Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm tình bất kể ngày đêm suốt mùa đông

Tình dục tràn trề vào đông thích thú hơn một năm vừa qua nhiều. Lỗ hậu không còn cảm thấy hư không ngứa ngáy. Dù còn ngượng ngùng nhưng anh nông dân không thể không thừa nhận, mỗi lần anh bị rắn trắng ôm vào ngực, bị nó mạnh bạo đâm thọc… là lúc anh thấy vui vẻ và thỏa mãn vô cùng. Cơ thể vừa được nếm mùi tình ái sẽ thường xuyên đói khát không nói thành lời, thậm chí còn luôn luôn chờ mong…

Ngoại trừ những khi anh nông dân liều mạng phản kháng với khoái cảm chết người và bị ép phải mở miệng cầu hoan, thì anh vẫn gắng gượng hết sức để tránh cho mình trầm mê trong nhục dục… Anh quá thẹn thùng, lần nào cũng thấy mình sắp bốc cháy. Nếu như hàng ngày đều như thế thì dâm đãng cỡ nào. Anh… Anh cũng không hẳn như vậy…

Mỗi lần anh nông dân trách móc rắn trắng lén chui vào thì lại cảm thấy rắn trắng đưa đến mấy quyển thoại bản thú vị. Sau đó anh nông dân lại không đành lòng mở miệng… Thật ra không phải rắn trắng sai hoàn toàn, nói chung là… Nói chung là phải trách thêm anh vì lý trí không kiên định nhỉ?

Rắn trắng thường đem đến vài quyển thoại bản chứa đựng hàm ý cho anh nông dân trẻ tuổi. Thế nhưng tuy anh bảo mình biết chữ, nhưng anh lại đọc sách không nhanh, thật lâu mới xem được vài chương. Cả ngày anh chỉ nghĩ đến việc ‘liệu yêu quái tu luyện ngàn năm có gặp được chàng thư sinh đã cứu hắn một mạng hay không’. Anh cũng không phát hiện trong đó có lẫn mấy quyển sách tranh khác lạ. Còn những hàm ý lặp đi lặp lại, cường điệu đời người phải sống thật vui vẻ thì anh thật sự không nghĩ sâu xa cho lắm…

Tận đến khi…

“Ân nhân… Thánh nhân kia đã nói, chuyện của nô gia, là phải cùng người trăm năm kết duyên cùng nô gia, hằng ngày ngậm lấy, mới có thể giải độc được…”

Anh nông dân uốn éo trong lòng của rắn trắng, cảm thấy kỳ lạ, đọc một nửa thì dừng lại hỏi nó: “Phải ngậm lấy gì thế, không phải là thuốc sao?”

Rắn trắng cười cười, thừa dịp anh nông dân không để ý mà tay thò xuống dưới, đặt vào đùi trong của anh, chầm chậm sờ soạng: “Anh cứ xem tiếp sẽ biết thôi. Thư sinh hiểu ý thánh nhân nhất, anh ta nói vậy thì ắt phải vậy.”

Anh nông dân gật đầu, rất tán thành. Anh không suy nghĩ nữa, chuyên chú xem chàng thư sinh đáp lại như thế nào… Thư sinh hiểu ý thánh nhân nhất. Tiếp theo, anh thấy lời kể trong sách viết rằng, chàng thư sinh xấu hổ e sợ ôm lấy yêu tinh nọ, chủ động ngồi xuống. Hai chân của anh ta vòng quanh eo của yêu tinh, ư ư a a lên xuống, thật là sảng khoái…

Sau đó khuôn mặt của anh nông dân nháy mắt đỏ bừng, căng thẳng làm rớt sách xuống đất. Này, này rõ ràng là đang làm chuyện đó. Anh lắp bắp nói: “Thánh, thánh nhân sao lại dạy người ta… Thường, thường xuyên ngậm lấy thứ đó…” Anh nói xong thì không khỏi rụt người, hồi tưởng lại tư vị khi được đôi gậy to cọ xát bên trong cơ thể của mình, cả người không thể khống chế nóng lên.

“Thành nhân không chỉ dạy anh luôn phải ngậm lấy thứ đó, mà còn dạy anh làm sao để ngậm nó.” Rắn trắng hài lòng dụ dỗ. Nó cầm lấy tay của anh nông dân, mò đến bảo bối của mình, ấn giữ không cho anh động đậy. Nó dùng cái tay còn lại rút ra một tập tranh, mở ra toàn là các loại tư thế dây dưa giữa người với người và giữa người với rắn. Anh mắc cỡ, lập tức nhắm tịt mắt.

“Đây, đây là gì…”

“Đây cũng là sách…” Rắn trắng vừa cầm tay anh nông dân tuốt gậy cho mình, vừa dùng cái đuôi lặng lẽ mò đến cửa huyệt khẽ đóng khẽ mở của anh: “Đây là sách của thánh nhân trong tộc của tôi. Họ dạy tôi rằng, phải giao hợp mọi lúc… Tôi và anh học theo thánh nhân của loại người lâu như thế, lại không hề giống lời dạy của thánh nhân chúng tôi. Tôi thật là xui xẻo mà.”

“Thật… Thật à?” Anh nông dân không đoái hoài tới xấu hổ nữa, sốt sắng ngẩng đầu.

“Tất nhiên…” Rắn trắng lộ ra vẻ yếu ớt. Cái khuôn mặt tuấn tú diễm lệ này có tính lừa gạt cực mạnh, vẻ ngây thơ hiền thục lại khiến anh nông dân tưởng thật. Anh luống cuống tay chân, để tay lên người rắn trắng, xin lỗi: “Xin, xin lỗi cậu. Hại cậu…”

“Suỵt…” Rắn trắng chặn miệng anh nông dân. Nó liếm liếm đôi môi đỏ kia, ôm lấy eo của anh, cây hàng bự dồi dào tinh lực chọc ở lối vào hút hồn nọ: “Bây giờ chúng ta vẫn kịp bù đắp, học thử rồi mau làm…”

Rắn trắng nhìn anh nông dân đang ráng nhịn cơn ngượng ngùng, nhòm sang tập tranh, sau đó anh nhắm mắt lại tức thì. Nó thấy thế mà yêu anh chịu không nổi, chỉ muốn thương anh, bắt nạt anh ngay lập tức.

“Cậu… Cậu chọn đi.” Thế mà anh nông dân mắc câu rồi.

“Vậy… Chúng cứ thử lần lượt từng cái đi.” Rắn trắng lật người, khiến anh nông dân ngồi hẳn lên gậy thịt. Bé phân thân đã ngóc dậy vì anh hồi hộp và thẹn thùng, giờ này buộc phải bắn tinh vì khoái cảm đột ngột làm anh không kịp trở tay. Anh nông dân mất mặt quá, cúi đầu thật thấp.

“Ha…” Rắn trắng nhẹ nhàng cười thành tiếng: “Ngoan, đừng thẹn thùng nữa. Chuyện kéo dài để tôi là được, anh chỉ cần lo việc chảy nước mà thôi. Nước dịch như mật ong này thật ngọt, lát nữa tôi phải ăn bằng hết.”

Cao trào hãy còn chưa rút mà anh nông dân còn bị thao làm kịch liệt, anh sảng khoái không nói nên lời. Toàn thân của anh toát ra sắc hồng dâm đãng. Hai cây gậy thịt luôn có thể chọc vào những điểm mẫn cảm khác nhau, đem đến khoái cảm gấp bội xộc đến đỉnh đầu. Lỗ thịt nhỏ không thể chịu nổi phương thức chà đạp như vậy, vách thịt đói khát không ngừng phun ra nước dịch ấm áp từ bên trong. Hai cây xà căn liên tục làm anh triều phun, không thể rời khỏi cơn cao trào.

Mãi đến khi mặt trời lặn, bóng đêm đen kịt, rắn trắng đã ôm anh nông dân, đổi sang vô số tư thế khó xử. Nó nâng anh lên, rồi dùng miệng ngậm lấy bé dương vật của anh. Anh nông dân làm sao chịu nổi kích thích như thế, mới bị hút dăm lần là bắn ra, nhưng tinh dịch của anh không nhiều, nơi chảy nhiều nước dâm phải là cái huyệt phía sau.

Rắn trắng phát ra tiếng nuốt nhả ‘chụt chụt, nó còn cuốn cái đuôi mình lên, chui vào bên trong anh nông dân, để cái hang thịt của anh luôn được lấp đầy bởi thứ gì đó.

Sau đó mau chóng đảo ngược lại. Rắn trắng hóa ra cái lưỡi linh hoạt, chen vào lỗ thịt nhỏ ướt át mềm mại, tra tấn những điểm nhạy cảm giấu đằng sau những nếp uốn. Anh nông dân hoảng loạn, khóc lóc xin tha: “Đừng, đừng liếm chỗ đó… A… Ư a hưm…”

Cả tinh thần lẫn thân thể phải chịu kích thích từ hai phía, một đợt nước dâm lại tuôn ra. Rắn trắng nỗ lực hút lấy. Nó đưa một cây gậy thịt vào tay của anh, một cây khác thì để anh ngậm lấy.

Đôi mắt của anh nông dân long lánh ánh nước, ngoan ngoãn hé miệng ra, bắt chước rắn trắng từng làm cho mình, trúc trắc liếm mút. Cây hàng bự quá, lúc nhét vào thì khiến môi anh mở to, căng đến mức không thể khép lại. Thế nhưng anh không khó chịu như tưởng tượng, lại dấy lên khoái cảm bùng nổ bên trong yết hầu, nó không thua gì khi huyệt nhỏ bị thao. Anh bị trêu chọc đến mức ư ưm rên rỉ, trong người càng chảy ra nhiều nước hơn.

Vì bụng của anh nông dân luôn chứa tinh dịch của rắn nên hơi phồng lên. Rắn trắng lưu luyến tham lam dùng chóp đuối sờ bụng anh. Sau đó nó lật người anh nông dân lại, đổi một tư thế khác. Từ phía sau, nó nong lỗ thịt nhỏ của anh ra, điên cuồng đâm chọc. Nó vừa gian dâm chơi làm báu vật đáng yêu của nó, vừa dâm loạn đùa bỡn anh, khiến anh thêm xấu hổ mà siết chặt vách thịt, cắn lấy hai cây gậy thịt của mình, hút ra tinh dịch của nó…

Vách thịt huyệt phân ra ôm lấy hai xà căn và quy đầu của rắn trắng, ngậm mút làm nó sảng khoái vô cùng.

“Tôi muốn anh đẻ con cho tôi…” Rắn trắng kích động đâm gậy thịt vào nơi sâu nhất, tinh dịch nóng hổi từ hai quy đầu bắn ra, lượng dịch trắng đục dâm loạn phun tới nơi thần bí bên trong anh nông dân.

“Sinh cho tôi một con rắn nhỏ… Sau đó tôi sẽ cùng nó uống sữa của anh…” Nói rồi rắn trắng đè lên người anh nông dân, ngậm mút đầu vú của anh. Bộ ngực của anh được nước dâm tưới đều đặn và được nó xoa nắn nên giờ đã to ra trông thấy, trông còn đầy đặn hơn mấy cô gái trẻ trong thôn. Bầu vú còn có một trái dâu nhỏ đáng yêu hồng nhạt ở đỉnh, giờ đang được ngậm cắn trong miệng rắn.

Cả hai dây dưa ở phần trên, buông lỏng phần dưới. Anh nông dân bị giày vò hết một đêm, trong bụng luôn căng đầy tinh dịch nóng hổi của rắn trắng. Anh luôn ngất đi trong cơn cao trào, lại bị buộc tỉnh lại trong khoái cảm hung mãnh. Anh đỏ mặt khóc lóc kêu ngừng, nhưng bị ép buộc đổi sang một tư thế khác rồi chiến thêm một trận.

Rắn trắng quấn lấy anh nông dân nói ra những lời phóng đãng, làm anh cũng có mong muốn mang thai con của kẻ xấu xa này. Anh muốn giận dỗi không thèm để ý đến nó, nhưng khi thấy khuôn mặt ngập tràn khát vọng và yếu ớt, anh nông dân lại không thể tiếp tục cứng rắn nữa. Anh đành ngồi lên gậy thịt một lần nữa, mặc cho rắn trắng điên cuồng ra vào.

Một người một rắn gian dâm không kể ngày đêm trong suốt mùa đông, đến khi thời tiết ấm dần, anh nông dân mới miễn cưỡng ép rắn trắng thả mình ra.

“… Tôi, tôi còn phải gieo giống… A…” Quản chi việc không còn ngậm gậy thịt, rắn trắng hư hỏng vẫn sẽ dùng đuôi rắn quấn chọc mình. Anh nông dân lo lắng nói: “Đừng, đừng quậy nữa… Hưm… Phải đi làm ruộng… Không thì sang năm không có cái để ăn…”

Lúc nói những lời này, anh nông dân vẫn chưa hề nhận ra, cả mùa đông này, anh không hề ăn bất kỳ thức gì khác ngoài tinh dịch của rắn trắng.

Rắn trắng tiếp tục mê hoặc, trêu đùa anh nông dân: “Muốn ăn thứ gì… Lên núi cùng tôi… Mỗi ngày sẽ có đồ ngon đút cho anh…”

Anh nông dân vô thức cảm thấy cúc hoa của mình bóp chặt bởi những hình ảnh dâm loạn hiện ra trong đầu mình. Anh thấy xấu hổ quá, vội quay đầu. Anh sợ rắn trắng sẽ nhìn ra những suy nghĩ đó của mình. Anh lắp bắp nói: “Không được, tôi… Tôi phải ra ngoài… Tôi, tôi phải theo lời thánh nhân mà cần cù lao động.”

“Được thôi.” Không biết rắn trắng lại nghĩ ra điều gì, bỗng nhiên nó biến thành một con rắn trắng bạc còn nhỏ hơn lúc cả hai mới gặp nhau. Nó theo bắp chân của anh nông dân chui vào quần áo, quấn quanh hông của anh. Nó thò đầu ra, trườn đến bên tai của anh nói: “Vậy anh cũng đừng bỏ tôi lại. Tôi muốn đi cùng anh.”

Anh nông dân tốt bụng nghĩ rồi cũng đồng ý: “Vậy cậu đừng để người ta thấy mình… Họ sẽ thấy cậu đẹp mắt, rồi bắt cậu đi mất.”

“Yên tâm đi.” Rắn trắng liếm liếm anh nông dân.

Anh nông dân tội nghiệp không biết được rằng, cúc huyệt trời sinh đói khát trải qua một mùa đông được tẩm bổ đút ngậm, đã mê đắm hương vị của gậy thịt. Khi không có thứ gì vỗ về đùa bỡn, sẽ tủi thân chảy ra nước mắt thèm thuồng.

Anh nông dân cứng đờ đứng trong ruộng chào hỏi thôn dân đang đi qua, không dám cử động quá lớn. Anh sợ lượng nước dâm kia sẽ tràn ra ngoài, làm mông anh ướt hết.

Thế mà rắn trắng còn đổ dầu vào lửa, dùng thân thể của mình cọ xát lên những điểm mẫn cảm của anh nông dân. Nó lén núp sau tai của anh, dụ dỗ nói: “Anh nông dân thân mến của tôi ạ, có phải anh đang muốn… Xem này, anh chảy nhiều nước đến thế, tôi đau lòng lắm.”

Cửa huyệt ở lỗ hậu đang hư không và tê dại đến tận nơi sâu nhất trong cơ thể. Rắn trắng hư đốn lại cứ lần này tới lần khác dùng chóp đuôi trêu chọc miệng nhỏ của anh, không gãi đúng chỗ ngứa, ở ngoài không chịu đi vào.

Thân rắn đang đè lên núm vú, cọ qua cọ lại liên hồi, làm anh nông dân phải hít sâu một hơi, dương vật nhỏ cũng dựng đứng. Anh khó chịu muốn quay về lồng ngực của rắn trắng, để nó mơn trớn, để nó mút mát… để nó đi vào…

“Cắm… vào trong…” Anh nông dân đỏ mặt, mang theo tiếng nức nở cầu xin: “Thật, thật khó chịu…”

“Ngoan… Thế nhưng mình đang ở trong ruộng kẻ qua người lại, anh muốn tôi đâm cái gì vào đó?” Rắn trắng cười nói: “Anh nói cho tôi biết… muốn thứ gì cắm… rồi cắm nó vào đâu…?”

Bất cứ lúc nào cũng có thể bị người khác phát hiện suy nghĩ phóng túng của mình khiến anh nông dân lại bị kích thích nóng ran cả người. Anh vừa xấu hổ trách móc bản thân, vừa mất khống chế cầu xin: “Muốn, muốn gậy thịt… Muốn hai cây gậy thịt đều đi… Cắm vào lỗ thịt nhỏ…”

Anh nông dân nói xong thì không khỏi che mặt, dường như anh không còn cách nào để đối mặt với rắn trắng nữa.

Sao rắn trắng chịu đựng nổi lời mời gọi như thế. Nó lập tức hóa ra nguyên hình, dùng tư thế đứng thẳng, đẩy eo đâm vào lỗ dâm của anh nông dân từ sau lưng.

“Ư… Ưm không được… Cậu đừng, bị nhìn thấy mất…” Anh nông dân hoảng hồn, lại bị bịt miệng. Rắn trắng vói một ngón tay vào đó, cắm vào rút ra. Lúc này nó đã biến thành trạng thái hơi trong suốt.

“Không sao cả.” Rắn trắng dùng ngón tay chơi miệng của anh nông dân, cái tay còn lại của nó thì nắm vuốt vú anh: “Ở đây ngoài trừ anh thì không ai nhìn thấy tôi cả.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abcxyz17