646-650

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Chương 646: Không Phải Lần Đầu Tiên


Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy toàn thân mình như là có vô số con kiến gặm cắn cô, rõ ràng cảm thấy có một chút khó chịu, nhưng mà lại cảm thấy thoải mái, hai loại cảm giác phức tạp đan vào cùng một chỗ như vậy rất nhanh thân thể của cô liền có từng đợt nhiệt lưu ( luồng nhiệt) chảy qua, một loại cảm giác bén nhọn mà tràn đầy nháy mắt lan khắp toàn thân, hoàn toàn làm cho cô giơ vũ khí đầu hàng.





Đôi mắt Tiểu Thỏ sớm đã ửng lên một tầng sương mù mờ mịt.

Cô hơi hơi mở miệng ra, hô hấp có chút dồn dập, cảm giác dữ dội như vậy làm cho cô nhịn không được muốn thét chói tai ra tiếng.

Rốt cục Trình Chi Ngôn chậm rãi đem tay mình rút ra, anh cúi đầu xuống, ánh mắt thâm trầm nhìn hai gò má cô đỏ hồng, sau đó không nói một lời bắt đầu hôn cổ cô.

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy toàn thân mình như nhũn ra, đây còn không có chính thức bắt đầu cô liền đã có một loại cảm giác mình sắp không thấy được mặt trời ngày mai.

Nhưng mà nụ hôn Trình Chi Ngôn dọc theo cổ thon dài của cô, lướt qua đường cong lung linh của cô, thẳng tuốt đi tới nơi cô vừa mới trải qua sóng gió, nơi đó sớm đã là một mảnh ẩm nóng.

Lúc Tiểu Thỏ nhận ra anh muốn làm cái gì đã là quá chậm.

Lưỡi anh trắng mịn một lần lại một lần xẹt qua mềm mại của cô từ dưới lên trên.

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy toàn thân chính mình đều đã run run.

Cô rõ ràng rất muốn hô ngừng, nhưng mà thanh âm đến chỗ cổ họng, lại cái gì đều đã phát ra không được.

Trình Chi Ngôn sớm đã kiềm chế rất lâu, khi anh cảm giác được cô càng ngày càng mềm, rốt cục chậm rãi cố định che ở trên thân thể cô, động thân mà vào.

Trong nháy mắt xâm chiếm đó làm cho Tiểu Thỏ không tự chủ được ưỡn cong thân thể.

Lập tức không đợi cô phản ứng kịp, anh bắt đầu một phen lại một phen va chạm.

Rất nhanh, Tiểu Thỏ liền bắt đầu nhịn không được phát ra từng đợt thanh âm cao thấp.

Mà dưới thân thể cô càng ngày càng ẩm ướt.

Trong phòng, trong phút chốc lượn vòng một buồng kiều diễm.

Rốt cục, ở lúc Tiểu Thỏ sắp mệt đến mức ngất đi Trình Chi Ngôn kết thúc toàn bộ.

Cánh tay anh rắn chắc ôm Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp mà khàn khàn nhẹ nhàng nói bên tai cô: "Tiểu Thỏ, anh yêu em."

Trong nháy mắt đó, Tiểu Thỏ nhất thời có một loại cảm giác lệ nóng doanh tròng ( khóc vì vui mừng).

Người lúc cô ba tuổi nhìn thấy liền thích, trong nháy mắt này, rốt cục hai người hoàn hoàn toàn toàn hợp hai thành một.

Nhưng mà...

Hai mươi phút sau.

Tiểu Thỏ nằm ở trong lòng Trình Chi Ngôn, nhăn lông mi xinh xắn, không nói lời nào.

"Làm sao vậy??" Nhìn thấy Tiểu Thỏ khó có được an tĩnh lại, Trình Chi Ngôn đã ăn uống no đủ nhịn không được đưa tay nhéo nhéo đôi má phấn nộn của cô, thấp giọng hỏi.

"Em cảm thấy.... Sách nói cũng không nhất định có thể tin, =." Tiểu Thỏ cau cái mũi nhỏ đáng yêu chính mình hướng tới Trình Chi Ngôn nghiêm túc nói.

" Uh'm?? Vì sao có thể khẳng định??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, trong ánh mắt mang theo một tia nghi hoặc hỏi.

" Sách đều nói, con gái lần đầu tiên sẽ rất đau." Tiểu Thỏ khởi động một cái cánh tay, đôi mắt thẳng tắp nhìn Trình Chi Ngôn, chu cái miệng đỏ hồng nói: "Trước em còn một mực lo lắng ngộ nhỡ em đau nhịn không được muốn hô ngừng nên làm cái gì bây giờ, nhưng mà thực ra.... Căn bản một chút cũng không đau sao..."

"Uh'm??"

Đôi mắt Trình Chi Ngôn trong suốt mang theo một tia ý vị thâm trường, yên lặng nhìn cô.


 Chương 647: Không Phải Lần Đầu Tiên 2



" Hơn nữa... Chẳng những không đau... Còn... Còn..." Tiểu Thỏ nhất thời đỏ một khuôn mặt nhỏ nhắn, cảm thấy chính mình nói không được nữa.


" Còn như thế nào??" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, ngón tay thon dài mà trắng nõn nhẹ nhàng vuốt ve da thịt trắng mịn trên eo cô.

"Còn có chút cảm giác thoải mái..." Tiểu Thỏ cúi đầu, hận không thể đem đầu mình chôn vào trong chăn.

"A...... Chỉ là một chút??" Trình Chi Ngôn nhíu lông mi thanh tú nhìn bộ dáng cô đỏ bừng mặt, nhịn không được đùa cô.

"..."

Tiểu Thỏ sớm đã mặt đỏ bốc lên khói, cô bối rối liền gật gật đầu, lại không nói.

Trình Chi Ngôn trầm ngâm chốc lát, sau đó trong thanh âm mang theo một chút ý cười nhợt nhạt hướng tới Tiểu Thỏ hỏi: " Em có biết vì sao em không thấy đau không?"

"A??" Tiểu Thỏ ngẩn ra, ngẩng đầu lên, trong mắt nghi hoặc nhìn anh, sau một lúc lâu cô có chút xấu hổ mở miệng nói: "Không biết... Nhưng mà..."

" Nhưng mà cái gì??"

"Em xem sách nói, nếu khởi động trước đầy đủ mà nói, cái gì kia đầy đủ ướt át mà nói.... Hẳn là cũng sẽ không đau..." Thanh âm Tiểu Thỏ gần như muỗi kêu.

"Uh'm... Có đạo lý, nhưng mà cũng không phải nguyên nhân này." Trình Chi Ngôn cười cười, từ chối cho ý kiến gật gật đầu.

"Không là vì vậy?? Đó là bởi vì cái gì??" Trong mắt Tiểu Thỏ kinh ngạc ngẩng đầu, kỳ quái nói: "Chẳng lẽ là em Thiên Phú Dị Bẩm ( thiên phú trời cho), ông trời rủ lòng thương xót em, cho nên làm cho em lần đầu tiên một chút cũng không đau??"

"Đương nhiên không phải..." Trình Chi Ngôn đầu đầy hắc tuyến nhìn cô, sau một lát, trong thanh âm mang theo mỉm cười cúi đầu hướng tới cô nói: "Bởi vì hôm nay... Cũng không phải lần đầu tiên của em..."

Cái gì?

Cả người Tiểu Thỏ nháy mắt liền cứng đờ.

Hôm nay... Cũng không phải lần đầu tiên của cô??Này... Lời này là có ý tứ gì??

Đôi mắt cô thẳng tắp nhìn Trình Chi Ngôn, sau một lúc lâu môi hồng nhuận mới hơi hơi giật giật, thanh âm lắp bắp nói: "Anh anh anh...Anh có ý tứ gì??"

" Ý tứ mặt chữ." Trình Chi Ngôn nhàn rỗi nhìn cô.

"Loại này anh sao có thể nói lung tung a!!" Tiểu Thỏ lập tức liền đỏ tròng mắt.

Anh nước chanh làm sao có thể như vậy, làm sao có thể hoài nghi chính mình không phải lần đầu tiên...

Từ nhỏ đến lớn cô chỉ có một người trong lòng là anh mà thôi...

Mắt thấy ánh mắt Tiểu Thỏ nháy mắt liền đỏ lên, Trình Chi Ngôn đưa tay ôm cô vào trong ngực mình, cúi đầu khẽ hôn một cái trên trán trơn bóng của cô, sau đó trong thanh âm có chút buồn cười nói: "Ngốc, ý tứ của anh là... Hôm nay không phải lần đầu tiên hai người chúng ta..."

A??

Lần này Tiểu Thỏ là hoàn toàn cứng đờ.

Không phải lần đầu tiên hai người bọn họ...

Đó là... Lần thứ mấy??

Chẳng lẽ lúc cô cái gì cũng không biết đã phát sinh quan hệ cùng Trình Chi Ngôn rồi?

Không thể nào...

Cô là mộng du thừa dịp anh nước chanh không chú ý thượng anh a, có khi nào thì sau khi cô ngất đi, anh nước chanh liền thượng cô a??

Nhìn bộ dáng trong mắt Tiểu Thỏ nghi hoặc kia, Trình Chi Ngôn nhịn không được đưa tay vỗ trán, đau đầu nói: "Em còn nhớ rõ... Chuyện uống rượu sinh nhật em tháng trước sao..."

"Nhớ rõ..." Tiểu Thỏ máy móc liền gật gật đầu, sau đó lại lắc lắc đầu nói: "Không... Chỉ có thể nói em nhớ rõ chuyện trước khi em uống rượu...."


 Chương 648: Không Phải Lần Đầu Tiên 3


" Còn chuyện sau uống rượu...." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu chính mình, đỏ mặt nói: "Em một chút cũng không nhớ rõ rồi."

"..." PlayUnmuteLoaded: 0%Progress: 0%Remaining Time-0:00Fullscreen

Trình Chi Ngôn vẻ mặt không nói gì nhìn cô.

Tiểu Thỏ theo dõi anh sau một lúc lâu, sau đó vẻ mặt khiếp sợ nói: "Chẳng lẽ.... Chẳng lẽ chính là cái lúc kia?"

Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, đưa tay xoa xoa đầu cô, trong thanh âm mang theo một tia xin lỗi nói: "Thật xin lỗi.... Vốn là muốn chờ đến khi em thi vào trường đại học xong...."

Tiểu Thỏ vẫn là vẻ mặt khiếp sợ.

Nhân phẩm anh nước chanh cô biết đến.

Từng ấy năm tới nay, mỗi lần đến chỗ quan trọng anh đều dừng ngay, yên lặng đi tắm nước lạnh, huống chi anh đã hứa hẹn mình sẽ ở sau khi cô chấm dứt thi vào trường đại học mới hạ thủ, nếu không phải tình huống đặc biệt, anh sẽ không dễ dàng phá hứa hẹn chính mình....

Tiểu Thỏ hóa đá hồi lâu, rốt cục nhịn không được giật giật khóe miệng hướng tới Trình Chi Ngôn nhỏ giọng hỏi: "Anh nước chanh... Tối hôm đó em.... Có phải hay không biểu hiện... Đặc biệt cầm thú??"

"Uh'm??"

Sau khi Trình Chi Ngôn nghe được những lời này của cô hơi run sợ một phen, lập tức như là nhớ tới cái gì, ý vị thâm trường nhìn cô cười cười.

Nhưng mà anh cười đến càng bí hiểm, Tiểu Thỏ lại càng run sợ trong lòng.

Cô biết chính mình uống rượu xong không tốt...

Nhưng là, cụ thể không tốt đến mức nào....

Cô còn không biết....

"Em...Em cưỡng bức anh?" Thanh âm Tiểu Thỏ run rẩy hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.

"Uh'm..." Trình Chi Ngôn trầm ngâm chốc lát sau đó thoáng có chút rụt rè gật gật đầu.

Trời ạ!!

Tiểu Thỏ nhịn không được hai tay che mặt trứng tròn của mình.

Cô vậy mà!! Sau khi uống rượu làm ra chuyện cầm thú như vậy!!

"Còn có tuần trước..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt u oán nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp nói: "Ngày nào đó em thi xong, tụ hội bạn học cũng uống say."

"Chẳng lẽ ngày đó em... Muốn làm ra cái chuyện cầm thú gì đối với anh?" Tiểu Thỏ trừng lớn đôi mắt, hoảng sợ nhìn anh.

"Em ở lúc anh tắm rửa tiến vào nhà vệ sinh, nói muốn cùng nhau tắm uyên ương cùng anh." Trình Chi Ngôn tiếp tục vẻ mặt u oán nhìn cô.

Tắm uyên ương?

A...! Trời ạ!!

Chuyện cầm thú như vậy thật là cô làm được sao??

"Vậy... Về sau thế nào?" Thanh âm Tiểu Thỏ lắp bắp hỏi.

" Về sau anh liền đi ra ngoài..." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời: "Kết quả em vẫn lại là liều mạng cọ lên thân anh... Nếu ngày đó dì cả mẹ em không tới...."

Nếu như dì cả mẹ nhiều ngày...

Có phải hay không cô liền muốn cưỡng bức anh nước chanh rồi!!?

Tiểu Thỏ đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn Trình Chi Ngôn, đôi bàn tay không biết làm sao nắm chăn, thanh âm yếu ớt nói: "Cái kia...Em...Em quả thật sau khi uống rượu nhân phẩm không tốt lắm..."

"Rượu phẩm không tốt liền thôi." Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, thanh âm rầu rĩ nói: "Mấu chốt là sau khi em tỉnh lại cái gì cũng không nhớ rõ..."

"Em..."

" Cho nên... Là muốn ăn xong rồi liền quỵt nợ sao??" Trình Chi Ngôn cúi người, một đôi mắt trong suốt thẳng tắp nhìn chằm chằm ánh mắt cô, gằn từng tiếng chất vấn nói.

"Cái này... Ha ha ha..." Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay lau mồ hôi trên trán.


 Chương 649: Không Phải Lần Đầu Tiên 4



" Nhưng mà em... Thật sự cái gì đều đã không nhớ rõ a." Tiểu Thỏ vẻ mặt ủy khuất nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Rõ ràng là lần đầu tiên của người ta... Nhưng mà nghĩ lại... Vậy mà cái cảm giác gì cũng không có..."





"A...... Cái cảm giác gì cũng không có??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nheo mắt lại, trong thanh âm mang theo một chút hơi thở nguy hiểm hướng tới cô hỏi.

" Không phải không phải, em không phải cái ý tứ kia!" Tiểu Thỏ vội vã lắc lắc đầu, vẻ mặt xấu hổ hướng tới anh nói: "Em không phải... Không nhớ rõ sao..."

" Đúng a, em một câu không nhớ rõ có thể đem thành quả anh vất vả cày cấy một đêm toàn bộ quên mất..." Trong thanh âm Trình Chi Ngôn mang theo một tia u oán hướng tới Tiểu Thỏ chậm rãi nói.

"..."

Tiểu Thỏ đã hoàn toàn không biết chính mình nên nói cái gì cho phải rồi.

Cô xấu hổ nhìn Trình Chi Ngôn một lúc lâu, sau đó vỗ tay một cái nói: "Đúng rồi, em nhớ ra rồi!! Em có cảm giác!!"

"A..., thật không?? Có cái cảm giác gì??" Đôi mắt Trình Chi Ngôn hiện lên một tia ánh sáng ngọc.

" Ngày hôm sau em thức dậy có một loại cảm giác xương sống thắt lưng, chân đau!!" Hai mắt Tiểu Thỏ phát sáng hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Thì ra bởi vì gì kia a...Em còn tưởng rằng em lại uống rượu luyện tập tách chân hạ thắt lưng a..."

"..."

Trình Chi Ngôn không nói gì, đôi mắt trong suốt sâu xa nhìn cô.

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trong đôi mắt anh tựa hồ phiếm một chút.. Lục quang (ánh sáng xanh)??

Nhưng mà, không đợi cô thấy rõ ràng, Trình Chi Ngôn đã xoay người một cái lại một lần nữa đè cô ở dưới thân thể.

Ngay sau đó cô liền nghe được thanh âm anh mang theo một chút ý tứ bỡn cợt giống như thổi hơi ở lỗ tai mình nói khẽ: "Em đã nói không có cảm giác gì... Vậy không bằng, anh lại giúp em nhớ lại một phen đi..."Nói xong, cánh môi mỏng của anh lại bắt đầu rơi vào trên cổ trắng nõn của cô.

Tiểu Thỏ nhịn không được rụt rụt thân thể, vừa trốn tránh hôn môi của anh vừa cầu xin tha thứ nói: "Không cần a.... Tối hôm nay đây đều là lần thứ tư, anh nước chanh, làm người phải có tiết chế a!! Anh không đến mức là muốn một đêm bảy lần đi??"

" Loại chuyện một đêm bảy lần này..." Động tác Trình Chi Ngôn dừng một chút, sau đó mỉm cười, thanh âm mang theo một chút mê hoặc trầm thấp nói bên tai cô: ""Nếu như em muốn mà nói, anh nguyện ý phụng bồi, cho đến bình minh."

"Không không không!! Em hoàn toàn không muốn!!" Tiểu Thỏ sợ tới mức khẩn trương đem đầu đong đưa như trống lắc, "Hiện tại em cảm thấy buồn ngủ quá, thật sự buồn ngủ quá, anh nước chanh, chúng ta đi ngủ sớm một chút đi."

"Uh'm..."

Trình Chi Ngôn cúi đầu lên tiếng, sau đó lấy di động trên đầu giường qua, nhìn thoáng qua màn hình sáng lên, lại chuyển tới trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Đã là hơn mười hai giờ ban đêm, đi ngủ giờ này không tính sớm, không bằng chúng ta cùng nhau ngủ muộn đi... Uh'm??"

"Không cần a - -!!"

Tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Thỏ nháy mắt chôn vùi ở trong hôn sâu Trình Chi Ngôn.

Bóng đêm dần dần sâu.

Phòng Trình Chi Ngôn lại còn đèn màu vàng nhạt sáng.

Giữa trưa ngày thứ hai.

Tiểu Thỏ eo mỏi lưng đau đã tỉnh lại, chỉ cảm thấy chân đã không là của chính mình.

Cô đưa tay nhẹ nhàng mà đấm đấm đùi chính mình, sau đó động tác gian nan chuyển người lại, lấy di động của mình trên tủ đầu giường nhìn thoáng qua, mẹ, vậy mà đã mười một giờ bốn mươi sáu phút rồi!!

Còn có mười bốn phút chính là mười hai giờ giữa trưa rồi!!


 Chương 650: Không Phải Lần Đầu Tiên 5



Tiểu Thỏ miễn cưỡng chống cánh tay ngồi dậy, chỉ cảm thấy đau nhức trên người càng thêm mãnh liệt.




Anh nước chanh... Căn bản chính là cầm thú!!

Ngày hôm qua cô cầu xin tha thứ như vậy, anh vậy mà nói cái gì cũng chưa từng có tha...

Thật sự là tức chết Bảo Bảo rồi!!

Tiểu Thỏ hơi chút xê dịch hai chân chính mình, miễn cưỡng để di động chính mình đến bên giường, sau đó thăm dò nhìn thoáng qua dưới giường, dép lê của cô cũng không biết bị đá đến chỗ nào....

Ngay tại lúc Tiểu Thỏ định xuống giường tìm dép lê, cửa phòng Trình Chi Ngôn đột nhiên bị đẩy ra.

Một đạo bóng dáng thon dài gầy chậm rãi đi đến.

Tiểu Thỏ nheo lại ánh mắt, trong phòng có phần tối, rèm cửa sổ che lại, chỉ có một chút ánh mặt trời xuyên qua khe hở rèm cửa sổ chiếu rọi tiến vào.

Tiếp theo, rèm cửa sổ liền bị kéo ra toàn bộ, ánh mặt trời chói mắt rực rỡ nháy mắt rải đầy phòng ngủ.

Trong nháy mắt Tiểu Thỏ nhắm mắt lại, ánh sáng quá chói mắt làm cho ánh mắt cô trong khoảng thời gian ngắn có chút không quá thích ứng.

"Em ngủ dậy a." Thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp hơi chút trong veo mà lạnh lùng vang lên tại cửa sổ bên cạnh.

Anh quay đầu lại nhìn Tiểu Thỏ ngồi ở trên giường, chăn trên người cô trượt xuống đến trước ngực, lộ ra một mảnh dấu vết xanh tím loang lổ trên ngực, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn phấn nộn mang theo đỏ ửng vừa mới rời giường, dưới sự soi sáng của ánh mặt trời hiện ra óng ánh trong suốt.

Mà trên cánh tay nhỏ cô lộ ở bên ngoài chăn mền, một cái lại một cái dấu vết đỏ sậm đang lên án đêm qua anh có bao nhiêu điên cuồng.

Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy cổ họng chính mình căng thẳng, anh nhẹ nhàng ho hai tiếng, sau đó đi đến bên giường ngồi xuống, đưa tay vén tóc rơi bên tai cô đến sau tai, thanh âm ôn nhu nói: "Đã đói bụng sao, ngồi dậy ăn cơm trưa đi."

Anh không đề cập tới ngược lại còn tốt, nhắc tới như vậy, nháy mắt Tiểu Thỏ lại cảm thấy bụng mình khó chịu.

"Đói..." Cô vẻ mặt đáng thương tội nghiệp nhìn Trình Chi Ngôn toàn thân thoải mái, thanh âm trầm thấp nói: "Vì sao buổi sáng anh không gọi em dậy a??"

"A......Em đại khái là đã quên ngày hôm qua chính mình ba giờ hơn ban đêm mới ngủ được đi??" Trình Chi Ngôn hướng tới cô mỉm cười, thanh âm nhàn tản sung túc nói: "Buổi sáng anh dậy, ngược lại thuận tiện muốn gọi em dậy cùng nhau ăn điểm tâm, đáng tiếc, người nào đó thật sự ngủ như chết, dù cho anh đẩy như thế nào cũng bất động..."

"..."

Chuyện ngày hôm qua ba giờ hơn ban đêm mới ngủ anh vậy mà cũng không biết xấu hổ nói!?

Anh nếu là hơi chút tiết chế, em ngủ như chết sao!?

Trong đôi mắt Tiểu Thỏ hết sức rõ ràng lên án những thứ tin tức này.

Trình Chi Ngôn cười cười, đưa tay sờ sờ đầu cô nói: "Cho nên, anh thật sự là không động em, liền chính mình dâng lên."

Tiểu Thỏ nhìn anh một lúc lâu, sau đó thanh âm rầu rĩ hỏi: "Vì sao giống nhau đều là ba giờ hơn mới ngủ, anh là có thể dậy sớm như thế, còn bộ dáng toàn thân thoải mái?? Rõ ràng anh hao phí thể lực nhiều hơn so với em a..."

"A...... Đại khái là nguyên nhân vì bình thường anh đều có rèn luyện??" Trình Chi Ngôn tùy ý cười cười, thanh âm ôn nhu nói: "Trái lại em, vẫn không như thế nào nhúc nhích, còn càng không ngừng kêu hô mệt, rõ ràng bắt đầu từ ngày mai theo anh cùng nhau chạy bộ sáng sớm đi."

"Chạy gì?? Chạy bộ sáng sớm??" Tiểu Thỏ vẻ mặt "Anh mưu sát vợ a" nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Liền hướng về phía anh lúc trời tối nhu cầu vô độ như vậy, anh cảm thấy buổi sáng em còn chạy bộ sáng sớm??"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro