Chương 1853: Nữ nhi của thôn trưởng (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dịch: hnganhl616

Đường Quả lúc nghe thấy hệ thống nói tiểu hắc nhân, phụt cười ra tiếng.

Nghe thấy tiếng cười, chút khẩn trương trong lòng Đường Bích cũng biến mất.

Tiếng cười của a tỷ, nghe rất êm tai a.

Một lần nữa trở lại lúc ban đầu, thật tốt.

Nàng đã rất lâu rồi không thấy a tỷ cười như thế này, kiếp trước của nàng, bị người ta che mắt, tâm giao sai người. Lúc gặp lại a tỷ, trong mắt a tỷ chỉ có băng lãnh cùng sát ý mà nhìn nàng, trong lòng nàng run sợ, thế nhưng về sau... Nhớ tới nhìn thấy một màn kia, toàn thân Đường Bích đều phát run.

Kiếp này, nàng nhất định sẽ không cùng người kia có bất kì quan hệ nào.

"A Bích, muội lạnh sao, sao lại run thế?" Đường Quả nghiêng đầu, cười hỏi, còn vỗ vỗ bả vai Đường Bích, "Lạnh thì mặc nhiều chút, tránh bị cảm lạnh."

"A tỷ, ta không lạnh." Đường Bích có chút luyến tiếc nhìn Đường Quả, đời ngày nàng nhất định phải đối tốt với a tỷ, đối tốt với mọi người trong nhà, không thể gây họa, mang đến tổn thương cùng nguy hiểm cho họ, nàng nợ cái nhà này thực sự là rất nhiều.

Cứ như vậy, hai tỷ muội ngồi trong nhà nói chuyện, nhìn ngoài trời mưa to, trong lòng Đường Bích nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Lúc trước nói nữ chính của thế giới này là Đường Bích, mà nam chính là người mà Đường Bích nhắc tới kia, hiện đang bị thương trốn trong bụi cỏ nào đó, tên gọi là Tô Mạch Thần.

Tô Mạch Thân thân là Hầu phủ thế tử, đương kim hoàng đế lớn tuổi, cách cục trong triều đứng trước nguy cơ bị thay đổi. Chủ yếu là hoàng đế đông con, mỗi người lại đều tài năng xuất chúng. Tô Mạch Thần cũng đầu nhập vào một phương, muốn đi làm một việc quan trọng.

Thế nhưng không nghĩ tới bị người khác phát hiện, đối phương hãm hại Hầu phủ phu nhân cùng muội muội của hắn, hai người chết thảm. Tô Mạch Thần cũng trên đường bị người ta chặn đường, truy sát.

Cuối cùng chạy trốn tới nơi này, gặp phải Đường Bích đang đi đưa trứng gà trong mưa. Đường Bích nhìn thấy hắn máu me khắp người, liền đi đưa trứng gà xong, quay lại đem người đó về nhà, vụng trộm chăm sóc.

Đường Kim Đấu cũng là một người nhân từ, tuy cho rằng Tô Mạch Thần có khả năng mang đến nguy hiểm cho cả nhà, cũng không thể thấy chết không cứu.

Cuối cùng, ông căn dặn mọi người trong nhà không được để lộ, vụng trộm đem Tô Mạch Thần giấu đi.

Trong lúc dưỡng thương, Tô Mạch Thần nghe được tin tức trong kinh, biết được muội muội và mẫu thân của mình chết thảm thì tức giận trong lòng, suýt không nhịn được mà đem đeo trở về chém người.

Bởi vì Hầu phủ bị hãm hại, hắn hiện tại cũng là thân mang tội, trước khi rửa sạch được oan khuất, không thể bị người ta biết tin tức của hắn.

Trước khi rời khỏi thôn, hắn nhớ ra lúc chạy trốn cũng không ẩn nấp. Nếu đối phương tìm tới nơi này, hẳn là gây bất lợi cho hắn. 

Vì lẽ đó, hắn quyết định sẽ diệt khẩu cả nhà Đường Kim Đấu, như thế liền sẽ không bị lộ.

Nhưng trong lúc dưỡng thương, hắn thích Đường Bích, tiểu cô nương có chút thẹn thùng, ôn nhu này, có chút không muốn nàng chết.

Thế là hắn giả vờ mang Đường Bích đi ra ngoài chơi, thực tế là mang nàng đi tránh đầu sóng ngọn gió, sau đó vụng trộm phái người đi giết cả nhà Đường Kim Đấu.

Hắn thành công, lúc về Đường Bích thấy cả nhà chết thảm, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, đợi đến lúc nàng một lần nữa tỉnh lại là trong xe ngựa. Trong một ngày này, nàng mất đi hết tất cả người thân, người duy nhất nàng có thể dựa vào chỉ có Tô Mạch Thần.

Đáng nhắc tới là, ngày đó, nguyên chủ cũng vừa lúc đi ra ngoài, tránh được một kiếp. Về sau, trong lúc vô tình nàng biết được chân tướng chuyện cả nhà chết thảm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro