extra: động dục?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Manjiro, Sanzu không đi làm nữa hả?" cậu đang ngồi trong lòng gã lên tiếng thắc mắc cho sự mất tích mấy ngày hôm nay của người trong lời nói

Chả là từ hồi làm lành sau 1 trận mưa gió của 2 người bọn họ thì Sanzu lại xin nghỉ 3 ngày liền không có báo trước, con người này tuy là có chút điên nhưng vẫn rất chi là trách nhiệm, đi đâu hay làm gì đều sẽ báo trước chứ không còn hành động thất thường như hồi còn non tơ trẻ nghé nữa. Vậy mà 3 ngày nay lại không thấy hắn đâu, chỉ có nhắn cho Mikey một tin nhắn cụt ngũn vào ngày hôm qua là "2 ngày nữa tôi đi làm"

"không biết nữa, cậu ta chắc đi đâu khuây khỏa bản thân rồi. Tại người nào đó mà cậu ta bị dày vò đến muốn tìm lại thuốc phiện mà " giọng nói của gã nói ra có phần trêu chọc, chỉ nhún vai một cái rồi quay lại việc bốc thức ăn vào miệng mình

"Nói cái gì đó? là ai gây sự trước?" Takemichi liếc mắt lườm quýt gã, cẩn thận bẹo bụng gã một cái quặn đau cảnh cáo

"ah..ah là anh là anh!!" mồm miệng lanh lẻo nhanh chóng nói ý của cậu vì cơn đau phát ra từ bụng, giọng nói gấp rút muốn cậu mau chóng buông tay

--------------------------

Về phía của Sanzu, trong căn phòng với thiết kế mở, gió mùa mang theo hương mát từ cơn mưa sắp sửa tới lành lạnh thổi vào khuôn mặt tận hưởng của hắn trên chiếc giường êm ái. Mái tóc dài hồi còn trẻ đã cắt gọn gàng, riêng màu tóc hồng vẫn giữ nguyên vẹn. Vài ngọn tóc lả lơi trên đôi mắt ngắm nhìn phía xa xăm bên ngoài, vết sẹo ở miệng không đâu cơ mà tay hắn vẫn vô thức mà miết dài trên nó như ám ảnh bởi sự việc trong quá khứ của bản thân.

"Dậy đi bé của tôi ơi, bữa sáng đã xong rồi đây" Ran bước vào với khay thức ăn trên tay đặt xuống chiếc bàn trong phòng, từ từ từng bước chân tiến lại người con trai đang nằm trên giường. Bàn tay nhẹ nhàng hạ xuống vuốt ve mái tóc đã cắt của hắn, hạ thấp người hôn nhẹ lên mái tóc thơm mùi xạ hương màu hồng.

"Anh hai..." giọng nói phát ra từ phía trong chăn, là Rin đang một mực ôm chặt lấy người của Sanzu không chịu buông lỏng. Biểu cảm tha thiết ôm lại càng chặt hơn, hít hà mùi thơm trên cơ thể trần trụi của người trong vòng tay mình.

Tâm trạng đang vui vẻ của Sanzu trong một khắc đã bị hai anh em nhà này làm cho bay hơi đi hết rồi, cơ mặt nhăn lại chán ghét thở dài hẳn một hơi

"chắc kiếp trước tao bị ngu quá nên kiếp này gánh..."

"đúng rồi, kiếp này được cưng nựng quá mà" Ran cười trêu chọc người vừa nói

"chắc là cưng ha, cưng như đập đá vô tao vậy đó" Sanzu lườm quýt đáp lại lời nói vô cùng cọc cằn

-----------------

Mặc đồ xong xuôi thì Sanzu mới bước ra ăn sáng được, quần áo của hắn có vẻ đã được chuẩn bị từ trước hoặc có thể chúng luôn ở đây bởi vì hắn đi thẳng tới chỗ tủ quần áo lấy rất chi là tự nhiên và nhanh chóng. Cơ thể nhớp nháp kinh khủng khiến hắn còn phải ngâm mình một hồi mới hài lòng mà bước ra, lúc mới bước vào phòng tắm với cái thân thể không một mảnh vải che thân theo nghĩa đen thì phía sau lỗ hậu của hắn lại vẫn còn lấm tấm cái gì đó màu trắng vẫn đang chảy chảy men theo phần đùi trong.

Vết cắn lẫn những dấu tích cho việc mút mát mờ ám xuất hiện trên người Sanzu từ phần gáy đến phần đầu gối mới kết thúc, chúng chằng chịt đè lên nhau khó coi vô đối. Màu sắc của những vết tích nhìn dường như rất mới mẻ chỉ mới cách đây vài giờ đồng hồ nên vẫn chưa nguội màu.

Bữa sáng vòng vo không biết có nếm được vì đồ ăn hay không chứ Sanzu chắc chắn đã nếm đủ vị của 2 cặp mắt dán chặt trên mặt mình rồi. Hắn đêm hôm qua vừa có ý nghĩa đội ơn bản thân hồi còn trẻ đã chăm chỉ tập thể lực nếu không chắc chắn sẽ ngất đến chết vào đêm hôm qua rồi.

"tao hỏi"

"hả?" âm thanh đồng thời phát ra từ cả 2 anh em nhà Haitani

"bộ 2 bọn bây là động vật cấp thấp biến thành à?" câu hỏi hết sức bâng quơ ý nghĩa rõ rành rành mà sao 2 người trước mặt hắn lại đông cứng nụ cười lại thế kia? không nhẽ tụi nó còn bị não teo hả?

"khụ khụ, sao mày lại hỏi vậy?" Rindou đang ngậm miếng bánh mì trong miệng cũng phải ho một hồi mới hồi lại ý thức

"Tại tụi bây làm tình như mấy con thú động dục phát điên!" câu nói thẳng thắn phán xét đến từ người hôm qua đã lãnh toàn bộ từ 2 anh em nhà Haitani cho hay

"như nào là động dục? như nào là phát điên cơ? Sanzu?" Ran phụt cười vì câu trả lời hết sức trần trụi của Sanzu, kẻ mà hồi còn trẻ mưu mô phát khiếp đến cái độ mà có ai phát hiện ra tới phút cuối đâu mà

"Thì là-" Hắn là mới ngủ dậy bị ngớ hay hôm qua bị làm cho đến rớt hết chất xám rồi mà còn hồi đáp lại câu hỏi bẫy ngay ngay bên tai vậy?

Sanzu mở miệng muốn diễn tả lại biểu cảm lẫn hành động ngày hôm qua của 2 người đó thì 1 phát 1, Ran xốc người hắn đặt xuống chiếc giường vừa nãy đã được thay ga giường mới toanh.

"Diễn tả lại chi tiết, tao làm theo lời mày"

"Nói thì nói sao lại lẻn cái tay mày làm cái quái gì?" Sanzu cầm chặt cổ tay đang ven vén áo của mình

"Đương nhiên là nghe phải làm mới biết chứ, đúng không Rin?" đúng chuẩn người anh trai mẫu mực, có sẻ chia một cái là em trai leo tới liền

"đúng vậy, thực hành thì luôn hiểu TỐT hơn mà" khóe miệng của cậu em Rindou không nhịn được mà cong lên, ánh mắt cưng chiều lẫn muốn chiếm lấy Sanzu cuốn hắn vào cơn NGU MUỘI

"CHÓ MÁ TỤI BÂYYYYYY!!!!!!!!!!!" tiếng la chửi vang quanh căn phòng

Thời gian trôi qua, lí thuyết càng "sâu rộng" thì thực hành lại càng "chi tiết" và "thuần thục". Âm giọng tiếng chửi và phần lí thuyết xen lẫn vào nhau dần dà lại càng nhỏ và mỏng, run lên và có lúc nhấn mạnh và rõ lớn tiếng mỗi một đoạn trong câu từ theo từng đợt kịch liệt rút ra dập mạnh tiến sâu vào phía bên trong khuôn miệng dưới ấm nóng mềm mại.

Giờ lí thuyết đã kết thúc nhưng phần thực hành lại có vẻ như vẫn tiếp tục "khá lâu" đến khi phần lí thuyết tiếp tục rồi lại ngắt quãng như vậy, chỉ có bài thực hành là chăm chỉ làm bài liên tục....

Cuộc gọi giữa buổi chiều, chiếc điện thoại vang lên âm thanh rung rung trên bàn. 2 cơ thể trần như nhộng đang hoạt động rất chi là chăm ngoan trong không khí ái muội tràn ngập từ cơ thể của cả hai mà phát ra.

"alo?" thanh giọng của người ở trên vẫn vô cùng bình tình

"à, tao báo là Sanzu chắc phải nghỉ thêm 1 ngày nữa. Không sao chứ?" Ran dùng máy của mình gọi cho Manjiro báo tình hình

"ừm, không sao!" âm thanh nghiền giọng của Manjiro phát giác cho người bên kia là Ran biết chuyện gì nên cũng nhanh chóng kết thúc cuộc gọi

Ran gạt đi mấy giọt nước mắt trên gương mặt sắc nét của Sanzu đang nằm ở giữa anh và Rindou.

Bên Manjiro kết thúc cuộc nói chuyện thì tiếng thút thít phát ra từ phía dưới thân gã, Take ụp mặt vào gối muốn kìm chế giọng của mình thì cứ mỗi lần vậy gã lại mạnh hông mà dập sân vào khiến cậu không khóc không rên chính là không thể được.

.

.

.

Ga giường khá là đắt hàng ha, ngoài đường cũng nhiều chỗ ngủ hơn hơ hơ......


-------------------------

đến chap này có vẻ là sẽ kết thúc rồi. Sắp tới tui có thể sẽ viết 1 bộ BajiFuyu, tại vì cốt truyện bên truyện chính có hơi cấn với tui rồi nên tui sẽ drop đọc truyện chính 1 thời gian chờ end ra sao, còn OTP thì vẫn phải choáy chứ sao mà nguội  :>>>>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro