Ran là spy (Chap 33 - Sự nhầm lẫn tai hại)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, ở nhà Shin… Cô Jodie định tuyển Aoko, Kaito, Kazuha, Heiji, Shinichi và Shiho (cả Ran nữa nhưng chưa đến) .
- Bọn em đồng ý làm điệp viên cho FBI.- Shinichi thay mặt cả nhóm.
- Vậy thì tốt quá, cô cũng đã chuẩn bị hết cho các em rồi.- Cô Jodie
- Chuẩn bị gì ạ.- Mấy đứa cảm thấy hơi khó hiểu
- Chuẩn bị nhà cho các em ở Mĩ, có lẽ sang Mĩ sẽ tiện hơn cho cô và Ran. Cô đã chuẩn bị cho mấy đứa 4 căn hộ.- Cô Jodie
- Sang Mĩ ý ạ.- Tất cả đồng thanh
- Uhm, chúng ta sẽ đến khu Beverly Hills ở California sống. Cô cũng đã hỏi bố mẹ các cháu rồi, họ cũng đã đồng ý. Với lại bố mẹ Shinichi cũng đã chuyển sang California làm việc.- Cô Jodie
- Các cậu nghĩ sao.- Shinichi quay ra phía mấy đứa bạn
- Mình cũng đã đồng ý làm điệp viên cho FBI, thì chắc là sang Mĩ sống thôi. Mà tại sao Ran không về ở luôn được.- Aoko
- À, Ran có lí do, nhưng là gì thì đó là bí mật.- Cô Jodie nháy mắt.
- Bí mật, Ran có bí mật gì thế?- Heiji thấy khó hiểu.
- Thôi, gác chuyện đó sang một bên, mấy đứa có quyết định sang Mĩ không. Thỉnh thoảng FBI sẽ cấp vé, bố mẹ của mấy đứa có thể đến Mĩ chơi.- Cô Jodie xua tay
- Vậy thì đồng ý đi.- Kaito quyết định
- Uhm, vậy đồng ý đi.- Mấy đứa gật đầu
- Sao có mỗi 4 căn hộ.- Kazuha thắc mắc
- Thì Shinichi ở 1 căn hộ, Shiho một căn hộ, Kaz và Hei một căn hộ, Aoko và Kaito ở 1 căn hộ. Cô sẽ ghép mấy đứa sống theo đôi, Shiho và Shin sẽ không ở cùng nhau được.- Cô Jodie cười tươi, mấy đứa cúi gầm mặt xuống đỏ mặt.
- Nhưng… sao cô không để Shin ở nhà Ran.- Kaito.
- Không được đâu.- Shin xua tay, mặt cu cậu bây giờ chẳng khác gì trái cà chua
- Đúng vậy đó, không được đâu.- Ran từ đâu xuất hiện, mặt Ran có vẻ cũng hơi đỏ.
- Cậu đến từ lúc nào thế.- Tất cả giật mình
- Mới thôi, cô Jodie à, em đến để trả lời câu hỏi của cô.- Ran quay về phía cô Jodie
- Ý em là sao.- Cô Jodie
- Em không thể làm điệp viên cho FBI được, lý do vì sao thì cô biết rõ nhất rồi.- Ran nói một câu làm cho cô Jodie lẫn mấy đứa đều ngạc nhiên
- Sao vậy Ran.- Kazuha.
- Em ra đây với cô.- Jodie kéo Ran đi.
Ngoài hành lang…
- Ông Jerry đã quyết định rồi, đây là ý kiến của Jerry.- Cô Jodie
- Nhưng em không thể cô à, em nghĩ em không đủ năng lực.- Ran
- Em làm việc thật sự là rất tốt, ông Jerry đã nói như vậy.- Cô Jodie
Ran rút hộp phấn ra, cô định gọi cho Jerry, đúng lúc đó hộp phấn của cô kêu lên.
- Tình hình thế nào rồi.- Jerry
- Ông nghĩ sao thế, sao ông lại bảo tôi làm spy cho FBI.- Ran
- Lí do này về sau cô sẽ biết.- Jerry
- Nhưng…- Ran
- Đây là mệnh lệnh của cấp trên, và cô hãy thực hiện mệnh lệnh đó. Cô hãy làm điệp viên cho FBI. Như cô Jodie đã nói, cô vẫn làm được điệp viên của Whoop, tôi sẽ giảm bớt nhiệm vụ cho cô- Jerry nghiêm mặt, một bộ mặt nghiêm nhất từ trước đến giờ, Ran đành gật đầu rồi đóng hộp phấn lại. Ran và cô Jodie đi về phòng, Ran nhìn thấy ánh mắt tra hỏi của mấy đứa bạn, nhất là ánh mắt của Shinichi. Còn Shiho gì gì đó thì lạnh lùng nãy giờ.
……………………………………………………………………………….
1 tuần sau…
Có lẽ là cả Jerry lẫn cô Jodie đếu bớt nhiệm vụ cho Ran thì phải, làm cô buồn quá, chẳng biết làm gì cả. Ran chán nản, giở từng trang truyện Detective Conan mà cô mượn của Tiana hôm nọ. Tập 18, 25, 26 mấy đứa còn đưa cả tập 73 nữa chứ, xem mà đỏ cả mặt vì ngượng. Kíng coong, Ran chạy ra mở cửa, chắc là Tiana đến đòi chuyện chứ gì, Ran cầm nguyên quyển truyện trên tay mở cửa mà không nhòm ai đứng ngoài.
- Ran.- Tiếng của Aoko và Kazuha
- Các cậu vào nhà đi, đợi tớ chút.- Ran giật mình.
- Cái gì trên tay cậu đấy, trông giống truyện tranh nhỉ.- Aoko
- Mà hình như có hình của nhóc Conan ở đó đúng ko, cái gì đấy, tớ xem.- Kazuha.
- À, không, chẳng có gì đâu.- Ran xua tay
- Cái gì mà cậu cứ úp úp mở mở vậy, bọn tớ xem một chút được không.- Aoko năn nỉ
- À… tớ…- Ran đang ấp úng thì nhận được điện thoại của cô Jodie, như vị cứu tinh Ran vội vàng chộp lấy điện thoại nhưng cũng không để quển truyện lộ ra. Cô Jodie gọi Ran đến để bàn việc, Aoko và Kazuha thì đợi Ran ở phòng khách, Ran nói đi thay quần áo, nhưng cốt là để dấu cuốn truyện Detective Conan.
Cũng chẳng có gì đặc sắc lắm, chỉ là tuyên dương Shinichi đã hoàn thành tốt nhiệm vụ. Tiếng chuông hộp phấn quen thuộc vang lên, cũng đã cả tuần nay Ran chưa được nghe thứ nhạc này, Ran vui vẻ chạy ra ngoài. Ran vừa chạy ra ngoài đã biến mất ngay lập tức, điều đó cũng dễ hiểu bởi bì Jerry triệu tập Ran mà. Nhưng điều này làm cho Ran bị những người bạn cảm thấy Ran đang dấu họ điều gì đó rất nghiêm trọng, và tò mò muốn biết.
Một lúc sau tất cả kéo nhau về, Aoko thì có rẽ vào cửa hàng, nhưng mà đợi mãi mà không thấy ra.
……………………………………………………………………………………
- Ran Mori sắp sửa rơi vào tay ta rồi, điệp viên của S.P.I, hahaha.- Một người phụ nữ cười tươi.
- Báo cáo, đã bắt được Ran Mori.- Một giọng nói vang lên từ cánh cửa căn phòng tối.
- Đâu…- Người phụ nữ hớt hải chạy ra và giật mình khi thấy đây không phải mục tiêu của mình.- Terry, ông bắt ai đấy hả.
- Ran Mori.- Thì ra đó là Terry
- Đây mà là Ran Mori, đây là Aoko Nakamori, ông bắt nhầm người rồi ông hiểu chưa.- Người phụ nữ đó giận dữ giận dữ đứng dậy
- Hơ, thật… thật á, vậy tôi bắt nhầm người.- Terry
- Đúng vậy, vậy chúng ta buộc phải thay đổi kịch bản. Chúng ta cần phải giải thoát cho Gin thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro