là một bé cá vàng dễ bị lừa.

Nha Thấu không biết mấy loại cá mà Edgar mang về, nhưng cậu ta mang về được thì chắc là cũng ăn được.

Giờ cậu không có dao nên không xử lý được, Nha Thấu yên lặng đi tới, chọc chọc vào con cá vàng đang vui vẻ: "Có thể mượn tay cậu dùng một lúc không?"

Cá vàng nhỏ: "Để làm gì?"

"Xử lý mấy con cá giúp tôi." Nha Thấu mềm giọng nói.

Lúc cậu vừa mới được Cá vàng nhỏ dẫn tới đã để ý thấy giữa các ngón tay của Người cá có một lớp màng mỏng, móng tay sắc bén cực kỳ, có thể sánh ngang với răng nanh của Ma cà rồng.

Tai Cá vàng nhỏ đỏ ửng: "Nói thì cứ nói, đừng có nũng nịu."

"Nói đi, giúp thế nào?"

Nha Thấu: "Mổ bụng cá, móc nội tạng ra, sau đó cạo vảy cá xuống."

Cá vàng nhỏ vô thức nhập vai vào con cá, lập tức bị dọa cho hết hồn, cậu ta lẩm bẩm nói: "Cách ăn của con người các cậu thật tàn nhẫn."

Tuy cậu ta nói vậy nhưng vẫn nghe lời làm theo, thuận tiện giết nốt mấy con cá còn lại, bắt chước Nha Thấu rửa đi rửa lại trong nước.

Rửa xong rồi để sang một bên: "Cậu nhanh lên, tôi lén đưa cậu ra ngoài đấy, nếu anh Criller về mà phát hiện hai chúng ta không ở có ở đó thì chúng ta xong đời mất."

Cậu ta lại bổ sung: "Nhưng cũng không cần gấp đâu, thời tiết nắng to thế này, anh ấy sẽ không nổi lên mặt nước đâu."

Nha Thấu đứng dậy: "Được."

Cá vàng nhỏ lập tức xoay người: "Cậu đi đâu đấy?"

"Đi nhặt cành cây."

Cá vàng nhỏ vốn định đi theo, nhưng nghĩ đến chuyện lên bờ thì lập tức bỏ ý định: "Vậy tôi không đi đâu, cậu mau quay lại đó, gặp cái gì nguy hiểm thì nhớ chạy về chỗ tôi."

Nha Thấu khựng lại: "Cậu không thích trên bờ à?"

"Nói nhảm." Edgar nói: "Người cá bọn tôi chỉ có thể rời khỏi nước một thời gian ngắn thôi, ở trên bờ lâu quá thì vảy cá sẽ nổ tung mất, đau lắm, nếu không kịp thời xuống nước thì sẽ thành cá khô mất, đến lúc ấy thì đúng là ác mộng!"

Nghe cậu ta nói vậy, Nha Thấu lại nghĩ đến nhiệm vụ chính mà hệ thống đưa ra.

Nếu Người cá không thích lên bờ đến vậy thì tại sao Người cá nhỏ kia lại lên bờ?

Vậy thì thành mệnh đề mâu thuẫn rồi.

Là do nguyên nhân đặc biệt nào sao?

...

Nha Thấu nhát gan nên không dám đi vào khu rừng kia, cậu chỉ định nhặt một ít cành cây dễ cháy ở rìa ngoài rồi quay về thôi.

Hơn nữa vừa mới từ dưới nước lên, quần áo ướt sũng dính vào da, cậu không chỉ muốn nướng cá mà còn muốn hơ khô người nữa.

Nhặt xong cành cuối cùng, lúc cậu xoay người quay về thì hình như giẫm phải thứ gì đó.

—— Là một mảnh tôn khắc hai chữ "nghiên cứu".

Đồ của loài người xuất hiện trên đảo hoang?

Đang đói nên Nha Thấu không tiêu hóa được nhiều thông tin như vậy, lúc này hệ thống xử lý của não bộ đã dừng hoạt động, cho nên cậu ném nó vào hậu trường rồi đi nhanh về phía Cá vàng nhỏ.

Cậu mượn 001 ít lửa với gia vị và các thứ khác có thể tăng hương vị, mấy thứ thông thường dùng hàng ngày kiểu này thì 001 vẫn có thể đi cửa sau lấy cho cậu được. Nhóm lửa xong thì Nha Thấu bắt đầu nướng cá.

Thiếu niên cách bờ biển một đoạn, Cá vàng nhỏ không hiểu tại sao thiếu niên lại nhóm lửa lên được bèn thắc mắc hỏi: "Làm kiểu gì vậy?"

"Đánh lửa." Nha Thấu nói tỉnh bơ.

"Thật á?" Cá vàng nhỏ không tin lắm.

Nha Thấu khẳng định: "Thật."

Đến lúc này 001 mới tin là ký chủ biết nấu ăn thật, mùi cá nướng thơm lừng câu mất hồn Cá vàng nhỏ vốn chỉ ăn cá sống.

Nhưng Người cá ghét lên bờ là thật, cho nên cậu ta chỉ dừng ở nơi cuối cùng có nước, ánh mắt tò mò nhìn con cá trong tay thiếu niên.

Nha Thấu nướng cá xong thì chia cho cậu ta một xiên, lần đầu tiên ăn cá chín, Edgar thấy cái mùi này lạ ghê.

Ban đầu vì không quen nên sẽ thấy hơi kỳ lạ, nhưng lúc ăn rồi thì sẽ có cái gì đó âm thầm bùng nổ trên đầu lưỡi, kích thích vị giác.

Cảm giác khác hẳn với cá sống, cũng không ghét lắm, ngửi thấy thơm quá đi mất..

Nha Thấu thấy cậu ta buông lỏng cảnh giác thì giả như vô tình hỏi: "Nếu các cậu đã ghét lên bờ như vậy, thế có hình phạt gì với những người cá lén lút lên bờ không?"

"Đính chính lại chút, chỗ chúng tôi chưa có người cá nào chủ động lên bờ nên không có hình phạt." Cá vàng nhỏ ngắt lời, nghĩ một lúc lại nói: "Cũng không đúng, phải nói là người của Tây bộ với Đông bộ bọn tôi không có, còn người cá lữ khách thì không biết. Bọn họ ngày nào cũng lượn lờ khắp biển không có chỗ ở cố định, chỉ có thể thấy vào mùa sinh sản cố định hàng năm thôi, có thiếu hay chết ai thì bọn tôi cũng không biết được."

Người cá lữ khách...

Lại là cái từ này.

Nha Thấu quyết định nghỉ ngơi chút đã, không để Cá vàng nhỏ nghi ngờ, còn để cho não mình thư giãn một tí.

Loại phó bản giải đố này không thích hợp với cậu QAQ.

Trong khoảng thời gian cậu ngẩn người thì Cá vàng nhỏ đã ăn xong con thứ hai, cậu ta nhìn Nha Thấu với vẻ ngập ngừng.

Nha Thấu tưởng cậu ta muốn ăn con thứ ba nên yên lặng lấy thêm một que nữa cho cậu ta.

Dù sao có năm con, cậu ăn hai con là no rồi.

Cá vàng nhỏ thấy con cá thứ ba được đưa tới thì bỗng nói một câu: "Cậu là người tốt."

Nha Thấu còn tưởng Cá vàng nhỏ sẽ nói gì đó về manh mối cơ: "..."

"Đúng là người tốt." Cá vàng nhỏ sốt ruột, vểnh đuôi lên cho cậu xem vỏ sò be bé màu hồng: "Cậu cho tôi vỏ sò nhỏ màu hồng, còn nhường hàu cho tôi, giờ còn cho tôi ăn... cái này gọi là gì ấy nhỉ?"

"Cá nướng."

"Còn cho tôi ăn cá nướng, cậu tốt hơn mấy kẻ trên bờ nhiều lắm."

Nha Thấu thấy Cá vàng nhỏ không ăn lại lặng lẽ thu về, tò mò hỏi: "Mấy người kia tệ lắm hả?"

Cá vàng nhỏ gật đầu: "Chẳng tốt đẹp gì, chỉ biết đánh bắt chúng tôi, bắt chúng tôi đi..."

Vế sau đột ngột dừng lại, sắc mặt cậu ta đỏ bừng, quất mạnh đuôi xuống đất đập ra một cái hố to đùng.

"Nhưng mà cậu cũng được lắm, tôi muốn cạnh tranh công bằng với cậu!"

Thiếu niên hoàn toàn không biết mạch não của con cá này kiểu gì mà xiên sang được chỗ này, cậu rất muốn nói một câu là cậu chỉ đến tìm manh mối thôi.

"Lúc anh ta ở dưới nước từng chế giễu tôi, còn nói muốn cắt lưỡi của tôi nữa, tôi sẽ không thích anh ta đâu."

Cá vàng nhỏ không hề hay biết gì, thắc mắc hỏi: "Các cậu đã gặp chuyện gì thế?"

Nha Thấu kể ngắn gọn cho cậu ta nghe.

Cá vàng nhỏ nghe xong thì tưởng tượng mình thành Criller chứ không phải thiếu niên.

Cậu ta nghĩ, nếu mình ở dưới nước, mà trên tàu lại có một cái vỏ sò rất xinh đẹp, cậu ta nhất định sẽ thèm thuồng lắm, sau đó cậu ta sẽ làm con tàu này lắc lư cho vỏ sò rớt xuống rồi mang về nhà giấu đi.

Bé con đáng thương gặp phải tai nạn trên biển, Edgar nhìn cậu đầy trìu mến.

"Nên tôi sẽ không thích anh ta đâu." Thiếu niên mềm giọng lặp lại.

Nhưng Cá vàng nhỏ không vì lời lặp lại của thiếu niên mà cảm thấy yên tâm, trái lại cậu ta còn bắt đầu hốt hoảng thấy rõ. Vì cậu ta trông thấy một Người cá có cái đuôi màu bạc đang ở cách đó không xa, cặp mắt màu xám nhìn chằm chằm về phía bọn họ.

Nói chính xác hơn là đang nhìn chằm chằm vào thiếu niên.

Edgar rất quen thuộc với loại ánh mắt này, lần nào Criller nổi giận cũng đều như thế.

Cậu ta chẳng nghĩ ngợi gì đã đẩy thiếu niên ra sau lưng mình, cười gượng nhìn người đang bơi lại gần, sau đó há miệng tìm cách thoát tội cho cả hai.

"Lặp lại lần nữa, không thích ta?"

Chất giọng của Người cá vô cùng ưu tú, Criller lại là người xuất chúng nhất trong tộc.

Thanh âm réo rắt mang theo vẻ quyến rũ, giàu cảm xúc, cũng giống như gương mặt kia, chỉ cần xuất hiện thì sẽ lập tức trở thành tiêu điểm của đám đông.

Ánh mắt hắn nhìn Nha Thấu chẳng có cảm xúc gì, hiển nhiên là đang hỏi cậu, Nha Thấu nghe mà trong phút chốc chẳng biết đáp thế nào.

Một câu nói đã chứng minh rằng hắn nghe thấy, điều quan trọng hơn là không biết hắn đã nghe được bao lâu rồi.

-

Chương 92

Edit: Lune

Những người sở hữu đôi mắt nhạt màu thường vô tình lộ vẻ ngạo mạn coi thường người khác khi họ nhìn đối phương.

Ví dụ như Ly Vân ở phó bản trước, lại ví dụ như Criller ở phó bản này.

Criller đứng trên bãi cạn, đuôi cá màu bạc nửa ngâm trong nước biển, nửa lộ ngoài không khí.

Nha Thấu mới gặp Criller có vài lần. Lần đầu là lúc cậu ở trên boong tàu, lần thứ hai là khi cậu rơi xuống biển, hắn đã đến cứu cậu. Lần đầu chỉ thoáng thấy một phần thân trên của Criller vào ban đêm, còn lần sau thì cậu lại đang trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Cho nên đây vẫn là lần đầu tiên cậu thấy rõ dáng vẻ của Người cá đuôi bạc này.

Từng chiếc vảy trên đuôi cá sắc như dao cạo, được sắp xếp một cách khéo léo tạo nên lớp phòng thủ hoàn hảo. Đôi mắt hắn dài và hẹp, đuôi mắt hơi xếch, hình như còn vẽ hoa văn gì đó, trông ma mị khác thường.

Mái tóc bạc ướt sũng dính sát vào da, đang không ngừng nhỏ nước.

Quan trọng nhất là Người cá giống đực đều không mặc quần áo, cho nên có thể thấy rõ vóc dáng tuyệt đẹp của Criller.

Bờ vai mượt mà, không phải kiểu cơ bắp cuồn cuộn thô kệch mà tổng thể nhìn rất hài hòa đẹp mắt, mỗi đường nét đều ẩn chứa sức mạnh bùng nổ. Phần chuyển tiếp giữa eo và đuôi phẳng lì, phía trên là cơ bụng rõ nét.

Đây chắc là tuyến nhân ngư chân chính nè, Nha Thấu căng thẳng đến nỗi không nghĩ được gì nữa.

Vì cái đuôi màu bạc nên nhìn da hắn tái nhợt khác thường.

Lúc Criller nói mấy lời này, giọng điệu bình tĩnh thong thả nên không đoán được tâm trạng của hắn, quan trọng hơn là...

Biểu cảm của Hệ thống Tình Yêu hơi nghiêm trọng:【Không kiểm tra được điểm thiện cảm của hắn.】

Nha Thấu khẽ "à" một tiếng.

【Hệ thống đang cập nhật dữ liệu, chắc phải ba ngày sau mới hoàn tất.】Nó giải thích.

Không có điểm thiện cảm, cơ sở để Nha Thấu đưa ra quyết định thiếu hẳn một nửa.

Ở cùng Cá vàng nhỏ dễ thở hơn ở cùng với Criller nhiều, chỉ riêng việc Người cá đuôi bạc kia xuất hiện ở đây là thiếu niên đã cảm thấy không khí xung quanh bắt đầu loãng đi rồi.

Cùng lúc đó, Criller cũng đang nhìn thiếu niên đang núp sau Edgar, quần áo trên người cậu vừa rồi được lửa hơ một lúc, hơn nữa hôm nay nắng to nên gần như sắp khô rồi.

Cậu cắn môi cúi đầu xuống, hàng mi rung nhẹ, ngón tay trắng nõn nắm chặt vào nhau, trông có vẻ khá bất an. Mái tóc đen xõa tung, trông mềm mại vô cùng, vì đang cúi đầu nên không thấy được vẻ mặt của cậu lúc này.

Criller thấy thiếu niên không trả lời mình thì chỉ cười khẩy: "Không thích thì thôi."

Hắn chẳng thèm quan tâm chuyện một con người có thích mình hay không.

Hắn bơi tới, cũng thấy giá nướng giản dị dựng gần đó, phía trên còn có con cá đang nướng.

Edgar sợ Criller hỏi tội bèn nói trước: "Là em dẫn cậu ấy lên."

"Ta biết." Criller nhìn con cá nướng kia: "Cậu ta không tự bơi lên được."

Cho dù có hạt châu, nhưng xét tới thể lực của thiếu niên thì có muốn trốn cũng không bơi nổi lên mặt biển, chứ đừng nói là bơi đến đảo.

Criller tới gần, Nha Thấu càng cảm thấy áp lực, dù lúc này Hệ thống Tình Yêu không thể kiểm tra được điểm thiện cảm của hắn thì cậu cũng biết điểm thiện cảm của Criller với mình rất thấp.

"Mấy con cá kia..." Criller lên tiếng: "Do ngươi nướng?"

Nha Thấu chần chờ gật đầu.

"Ta thấy con tàu kia của ngươi cũng thuộc hàng thượng đẳng, gia thế không tệ."

Hơn nữa lúc hắn mang thiếu niên về, thiếu niên vừa vào nước đã ôm chặt lấy hắn không buông. Lúc đó, tuy mắt Criller không thấy rõ lắm nhưng hắn có thể cảm nhận được cơ thể ôm chặt mình cực kỳ mềm, ngay cả lòng bàn tay dễ chai sạn nhất cũng rất mềm mại, không giống người biết làm mấy việc này.

Ánh mắt của Criller dừng trên đôi môi hồng hào của thiếu niên: "Cũng có tí tác dụng dấy."

Bị hắn nói vậy, sắc mặt thiếu niên thoáng sa sầm, cả người bắt đầu héo rũ, Cá vàng nhỏ phát hiện ra đầu tiên, cậu ta tỏ ra hung dữ với Criller: "Dù gì cũng là vò sỏ anh mang về... không phải, là người anh mang về. Thái độ của anh tốt hơn chút được không."

【Cảm ơn, sức quyến rũ của bé xinh đẹp đã thành công khiến tình địch đổi phe.】

【Mọi người chắc chắn con cá vàng này thích Criller thật hả, ha ha ha, tôi nghe nói người cá mười lăm tuổi là trưởng thành, hai mươi tuổi sẽ chuyển đổi hình thái một lần, sau này có khi con cá vàng nhỏ kia sẽ chọn trở thành cá mập khổng lồ cũng nên.】

Dù gì Edgar cũng đã ăn hai con cá nướng của thiếu niên, cậu ta kiên trì nói tiếp: "Cá cậu ấy nướng ngon lắm đó!" Gì mà có tí tác dụng, phải là cực kỳ có tác dụng đấy nhé!

Tống cộng bắt được năm con, Edgar ăn hai con, Nha Thấu tưởng lúc nãy cậu ta muốn ăn thêm nên lại đưa thêm một con, cậu cũng ăn một con, trên kẹp tạm bằng cành cây vẫn còn xiên một con.

Khứu giác của Người cá rất nhạy, đây là năng lực đi kèm với vai trò thợ săn bẩm sinh của họ, mùi cá nướng thơm lừng lúc này đang liên tục tỏa ra từ tay thiếu niên và đống lửa gần đó.

Thiếu niên rụt rè ló đầu ra khỏi sau lưng Edgar, cậu đưa một con cá đã nướng xong qua: "Anh có muốn ăn không?"

Cành cây là do Edgar vót nhọn, bàn tay thiếu niên cầm cành cây, móng tay được cắt tỉa gọn gàng, tròn tròn, da màu hồng nhạt rất khỏe mạnh.

Khác hẳn với tay bọn họ, không có màng, cũng không có móng tay sắc bén.

Tầm mắt của Criller vẫn dừng trên tay Nha Thấu, ngay lúc cậu định thu về vì tưởng Criller sẽ không nhận thì cái xiên đã bị lấy đi.

Nha Thấu lặng lẽ cầm cái xiên cuối cùng, im lặng ăn.

Chỉ có Cá vàng nhỏ không ăn, cậu ta vừa định mở miệng đã đối diện với ánh mắt mang ý cảnh cáo của Criller, thế là lập tức ngậm miệng lại.

Criller ăn cá nhanh hơn Nha Thấu nhiều, cậu mới ăn được chút xíu thì Criller đã ăn xong rồi.

Trước ánh mắt của hai người kia, Nha Thấu lúng túng đến nỗi ngón chân co hết lại, vội vàng ăn nhanh hơn.

Cá vàng nhỏ lắc lư cọ tới, hỏi: "Phải rồi, cậu còn chưa nói tên cho tôi biết nha."

"Nha Nha."

Cá vàng nhỏ ghi nhớ: "Tôi tên là Edgar."

Nha Thấu đã sớm biết tên của Cá vàng nhỏ thông qua Hệ thống Tình Yêu rồi, nhưng lúc này vẫn giả vờ chưa biết rồi mỉm cười ngượng ngùng: "Tên cậu nghe hay ghê."

Cá vàng nhỏ hí hửng trong lòng: "Tên cậu..."

Criller bên cạnh cười khẽ một tiếng khó hiểu, cắt ngang cuộc trò chuyện giữa một cá một người trước mặt mình, hờ hững hỏi: "Ăn nhanh lên."

Nha Thấu cúi đầu tiếp tục ăn cá.

Đợi cậu ăn xong, Criller hỏi: "No chưa?"

Edgar: "Chưa."

Criller liếc mắt nhìn cậu ta: "Không hỏi cậu."

Edgar: "..."

Criller đi thẳng đến sau lưng Edgar, lần này thì Cá vàng nhỏ muốn cản cũng không cản được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thiếu niên bị Criller xách đi.

Lần này thì dung mạo hoàn chỉnh của thiếu niên rốt cuộc cũng hiện rõ trước mắt Criller, thiếu niên dưới ánh mặt trời quả thực rất giống kho báu mà Người cá đuôi xanh lục kia nói, vì đột ngột bị kéo đi nên phản ứng rất hốt hoảng, hai mắt trợn to, trông cực kỳ giống mèo con bị dọa sợ.

Lông mềm như nhung, vừa vào nước sẽ bị ướt nhẹp, lại còn sợ nước, trông chẳng liên quan gì đến đại dương cả.

"No chưa?"

Nha Thấu bị Criller kéo đi, không dám động đậy, cậu dè dặt gật đầu: "No rồi."

"Vậy thì về thôi."

...

Criller không thích tiếp xúc với người khác nên lúc quay về vẫn là Cá vàng nhỏ dẫn Nha Thấu, còn hắn theo phía sau.

Cá vàng nhỏ cảm thấy áp lực hơi lớn, những lời muốn nói với thiếu niên đều bị nén lại trong bụng.

Từ nhỏ cậu ta đã sợ Criller, chỉ cần một ánh mắt của Criller đã đủ khiến cậu ta không dám làm loạn nữa rồi, cho nên lúc đầu khi những cá khác nói cậu ta thích hợp làm bạn đời với Vương, cậu ta còn bị dọa đến nỗi phát sốt.

Sau khi lớn lên, nỗi sợ này cũng ít đi nhiều, chỉ là bây giờ phần biến mất kia lại vô cớ quay trở lại.

Lần này Criller không nhìn chòng chọc vào thiếu niên nữa mà chuyển sang nhìn cậu ta, chẳng qua điều này chẳng khiến Edgar vui là bao.

Trông ánh mắt nhìn cậu ta còn tưởng đang canh chừng phạm nhân ý, làm sống lưng Cá vàng nhỏ lạnh toát.

Cậu ta chỉ dẫn thiếu niên lên bờ thôi mà? Cậu ta có làm gì khác đâu? Đừng nhìn cậu ta chằm chặp như thế nữa được không?

Đuôi Cá vàng nhỏ cứng đờ cả rồi, thành một con cá đang lắc lư lên xuống trong biển.

Lúc xuống đến đáy biển, cậu ta mới thở phào, đang định đưa thiếu niên về thì bị Criller cắt ngang.

"Cậu ta ở lại, cậu ra ngoài."

Được, từ giam lỏng thành giám sát rồi.

Nha Thấu nhìn Cá vàng nhỏ, muốn tìm kiếm sự giúp đỡ của cậu ta.

Lúc trước Cá vàng nhỏ đến ra oai phủ đầu với mình vì Criller, giờ nghe câu này chắc chắn sẽ tức lắm phải không? Dù gì cũng là tình địch, cậu ở cùng với con cá mà Cá vàng nhỏ thích, sao cậu ta chịu được cơ chứ?

"Vâng." Cá vàng nhỏ nói.

Nha Thấu và Cá vàng nhỏ mở to mắt nhìn nhau, bé xinh đẹp nghĩ nát óc cũng không hiểu tại sao Cá vàng nhỏ không phản đối.

Trên mặt Cá vàng nhỏ hiện lên chút chột dạ, còn có vẻ không đành lòng, vội nói với Criller một câu: "Anh đừng có bắt nạt Nha Nha đó."

Criller trầm giọng nói: "Ra ngoài."

Cá vàng nhỏ lề mề đi ra ngoài.

Giờ bọn họ đang ở trong một căn phòng vô cùng rộng, bên trong bày rất nhiều vỏ sò khổng lồ, vì phòng quá rộng nên không có vẻ gì là phải chen chúc, mà sau khi Cá vàng nhỏ ra ngoài thì trong phòng chỉ còn lại Criller và cậu.

Thiếu niên loài người xinh đẹp hơi cứng đờ, lúc Criller bơi tới, sự căng thẳng trong lòng càng đạt đến đỉnh điểm.

Cậu không biết tại sao mình lại căng thẳng như vậy, có lẽ là vừa nhìn thấy hắn đã nghĩ tới lần gặp nạn trên biển lúc trước, hay cũng có thể là do mình lén ra ngoài rồi bị người ta bắt được, còn có khả năng là vì Hệ thống Tình Yêu đang cập nhật nên cậu không thể phán đoán được độ thiện cảm của Criller với mình mà căng thẳng.

Chắc là mỗi thứ một chút.

Thiếu niên loài người cắn môi, hạt châu của Criller bị cậu đè dưới cuống lưỡi, cậu bấu chặt lòng bàn tay, không muốn để lộ vẻ khiếp nhược trước mặt hắn.

"Ngươi sợ ta?" Criller hỏi.

Nha Thấu không trả lời.

Criller nói đầy ẩn ý: "Lúc ngươi ở trên tàu thè lưỡi với ta chẳng phải gan dạ lắm à?"

Lúc đó là vì cậu nghĩ chắc chắn Criller không lên tàu được nên mới dám làm vậy, ai mà biết lúc sau lại gặp phải tai nạn, hất cậu rơi từ trên tàu xuống nước chứ.

Nha Thấu véo ngón tay của mình làm nó hơi đỏ lên, cậu há miệng như muốn nói gì đó.

Criller cảm thấy phản ứng của người này thực sự rất thú vị, lần đầu tiên nhìn thấy mình đã bị dọa sợ đến mức ngồi thụp xuống, cho dù hắn không thấy dáng vẻ sau lan can thì cũng không khó đoán ra được lúc đó thiếu niên lúng túng đến nhường nào.

Có thể sẽ chạy luôn, cũng có thể sẽ giả vờ như không có gì xảy ra, chỉ riêng không ngờ tới cậu sẽ đỏ mặt ló đầu ra, lúc sau còn cả gan hơn mà thè lưỡi với mình.

Criller khoanh tay, đang định mở miệng nói thêm gì nữa thì bỗng thấy thiếu niên cúi đầu xuống, lí nhí nói: "Cảm ơn anh."

Criller: ?

Hắn rút tay ra, lần tìm cằm của thiếu niên rồi khẽ nâng mặt cậu lên.

Gò má mềm mại ngay cạnh ngón tay hắn, giọng điệu Criller rất kỳ quái: "Ngươi nói cảm ơn ta?"

Trước đó còn thè lưỡi với mình, sau lại đột ngột nói cảm ơn mình, trước sau hình như chẳng khớp với nhau gì cả?

Cằm Nha Thấu nằm gọn trong lòng bàn tay hắn, cậu khẽ gật đầu, đôi mắt màu lam dưới nước trông càng đẹp hơn: "Nếu không có anh, có lẽ bây giờ tôi đã chết rồi."

Cho nên phải nói cảm ơn.

Môi thiếu niên hé mở, lộ ra đầu lưỡi đỏ tươi bên trong, cũng vì lúc nói chuyện nên đầu lưỡi sẽ uốn theo, hạt châu màu bạc kia lại như ẩn như hiện.

Màu đỏ và màu bạc đối lập nhau, đó là hạt châu của mình, điều này khiến Criller hơi sững lại.

Nha Thấu lo sợ bất an chờ phản ứng của Criller, giờ chắc chắn cậu chưa thể hỏi sao hắn chưa thả mình lên bờ được, trước hết phải khiến đối phương buông lỏng cảnh giác đã.

Chỉ là cậu không ngờ phản ứng của Criller lại lớn đến vậy, ngón tay bóp cằm cậu bỗng dùng sức, không đau nhưng lại làm cho phần thịt má dồn lại một chỗ nhiều hơn.

Đuôi của hắn rất dài, không phải chừng hai mét như Nha Thấu tưởng lúc đầu, cộng thêm cả vây đuôi thì có khi còn dài hơn hai mét.

Lúc này cái đuôi đang móc lấy cổ chân cậu, kéo gần khoảng cách giữa một người và một cá.

Tầm mắt Nha Thấu dịch xuống thấy phần bằng phẳng dưới bụng, nơi đó vốn có vảy lúc này lại hơi lõm xuống, nứt ra một cái khe, hình như còn có thứ gì đó đang đẩy vảy ở khe hở thò ra.

Kia là... cái gì?

Nhận thấy ánh mắt của thiếu niên, Criller cúi đầu xuống, sau khi phát hiện sự dị thường ở đuôi với bụng mình, hắn đột nhiên buông tay đang nắm cằm thiếu niên ra, quát một câu với bên ngoài: "Nhiên Thanh!"

Thiếu niên bị âm lượng thốt nhiên cao lên của hắn dọa cho giật mình, thấy Người cá đuôi xanh lơ vẫn luôn chăm sóc mình tiến vào mới biết tên anh ta là Nhiên Thanh.

Nhiên Thanh nghi hoặc: "Vương, sao vậy ạ?"

Criller quay lưng lại, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đưa cậu ta ra ngoài!"

Nha Thấu: ??

Hắn làm sao vậy!

...

Đợi tới khi trở lại căn phòng nhỏ lúc trước, Nha Thấu vẫn còn hơi tức.

Dù đồ ngốc không thông minh, tính tình có tốt đến mấy thì gặp phải chuyện vô cớ thế này cũng sẽ tức nha!

Hơn nữa tại sao phản ứng của Criller lại lớn như vậy?

Nhiên Thanh thay thuốc mới cho thiếu niên theo phân phó của Vương, sau đó đưa cho cậu một bộ quần áo của tộc Người cá.

Người cá không có khái niệm đồ lót, cậu ngay cả vỏ sò cũng không đổi thì đồ lót lại càng không đổi được.

Ý nghĩ muốn quay về bờ của Nha Thấu càng mãnh liệt hơn.

Cậu dằn sự xấu hổ xuống, mặc trang phục của tộc Người cá vào.

Người cá bình thường không mặc quần áo, chỉ có Người cá giống cái mới dán vỏ sò lên ngực, cho nên đây toàn là trang phục mặc khi tham dự yến tiệc trọng đại.

Vừa rồi bảo mình ra ngoài, giờ lại đưa quần áo qua cho mình, không biết Criller đang nghĩ gì nữa.

Hơn nữa vì Người cá có đuôi nên phần dưới của trang phục khá đơn giản, để lộ đôi chân đang đung đưa trong làn nước biển.

Phía sau còn có hai mảnh mỏng như vây cá, là màu xanh ombre, từ màu lam nhạt cho đến lam đậm, những chi tiết này càng trở nên nổi bật và quyến rũ hơn bao giờ hết trên người thiếu niên.

Nhiên Thanh cười nói: "Đáng lẽ phải sớm cho Nha Nha mặc vào mới phải."

Nha Thấu sờ bộ quần áo làm bằng vảy Người cá trên người mình, chống nước, dán trên da thoải mái cực kỳ: "Cảm ơn anh."

"Đây là Vương sắp xếp cho Nha Nha, không cần cảm ơn tôi." Nhiên Thanh đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lo lắng hỏi: "Nha Nha, giữa cậu với Vương đã xảy ra chuyện gì à?"

Đây cũng là điều cậu muốn hỏi, Nha Thấu cũng hoang mang lắm, cậu lắc đầu: "Không xảy ra chuyện gì cả."

Cậu nghĩ đến thứ gì đó, bèn kể lại tình huống lúc đó cho Nhiên Thanh.

May mà mắt cậu tinh, ở dưới biển cũng không bị cản trở gì mới có thể kể hoàn chỉnh lại một lượt, chỉ là sau khi nghe xong, Nhiên Thanh cứ ngập ngừng mãi, ngay cả 001 và Hệ thống Tình Yêu cũng phát ra âm thanh dòng điện cơ khí không rõ nghĩa.

Nhiên Thanh xoa mi tâm, thấy thiếu niên có vẻ như chẳng biết gì cả, anh ta im lặng một lúc rồi ngắc ngứ nói: "Nha Nha không biết thì tốt hơn."

Nói xong như sợ thiếu niên sẽ tiếp tục hỏi nên lập tức bơi ra ngoài, phi thường cấp tốc.

Nha Thấu vô tội nhìn hai hệ thống: "Các ngươi có thể giải thích chút không?"

001 gửi cho ký chủ một bản sơ đồ cấu tạo của Người cá, để cậu tự nghiên cứu.

Hai phút sau, cuối cùng Nha Thấu cũng biết chỗ đó là chỗ nào, mặt cậu đỏ bừng, lập tức đóng hậu trường lại.

【Cũng giống như hoa của thực vật thôi, chỉ là lúc bình thường sẽ bị giấu đi.】Hệ thống Tình Yêu nói.

Toàn thân bé xinh đẹp đỏ ửng, bối rối cắn môi.

Vì mới có phản ứng, còn chưa thò ra hẳn nên cậu không nhận ra ngay được.

Bảo sao Nhiên Thanh lại nhìn mình như vậy, Criller như thế làm cậu rất muốn đào cái hố chôn mình xuống!

【Mùa sinh sản của người cá đến rồi nên Criller mới dễ bị kích động như vậy.】001 hắng giọng một tiếng:【Dù gì cũng là con cá trưởng thành 21 tuổi rồi, nên biết kiềm chế một chút chứ.】

"..."

Đừng nói nữa!

...

Mấy câu đó của 001 để lại vết thương khó phai mờ cho tâm hồn non nớt của Nha Thấu, khiến tâm trạng cậu cả buổi chiều đều không tốt lắm, Cá vàng nhỏ có đến xem cậu một lần, có lẽ là cảm thấy chuyện mình bỏ rơi cậu không được đạo đức lắm cho nên hơi chột dạ.

May là buổi chiều Criller lại đi, mới cho Nha Thấu cơ hội thở một hơi.

Cậu nhìn Cá vàng nhỏ với sắc mặt phức tạp: "Cậu thích Criller thật à?"

Cá vàng nhỏ còn muốn ăn cá nướng, trong lòng đang tính toán xem có nên xuống rãnh biển bắt vài con cá khổng lồ lên hay không, nghe cậu hỏi vậy bèn đáp: "Thích thì phải."

Thì phải?

Nha Thấu nghi hoặc nhìn cậu ta: "Cậu chắc chứ?"

"Chắc thì phải." Điểm thiện cảm hiện giờ của Edgar với Nha Thấu rất cao nên vô thức tiết lộ một số tin tức: "Thực ra hồi nhỏ anh ấy không như thế đâu, chỉ là sau khi bị bắt lên bờ mới thành ra như vậy thôi."

Nha Thấu khựng lại: "Bắt lên bờ?"

Edgar gật đầu, không có ý định nói tiếp, cậu ta nghiêng đầu hỏi cậu: "Cậu biết nướng bạch tuộc không?"

"... Biết."

"Tốt!" Cá vàng nhỏ nghe thấy đồ ăn là hăng hái liền.

Nha Thấu đành phải chủ động kéo về chủ đề trước đó: "Chuyện cậu vừa nói bị bắt lên bờ là sao?"

Chẳng lẽ điều kiện vượt ải mà Hệ thống Chủ yêu cầu là Criller?

"Thì là lúc anh Criller năm tuổi đã bị loài người đáng ghét bắt lên bờ, lúc được cứu về thì vảy đã bị nhổ sạch rồi." Edgar nói đến đoạn sau thì ngừng lại, giọng điệu có phần buồn bã: "Tôi chỉ nghe cha mẹ nói lại thôi."

"Có điều từ đó trở đi, anh Criller thực sự đã khác hẳn so với trước kia."

Cậu ta cũng trở nên cực kỳ sợ hắn, sau này cũng vì phát hiện Criller sẽ không làm hại đồng tộc mới từ từ hết sợ.

Năm tuổi bị bắt lên bờ, lúc đó theo tuổi tác của nguyên chủ thì cậu còn chưa sinh ra.

Nha Thấu không biết nên nói gì, Edgar lại hào hứng mở miệng: "Chút nữa chúng ta ăn bạch tuộc nhé?"

Như thể người tỏ ra thương tâm vừa rồi không phải cậu ta ấy.

Cá vàng nhỏ định lúc ăn tối sẽ đến lén lút dẫn Nha Thấu lên đảo một chuyến, đang tính toán xem chút nữa ăn gì.

Nha Thấu: "Chúng ta vẫn lên nữa à?"

"Ừm!" Cá vàng nhỏ gật đầu.

"Cậu không sợ lại bị Criller bắt được hả?" Nha Thấu hỏi.

"Trưa nay là ngoại lệ thôi." Cá vàng nhỏ lẩm bẩm: "Bình thường anh ấy không nổi lên mặt nước vào ban ngày đâu."

Câu này Edgar đã nói mấy lần rồi, là một tin tức quan trọng, nhưng không có thông tin trước sau nên Nha Thấu không giải mã được, đành âm thầm ghi nhớ lại.

...

Tưởng tượng thì hay lắm, đến khi màn đêm buông xuống, Cá vàng nhỏ dẫn theo thiếu niên chuẩn bị chuồn ra ngoài.

Kết quả vừa quay đầu lại đã thấy Criller dừng ở phía trên.

Cá vàng nhỏ cười gượng: "Chào buổi tối."

Criller chỉ về phía sau: "Đi về."

"Vâng." Cá vàng nhỏ cực kỳ biết điều.

Nha Thấu định chạy theo cậu ta nhưng lại bị Criller dễ dàng tóm lấy cổ chân.

Thiếu niên mặc trang phục của tộc Người cá quả thực rất đẹp, vảy lụa gần như trong suốt, cơ thể thiếu niên như ẩn như hiện, đường nét mơ hồ khiến người ta mơ màng.

Đôi chân vừa trắng vừa mềm ngâm trong nước, khi bơi rất giống một bé Người cá đuôi trắng.

Từ khi biết cái kia là cái gì, Nha Thấu không dám gặp Criller, lúc này bị hắn bắt được, cậu giống như một con mèo bị bóp gáy, ngoan ngoãn vô cùng.

Criller: "Đuổi theo."

Nha Thấu hơi ngạc nhiên nhưng vẫn bơi theo Criller, bơi một lúc mới nhận ra hắn muốn dẫn mình nổi lên mặt nước.

Chỉ là thiếu niên bơi một lúc đã bắt đầu thở hổn hển, hoàn toàn không theo kịp tốc độ của Criller.

"Mới bơi chưa đến mười phút." Criller nhíu mày.

Vì thể lực tiêu hao quá nhanh nên đầu óc Nha Thấu cũng trống rỗng theo, giọng nói cũng vô thức mềm nhũn: "Tôi không phải anh, đâu có lợi hại như anh được."

Cậu bơi từ dưới đáy biển lên thượng du đã mệt lắm rồi.

Criller dừng lại, quay người bơi về phía cậu.

Nha Thấu tưởng hắn định qua kéo mình bơi tiếp nên muốn trốn, giọng còn hơi hờn dỗi: "Giờ tôi mệt lắm, không muốn bơi nữa đâu."

"Ừ." Criller quả thật kéo cậu lại, nhưng chỉ ôm vào lòng giống như lúc đầu dẫn cậu xuống biển: "Ta đưa ngươi đi."

"Chỉ lần này thôi." Hắn nói.

...

Bọn họ lên bờ.

Nha Thấu biết Criller khó đối phó, cho nên chỉ tìm mấy viên đá trông giống đá lửa ở ven rừng, mượn chúng để 001 nhóm lửa.

May mà Criller không chú ý đến điểm này, hắn chỉ quan tâm lửa đã cháy lên chưa.

Hắn khá hơn Cá vàng nhỏ chút, không chỉ ở nơi có nước mà lúc này đang ngồi bên giá nướng, nhìn thiếu niên tất bật qua lại.

Ánh lửa phản chiếu trong mắt hai người, Criller ngoẹo đầu nhìn thiếu niên xử lý mấy con cá kia như thế nào rồi dùng móng tay sắc bén rạch bụng từng con cá ra, cạo vảy cá cho cậu.

Trong lúc đó còn bắt được một con sứa, Criller quyết định lát nữa ăn.

Người cá bên đống lửa, cảm giác này thực sự rất kỳ diệu, hai người không nói chuyện, Nha Thấu cũng mừng là Criller không mở miệng.

Cành cây bị lửa đốt kêu lách tách, Criller nhìn thiếu niên nghiêm túc trước đống lửa, cậu đột nhiên ngẩng đầu, Criller còn chưa kịp thu hồi ánh mắt.

Cậu nói: "Anh muốn ăn không? Con đầu tiên nướng xong rồi."

Criller: "Con đầu tiên cho ta?"

"Ừ, cho anh." Thật ra một phần cũng vì muốn tăng độ yêu thích.

Tuy không còn thông báo tăng điểm thiện cảm của Hệ thống Tình Yêu, nhưng bản năng làm NPC Hẹn Hò không bị mất đi, làm gì đó để tăng độ yêu thích vẫn hơn là ngồi không.

Chỉ là...

"Lấy lòng ta sao?" Criller nhận lấy cá, hỏi một câu.

Địa vị của hắn quá cao, thiện ý hướng về hắn thường mang theo mục đích, Criller nghiễm nhiên quy kết hành vi của thiếu niên thành lấy lòng.

"... Không phải lấy lòng." Nha Thấu hơi bực.

Criller không đáp, bắt đầu ăn cá, lúc Nha Thấu tưởng hắn im miệng rồi thì hắn lại đột nhiên lên tiếng: "Criller."

Nha Thấu nghi hoặc: "?"

"Tên của ta." Criller nói.

Vấn đề là cậu biết mà, Nha Thấu muốn nói lại thôi.

Criller không chờ được câu nói tiếp theo của thiếu niên bèn nhắc nhở: "Ngươi không có gì muốn nói à?"

Còn có gì muốn nói nữa hả? Mấy lời này làm thiếu niên thấy mông lung cực kỳ.

Đối diện với đôi mắt xám của Criller, Nha Thấu bỗng cảm thấy cảnh này hơi quen thuộc.

Hình như là lúc trưa cậu biết tên của Edgar nhưng lại không hỏi tên Criller.

Hắn sẽ không trẻ con đến mức này đâu nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro