Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gulf trừng mắt nhìn cậu ta, vẻ mặt không thể tin được.

Kế hoạch lần này là cậu sẽ giành trước phần lớn hàng, vì vậy lúc đó cậu mới đòi được chia nhiều như vậy, tiếp theo sẽ nuốt luôn toàn bộ hàng, sau đó đợi đến khi bộ đội chủ lực tấn công, cậu sẽ trở thành ngư ông đắc lợi, vừa lấy được tang chứng vừa diệt được đường dây chết tiệt này.

Nói cách khác, từ đầu đến cuối thân phận của cậu sẽ không bị bại lộ, vì vậy mới sắp xếp lính đánh thuê trong đội giả trang vào, nếu xảy ra tình huống bất ngờ bọn họ sẽ có thể lập tức vọt vào cứu cậu. Nếu không phải có trách nhiệm thu gom toàn bộ số hàng này, Gulf cũng sẽ không cố gắng kéo dài thời gian để chờ bộ đội chủ lực tới "cứu" mình.

Địa vị của Suppawut trong giới chính trị là không thể xem thường, đánh ngất một chút, đắp vẽ lên mặt vài nét liền có thể giả dạng người, vì thế đám sâu bọ kia chắc chắn không dám lấy mạng của cậu ra đùa giỡn. Gulf nghĩ rằng mấy người giao phó cho lần này trong đội giải cứu lần này ít nhất cũng phải xuất thân từ bộ đội đặc chủng, nhưng đến khi nhìn thấy người trước mặt, cậu mới biết là mình nghĩ sai rồi.

Người này có chút gầy, tóc mái hơi dài, hai con ngươi đảo qua đảo lại, thoạt nhìn có chút phong lưu. Trên mặt cậu ta bôi đủ thứ, nhìn không ra dung mạo thật, bất quá đó cũng không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là nhìn người này từ trên xuống dưới không có cái gì giống bộ đội đặc chủng cả, nhìn cậu ta giống người trong xã hội đen hơn. Phản ứng đầu tiên của Gulf sau khi nhìn thấy người này là sự bất lực không tả nổi, thế mà lại là tên đồng đội ngu ngốc trong nhóm cậu.

Mild không biết nội tâm của Gulf đang có hàng ngàn cơn sóng mãnh liệt, nói hết câu liền xoay người bỏ đi, để bọn họ có thời gian 'làm việc'. Bên này, đã chạm được vào khóa quần, đang chuẩn bị kéo xuống thì Gulf lập tức nổi giận tóm cổ hắn đá văng "Quay trở lại cho tao!"

"Hả?" Mild quay đầu lại.

Bị tư thế của Karis cản trở, Gulf cũng không có nhiều khí lực để đá, vì vậy Karis chỉ văng ra cách cậu chừng nửa mét, sau khi bị đá lại nhanh chóng mò trở về. Chuyện tốt liên tiếp bị cắt ngang khiến hắn trở nên vô cùng kích động, tròng mắt đã hằn lên tơ máu, trông vô cùng nguy hiểm.

Mild quay đầu nhìn chỗ hai người đang nằm, hơn nữa biểu tình của một người trong số đó còn quá sức khủng bố, cậu ta im lặng một chút rồi chớp chớp mắt "Bạn tốt, chẳng lẽ mày muốn tao chơi trò 3P với hai người? Tao cảm thấy ...... Người yêu nhỏ của mày sẽ không thích đâu."

Hơi thở của Gulf bị nghẹn ở cổ họng, thiếu chút nữa là không thở nổi, vừa liếc mắt qua thì thấy tên điên kia mở to mắt chuẩn bị nhào vào người mình. Cậu lập tức rút dao găm giấu ngay mắt cá chân ra, chuẩn bị xử tên này cho hả giận.

Karis thấy vậy liền nhanh chóng dùng sức bật về phía sau, hắn nhìn cả hai, chậc một tiếng rồi rút súng bên hông ra, đột nhiên nhắm thẳng vào Mild. Con mồi của hắn đã sa lưới, trước tiên phải giải quyết cục nợ này xong mới có thể chơi tiếp được.

Tuy trông Mild có vẻ không để ý xung quanh, nhưng trực giác của hắn với nguy hiểm rất tốt. Khi vừa rút súng ra, hắn đã nhanh chóng chuyển nòng súng của mình về phía đối phương, không cần nhắm đã 'đoàng' một tiếng, bàn tay của bị bắn thủng, máu tươi văng khắp nơi.

Karis bị đau, nhịn không được kêu lên, may mà Mild không dùng đạn súng trường với đường kính nhỏ hay là đạn nở nếu không cái tay này coi như tiêu. Dù vậy cũng bị mất gần nửa bàn tay, chỉ còn một ít da thịt dính lại với nhau. Hắn rất tự tin vào năng lực của mình, thế nên khi gặp phải tình huống này, hắn liền biết người trước mặt không hề đơn giản, nếu tiếp tục dây dưa, việc này đối với hắn vô cùng bất lợi.

Gulf không muốn lãng phí thời gian, nói nhanh "Giết tên điên này đi."

Mild gật đầu, vừa định nổ súng thì đột nhiên khựng lại.

Bên ngoài tiếng nổ cùng tiếng súng liên tiếp nhau không ngừng, chắc hẳn mấy tên đặc chủng đang dọn dẹp đám sâu bọ ngoài kia.

"Hắn không làm được với cái tay đầy máu kia đâu, tao ra giải quyết chuyện một chút." bên ngoài còn có mấy người trong tổ chức, không để họ bị ăn đạn lạc.

Karis tựa vào tường, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười cực kì quỷ dị. Hắn nhìn thẳng vào bọn họ, tròng mắt của hắn đặc biệt sáng, thậm chí giống như có cái gì đó đang loé lên. Trong lòng Gulf cảm thấy không ổn, tầm mắt dời xuống dưới, trong đầu hiện lên hai ý niệm: một là tặng hắn thêm một phát rồi bò dậy đi, hai là bò dậy chạy đi nếu hắn không chết thì cũng bị thương nặng.

Gulf quyết định rất nhanh, lập tức bám lấy tường chạy ra ngoài. Vừa bước ra khỏi cửa nửa bước, phía sau đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, mặt đất rung chuyển, Gulf người bị sức ép của vụ nổ thổi bay ra ngoài, ngã xuống mặt đất nóng rát, trong miệng toàn là đất cát.

"Khụ khụ khụ........" Gulf cảm thấy màng nhĩ bị đau do chấn động sau vụ nổ vừa rồi, cậu xoay người ngồi dậy "Con mẹ nó, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Trong góc tường có bom hẹn giờ." Trên mặt Mew dính đầy đất, hắn đi tới đỡ Gulf dậy "Tên đó giật kíp nổ ra, sau 5 giây bom sẽ lập tức nổ. Tại lúc đó cậu không thấy được vẻ mặt của hắn thôi, tôi nghĩ nếu như lúc đó tôi bắn hắn, hắn nhất định sẽ liều mạng nhảy vào người tôi rồi kéo tôi chết chung, đúng là quá kinh khủng, mà cậu có sao không?"

Gulf lắc đầu, hít sâu một hơi, áp chế cơn giận sắp bộc phát, buộc chính mình phải cố gắng giữ bình tĩnh. Cậu nhìn căn hầm bên dưới bị nổ thành từng mảnh nhỏ, bụi đất bay đầy trời, sau đó chậm rãi bước về phía đó.

Mew đi theo sau cậu "Tiếng nổ to như vậy, cảnh sát phòng chống với bộ đội đặc chủng cũng sắp đến rồi, chuyện nhặt xác tên kia cậu đợi sau đi......."

"Anh ngậm miệng một chút." Gulf lên tiếng cắt ngang "Có đường hầm."

Mew ngẩn người trong chốc lát, vội vàng đi đến nơi vừa xảy ra vụ nổ, thấy trên nền đất lộ ra một cái hố sâu khoảng ba thước, mơ hồ có thể nhìn thấy vài cái thùng bên trong

"Lúc nãy tôi chạy, Karis đã mở cửa hầm này rồi chui vào, chắc chắn hắn ta vẫn còn sống." Gulf phân tích.

"..... "

"....." Gulf cảm thấy vừa rồi nếu phát hiện được cứ kéo để tên này ở lại với tên điên kia thì tốt rồi, hai tên giữ chân nhau, không ai trốn kịp, sau đó cả hai cùng bị nổ bay lên trời, thật sự là một cảnh tượng vô cùng tốt đẹp.

Mew cảm giác được tầm mắt của Gulf, vội ho một tiếng, lấy đèn pin trong balô ra "Cậu đứng đây đợi đi, tôi xuống dưới xem một chút."

Gulf nhíu mày, nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng, không phải vừa rồi bị tiêm chủng virus mới đâu, nếu không thật mẹ nó quả là xui xẻo. Cậu hít sâu một hơi, cố gắng nghĩ tới chuyện khác, mặc dù Karis là một tên khùng điên, nhưng tuyệt đối không phải là đồ ngốc, nếu không đã sớm bị chơi chết rồi, sao có thể có được địa vị như ngày hôm nay? Nếu tên đó lựa chọn nơi này, nhất định là có nguyên nhân..... Gulf trầm ngâm một lát rồi cũng nhảy xuống theo "Có đường hầm không?"

"Có, còn có cả thuốc phiện nữa." Mew đi đến bên cạnh cậu, đưa mấy gói nhỏ cho cậu. Gulf làm nhiệm vụ gần mười năm trời, rất có kinh nghiệm trên phương diện này, vừa nhìn liền biết đó là hàng tốt, cậu gật đầu rồi ném nó vào cái thùng bên cạnh "Đường hầm ở đâu?"

"Ở bên kia" Mew cầm đèn pin "Nhìn này, trên đất còn có vết máu."

Gulf nhìn xuống, lúc này phía trên đột nhiên truyền đến vài tiếng động, bên ngoài tiếng ồn dã giảm bớt, hẳn là được giải quyết, Mild cũng vì thế mà cho nhóm quay về, xuống đây tìm Gulf "Người yêu bé nhỏ kia của mày đâu sao lại xuất hiện tên mặt trắng ở đây thế này."

Bên trên lại có tiếng động, không phải tiếng súng mà là tiếng bước chân đang chạy đến của rất nhiều người.

Gulf không còn lựa chọn nào khác, lập tức kéo Mild chạy vào trong đường hầm, bị quân đội phát hiện ra là phiền phức lớn, cậu thấp giọng hỏi "Có phải người của mình không."

Nhưng thứ thuốc ban nãy bị tiêm đúng là chết tiệt, nó đang làm cho cơ thể cậu tê liệt, không thể hoạt động nữa, bây giờ cả bước đi cũng khó khăn, trực tiếp ngã xuống đất.

"Đương nhiên là không." Mild không quá bất ngờ đỡ cậu dậy, vác lên lưng, vừa chạy vừa nói "Lúc vừa phát hiện ra chỗ này liền kêu bọn họ tránh quân đặc chủng quay về rồi." tuy thân hình Mild nhỏ hơn Gulf nhưng sức lực được rèn luyện khắc nghiệt từ nhỏ không thể không công nhận.

"Hai người là lính đánh thuê." Mew im lặng nãy giờ lên tiếng "Ở đây làm gì? "

Gulf im lặng, Mild nhàn nhạt nói "Không phải chuyện xấu, làm chút nhiệm vụ thôi, anh bạn này nếu không có chuyện gì thì quay về với đội của cậu đi, chúng tôi đi trước."

Mew dừng bước nhìn bóng lưng của Gulf được cõng dần dần biến mất vào ánh sáng cuối đường hầm, hắn quay lại đi lên trên, liền gặp đội hắn cùng huấn luyện viên đang ở trên miệng hầm, ban nãy nổ lớn như vậy lối lên cũng không bị lấp xem ra chỗ này chuẩn bị rất cẩn thận "Cậu xuống đó làm gì, có người sao?"

"Không có chỉ có mấy thùng hàng, còn có đường hầm, xem ra có người chạy rồi, không cần đuổi."

"Đợt thực chiến lần này xảy ra chút chuyện, thật may đám nhóc mới bọn cậu không có chuyện gì." Chakri đưa tay kéo Mew lên.

Bên ngoài các tiểu đội đã được tập hợp, lần lượt tổng kết quân số, leo lên xe quay về nơi đóng quân.

Sau thùng xe lắc lư chen chúc toàn người là người, Mew tự thu mình vào một chỗ, suy nghĩ bỗng phát hiện gương mặt người kia có chút quen thuộc.

* ** ** ** ** ** *

Ê :))) tôi không tìm được Gulf trong bộ đồ bộ đội hay lính đánh thuê mấy chị ơi :))) làm sao bây giờ..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro