Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gulf để suy nghĩ trôi theo dòng nước, cứ đứng thế một lúc lâu, cho tới khi nghe được âm thanh từ buồng bên cạnh. Mew khoá vòi nước, tay gõ nhẹ lên tấm vách vài lần "Cậu tắm xong chưa?". Gulf không trả lời, Mew cũng không nói thêm gì, cậu nghe được tiếng bước chân đi ra phía cửa, cả phòng tắm dường như chỉ còn tiếng nước phát ra từ chỗ cậu, Gulf thở dài, tay vặn khoá vòi nước. Cho tới khi xác nhận Mew đã ra ngoài Gulf mới mặc đồ rồi đi ra.

Cậu không muốn về phòng, chủ yếu là không biết phải đối mặt với Mew như thế nào nên Gulf dự định xuống sân tập luyện cho tới giờ ăn tối. Một bàn tay từ phía sau bắt lấy cổ áo làm ngắt đi suy nghĩ của cậu, kéo cậu về phía người đó, một chút mùi xà phòng nhàn nhạt toả ra khiến Gulf vô thức rùng mình.

"Cậu tránh tôi làm cái gì?"

Cậu biết đó là Mew, nghe được câu hỏi, ý nghĩ phản kháng để chạy bỗng dưng không còn, tuy cậu không biết liệu hắn có thích cậu hay không, nhưng tình cảm của cậu dành cho hắn khiến hành vi dạo gần đây của cậu không được bình thường. Gulf mím môi, cảm giác khó chịu trong lồng ngực, cậu không dám ngẩng đầu, càng không dám nhìn thẳng vào mắt Mew.

"Gulf?" 

Mew thấy cậu thất thần, cánh tay lay nhẹ người cậu, "Sao vậy?", thấy Gulf không nói gì, Mew có chút sốt ruột, tay đưa lên trán cậu "Cậu tắm lâu nên mệt hả?"

Gulf có chút động lòng trước những lời quan tâm, lắc đầu ý bảo mình không sao, cậu chần chừ rồi gục đầu lên ngực Mew, một cảm giác an tâm nhẹ nhàng thoáng qua.

"Tôi tưởng cậu còn giận vì tôi đã ăn mất kẹo của cậu." Mew cười nhẹ, xoa xoa mái tóc đang còn hơi ướt của cậu. "Tôi không phải người như vậy.", Gulf nói, giọng nói bé đến nỗi không để ý sẽ không nghe thấy, đè nén trong nó là dòng suy nghĩ quẩn quanh không thể nói thành lời.

Mew im lặng, nhìn Gulf đứng im không động đậy, suy nghĩ một lát rồi bế xốc cậu lên "Nào đi về phòng thôi."

Gulf bất ngờ, phản xạ ôm chặt lấy Mew "Bỏ tôi xuống, người khác thấy bây giờ."

Cậu không dám giãy dụa, đây là lần đầu tiên cậu bị bế kiểu này, khả năng hoạt động bị hạn chế, cậu đang nghĩ nếu sơ xuất có khả năng hắn sẽ ném cậu xuống đất.  

"Mew. Thả tôi xuống."

"Không sao, ai nhìn thì kệ bọn họ."

Nói rồi hắn cứ thế bế cậu về, nhưng đến gần cửa phòng lại thả cậu xuống, lấy tay vuốt lại mái tóc đã rối lên của cậu, một trước một sau cứ thế bước vào.

Mild nằm trên giường, điệu bộ ra vẻ thản nhiên hỏi "Tắm làm gì mà lâu thế?"

Gulf mệt mỏi nằm xuống giường "Không có gì."

Trong quân đội, 7 giờ là kết thúc giờ ăn tối chứ không phải mới bắt đầu như người bình thường, Gulf cứ nằm thế thả suy nghĩ trôi đi một hồi đã tới giờ ăn. Có lẽ do buổi trưa không ăn nên cảm giác buổi tối nay cậu có khẩu vị hơn mọi hôm, mặc dù đồ ăn ở đây chỉ ở mức tạm được. 

Một đội đặc nhiệm của cậu cứ thế mà hiển nhiên ngồi ăn cùng nhau, miếng cơm còn chưa nuốt trôi, sĩ quan không biết từ đâu xuất hiện, hắng giọng rồi thông báo.

"Tôi vừa nhận lệnh, có một tổ chức buôn người đang hoạt động rất mạnh ở XX, tuy quy mô chỉ ở trong nước nhưng hoạt động phi pháp liên kết với các tổ chức khác ở nước ngoài. Bọn chúng chủ yếu là chỗ bắt người và lấy nội tạng rồi đem bán ra bên ngoài, chúng ta nhận lệnh phải bắt được kẻ cầm đầu ở bên Thái Lan."

Cả nhóm cứ thế ngồi nghe, miếng cơm còn đang dang dở, đúng là trời đánh tránh bữa ăn.

"Tất cả nghe rõ rồi chứ, sau khi ăn chúng ta sẽ đến phòng họp để triển khai kế hoạch."

Bọn họ đến đây chưa được tròn hai ngày, First than trời oán đất, trong khi đó Gulf lại có cảm giác vui mừng vì cũng đã rất lâu rồi chưa có một nhiệm vụ nào khiến cậu hài lòng.    

Cuộc họp kéo dài khá lâu, kế hoạch vạch ra rõ ràng và tỉ mỉ, thông tin sơ bộ đã nắm rõ, sĩ quan mới cho mọi người về phòng nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, từ rất sớm, mọi người đã tập trung ở sân tập. Với bộ đồ đặc nhiệm còn mùi vải mới và đầy đủ các trang bị, bọn họ đã sẵn sàng cho nhiệm vụ đầu tiên của mình. 

Địa điểm của nhiệm vụ là một thành phố khá phức tạp ở gần biên giới nên tạm thời những ngày tiếp theo bọn họ sẽ không quay về quân doanh, mà sẽ ở lại thành phố để tiện theo dõi và chờ lệnh.

Chỗ này là nơi tự chủ, có lẽ không dính dáng đến sự kiểm soát của hoàng gia cũng vì thế mà trông rất ồn ào và hỗn loạn, nó gần như là một thành phố hoàn chỉnh. Bộ đồ bọn họ mặc lên người sáng nay đã phải thay bằng những bộ đồ ngày thường để dễ dàng đi lại trong thành phố. Ban ngày mọi thứ dường như không có gì đặc biệt, nhưng tất cả về đêm lại cực kỳ xa hoa và đầy tội lỗi. Bề ngoài được bao bọc bởi những ngôi nhà khá cổ điển, nhưng trung tâm lại tập trung rất nhiều sòng bạc, casino, các vũ trường, hộp đêm với thứ âm nhạc sôi động, nóng bỏng. Màu đèn neon và các màu sơn đang sáng lên khi trời dần tối, cực kỳ nổi bật và bắt mắt, tất cả biến nơi đây thành một nơi ăn chơi đầy truỵ lạc.

Không khó để bắt gặp mấy đứa nhóc đang chơi thứ ma tuý rẻ tiền trong con hẻm nhỏ hay một góc nhà tăm tối, các cặp đôi thậm chí còn làm chuyện đấy ở nơi công cộng, nơi trung tâm này toát lên một mùi thật đáng kinh tởm. 

Đội của Gulf nghỉ ngơi ở một nhà trọ gần đó và bọn họ bắt đầu ra ngoài vào buổi tối. Gulf mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen và quần short jean khá rộng, trông Gulf lúc này toát lên vẻ năng động đúng với đứa nhóc chỉ mới 19 tuổi, cậu tỏ ra khá thích thú với thành phố này nơi mọi thứ đều mang trên mình sự tội lỗi. Mặc dù có chút tiếc nuối vì hầu hết các bộ đồ cậu thích đều để lại căn cứ khi còn là lính đánh thuê. Mew khẽ cười, hắn bây giờ trông rất thoải mái với áo thun trắng đóng thùng và quần tây, tất cả đang tôn lên tỉ lệ cơ thể tuyệt vời khiến nhiều người ngưỡng mộ. Ánh mắt Mew đặt trên người Gulf, hắn đang sợ cậu nhóc này sẽ lạc đi đâu đó trong sự tấp nập ở quảng trường trung tâm của thành phố. 

First có lẽ là người nổi bật nhất, cậu ta mặc một chiếc áo sơ mi tay ngắn kẻ sọc và quần da, với các nút áo không cài hết trông như thể mình là một tay ăn chơi thực thụ. Nhưng điều đó không ngăn cậu nhíu mày bởi những thứ đang diễn ra trước mặt.

Bọn họ vào quán Bar lớn nhất ở đây, một nơi rộng rãi với tiếng nhạc chói tai và rất nhiều người. Vệ sĩ ở cửa chính và các lối ra khác, ở đây được canh kĩ cẩn thận hơn so với các quán xung quanh. Sĩ quan rất thuần thục nói với vệ sĩ đứng đó:

"Chúng tôi mới đến đây và không có đặt bàn trước, liệu có thể vào không?"

Vệ sĩ đó gật đầu "Các anh có thể lấy đồ uống và đứng tại quầy bar, chỗ ngồi của chúng tôi tối hôm nay đã hết."

Kai cảm ơn rồi dẫn mọi người vào trong, bọn họ chỉ gọi bia rồi đứng xung quanh một bàn ngay trung tâm của quán. Theo quan sát xung quanh, phía bên trên bọn họ còn một cái lan can hướng thẳng về phía sân khấu, không thấy lối đi lên, có lẽ nó được thiết kế dành cho những ai đó đặc biệt. Trong khi mọi người không để ý, Ja nhẹ nhàng cài lại nút áo cho Fisrt và cậu xem ra rất hài lòng về điều đó.

Các loại thuốc và ma tuý được sử dụng trong này hơn hẳn những loại mà đám nhóc ngoài kia dùng. Tiếng nhạc rất ồn nhưng việc bọn họ đứng thành nhóm như vậy đủ để nghe thấy nhau và hạn chế những người không liên quan nghe thấy. 

"Chúng tôi chưa được biết thông tin về người đứng đầu." Gulf nói.

Kai im lặng một lúc rồi mỉm cười, đôi mắt hướng nhẹ lên trên lan can rồi nhướng mày. Bọn họ cẩn thận dời tầm mắt lên trên. Một người đàn ông còn khá trẻ đang tựa vào lan can, tay xoay xoay viên đá trong ly rượu, bên cạnh là hai người chạc tuổi đang nói chuyện về một vấn đề gì đó. Nụ cười ngả ngớn đủ biết thứ bọn chúng nói đến không tốt lành gì.

"Thằng nhãi cầm ly rượu đó nó chỉ hơn cậu một tuổi thôi Gulf. Nó là mục tiêu của chúng ta."

Mew bật cười "Một thằng nhóc chỉ mới 20." nói rồi nhìn Gulf.

Cậu có chút tức giận, đưa tay huých nhẹ vào người hắn, thầm nghĩ nhỏ tuổi thì đã làm sao, Gulf uống một ngụm bia, quả thật cậu chưa biết đến tên đó trước đây, hầu như những người nổi bật hay có sức ảnh hưởng cậu đã từng nghe qua. Nếu vậy thì tên đó chỉ mới xuất hiện sau khi cậu vào đặc chủng. Mắt Gulf dán chặt vào người đứng trên đó, bất chợt ánh mắt hai người chạm nhau, hắn nheo mắt nhìn vào vẻ mặt đầy tò mò của cậu rồi cười đầy thích thú. Tên đó đưa ly rượu ra mời Gulf, cậu cũng thuận thế nâng chai bia để đáp lại. 

Sĩ quan bật cười "Gulf, đừng để mình nổi bật như thế, tối nay cứ chơi đi, khi nào về tôi sẽ cho các cậu biết nên làm gì tiếp theo, giải tán đi và nhớ thời gian về trọ đấy."

Bọn họ được dịp chơi nên nhanh chóng tản ra, khi thấy mọi người đều đi hết, Gulf mới ý thức được chỉ còn cậu và Mew đang ở đây. Gulf bất giác muốn đuổi theo Mild nhưng bị Mew kéo lại.

"Ra ngoài chơi đi."

Gulf vùng vẫy "Không, bên ngoài chán lắm, tôi muốn ở trong này." 

Tuy vậy cậu vẫn bị Mew kéo ra ngoài, vệ sĩ bên trong mở cửa và hỏi "Các cậu còn quay lại trong đêm nay chứ?"

Mew lắc đầu và cầm tay Gulf ra ngoài. Thấy vẻ mặt không vừa ý của Gulf, hắn dỗ dành "Tôi sẽ chỉ cho cậu thứ hay hơn."

Mew dẫn Gulf đi xung quanh quán bar, quan sát các cửa có vệ sĩ đứng canh ở khoảng cách không bị chú ý. Tại một cửa thoát ở bên hông quán, họ thấy tên cầm đầu và hai người đứng cùng ban nãy đi ra. Sau khi đứng nói chuyện một lúc, hắn ta vứt điếu thuốc còn tàn lửa trên tay xuống và bước đi. 

Gulf đứng ở đó không xa phấn khích ngước mắt nhìn Mew, Mew gật đầu.

"Đi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro