Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Xin lỗi, tôi nhầm quán bên cạnh nên giờ mới vào đây!

Chính Bình cũng hơi choáng váng vì sự xuất hiện của Trường, hắn hết nhìn Trường rồi lại nhìn Kim Anh thăm dò xem thế nào.

– Em cũng vừa mới đến thôi, anh ngồi đi!

Kim Anh tươi cười chỉ tay vào cái ghế cạnh mình cho Trường ngồi, rồi tiếp tục:

– Giới thiệu với anh Trường, đây là anh Bình, là đồng nghiệp cùng cơ quan với mẹ em! Còn đây là anh Trường, là... là bạn trai của em!
Bình đang cầm cái ống hút sinh tố mà tí nữa thì sặc khi nghe lời giới thiệu của Kim Anh, hắn há hốc mồm ngạc nhiên, mồm lắp bắp không nói được câu nào...

– Chào anh! Hân hạnh được biết anh! – Trường đứng dậy đưa tay ra làm quen với Bình.

Mắt gườm gườm nhìn tình địch nhưng Bình cũng cố gắng tỏ ra vui vẻ:

– Tôi là Bình, cử nhân Kinh tế chuẩn bị học lên cao học. Còn anh?
Kim Anh giật mình khi nghe lời giới thiệu của Bình, tuy không lạ với tính cách khoe khoang thích thể hiện vốn có của hắn, nhưng với Trường có lẽ lại khác. Điều nàng lo lắng vì biết Trường là người ít học, ra đời đi làm sớm, nếu Trường giới thiệu lại thì sợ lại được thể coi thường bạn mình, đang bối rối không biết làm thế nào thì Trường nói:

– Vâng, Tôi là Trường! Tôi làm nghề sửa xe máy. Cửa hàng của tôi ở ngay phố bên cạnh.

Vừa nghe thấy Trường giới thiệu, Bình thay đổi luôn nét mặt, hắn nheo nheo mắt nhìn Trường rồi rụt tay lại, miệng nở nụ cười pha chút kênh kiệu, hắn nói:

– À, hóa ra là... sửa xe máy! Nghề này cũng vất vả đấy!

Càng lúc càng khó chịu trước thái độ của Bình, Kim Anh đang định nói tỉa hắn một câu thì người phục vụ bàn lại xuất hiện, đặt ly nước lên bàn cho Bình rồi hỏi:

– Thưa! Anh chị dùng gì ạ!

Trường nhìn trên bàn chưa thấy Kim Anh chưa gọi đồ uống, chàng quay lại nhẹ nhàng:

– Kim Anh! Em uống gì?

Nàng bỗng thấy trong lòng vui vui khi tự nhiên hôm nay Trường lại thay đổi cách xưng hô, không xưng tôi với cô như hôm trước. Mặc cho Bình đang nhìn nàng không chớp mắt, nàng cố tình trêu tức hắn:

– Em vẫn như mọi khi mà, anh uống gì thì em uống đấy!

Mặc dù là lần hẹn đầu tiên với Trường nhưng nàng cố tình nói vậy để chứng tỏ cho Bình biết rằng hai người đã có quan hệ mật thiết từ trước. Trường cũng đoán được ý của nàng nên gọi:

– Vậy cho tôi 2 ly nâu đá, 1 ly nhiều sữa, 1 ly ít sữa!

Thấy cử chỉ, lời nói thân mật của Trường và Kim Anh, Bình ngứa mồm lại nhảy vào phá đám:

– Uống cà phê không tốt đâu, nó có hoạt chất cafein gây sạm da, hại gan, đen răng. Em nên uống sinh tố hoa quả như anh, vừa đắt tiền lại vừa bổ cho sức khỏe, giúp da mịn màng hơn, sống happy hơn, phòng chống được bệnh ung thư. Khi anh còn làm Thesis, À đề tài tốt nghiệp đại học, anh có một Time Trainee, À thực tập tại một Viện nghiên cứu về dinh dưỡng nên biết!

Mỗi câu nói của Bình đều hàm ý thể hiện trình độ cũng như sự hiểu biết của mình. Thấy Trường im lặng không nói gì, Kim Anh nhìn cái cốc trước mặt mà chỉ muốn phi luôn vào mặt Bình cho bõ tức, cố kìm nén nàng đáp lại bằng giọng mỉa mai:

– Vâng! Cảm ơn anh đã cho em biết. Mấy cái thông tin của anh trên báo mạng nó đăng đầy, cần gì phải tốt nghiệp đại học để thực tập tại Viện dinh dưỡng mới biết được! Cà phê uống nhiều thì mới không tốt, uống đúng liều lượng thì lại giúp tinh thần sảng khoái, minh mẫn. Đàn ông đích thực thì cũng nên biết uống cà phê!

Bình mặt méo xẹo vì biết mình lại bị nàng bóc mẽ, riêng Trường thì cũng không lạ lắm với tính cách của nàng, nhất là sau vụ làm nàng ngã xe sáng hôm qua. Trường cũng tủm tỉm cười vì cô bạn gái mới quen này tuy đanh đá nhưng lại rất dễ thương và thông minh. Bình cay cú uống hết ly sinh tố, hắn tiếp tục giở quyển Menu để xem những món nào đắt tiền nhất thì gọi ra, kiếm cớ hỏi mọi người có dùng gì thêm không, rồi gọi la liệt các món khác, mỗi thứ hắn ăn một ít.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro