Đếm Ngày Hạnh Phúc (11.1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝚃𝚘𝚒 𝚢𝚎𝚞 𝚊𝚗𝚑 𝚊𝚢. 𝙲𝚑𝚘 𝚍𝚞 𝚍𝚞𝚗𝚐 𝚑𝚊𝚢 𝚜𝚊𝚒. 𝙲𝚑𝚒 𝚌𝚊𝚗 𝚊𝚗𝚑 𝚊𝚢 𝚔𝚑𝚘𝚗𝚐 𝚋𝚞𝚘𝚗𝚐 𝚝𝚊𝚢, 𝚝𝚘𝚒 𝚌𝚞𝚗𝚐 𝚜𝚎 𝚔𝚑𝚘𝚗𝚐 𝚋𝚞𝚘𝚗𝚐 𝚝𝚊𝚢.

☪︎ ☁︎ ☁︎ ☪︎

#𝙹𝚒𝚗𝙱𝚎𝚍𝚎𝟾𝟾

By @pasta_ramen_ (on Twt)

__________
Ở trong một căn phòng dưới tầng hầm căn cứ Phạm Thiên có hai người đàn ông đang đứng nói chuyện với nhau. Chàng trai với mái đầu mullet màu tím đậm cùng vài vệt xanh đen đang vừa chống cằm tựa người vào ghế sofa vừa chơi trò tung hứng với viên kẹo màu trắng mình vừa được tặng. Người con trai đứng bên cạnh với mái tóc được cắt ngắn và vuốt keo sang một bên thì vô cùng ngứa mắt với hành động này của cậu nên anh đã lấy cục kẹo từ chỗ đứa em trai mình sau đó xé vỏ rồi bỏ tọt nó vào miệng trong sự ngỡ ngàng của cậu.

_Nii-chan... Cái... Cái đó... L-là... Của em mà...

Rindou mặt thất thần nói.

_Chỉ là một viên kẹo bình thường thôi mà. Tí anh mua lại cho bọc khác.

Người anh nhởn nhơ trả lời.

_Mua lại bằng cách nào cơ chứ? Cái đó có ai dám bán đâu mà mua. Ban nãy Sanzu vừa cho em đó, với lại nó cũng chả phải kẹo đâu.

_Không phải kẹo?

Ran nhìn Rin nghi hoặc hỏi.

_Thuốc lắc.

Cậu nhắm mắt ngã lưng tựa vào ghế sofa và trả lời.

Ran nghe vậy thì lặng người. Từ khi nào mà đứa em trai ngoan ngoãn đáng yêu của gã bắt đầu sử dụng thuốc lắc vậy?

Trong khi hai người bọn còn đang nói qua nói lại về vụ "viên kẹo" thì từ đâu Kakuchou nắm tóc một cô gái và đi vào sau đó ném cho hai anh em.

_Nội gián.

Chỉ với hai từ ngắn ngủi mà đã kết thúc cuộc đời của cô gái xinh đẹp này rồi. Hơi tiếc nhỉ. Ran thì chỉ nhìn lướt qua cô ta một cái sau đó rút từ trong túi quần ra một chiếc baton màu đen tuyền. Anh quơ qua quơ lại nó trước mặt cô ấy sau đó nở một nụ cười quỷ dị. Thấy Ran cười như vậy cô ta liền tái xanh mặt. Giở giọng nũng nịu mà cầu xin. Còn về phía Rindou, anh chỉ nhẹ nhàng lột chiếc áo vest màu xanh lá của mình sau đó vứt nó lên chiếc ghế sofa ở gần đó. Thấy em trai mình như vậy Ran cũng chỉ biết lắc đầu tỏ vẻ thương xót rồi nhanh chóng cất cây baton lại vào trong túi quần, ngồi bắt chéo hai chân vừa uống trà vừa thưởng thức mỹ cảnh. Cô gái kia thấy Rin lột áo tưởng đâu anh nhìn trúng mình liền quay mặt 180° từ sợ hãi chuyển sang câu dẫn. Bàn tay không yên phận mà đặt lên đùi Rin vuốt nhẹ vài cái. Thấy anh vẫn không có phản ứng gì cô liền nở một nụ cười ranh mãnh, đẩy Rin ngã xuống cái giường ở gần đó. Anh vẫn chỉ im lặng mặc cho cô ta làm càng. Được nước lấn tới cô ả liền đưa một tay lên cởi từng chiếc cúc áo của anh xuống để lộ bộ ngực cùng với cơ bụng sáu múi và một cái hình xăm nằm ở bên trái cơ thể. Tay còn lại khéo léo đưa xuống phía dưới đũng quần của anh mà sờ soạn làm Ran đang ngồi trên ghế sofa thưởng thức ly trà nóng cũng phải nhíu mày. Anh đang định bước tới cho cô ta một gậy vào đầu thì lập tức nhận được một ánh mắt sắt lạnh từ Rin. Cậu buông một câu nói làm người anh trai của mình cũng phải đứng hình.

_Đây là chuyện của em.

_ ...

Ran nghe vậy thì liền ngồi trở xuống ghế sofa, lòng không ngừng ấm ức.

_Aaaaaa.

Một tiếng rắc nhẹ nhàng vang lên kèm sau đó là tiếng la thất thanh của cô gái xấu số ấy.

Ran ngồi bên cạnh cũng chỉ biết lắc đầu. Là anh lo lắng thái quá rồi sao. Cứ nghĩ đến chuyện Rindou cùng một người đàn bà khác lên giường làm anh vô cùng khó chịu. Cảm giác này là sao nhỉ? Anh chưa từng có nó trước đây.

Liếc mắt qua chỗ anh trai mình, Rin bắt gặp được vẻ mặt hỗn loạn pha chút phức tạp của anh ấy, cậu liền nhếch mép cười. Để tăng thêm độ kịch tính cho công việc, Rindou lập tức thò tay xuống dưới mở khoá quần của mình ra.

Ran liền trợn tròn mắt vì nhìn thấy cảnh này. Anh đặt tách trà trên tay mình xuống sau đó bước tới chỗ cậu em trai, khó chịu hỏi.

_Em đang làm gì vậy Rinrin. Ham muốn tới mức này sao?

_Như đã nói trước đó, đây là chuyện của em anh không cần quan tâm.

Rin dừng lại mọi động tác vì câu hỏi này của anh trai. Cậu không thèm nhìn Ran lấy một cái sau đó  đứng dậy cầm lấy cái áo vest của mình và rời khỏi căn phòng. Trước khi đi còn không quên buông một câu.

_Dạo này anh phiền phức lắm đó ni-chan. Tốt nhất nếu như không có chuyện gì quá nghiêm trọng thì không cần tìm em đâu. Đi đây bye bye.

Sau đó cậu đóng cửa phòng lại một cái rầm. Bỏ lại Ran cùng với một mớ câu hỏi vẫn chưa có lời giải đáp. Ngồi thừ ra được một lúc thì Ran liền móc trong túi áo ra chiếc điện thoại sau đó bấm một dãy số rồi gọi cho Kakuchou bảo anh tới dọn xác. Giờ nhìn kĩ lại mới thấy Rin ra tay tàn nhẫn thật. Từng khớp ngón tay ngón chân của cô gái đều bị cậu ta bẻ ngược về phía sau. Bây giờ nhìn cô ta người không ra người ma không ra ma, đúng là tiếc nuối cho một chiếc nhan sắc thuộc hàng cực phẩm mà.





1064 từ
#Th6-31-12-2021
23:53
@JinBede88
_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro