Đếm Ngày Hạnh Phúc (09)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝙶𝚘𝚒 𝚎𝚖 𝚕𝚊 𝚕𝚘𝚊𝚒 𝚑𝚘𝚊 𝚝𝚑𝚞𝚊𝚗 𝚔𝚑𝚒𝚎𝚝 𝚗𝚑𝚊𝚝 𝚟𝚒 𝚍𝚘𝚒 𝚟𝚘𝚒 𝚎𝚖 𝚝𝚘𝚒 𝚌𝚑𝚒 𝚕𝚊 𝚝𝚑𝚞 𝚍𝚘 𝚋𝚊𝚗...☻

#𝙹𝚒𝚗𝙱𝚎𝚍𝚎

Cre ảnh: PHYxTO (on Twt)

____________

Đơn của bạn Dw_Kingg
Mời bạn vui lòng ra nhận hàng và cũng thành thật xin lỗi vì bây giờ tôi mới nhớ;-;

___________

Trước mắt chúng ta bây giờ là hai đứa nhóc nhỏ chắc tầm 4 tuổi, cậu bé tóc vàng búi củ tỏi trên đầu đang ra sức cầm lấy tay anh mình lay qua lay lại như cầu xin điều gì đó. Còn bên phía cậu nhóc hai bím thì vẫn cương quyết cự tuyệt lắc đầu.

"Ran, em muốn chơi ném tuyết với bọn họ."–Cậu vừa nói vừa chỉ tay về phía lũ trẻ con đang vừa đùa nghịch vừa ném tuyết qua lại.

"Không Rinrin, mẹ nói chúng ta không được chơi với bọn họ, mau đứng dậy theo anh về nào."–Ran vẫn kiên định lắc đầu từ chối.

"U oa oa oa.... Anh Ran hết thương Rinrin rồi, anh không cho Rinrin chơi với các bạn nữa, Rin nghỉ chơi anh luôn, u oa oa oa...."

Rindou khi nghe anh trai nói vậy liền ngồi phịch xuống đất khóc bù lu bù loa, miệng còn không quên trách cứ Ran.

Còn về phía Ran, anh bây giờ vô cùng mệt mỏi với đứa em trai hay nhõng nhẽo này của mình nên đành miễn cưỡng ừ cho nó im miệng lại.

"Yeah, quả nhiên là anh Ran thương Rin nhất, thôi tạm biệt anh Rin đi chơi với các bạn đây."

Nói rồi Rindou buông tay anh trai ra và chạy về phía lũ nhóc đang chơi, mới đầu chúng khá ngạc nhiên nhưng lát sau cũng gật đầu cho cậu chơi cùng. Ran đứng từ xa nhìn mà chỉ biết lắc đầu vì độ trẻ con này của em trai.

__________

"Đấy, anh mày bảo có sai đâu, vừa về đến nhà là bị mẹ la liền."

"Là em sai, xin lỗi được chưa."

"Xin lỗi mà còn được chưa, thành tâm tẹo nào đâu."

"Hừ."

Hai thiếu gia nhỏ nhà Haitani cứ liên tục cãi cọ với nhau bỏ ngoài tai những gì phu nhân Haitani đang nói.

"Mẹ nói hết nước hết cái với con rồi đó Rindou, lũ nhóc đó là cái đám trẻ vô học thức, con không được chơi với chúng nữa nghe chưa!!"

"Vâng ạ..."–Rin đáp lời mẹ cậu.

"Còn Ran, nếu thằng bé mà đòi chơi với đám đó thì con cứ mạnh tay đánh vào mông nó cho mẹ, không thể để đám nhóc đó vây quanh hai đứa con của mẹ được."

"Dạ con nhớ rồi..."–Anh gật đầu trả lời bà.

___________

"Mẹ ơi, Rinrin cứ bị làm sao ấy, mặt nó nóng rang à, còn thở dốc nữa."–Ran Haitani từ trên lầu chạy xuống lay lay mẹ của mình rồi nói.

"Hửm? Thằng bé chắc bị sốt rồi đây mà. Ran trở lại phòng trông em để mẹ vào bếp mang ít nước nóng rồi lên với hai con nhé."

Phu nhân Haitani xoa đầu Ran nói nhỏ sau đó nhanh chóng bước vào phòng bếp lấy nước.

.
.
.

"Rinrin nằm ngoan đợi mẹ lên nhé, anh sẽ ngồi đây trông em nè."–Ran nghe lời mẹ lên trông em trai, miệng không ngừng nói lời ngon ngọt dụ Rin đừng khóc.

"Ran mở giúp mẹ cửa phòng nào."

Nghe tiếng mẹ gọi cậu bé liền chạy tới mở cửa ra, tiện thể né đường cho bà đi qua.

Sau một lúc đắp khăn ấm cuối cùng cơn sốt của Rindou cũng có dấu hiệu thuyên giảm, phu nhân Haitani thở phù nhẹ nhõm rồi day trán mình vài cái sau đó đắp chăn cho cậu nghỉ ngơi, tiện tay mang Ran qua bên phòng ngủ với bà vì sợ nếu còn ở đây anh sẽ lây cơn sốt của Rinrin.

.
.
.

Tối đó có một cậu bé tóc bím mặc trên mình chiếc áo ngủ rộng thùng thình và cái quần dài quét đất. Cậu cầm khư khư trên tay con thú nhồi bông hình thỏ xám, chầm chậm bước từng bước tới chỗ giường của đứa em trai rồi leo lên.

"Ngủ ngon em trai của anh, mau khoẻ để mai chúng ta cùng đi chơi nhé."

[...]

724 từ
12:54
#Th4/08/06/2022
@JinBede88

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro