Coming Together (2.2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyển ngữ: Rinka

---

Chỉ cần nhìn thấy họ, tác động đã đến ngay lập tức, mùi alpha nồng nặc xộc vào cô. Nobara xuýt ngã quỵ, chân run rẩy cố gắng không khuỵu xuống vì nhẹ nhõm khi không còn ở một mình. Lần cuối cùng cô thực sự choáng váng như thế này là lần động dục đầu tiên và duy nhất. Mặc dù lúc đó cô nghĩ mình đang mắc một loại bệnh nào đó, nhưng cô vẫn cố lê lết đến lớp, gục xuống ghế và vặn vẹo khi không thể ngồi thoải mái. Yuuji xuất hiện ngay sau đó, chỉ để trượt chân dừng lại và cô bật người dậy khi mùi hương đó ập đến cả hai.

Cảm giác đó ập đến cô ngay lúc này, lao về phía trước ôm chầm lấy cổ Yuuji, để mặc anh đỡ lấy mình để không khuỵu xuống.

“Chết tiệt,” Yuuji rít lên, giữ chặt cô vào người ngay lối cửa. “Người cậu ấy nóng ran.”

Cơ thể anh căng cứng và ấm áp, nhưng cái chạm của anh lại dịu dàng. Nobara có thể thề rằng cô cảm thấy nhịp tim mình chậm lại từng nhịp một, cô ôm chặt anh hơn, mong mỏi đó là đủ. (Nó không đủ.) Cô quay đầu sang một bên, áp môi lên cổ anh, anh hít một hơi run rẩy, tay siết chặt cô hơn một chút.

Megumi vẫy tay với anh. "Mau vào trong đi, đưa cô ấy vào trong."

"Thật là ngớ ngẩn," Nobara rên rỉ, mặc cho Yuuji gần như bế thốc cô trở lại phòng ngủ. "Tớ cảm thấy mình như một con ngốc vậy."

"Đó là vai trò của tớ mà," Yuji cố gắng pha trò, nhưng giọng anh nghe thật căng thẳng.

Mở mắt qua đôi mi nặng trĩu, cô nhìn thấy Megumi đóng cửa lại phía sau. Anh do dự một lát trước khi xoay khóa lại rồi quay sang nhìn cô. Trời quá tối để nhìn rõ biểu cảm của anh, nhưng có gì đó trên khuôn mặt anh khiến cô rùng mình dễ chịu trong vòng tay Yuuji.

Khi cô với tay về phía anh, Megumi hít vào một hơi và bước tới, cho phép cô lồng những ngón tay vào tay mình. Một cảm giác bình lặng ập đến cô. Nó không đủ để thỏa mãn cô, nhưng sau hai ngày ở một mình, cảm giác đó tuyệt vời chết đi được. Với đôi tay của Yuuji giữ hông để đỡ cô, anh nhẹ nhàng hất đầu cô sang một bên để có thể hôn lên cổ cô, khiến cô chỉ còn cách nhìn chằm chằm khi Megumi nâng tay lên và đặt một nụ hôn lên mặt trong cổ tay cô. Nobara rên khẽ trước sự chạm nhẹ nhàng đó, đôi mắt anh liếc nhìn trở lại, một lời hứa lặng lẽ ẩn chứa trong chúng.

Chúng tớ sẽ chăm sóc cậu.

"Cởi đồ ra," Nobara thở hổn hển, không thể chịu đựng được nữa. "Muốn cậu."

"Mẹ kiếp, được, ừm," Yuuji lắp bắp, cũng đang phần nào mất tỉnh táo. Dù vậy, anh vẫn kiểm soát được. Vẫn là anh. Có lẽ đó là lý do chính khiến Megumi đến đây.

Lúc này Nobara không thể lo lắng về việc đó được, nhất là khi Yuuji miễn cưỡng buông cô ra để kéo áo thun qua đầu cô.

Yuuji chớp mắt, đôi mắt sáng của anh tối hơn bao giờ hết khi anh nhìn chằm chằm vào bộ ngực lộ ra của cô. Trước khi cô có thể tự ti hay mắng anh vì đã làm mất thời gian của anh, anh đã luồn tay xuống dưới mông cô và bế cô lên trong vòng tay, đặt ngực cô ngang bằng với mặt anh. Răng anh cọ nhẹ trên ngực cô, theo sau là lưỡi anh, trước khi môi anh quấn quanh một trong hai núm vú của cô, và cô gần như hét lên khi anh mút. Điên cuồng kéo Megumi, anh buông tay cô ra, di chuyển đến đứng đằng sau cô để anh có thể nắm lấy hông cô và đặt một tay lên bầu ngực còn lại của cô, xoa bóp và nắn chỉnh núm vú của cô. Anh vén tóc cô qua vai, hôn lưng cô ngay giữa bả vai cô, ngực anh áp sát vào lưng cô khiến cô gần như bị mắc kẹt giữa họ.

Cô luôn nghĩ lần đầu tiên của mình sẽ có màn dạo đầu rất lâu. Ít nhất, đó là điều cô học được khi đọc mấy cuốn tiểu thuyết lãng mạn rác rưởi. Tất nhiên, nó hơi khác một chút khi một omega động dục. Cô không cần ai đó chuẩn bị và làm ướt mình khi cô đã tự sướng một cách tuyệt vọng suốt hai ngày qua. Quần lót của cô đã ẩm ướt khi cô cọ vào người của Yuuji, lớp nước trơn của cô sắp chảy xuống đùi cô.

“Đừng—” Nobara thở hổn hển người run rẩy. “Đừng dịu dàng với tớ, nếu không tớ sẽ đá vào mông cậu đấy.”

Yuuji gầm gừ gần như xác nhận, âm thanh đó dội thẳng vào tim cô. Chắc chắn ngực cô sẽ có những vết hằn do cách anh gần như nuốt chửng cô, gần như cắn vào tay Megumi để anh có thể chuyển sang vú còn lại của cô. Megumi căng thẳng trước cơ thể cô. Anh vỗ vào gáy Yuuji trước khi thả tay mình sang bên cạnh cô và giơ tay còn lại lên để chăm sóc bên ngực mà Yuuji đã để lại phía sau.

Megumi cắn vào tai cô. "Cậu nghĩ nhiêu đây có đủ để cậu ra không?"

Nobara không chắc chắn và lắc đầu lúng túng. Mọi thứ đều cảm thấy rất tuyệt và tốt hơn nhiều so với việc tự mình thâm nhập vào cơ thể bằng máy rung, nhưng đồng thời cũng diễn ra quá dồn dập và choáng ngợp. Cô muốn họ làm tình với mình ngay bây giờ, nhưng họ kiên nhẫn hơn cô tưởng. Yuuji đã cương cứng  trong chiếc quần của mình, gậy thịt của anh cọ xát giữa những nếp gấp của cô qua lớp quần áo của họ.

Tuy nhiên, Megumi còn tàn nhẫn hơn, véo Nobara đủ mạnh để khiến cô rùng mình rên rỉ cùng lúc. Giọng Megumi gần như hờ hững khi nói, "Ừ, đủ đấy. Giờ thì cậu sẽ lên đỉnh đây."

Đó không phải là một lời khẳng định. Đó là một mệnh lệnh, và Nobara gần như lập tức cảm thấy cơ thể mình tuân theo. Cô hét lên khi cơn cực khoái ập đến, xóa sạch mọi suy nghĩ khác trong đầu. Lúc này, chỉ còn Yuuji và Megumi là quan trọng. Khoái cảm thiêu đốt mãnh liệt, như tia chớp trong chai, mạnh mẽ hơn bất kỳ lần cao trào nào cô từng trải qua trong hai ngày qua. Cô kêu lên khi Yuuji rên rỉ áp vào ngực mình. Quần short cô lúc này đã ướt đẫm, dính cả vào quần của anh.

"Đúng vậy," Megumi thở ra, giọng nói như hụt hơi. "Tớ đã nói mà."

"Ở bên trong tớ..." Nobara lắp bắp, nước mắt giàn giụa, người run rẩy không kiểm soát. "Cần cậu ở trong tớ ngay bây giờ."

Để chứng minh điều gì đó, Nobara lại cọ sát vào Yuuji, bám chặt lấy anh. Anh phát ra một tiếng nghẹt thở. Khi cảm thấy Megumi rời khỏi người mình, cô rên lên nhưng ngay lập tức Yuuji kéo cả hai về phía giường. Dù có vẻ hối hận ngay sau đó, anh vẫn buông Nobara đứng dậy. Cô ngả người về phía Megumi, người đang giữ cô bằng cánh tay và hôn dọc theo cổ lên má. Yuuji nhanh chóng cởi phăng áo thun, ném sang một bên, rồi kéo quần short và nội y ướt đẫm của cô xuống. Làn gió mát lạnh chạm vào da trần của cô như một sự giải thoát. Cô nôn nóng đến mức chẳng còn tâm trí để xấu hổ nữa.

“Cậu thơm quá,” Yuuji kinh ngạc khi di chuyển tay dọc theo đôi chân thon dài của Nobara. “Mùi hương của cậu khiến tớ phát điên.”

"Phải không?" Nobara hỏi, lời nói của anh trở thành điểm tựa cho cô dựa vào.

Yuuji gật đầu, mắt anh tập trung vào vị trí giữa hai chân cô. "Ừ. Chắc chắn là tớ phải tự thỏa mãn hơn một lần chỉ vì nghĩ về cậu. Cậu thật điên rồ – luôn nhảy xổ lên người tớ, để mùi hương của cậu phảng phất khắp nơi. Thật khó để tập trung suy nghĩ khi cậu là tất cả những gì tớ có thể nghĩ đến."

Nobara vô thức dang rộng đôi chân, hơi thở nghẹn lại trong cổ họng khi một bàn tay của Megumi lướt xuống trước ngực cô. Những ngón tay của anh xoa bóp âm vật của cô trước khi cẩn thận mở rộng cô ra, để Yuuji có thể nhìn vào cô một cách hoàn hảo. Anh rên rỉ, những ngón tay anh cắm sâu vào đùi cô.

"Cậu sẽ không chịu nổi đâu," Megumi nói với cô trong lúc xoa bóp. Nobara để mặc anh dìu mình lên giường, lại rên lên khi Megumi rụt tay lại và bắt cô tự đứng. Có lẽ cô đã ngã nếu Yuuji không giữ chặt lấy chân mình, kiên nhẫn chờ đến lượt. Megumi cũng cởi áo và quần của mình cho gọn, sau đó ngồi xuống giường, kéo cô xuống cùng. Cô mặc kệ, để anh điều khiển cho đến khi nằm thoải mái trên ngực anh, dựa vào đầu giường.

Nobara lại run rẩy, quằn quại trong vòng tay Megumi. Cô có thể cảm thấy anh đằng sau, cuồn cuộn và áp sát vào lưng cô. Tiếng thở dốc dồn dập của anh cho thấy nỗ lực kiềm chế, ít nhất là tốt hơn Yuuji, người đang rên rỉ gần như tuyệt vọng ở cuối giường.

"Yuuji," Nobara rên rỉ, vươn tay ra với anh.

Anh không lãng phí thời gian cởi quần rồi leo lên giường. Cô dạng chân ra cho anh để anh có thể ngồi ở giữa. Anh liếm môi khi ngón tay anh chạm vào đùi trong của cô, chạy trên làn da trơn bóng. Cô phải cắn môi để không bật khóc khi anh đến đủ gần để cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh.

"Muốn cậu ấy khẩu giao cho cậu không?" Megumi hỏi, miệng anh áp sát vào tai cô.

Nobara gật đầu lặng lẽ. Cô không thể thốt ra được lời nào, nhất là khi nhìn chằm chằm xuống Yuuji. Anh đang nhìn cô như thể cô là bữa ăn ngon nhất trên đời, hoặc có lẽ là bữa ăn cuối cùng của anh, háo hức nuốt chửng cô theo cách mà cô chưa từng trải qua. Cô phải chạm vào anh, nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu và luồn những ngón tay qua mái tóc rực rỡ của anh.

Mắt anh đột ngột hướng trở lại nhìn cô. "Cậu có chắc không? Ý tớ là-" Cô không thể tin rằng anh đang đỏ mặt sau khi nhìn chằm chằm vào âm hộ ướt át của cô một cách công khai như vậy. "Tớ không muốn cậu cảm thấy..."

Trong xã hội tồn tại một hiểu lầm phổ biến về những cá thể alpha. Họ thường bị coi là những kẻ hung hăng, độc đoán, chiếm hữu, kiêu ngạo và thậm chí là tàn nhẫn. Mọi người thường cho rằng điều đó đồng nghĩa với việc alpha có thể lấy bất cứ thứ gì họ muốn bất chấp hậu quả, không quan tâm đến người khác. Họ chỉ nhận và không cho đi bất cứ thứ gì. Và, tất nhiên, có rất nhiều alpha cư xử như vậy vì họ cũng tin vào lối hành xử đó.

Sự thật là, một alpha tốt - kiểu alpha tuyệt vời nhất - cũng đảm bảo chăm sóc người khác. Họ có tính bảo vệ, kiên định và luôn quan tâm đến người khác. Họ đảm bảo rằng omega của mình được chăm sóc tốt, đặc biệt là trong kỳ phát tình. Như Nobara đã phát hiện ra, đây là khoảng thời gian rất khó khăn đối với omega, và nhiệm vụ của alpha là giữ an toàn cho họ, đáp ứng nhu cầu của họ, mang lại sự thoải mái cho họ. Điều quan trọng là họ cần biết khi nào thì nên kiềm chế.

Cô không nhận ra điều đó, lo lắng rằng mình sẽ phải đối phó với những kẻ tồi tệ suốt quãng đời còn lại sau khi trở thành omega. Tất nhiên, cô đã gặp phải những người như vậy, nhưng Maki, Shoko và thậm chí cả Gojo trong một cuộc trò chuyện đáng xấu hổ đã giải thích rằng chuyện đó không phải lúc nào cũng xảy ra.

Khi mà Yuuji vẫn có thể dừng lại để hỏi cô có đồng ý hay không và Megumi có thể ôm cô để trấn an, thì họ đã là những alpha tốt hơn cả chữ tốt rồi.

Nhưng Nobara không phải là một omega kiên nhẫn, vì thế cô giật tóc Yuuji và trừng mắt nhìn anh. May mắn thay, anh đã hiểu được gợi ý và không lãng phí thời gian vùi mặt vào giữa hai chân cô. Anh liếm khe ngọc của cô, và cô có thể đã vô tình đá anh nếu anh không giữ một đầu gối của cô. Megumi một tay ôm đùi và tay kia giữ ngực, giữ cho cô không vùng vẫy quá dữ dội trong khi Yuuji khẩu giao cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro