Chương 3: cô bé ở đội thám tử nhí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thật vậy? Nhưng bác đến chính mình cũng không tự chăm sóc được! Rốt cuộc làm thế nào mà chăm được đứa bé kia"

Mori Ran vẻ mặt kinh ngạc mà nói với Bác tiến sĩ.

Nghe bác tiến sĩ nói, thì ra đứa nhỏ này là bà con xa thân thích của Shinichi, nhưng vì nhà Kudo không có ai, cho nên trước tạm thời sống nhờ nhà bác tiến sĩ, mà đứa nhỏ này tên là Haibara Ai.

Nói thật, Mori Ran cho rằng cái tên này có điểm bi thương.

" Không thành vấn đề! Chẳng phải lúc nhỏ cháu và Shinichi cũng là được ta trông giữ sao? " bác tiến sĩ vỗ vỗ ngực mà nói.

Mặc dù nói như thế, nhưng nhìn bác tiến sĩ thật sự khó có thể tín nhiệm, Ran trong lòng vẫn là không an tâm: "Nhưng là..."

Nếu có thể, nàng vẫn muốn đem đứa nhỏ này đưa về văn phòng thám tử để chăm sóc.

"Nếu lại thêm một đứa trẻ đến ở nữa, Kogoro chắc chắn sẽ tức giận" Agasa nhìn biểu cảm của Ran, biết nàng muốn làm gì, liền dùng tuyệt chiêu.

Nhưng đồng thời bác tiến sĩ nói cũng không sai, lấy tính cách của Mori Kogoro, thêm một thằng nhóc trong nhà đã rất miễn cưỡng, giờ lại thêm một đứa nữa khẳng định sẽ không đồng ý.

Mori Ran do dự một lúc liền dặn dò bác tiến sĩ: " Bác tiến sĩ phải chăm sóc đứa nhỏ này cẩn thận, cháu sẽ thường xuyên qua thăm."

Thì ra Ran cũng cho rằng cha nàng cũng sẽ không nhận nuôi thêm một đứa trẻ.

Bác tiến sĩ trong đầu nhớ đến hình ảnh Mori Ran mặc áo tập Karate, dùng sức đá vỡ tấm ván gỗ...Thật đáng sợ! Thế là lập tức giơ ngón cái: "Đại trượng phu, hứa là làm!"

Mori Ran không muốn gật đầu cho lắm: "Được rồi"

Kỳ thật bác Agasa làm người trưởng thành, hẳn là cũng không có gì nguy hiểm, chỉ là cô bé kia có muốn đi theo bác tiến sĩ ăn ở cửa hàng tiện lợi, nếu cô bé thích, hai người sẽ lại thường xuyên đi, vậy thì phải thường xuyên qua thăm thôi.

Mori Ran đã tính sẵn lịch trình mấy ngày sau.

"Lại nói tiếp, Ai-chan muốn ở lại khu Beika, cũng học ở trường tiểu học Beika sao?" Mori Ran ngồi bên cạnh Haibara Ai, quay qua hỏi bác tiến sĩ, bác tiến sĩ vội vàng gật đầu: " A! đúng đúng!"

"Vậy là tốt rồi, kỳ thật nhà chị cũng có một cậu bé là học ở trường tiểu học Beika, tên là Edogawa Conan, cũng là bà con xa của Shinichi, có cơ hội em phải kết bạn nhé!" Mori Ran đột nhiên giới thiệu Conan với Haibara Ai.

Haibara Ai gật đầu, lúc Ran trở về nhà, Agasa Hiroshi đã đem thông tin Conan chính là Shinichi nói cho cô, kỳ thật không nói cô cũng lờ mờ đoán được.

Bởi vì Agasa bận tâm đến mong muốn của Shinichi, Haibara Ai đáp ứng thỉnh cầu của tiến sĩ, đem quan hệ với tổ chức giấu chặt với Ran, tuy rằng làm thế là có lỗi với Ran, tuy nhiên vì an toàn của nàng, vẫn phải làm điều có lỗi này.

Haibara Ai nghĩ như vậy.

Mori Ran rời đi không lâu, Agasa đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Shinichi:" Alo, Shinichi?."

"à, cháu hỏi nguyên nhân Ran đến nhà ta hai ngày nay hả? A..."

Agasa theo bản năng nhìn Ai nhàn nhã đọc tạp chí thời trang, ờm ờ một hồi, nói dối cũng không cần chuẩn bị trước:" đó là bởi vì hôm qua Ran tới nhà cháu quét tước vô tình nhặt được một con mèo bị thương!"

"Đúng đúng, phụ cận bệnh viện thú ý đều đóng cửa! cho nên đem nó lưu lại nhà bác chăm sóc!" Agasa xoa xoa vết nhăn trên trán.

Tắt điện thoại mới thắc mắc, vì cái gì ta phải nói dối Shinichi.

Bên này Conan chống cằm bất mãn tự nói:" có chút chuyện này, làm ta còn lo lắng như thế."

...

Sau đó đến thứ hai, Haibara Ai nhập học trường tiểu học Beika, hơn nữa còn cùng lớp với Conan.

Đứng ở trên bục giảng Haibara Ai nhìn chung quanh một chút, nhìn đến Conan, tiếp theo đi đến chỗ hắn, ngồi vào chỗ trống bên cạnh, làm lơ biểu cảm kinh ngạc, quay qua nói với nhóc đeo kính:" Mong được giúp đỡ"

"mong..." trời mới biết vì cái gì bên cạnh Genta có chỗ trống mà không chọn, lại muốn ngồi bên cạnh mình a!

Conan nỗ lực làm mình bình tĩnh:" Mong được giúp đỡ"

Nói như vậy, cô đã làm quen với Edogawa Conan theo mong muốn của Ran, Haibara Ai cầm một cuốn sách ra đọc, tính nghiêm túc đi học.

...

Tiếng chuông tan học vang lên, Ai đứng lên đi ra ngoài, đột nhiên phía sau có người gọi cô lại:" Bạn học Haibara, chúng ta cùng nhau về nhà đi!"

Haibara quay đầu lại nhìn cô bé vừa gọi mình, trên mặt vẫn không có biểu cảm gì, lại xoay người tiếp tục đi tiếp.

Ayumi làm quen thất bại, lại đến lượt Mitsuhiko lên tiếng:" Bạn học Haibara, cậu vừa chuyển đến à, nhà cậu ở đâu thế, chúng tớ đưa cậu về nhà nha!"

Conan câm nín mà nhìn lũ nhỏ đáng thương bị từ chối, một đường đi theo bọn nhỏ mà đến trước tủ giày đổi giày.

Cho dù không ngừng bị ăn bơ, nhưng đội thám tử nhí vẫn nhất trí tán thành tư tưởng kéo Haibara Ai vô chung tụ, ý chí kiên định bất di bất dịch làm cho bọn họ tiếp tục dụ dô Haibara Ai.

Ví dụ như Genta, nhóc tỏ vẻ bọn nhỏ nhận được rất nhiều đơn giúp đỡ.

Vừa đúng lúc này, một bạn học nhờ đội thám tử nhí một ủy thác, muốn nhờ đội thám tử nhí giúp nhóc tìm anh trai.

Haibara nhìn đến phản ứng của Conan, chính mình cũng có chút hứng thú mà đi theo bọn nhỏ.

Thế là nhóm Thám tử nhí đi đến trong nhà của cậu nhóc tiến hành điều tra, cuối cùng phát hiện manh mối.

Trải qua một lúc cùng đội thám tử nhí điều tra, còn có Conan nỗ lực và Haibara đóng vai người qua đường, cuối cùng cũng tìm được vị trí phạm nhân, hơn nữa sự kiện cũng  được giải quyết hoàn mỹ.

Đáng tiếc chính là, người áo đen kia không phải người áo đen trong suy nghĩ của Conan, thật sự là vô ích một ngày.

Càng không xong là, bởi vì Haibara tự ý nổ súng mà bị thanh tra Megure tức giận quát lớn, không nghĩ tới làm cô bé tóc màu trà khóc, cuối cùng đành phải đề Conan đưa cô về nhà.

Kia là trường hợp hi hữu cỡ nào... Đi một lúc, Haibara đột nhiên ngừng lại, lạnh lùng nói:" APTX4869..."

Conan khiếp sợ:"!"

Theo lời Mori Ran, đêm đó Conan trở về một chút tinh thần đều không có, cứ như bị mất hồn.

...

Qua mấy ngày, buổi tối tại văn phòng thám tử.

"Conan, sắp đến năm mới, em có muốn đi mua đồ tết không?" Ran ở trên bàn ăn cơm đột nhiên nhớ tới tuổi thằng nhóc, vội vàng hỏi Conan.

"Chị Ran, về chuyện này, kỳ thật..." Conan có chút ấp úng, xin lỗi mà nói:" Vào ngày Nguyên Đám, em có hẹn với Bác tiến sĩ, cùng đi xem bóng đá."

Ran cũng không để ý, nàng cười nói:" thiếu chút nữa quên mất hôm đó là trận chung kết giải quốc gia, không sao đâu, Conan cùng Shinichi đều thích bóng đá mà"

"A... Vâng ạ" Conan cười ngượng ngùng, ta chính là Shinichi mà!

Ran nhớ tới mấy đứa nhỏ, hỏi:" Kia.. Đội thám tử nhí cũng đi sao?"

Conan trả lời:" Đương nhiên ạ"

Ran vừa nghe, cũng có chút hứng thú hỏi Conan:" Chị cũng đi cùng được chứ?"

"Dạ?" Conan ngạc nhiên.

Mori Kogoro:" này, thế còn cơm trưa của ba thì tính sao bây giờ!!"






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro