chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


TÔI RẮC RỐI ĐÓ!....THÌ SAO?
Tác giả ari_thiên_bảo
Chapter 5:

Đến phòng tôi nhảy luôn lên chiếc giường nhỏ thân yêu ôm con gấu bông mà Hà tặng tôi hồi sinh nhật ở dưới quê đăm chiêu suy nghĩ
Đã được 2 tuần rồi tôi không gặp lại anh đẹp trai hôm bữa. vì vừa chuyển vào trường lạ nước lạ cái nên tôi chẳng biết điều tra từ đâu. Dơ hơi thế nào chiều hôm qua đi mua mì chính ở cửa hàng bà Bảy tồ đầu phố tôi gặp ngay con Ninh mập học cùng lớp ấy cùng tổ mà không cùng bàn luôn ấy. nó cũng bị sai đi mua mắm. lân la hỏi chuyện kể lể sự tình cưới cùng nó nhận lời sẽ tìm hiểu thông tin về anh đẹp trai giúp tôi.
Bây giờ ngồi nhà chờ đợi kết quả điều tra mà hồi hợp muốn ngừng thở. Nói vậy thôi chứ ngu gì mà ngừng thở.
Không biết anh đẹptrai học lớp nào? Có học giởi không? Nhà giàu không? Anh ăn gì mà đẹp dữ? ...blo....bla......
_ Thiên từ! Thiên từ!!! - ông anh đáng kính vừa cầm em gối hình gấu hello kitty của tôi phũ phàng phang vào đầu tôi một nhát làm hồn tôi đang bay bỗng đáp đất một cách không thương tiếc
_Anh điên à? Định giết người à?? - tôi vừa vuốt lại tóc vừa lườm lão.
_ Gọi mãi mà em có thưa đâu. đang nghĩ gì mà nhìn mặt dâm thế?
_ Cái gì? - tôi tức quá cầm gối phi thẳng mặt lão.
_ Nói nhầm. Nhìn mặt gian thế? - Nhật Anh vứt lại chiếc gối rồi ngồi xuống giường tôi.
_ anh chỉ được cái nghĩ xấu em gái thôi. Em đang suy nghĩ về việc hệ trọng quốc gia về việc học tập xây dựng tổ quốc mà anh bảo mặt em gian. bộ anh thấy cái mặt nào gian mà dễ thương như thế này ak - chỉ tay vào mặt tôi phân trần
_ Rồi rồi... em đẹp...em xinh...em dễ thương...... -lão giở giọng nịnh nọt. mà tôi lại dị ứng với giọng nịnh của lão vì cứ y như giằng mỗi khi như vậy là không có chuyện gì hay ho
ôm lại con gấu bông vô tội của mình tôi hắng giọng hỏi như bề trên
_ anh lại có gì muốn nhờ vả ak. Có gì nói nhanh em xem không tốn nhiều thời gian vàng ngọc quá
_ hì hì... chỉ có em gái mới hiểu anh thôi. Mai clb bống đá tổ chức liên hoan trước khi thi đấu... em biết rồi đó anh lại là trưởng nhóm...
_và anh tính tổ chức liên hoan ở nhà mình chứ gì ? anh đó nhà thì có em gái mới lớn mà dám rước một đám con trai về thế à? Anh không biết bảo vệ em gái gì cả - tôi chặn hòng anh nói luôn vì nói đến đó là đã quá đủ mục đích của ảnh
_ Em không hại người ta thì thôi chứ ai dám động đến sợi tóc của em.Mà ai làm gì em đâu?
_phòng còn hơn chống mà. Nói chung là không cho không đồng ý bức bách em gọi điện mách mẹ
_1 quyển truyện conan tập 87 sẽ ra mắt vào 20/5 này
_kh......
Ơ cái gì cơ...1 quyển truyện conan...là conan đó....lại còn là tập 87 nữa
_hì hì anh trai yêu dấu em đồng ý anh thích dẫn bao nhiêu bạn về ăn uống sao cũng được hì hì anh thấy em gái tốt với anh không nào....
_ Rồi. Anh biết em tốt rồi, tốt quá cơ. Tốt đến nỗi lấy cái quần đùi mà anh thích nhất lau nhà hả? Ôi! Thiên Từ à! Em quả là một đứa em gái đáng yêu- giọng the thé của lão làm tôi muốn nối đóa nhưng mà phải nhin nhịn và nhịn vì tương lại conan 87
_Anh cứ quá khen. Em chỉ lấy lau nhà thôi chứ có vứt đi đâu. Nếu thích anh vẫn có thể mặc mà.
_em lau gì ?là nước tiểu của con Nick đó
_hì hì anh trai anh thù dai quá làm gì vậy nhé cứ thỏa thuận như thế nhé..... mà phải rồi bây giờ em phải ra quán chứ Tư phệ lấy chiến mã đang sửa anh mau lấy xe chở em đi nhanh lên không muộn giờ - quay ngoắt thái độ tôi đẩy ông anh xuống nhà chở mình đi lấy xe

tôi đi lấy xe ở quán Tư phệ với anh Nhật Anh, gặp ngay thằng Hải vổ, con chú Tư, nó bằng tuổi tôi nhưng học khác lớp. Cái xe bị tuột xích mà nó chém tôi những 50 nghìn. Hỏi lý do thì nó lôi cái hóa đơn đầy chữ ra, nào là phí căng xích, phí tra dầu mỡ, phí sơn lại chỗ bị xước, rồi còn tiền cho hai cái pêđan, nó bảo thấy cũ rồi nên thay luôn cho tôi, sau đó nó còn vỗ vai tôi nói: "Nể tình mày học cùng... trường nên tao giảm cho đó'' Cái thằng đểu. Nuốt nước mắt đưa 50 nghìn cho thằng Hải vổ, nhìn khuôn mặt hớn hở khi cầm tiền của nó, tôi không nhịn được liền làu bàu với anh Nhật Anh: "Răng nó thế kia chắc ăn đu đủ không cần dùng thìa, gạch mà ném vào mặt cũng chẳng sợ bị đau bởi có hàng tiền đạo chìa ra đỡ rồi còn đâu."
Tôi xin thề là lúc ấy tôi chỉ khẽ thì thầm vào tai anh Nhật Anh thôi, thế mà nó lại nghe thấy mới chết. Cũng may anh nhanh tay nhanh chân kéo tôi lên xe rồi hộc tộc đạp đi, đằng sau còn vang lên tiếng chửi rủa của nó. Hú hồn hú vía, tí thì ốm đòn nhưng nghĩ đi nghi lại thì tôi vẫn sót tiếc hùi hụi 50 nghìn kia
~~~~~~~~~~~~~~~~
Ăn cơm xong tôi ngồi vắt chân trên ghế xem phim để lại đống bát đĩa cho anh trai "thân mến" . không phải tự dưng lão tốt dửa bát cho tôi ngồi chơi đâu tại tôi phải cái lí do liên hoan ra lão mới chịu đòng ý đó
_ Chị Thiên Từ Bảo muốn đi tè.
_8 tuổi đầu rồi chứ bé bỏng gì mà có mỗi chuyện đó cũng bảo chị? Vào nhà vệ sinh tự giải quyết. - tôi vẫn dán chặt mắt vào cái TV.
_ Chị Thiên Từ! Bảo làm sao tự làm được?
_Thế Bảo nghe câu "Nam nữ thụ thụ bất thân" chưa? Không nói nhiều. Tự vào nhà vệ sinh. Vĩ Vĩ tụt quần giúp thằng Bảo. Thằng Bảo tụt quần giúp Vĩ Vĩ. Xong. Có gì khó? Buồn thì đi nhanh đi không ra hết nhà bây giờ.
_nhưng vĩ vĩ cũng là con gái mà ?
_vĩ vĩ là trẻ con không phải con gái. Nào ngoan nghe lời mau đi đi
đứng lúc vừa đuổi được 2 món nợ đi thì * ăng...ẳng......* tiếng chó sửa từ chiếc điện thoại cục gạch ném chó chó chết ném lợn lợn mất trí nhớ của tôi kêu lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro