Chương 2: cứu giúp cô bé của tổ chức áo đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Miyano Shiho hơi hơi mở mắt, tay cầm lấy khăn lông màu trắng ở trên trán, đánh giá căn phòng. Đột nhiên nhìn đến cô gái ngồi trên ghế, đầu dựa vào trên giường ngủ.

Cô vỗ vỗ trán, trong đầu mơ hồ nhớ tới ngày hôm qua tự hồ có người đem cô ôm vào phòng, còn có thay quần áo lau mình... lại còn bón cháo, bón thuốc.

Hình ảnh trong kí ức đứt quãng mơ hồ, tuy rằng không được đầy đủ cũng đủ biết đến chính là người này cứu cô.

"Ran Mori..." Miyano Shiho lẩm bẩm.

Cô nhìn hướng nhìn Mori Ran vài lần, đột nhiên mở to hai mắt, người này... chính là bạn từ nhỏ của Kudo Shinichi hay sao? Thực mau liền bình tĩnh lại.

Tuy rằng không tìm được chính chủ, nhưng gặp được bạn từ nhỏ của hắn cũng  tính đi.

Miyano Shiho thở một hơi, dựa vào gối đầu, hiện tại trên thế giới này đã không còn người mà cô có thể tin tưởng. Nhưng nếu là Kudo Shinichi, xem như là "đồng loại" duy nhất với cô đi.

Thời gian tầm 7 giờ hơn, Ran tỉnh giấc ngồi dậy.

Cái dáng ngồi ngủ này quả nhiên sẽ eo mỏi lưng đau, nàng làm vài cái động tác duỗi thân, xoa xoa mắt mới phát hiện cô bé tỉnh lại mở to mắt mà nhìn nàng.

"A, em tỉnh rồi!" Mori Ran nhìn về phía Miyano Shiho, cao hứng mà nhìn em mỉm cười, đột nhiên duỗi tay sờ đến trán em: " Thật tốt quá, em hạ sốt rồi." Shiho há miệng thở dốc, cô do dự một chút, có điểm ngượng ngùng mà nói: " cám ơn chị."

Mori Ran  cười cười, vươn tay chải chải chút tóc xù mới ngủ dậy của em, hỏi: " Đã đói bụng chưa? Cơm sáng muốn ăn cái gì nào?"

"..." Shiho đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lạnh mặt, có điểm ngượng ngùng mà quay đầu đi:" Gì cũng được ạ."

"ừ, vậy em cứ nghỉ ngơi trước đi" Mori Ran nhìn em nói. Nhìn đến cô bé kia gật đầu, mới cười đứng lên ra khỏi phòng.

MIyano Shiho đỡ trán thở dài, đối với người quá tốt bụng dịu dàng, quả thật cô không biết cách giao tiếp.

Nhưng đúng là cô không nghĩ tới APX4869 thật sự sẽ đem con người ta thu nhỏ, đúng là trước kia thực nghiệm, đã từng có một chuột bạch cũng bị thu nhỏ, nhưng rất nhiều lần thí nghiệm cũng chỉ có duy nhất lần đó.

Xem ra xác suất bị thu nhỏ cũng là một vấn đề.

Shiho nhìn đôi tay của chính mình, thật nhỏ, dùng sức nắm một chút, cảm giác cũng không tệ lắm.

Lại nói tiếp, nơi này là chỗ nào, cô đi xuống giường, lại lần nữa cẩn thận mà đánh giá căn phòng, ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, nhìn đến biệt thự nhà Kudo hoa lệ kia.

Thì ra nơi này là nhà hàng xóm của Kudo Shinichi.

Nếu nhớ không lầm thì hình như là của Agasa Hiroshi, là nhà khoa học?

Cô đi đến trước cửa, nhẹ nhàng đem cửa mở ra, nhìn ra phía ngoài.

" Có liên quan đến sự kiên cướp 1 tỉ yên không lâu trước đây, cảnh sát tuy rằng tìm về được 1 tỷ yen kia, nhưng tội phạm giết người cướp của còn chưa tìm được..."

Sáng sớm tin tức sự kiên cướp ngân hàng 1 tỷ yên, chuyện này đối với xã hội sinh ra sự rung chuyển, bởi vì 1 tỷ yên mất trộm thật sự quá lớn làm người ta khiếp sợ, chị gái nàng Miyano Akemi cũng mất tại sự kiện này.

Tuy rằng tổ chức vẫn luôn không cho cô một lời giải thích, nhưng ít nhiều gì cô cũng đoán được sự tình đã xảy ra, Shino chua sót mà mím môi.

Tổ chức nhất định sẽ không bỏ qua cho cô... hiện giờ cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đó mà thôi.

" bác tiến sĩ! Bánh mỳ đặt ở đâu ạ?" Phòng bếp truyền ra tiếng của Ran.

Đang ngồi trên sofa xem tin tức, Agasa nghĩ nghĩ: " ở trên nóc tủ lạnh đó cháu" 

Bởi vì thật sự không biết cách chế biến bánh mỳ kiểu Tây, chỉ ăn qua một lần liềm đem nó để quên trên nóc tủ lạnh, chưa từng sử dụng lại

"ô?" Agasa chú ý tới Shiho đang bước đến, cười ha hả mà chào cô: " Buổi sáng tốt lành!"

Shiho từ phía sau cửa đi ra, trên mặt không có biểu cảm cũng không nói gì, nhưng xuất phát từ lễ phép cô vẫn đối với Agasa hơi gật đầu.

"Bác tiến sĩ! Bơ lạt bác để đâu đấy ạ?" phòng bếp lại truyền ra tiếng của Ran. ( bản wiki dịch là ngưu du, mình đoán là mỡ bò = bơ nên để là bơ lạt, loại dùng để nấu ăn, ai biết chính xác là gì cmt chỉ mình với)

Agasa biểu cảm có chút rối rắm: " Ở ngăn tủ lạnh phía dưới, hình như ở sau mấy lon bia!"

Bởi vì hoàn toàn không biết cách nấu, cho nên mua trở về ăn qua 1 lần, sau này không có động tới, bị bác nhét vào phía dưới tủ lạnh, những cái này cũng chưa từng có sử dụng lại

Vừa lúc Bơ cùng bánh mỳ kiểu tây đều có đủ

Qua không bao lâu, Mori Ran cuối cùng cũng đem bữa sáng làm tốt, là bữa sáng kiểu Tây đơn giản lại phong phú, có thể so với nhà hàng cao cấp.

"Thật là, cho nên Bác tiến sĩ nhanh nhanh cưới vợ đi a, trong nhà đồ vật đều lộn xộn!" Mori Ran đem bữa sáng đưa cho Agasa cùng Shiho, phàn nàn với bác tiến sĩ.

"Cái này..." Agasa sờ sờ cái gáy vẻ mặt vô tội, lập tức nói sang chuyện khác:" Thế phần của cháu đâu, Ran?"

"Cháu không cần đâu ạ, bố cùng Conan đang ở trong nhà chờ bữa sáng, cháu phải nhanh nhanh trở về", Ran một bên cởi tạp dề, một bên giải thích, lại nói:" cô bé này tạm thời nhờ bác chăm sóc, cháu sẽ mau quay lại ạ."

"ừ, Ra cửa đi cẩn thận."

"vâng ạ"

Agasa cười nhìn theo bóng Ran, quay lại đối với Shiho cười: " chào cháu, bác là Agasa Hiroshi"

Shiho không nói chuyện, mặt không biểu cảm một hồi lâu, ánh mắt khó xử, do dự đã lâu mới mở miệng:"Cháu là Miyano Shiho..."

...

"Con về rồi đây" Ran mở cửa văn phòng.

"A, Chị Ran, mừng chị trở về." Conan đang ngồi trên sofa đọc tạp chí.

Mori Ran chắp tay trước ngực quay về phía Conan xin lỗi:" Thực xin lỗi em, muộn thế này mới về"  

"Không sao ạ" Tuy rằng rất tò mò Mori Ran vì cái gì mà ở bên ngoài một đêm mới trở về, nhưng nếu là ở nhà Bác tiến sĩ cũng không có gì quá lo lắng, khi còn nhỏ hắn cùng Mori ran không ít lần ở đó cả ngày.

"Bố chị đâu?" Ran nhìn chung quanh văn phòng, không thấy bóng dáng của Mori Kogoro đâu.

"bác Mori còn đang ngủ ạ!"

Ran vừa nghe, lập tức giận dữ nói:" hiện tại không phải đến 10 giờ rồi sao! Quả nhiên là bởi vì ngày hôm qua chị không có ở nhà, lại trộm đi đánh mạt chược đi!"

Khó trách ở trong điện thoại nghe được âm thanh cười trộm.

Đúng là đoán đúng rồi! Conan thầm giật mình, lập tức tuồn tin nóng: " vâng ạ, đánh đến 5 giờ sáng mới về nhà ạ"

Ông bác, bác đừng có trách cháu nha, đây là Ran tự mình đoán trúng thôi.

"Bữa tối cắt phần ăn của bố!" Ran hừ một tiếng, lúc này nàng nhớ tới Conan chưa có ăn bữa sáng, chạy nhanh hỏi:" Conan muốn ăn cái gì?"

"Cứ như mọi hôm là được ạ!" Conan vội vàng nói.

"Chị biết rồi" Ran cười cười với cậu, xoay người đi vào phòng bếp.

Thật là, ngày hôm qua chẳng những uống đến say khướt, còn đánh mạt chược xuyên đêm, thân thể làm sao chịu nổi, Ran ở trong lòng oán giận Mori Kogoro.

Nói thì nói như thế, tay thì vẫn nấu thêm canh giải rượu.

Cùng Conan giải quyết bữa sáng, Ran cầm chén đĩa dọn rửa xong liền cầm túi chuẩn bị ra khỏi cửa.

"Chị Ran lại muốn ra ngoài ạ?" Conan kinh ngạc hỏi.

Ran gật đầu:" đúng vậy, chị quay lại nhà tiến sĩ."

Conan bất đắc dĩ mà thở dài:"vâng ạ, chị đi cẩn thận."

Thật sự không rõ Ran vì cái gì lại quay lại nhà bác tiến sĩ, xem ra cần thiết gọi điện cho bác tiến sĩ hỏi rõ vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro