Chương 720- 721- 722

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 720:

Một người đàn ông sẵn sàng bỏ ra được 5 triệu cho Cảnh Lạc thì không thể nào không nỡ chi tiền để cứu Cảnh Học An được. Nếu con rể không muốn cứu thì là thật sự không thể cứu được nữa rồi.

Hào môn mà!

Hơn nữa, còn là hào môn tại Châu Đế, kết cấu nội bộ phức tạp trong đó không phải thử loại người như họ có thể tưởng tượng được.

Vì vậy, Cảnh Lạc đã vào nhà họ Bạch như thế.

Cảnh Lạc bước vào nhà họ Bạch với tâm trạng bất an, nhưng cô ta không ngờ rằng lần đầu tiên đưa mẹ đến nhà họ Bạch ăn cơm, bố mẹ của đối phương lại dễ tính đến bất ngờ.

Thậm chí còn khiến Trình Thục Ngọc cảm thấy đối phương nóng lòng muốn con gái bà ta gả vào nhà họ Bạch.

Người nhà họ Bạch không hỏi chuyện kinh doanh của nhà họ Cảnh, cũng không nhắc đến chuyện Cảnh Học An, điều này khiến những điều Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc đã nghĩ ra trước đó đều không có đất dụng võ.

Mọi việc diễn ra quá mức suôn sẻ khiến Trình Thục Ngọc bất an một cách khó hiểu. Nhưng Cảnh Lạc lại cảm thấy tất cả những điều này quá bình thường.

Bạch Đồ bảo Cảnh Lạc đi đăng ký kết hôn trước, đám cưới sẽ được tổ chức sau vài tháng nữa, như vậy Cảnh Lạc có thể chuyển vào sống trong nhà họ Bạch.

Vốn dĩ Cảnh Lạc đã đồng ý, nhưng Trình Thục Ngọc lại bảo Cảnh Lạc từ từ đã, nói rằng giác quan thứ sáu của bà ta luôn cảm thấy bất ổn, nói là muốn điều tra tình hình của nhà họ Bạch trước.

Cảnh Lạc bị thuyết phục nên quyết định nghe lời mẹ mình và lạnh nhạt Bạch Đồ mấy ngày.

Vậy mà mấy ngày này cô ta không gọi cho Bạch Đồ, Bạch Đồ cũng không gọi cho cô ta. Cảnh Lạc không nhịn được liền chạy đi tìm Bạch Đồ.

Sau khi đến nhà họ Bạch, mặc dù ông bà Bạch tiếp đón Cảnh Lạc rất nồng nhiệt nhưng Bạch Đồ lại không có ở nhà. Bà Bạch gọi điện thoại cho Bạch Đồ, Bạch Đồ vừa về nhà nhưng không lâu sau, một người phụ nữ lại tìm đến.

Người phụ nữ này là con gái của một gia đình giàu có ở Châu Đế, khi nhìn thấy Cảnh Lạc, cô ta cảm thấy không ổn, thậm chí cô ta còn xúi giục tài xế ý đồ đánh Cảnh Lạc.

Trong khi giằng co Cảnh Lạc mới biết được, cô Trương này luôn thích Bạch Đồ, luồn dây dưa với hắn ta, một lòng một dạ với hắn ta. Nhưng Bạch Đồ lại yêu mình.

Hai ngày nay, hắn ta đều bị cô Trương này quấy rầy. Hôm nay cô ta gọi Bạch Đồ về, cô Trương cũng cùng Bạch Đồ về theo, cho nên mới gây chuyện với cô ta.

Nói chính mình tuy rằng không có lớn lên xinh đẹp như cô ta, nhưng là gia thế lại so với cô ta tốt hơn. Chết sống muốn Bạch Đồ cưới mình.

Cảnh Lạc cũng nhìn ra sự khó xử của ông bà Bạch, thậm chí còn nhìn ra họ thực sự muốn Bạch Đồ cưới cô Trương này về.

Vì vậy lúc đó Cảnh Lạc rất căng thẳng, thậm chí còn hối hận vì khi Bạch Đồ bảo cô ta nhanh chóng đăng ký kết hôn, cô ta lại muốn suy nghĩ thêm.

Nhìn thấy cô Trương gần như cùng một chiến tuyến với ông bà Bạch, thậm chí ông bà Bạch còn bắt đầu giúp cô Trương kia thuyết phục Bạch Đồ, Cảnh Lạc hối hận đến xanh ruột.

Cuối cùng, ông bà Bạch nói muốn suy xét một chút, làm cô ta cùng cô Trương đều đi về trước.

Sau khi trở về, Cảnh Lạc đã khóc lóc một trận, đổ mọi trách nhiệm lên đầu Trình Thục Ngọc. Bởi nếu không phải vì bà ta thì cô ta và Bạch Đồ đã đăng ký kết hôn từ hai ngày trước rồi.

Lúc này Trình Thục Ngọc cũng ngơ ngác. Bà ta vừa mới nhờ người đi nghe ngóng, bên kia nói mấy ngày nữa mới có thể trả lời bà ta, không ngờ Bạch Đồ muốn kết hôn sớm là vì cô Trương kia bám lấy hắn ta.

Vì vậy, Trình Thục Ngọc vội vàng yêu cầu đối phương hủy bỏ chuyện nghe ngóng về nhà họ Bạch, bởi vì nếu nghe ngóng ra rồi bà ta còn phải đưa số tiền còn lại cho người kia.

Đối phương cũng mừng rỡ nhẹ nhàng, lại có được tiền đặt cọc.

Cũng vì thế mà Cảnh Lạc hoàn toàn rơi vào cuộc hôn nhân Đế Tịnh Hiên sắp đặt cho cô ta, không bao giờ có thể thoát ra được.

Cảnh Lạc gọi điện cho Bạch Đồ sau khi trở về nhà, nhưng điện thoại bên kia không ai nghe máy.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 721:

Đến tận hai tiếng đồng hồ sau, Cảnh Lạc và Trình Thục Ngọc đều sắp suy sụp thì Bạch Đồ mới gọi điện thoại lại.

Hắn nói với Cảnh Lạc rằng nhà họ Trương đã đến tìm các vị bô lão trong gia tộc, bây giờ bố mẹ hắn ta đã nghiêng hẳn về phía nhà họ Trương, thậm chí họ còn dự định đến cuối tuần sẽ nhờ quan hệ để người ta làm giấy kết hôn cho hắn và cô chủ nhà họ Trương.

Cảnh Lạc vô cùng hoảng hốt.

Gia đình cô ta đã vứt bỏ tất cả mọi thứ để cô ta được gả vào nhà giàu. Bọn họ khó khăn lắm mới rời khỏi Thành phố
H để đến Châu Đế, bây giờ lại vì cô ta do dự hai ngày mà mất cả cuộc hôn nhân này?

Cảnh Lạc khóc đến đứt ruột đứt gan, Trình Thục Ngọc cũng vô cùng hối hận.

Nói lý với Bạch Đồ rất lâu, hắn ta mới quyết định, nói với Cảnh Lạc: "Bây giờ bố mẹ anh và các cổ đông trong gia tộc đã đứng hết về phía nhà họ Trương rồi, bọn họ không hề muốn để anh kết hôn với em. Nếu em vẫn muốn theo anh thì mai anh sẽ lén họ đi đăng ký kết hôn. Nhưng chắc chắn bố mẹ anh sẽ tức giận vì chuyện này, thế nên em phải chuẩn bị tốt để hứng chịu cơn giận của họ đi."

"Vâng! Em sẵn sàng! Chỉ cần có thể được ở bên anh, em có thể chuẩn bị cho bất cứ điều gì."

"Thật à?" Bạch Đồ hỏi.

"Vâng, thật đấy."

Cảnh Lạc mặc kệ Trình Thục Ngọc đang ngồi ở trước mặt cấp Bạch Đồ hứa hẹn.

Lúc này Trình Thục Ngọc cũng cảm thấy Cảnh Lạc làm tốt lắm.

Tuy rằng có điểm tiếc nuối, nhưng may mà Bạch Đồ cũng không có từ bỏ Cảnh Lạc, con gái nàng mộng gả vào hào môn còn không có vỡ nát.

Chỉ đổ thừa phía trước bà ta chính mình đa tâm, không để Cảnh Lạc cùng Bạch Đồ kết hôn trước khi cái tiểu thư nhà họ Trương tìm tới cửa.

Hôm sau là cuối tuần, nhân viên Cục Dân Chính không đi làm, Bạch Đồ nhờ quan hệ rồi dẫn Cảnh Lạc đi Cục Dân Chính, nhờ họ làm thủ tục đăng ký kết hôn riêng cho hai người.

Cảnh Lạc cầm cuốn sổ chứng nhận kết hôn đỏ au, vui mừng đến rơi nước mắt.

"Bây giờ chúng ta sẽ phải về nhà họ Bạch đấy, em có sợ không?"

"Em không sợ!" Mất Cảnh Lạc ngập tràn ánh hào quang: "Chỉ cần có anh bên cạnh em, cho dù bố mẹ không thích em đến mấy, em cũng không sợ."

Mặt Bạch Đồ sáng rực: "Yên tâm, anh sẽ luôn ở bên cạnh em! Chắc chắn anh sẽ ở bên cạnh em!"

Cảnh Lạc không hề biết rằng mình đã rơi vào hang sói, cô ta chụp ảnh cuốn sổ chứng nhận rồi gửi cho Trình Thục Ngọc, làm Trình Thục Ngọc cao hứng đến mức dậm chân.

Bạch Đồ tạm thời sắp xếp cho Trình Thục Ngọc ở một căn chung cư riêng của anh ta, căn nhà không lớn, chỉ có 70m², nhưng ở nơi tấc đất tấc vàng như Châu Đế, một căn nhà 70m² cũng không rẻ.

Nhưng trong mắt một phu nhân nhà giàu ở Thành phố H cũng phải ở biệt thự như Trình Thục Ngọc, 70m² khiến bà ta có phần coi thường nhà họ Bạch.

Ai ngờ Bạch Đồ lại như con giun trong bụng bà ta, bảo với bà ta rằng hắn đang tìm biệt thự cho bà ta rồi, vị trí không thể quá xa nhà họ Bạch, như vậy sẽ tiện cho bà ta thăm nom Cảnh Lạc sau này. Khu vực như vậy vẫn chưa phân lô, thế nên chỉ có thể nhờ vả bạn bè đi hỏi thăm nghe ngóng một chút xem bao giờ mở bán nhưng vẫn chưa tìm được nguồn, nếu có thì hắn sẽ mua, sau đó xây sửa xong xuôi và tặng cho bà ta.

Trình Thục Ngọc mừng rỡ nên cứ dặn Cảnh Lạc suốt, bảo cô ta đợt này cố gắng thể hiện ở nhà họ Bạch, cần phải phóng khoáng, bà ta cũng tạm thời không đến nhà họ Bạch để tránh ông bà Bạch không vui.

Chi vài ba câu nói của Bạch Đồ đã khiến Trình Thục Ngọc yêu Cảnh Lạc như sinh mệnh đưa ra lựa chọn sai lầm nhất cuộc đời.

...

Hôm nay Cảnh Thiên đóng phim xong bèn đến Viện Nghiên cứu Lawrence để thăm Tiểu Thần.

Đã năm ngày trôi qua kế từ ngày Tiêu Thần làm phẫu thuật, mấy hôm nay chỉ cần không quay phim thì cô đều sẽ đến Viện Nghiên cứu.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 722:

Bởi vì cháu trai cô đã phải làm cuộc phẫu thuật lớn như vậy, có vết thương bên ngoài, có vết thương bên trong, thậm chí còn bị thương ở xương, thế nên một tuần sau phẫu thuật khá vất vả.

Rất nhiều người lớn cũng đau đến mức không thể chịu nổi.

Vì vậy cô đã pha nước trong linh tuyền với nước muối sinh lý, giúp Tiểu Thần khôi phục nhanh hơn.

Hôm nay nghỉ sớm, Cảnh Thiên lại đến Viện Nghiên cứu Lawrence.

Tiểu Thần nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ tải nhợt đã có thêm sắc hồng.

Tiểu Thần đang xem tivi, trông thấy Cảnh Thiên vào, mắt liền sáng bừng lên.

"Mẹ nuôi!"

Tiếng gọi vang giòn cất ngang dòng suy nghĩ của Lăng Tư Kỳ đang đọc sách, cô lập tức đứng dậy, nhiệt tình ra đón.

"Hôm nay Tiểu Thần có ngoan không?"

"Ngoan ạ!" Tiểu Thần vội vàng gật đầu như bổ củi, đôi mắt sáng lấp lánh ngập tràn mong đợi.

"Ừ, ngoan thì sẽ có thưởng."

Cảnh Thiên nói xong bèn lấy một túi kẹo hoa quả từ trong túi xách ra.

Kẹo hoa quả làm bằng mật ong, thêm mứt quả và nước linh tuyền, chỉ có ích chứ không có hại đối với sức khỏe.

Lăng Tư Kỳ vốn dĩ không cho con trai ăn kẹo, nhưng vì Cảnh Thiên nói đã cho thêm thuốc vào kẹo nên Lăng Tư Kỳ không ngăn cản.

Liếc nhìn bộ phim về nội dung hôn nhân mà Tiểu Thần đang xem, Cảnh Thiên hơi muốn cười.

Bình thường đứa trẻ này đã như ông cụ non rồi, cậu không có hứng thú gì với phim hoạt hình, chỉ có kẹo là giữ được chấp niệm mà một đứa trẻ nên có.

"Tiểu Thần, lúc nào con cũng thích xem mấy bộ phim chủ đề hôn nhân như thế này, sau này con có xem phim mà mẹ nuôi và mẹ con đóng không?"

"Đương nhiên rồi ạ! Con không có cái gì xem nên mới xem cái này mà. Chờ phim của mẹ nuôi và mẹ lên sóng, chắc chắn con sẽ xem. Với cả con đăng ký Weibo rồi đấy, con muốn ủng hộ mẹ nuôi và mẹ trên Weibo!"

Cậu bé vừa bóc một viên kẹo ra ăn vừa nói líu ríu với Cảnh Thiên.

Lăng Tư Kỳ cũng thấy rất lạ. Bởi vì con trai cô từ nhỏ đã như tổng tài bá đạo, không thích để tâm đến người khác, nhìn ai cũng tỏ vẻ mặt như "đầu có vấn đề à, có nói năng tử tế được không". Chỉ khi ở trước mặt cô và Cảnh Thiên, cậu bé mới nói nhiều hơn hẳn.

Cảnh Thiên vừa cười nói, trêu đùa Tiểu Thần, vừa lấy thức ăn và canh trong hộp giữ nhiệt ra.

Đây là bữa tối của Tiểu Thần và Lăng Tư Kỳ, do anh trai Đế Vân Hi của cô, Giám đốc - Điều hành của nhà họ Đế đích thân xuống bếp nấu nướng.

Chỉ đơn giản là vì Tiểu Thần cần dưỡng bệnh, Lăng Tư Kỳ không thể phân tâm, thế nên Đế Vân Hi dự định sau khi con trai khỏe hẳn mới ra mặt.

Sau đó Cảnh Thiên lại cho thêm ít nước linh tuyền vào canh.

Bởi vì Lăng Tư Kỳ vừa phải chăm sóc con trai vừa phải học bài. Sau khi biết cô ấy sẽ đại diện Đại học Thanh Đại tham gia cuộc thi hóa học quốc tế bên Châu Trung vào nửa tháng sau, Cảnh Thiên lần nào cũng bảo cô ấy ăn nhiều canh cá, nói là tốt cho não.

Ban đầu Lăng Tư Kỳ còn nghĩ chỉ là lý thuyết suông mà thôi. Nhưng sau khi ăn canh cá trích mà Cảnh Thiên mang đến, trí nhớ của cô thực sự tốt lên không ít khiến Lăng Tư Kỳ ngạc nhiên.

"Ngày nào cô cũng đến thế này, liệu Đạo diễn Phan có khó chịu không?"

"Không đâu."

"Ngày nào cô cũng mang cơm mang canh cho mẹ con tôi, tôi ngại lắm."

"Không sao đâu mẹ, con khỏe lại rồi, mẹ có thời gian rồi, mẹ sang nấu cơm cho mẹ nuôi. Mẹ nuôi, mẹ con nấu ăn ngon lắm."

"Thật hả?" Cảnh Thiên cũng không khách sáo, nói: "Thế thì chờ chị rảnh rỗi, tôi sẽ sang ăn cơm chị nấu."

Lăng Tư Kỳ mong còn không đưrợc.

Nhận ơn của Cảnh Thiên nhiều như thế, cô cũng không biết nên làm như thế nào.

"Hứa rồi nhé! Nếu cô không đến ăn cơm tối nấu thì tôi sẽ không thích cô nữa đâu."

"Ừ, yên tâm đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro