CHAPTER3: trường mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  RẮC RỐI ĐÓ!.....THÌ SAO

TÁC GIẢ: ARI_thiên_bảo

  Sau khi chào tạm biệt hắn xong , tôi lại hì hục đạp xe tới trường
5m 4m 3m 2m 1m....10 9 8 7 6 5 4 3 2 1...... kittttttttttttt.....
tiếng thắng xe chói tai do tôi gây ra, ngồi trên chiến hữu mili hồng tôi thở dốc một cách mệt nhọc miệng vẫn nhóe lên cười chói lóa.
-oa...... thiên từ ơi...thiên từ.... sao mầy lại có thể giỏi như thế chứ....chẹp chẹp ....mầy đúng là siêu nhân mà....kkkkk
Nhưng nụ cười đó chẳng được bao lâu khi nhìn vào cánh cổng to đồ sộ kia đã đóng kín từ bao giờ. sự thật thì luôn làm mất lòng người và tội bây giờ đang là một nhân chứng sống tiêu biểu. Ôi trồi ơi....miệng cười méo xệnh mắt giật giật, tôi nghe thấy tiếng mấy con quạ đang kêo quang qoác trên đỉnh đầu ==lll
-aaaaaaaa....... mẹ cha thằng nào đóng cổng của bà.........
hét chán tức chán đạp đá đau chân kết quả tôi vẫn ở ngoài trường
- haizzz lão bảo vệ này đúng là già cả lẩm cẩm tai điếc mắt kém .... rồi nên mới không biết một đại mĩ nhân một giai nhân tuyệt thế một hotgirl babycute đang ở ngoài nay...chậc .... Đúng đúng... chỉ có thể là vậy .....
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng dữ dội tôi quyết định đi lòng vòng quanh trường xem có chỗ nào gửi con chiến mã vào một nơi an toàn và leo rào vào...
Sau khi gãy lưới nịnh nọt van xin cuối cùng tôi cũng đã tạm gửi được chiến mã. Vòng ra sau trường ném chiếc cặp vào trước và thực hiện chiến dịch chiinh phục "anh tường"
~~~~~~~~~~~~~dai ngăn cách có việc xin qua~~~~~~
Bên kia bức tường ....
một tên con trai với gương mặt đẹp như tượng tạc sống mũi thẳng ,cao mắt nhắm nghiền đeo tai nghe mặt nhu mi đang đững tựa vào tường
Bỗng .....
-bốpp.....
một cái ba lô ở dâu rơi trúng vai anh ,nhăn mặt ngước lên trên để tìm thủ phạm thì....
-aaaaaa.....
sự cố lại một lần nữa xảy ra nhưng lần này khác lân trước ở chỗ không chỉ là chiếc ba lô nhỏ con mà là nguyên một thân hình như bao tải
~~~~~~~~~~~~~~~
vì sống ở quê từ nhỏ + với kinh nghiệm đúc kết được do " một hai lần" đi học muộn cuối cùng tôi cũng chinh phục được tên tường xấu xí người gầy nhom cao như cái xào......
từ biệt chiếc tường tôi nhẹ nhàng hạ cánh... nhưng nào ngờ gần tới dất đập vào mắt tôi một thân hình khác....và.........
kết quả do quá đột ngột nên tôi và anh lộn nhào trên bãi cỏ sau trường
thầm rủa hôm nay là ngày gì mà đen đủi thế không biết ...chả lẽ sáng nay ra khỏi nhà vội quá nên tôi bước chân chiêu sao?
khắp người đau ê ẩm lồm cồm bò dậy định chửi cho cái tên chết tiệt nào thân kinh không ổn định....đang giờ học mà ra đây đứng bán dáng chi hại tôi thót tim + ngã ê hết cả mông
-an..............
khựng lại * trời đất ơi sao trên đời lại có một người giống song yiong ki ôp pa vậy sao, trời tuyệt đường sống của tôi mà, mắt nè mũi nè môi nè da nè..... ôi big boss của mình đây mà.....* tôi thầm nghĩ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
sau 1 lúc choáng váng anh đứng dậy tức giận ngước đôi mắt rực lưa lên nhìn kẻ phá đám không gian riêng của mình thì....*dễ thương * a thầm nghĩ nhưng suy nghĩ đó nhanh chóng được rẹp sang một bên.
Đúng lúc đó thì trống báo hiệu hết tiết một .
Anh quay bước bỏ đi
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
tiếng chống hết tiết làm cắt đứt dòng tư tưởng trên mây kéo hồn tôi nhập xác về với thực tại...
quay lại thấy anh đã bỏ đi một đoạn khá xa........ mà lòng tiếc hùi hụi
ông trời chớ chêu thật vừa gặp đã bắt cách xa
quay lại tìm chiếc cặp sách rồi tôi cũng sải bước ra sân trường theo hướng anh vừa đi *không biết anh tên gì ?học lớp mấy? nhà ở đâu ?nick face là gì?......* tâm hôn vẫn còn mơ mộng đến ảnh
ra đến sân trường
học sinh khá đông đang đùa nhau vui vẻ khắp sân trường...
tôi nghe anh trai :yêu quý" của minh nói qua về ngôi trường này nên không quá ngạc nhiên và bỡ ngỡ
chỉnh lại quần áo mặt hếch lên tự tin bước đi ở sân trường. Dù gì thì tôi cũng đã từng là hoa khôi, là ca sĩ, là con bé học cực giỏi ở....trường huyện. Do cứ ngẩng mặt lên nhìn trời, tỏ thái độ chẳng coi ai ra gì và cứ thế tông thẳng vào cột điện với bao nhiêu con mắt của lũ bạn mới chòng chọc vào mình,
-á...
Tôi kếu len một tiếng rồi đưa tay lên xoa xoa cái mũi ngọc ngà của mình đồng thơi giơ chân lên một phát vao cái cột điện đáng ghét kia thầm rủa chó chết bao nhiêu chỗ không ở sao lại mọc ngay ở chỗ này...( cột đón sóng của trường mà nó kêu cột điện tg bó tay.com luôn với nó)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro