10 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"nếu tớ là con trai thì sao?"

Takemichi thoáng ngây người. Em khẽ xoay mặt ra sau, tròng mắt tím than ghim chặt đến em như phát sáng giữa đêm đen. Bất giác Takemichi nhoẻn miệng cười hì hì. Em đưa tay chạm lên má Ran, bao ý cười đều hướng về hắn: "tớ không tin đâu... Cậu dễ thương như này, sao là con trai được."

Ran nhếch môi nắm lấy tay em đặt ngang mặt. Khẽ hít một hơi, hắn nhìn thẳng vào đáy mắt xanh dương đối diện, nói bằng giọng thật của mình: "tớ không đùa. Takemichi, tớ là con trai. Cậu mà nhìn tớ bằng cặp mắt long lanh kia, tớ sẽ cứng đấy."

Takemichi rùng mình giật tay lại, lập tức quay mặt đi. Vòng eo bất giác bị siết chặt hơn nhằm khẳng định em không còn đường trốn thoát. Ran gục đầu lên vai em, mái tóc mềm mượt khẽ cạ vào cổ khiến Takemichi rợn tóc gáy. Hắn nói như đang thì thầm: "Takemichi. Sẽ không ghét tớ chứ?"

thanh âm trầm ấm nhẹ nhàng lọt qua tai nhưng với em lại mang sức nặng như một tảng đá ghì chặt lên đôi vai gầy. Takemichi im lặng, không gian yên ắng đến nỗi lắng được nhịp tim của cả hai. Em biết tim mình đang đập rất mạnh. Hai tai ù đi chỉ còn nghe tiếng vo ve trong đầu.

Takemichi thầm hồi tưởng, ngày trước cũng từng thấy Ran có phong cách khá độc đáo, không hề thuần giới tính nữ cả trong hành động lẫn lời nói. Nhưng cũng chỉ nghĩ qua loa vì mỗi người có một cá tính riêng.

Em chưa từng nghĩ đến việc những điều bản thân nghi ngờ trở thành sự thật. Takemichi không phải kẻ ích kỷ, nhưng việc lòng tin bị lấy ra trêu đùa như vậy khiến em khó lòng chấp nhận. Ấy vậy, có lẽ do đã say, Takemichi lại trở nên dễ tính đến lạ. Em nắm lấy mu bàn tay của con người đang siết eo mình. Ran thoáng bất ngờ, Takemichi một lần nữa quay mặt ra sau. Em mơ hồ nhìn vào mắt hắn, môi nhỏ khẽ cất lời: "tớ không ghét. Dù là giới tính gì thì cậu vẫn là bạn của tớ, Ran."

Dứt câu cũng là lúc không khí xung quanh lặng thinh như tờ. Ran trầm ngâm nhìn chằm chằm Takemichi. Em hơi nghiêng đầu, mở to đôi mắt xanh trong veo nhìn lại hắn. Chẳng lẽ em lỡ nói gì không phải?

"t-tớ... nói sai gì sa-ưm"

môi hồng bị vồ lấy bất chợt. Takemichi hoảng loạn chứng kiến rõ mồn một gương mặt phóng đại không góc chết của đối phương. Cảm xúc khó tả như không tin vào thực tại. Chiếc lưỡi điêu luyện tách răng em ra, khôn khéo luồn vào khoang miệng đậm mùi bia. Thứ mềm mại ấy như càn quét từng ngóc ngách, nước bọt cả hai hoà với nhau khiến không gian phủ thêm một tầng nóng bức.

Tay hắn cũng chẳng yên phận gì, bàn tay cơ hội mon men luồn vào chiếc áo phông trắng ngấm chút mồ hôi của em, từng ngón tay thon dài không mấy ấm áp vuốt dọc eo thon, ngang qua mạn sườn. Takemichi rùng mình vô tình quấn lấy lưỡi Ran, hắn nhếch nhẹ khoé môi, không kiêng dè bóp trọn bên ngực mềm mịn của em.

Takemichi cơ hồ 'ah' lên một tiếng, hai bên má bánh bao liền phiếm hồng vì ngại ngùng. Đốt ngón tay Ran chạm lên đầu vú đối phương, khẽ day day khiến đầu ti dựng đứng. Da gà Takemichi cũng đồng thời nổi lên vì xúc cảm bất chợt. Cơ thể câu dẫn đàn ông này quả là rất nhạy cảm, Ran nghĩ.

Gạt đống vỏ lon sang một bên, hắn đè em xuống sàn. Tiếng chùn chụt từ nụ hôn vang khắp căn phòng nhuốm một bầu không khí ám muội. Áo em bị tốc đến cổ, nhũ hoa không ngừng được chăm sóc. Eo nhỏ uốn éo dưới thân người kia.

Ran di chuyển dần đến chiếc boxer màu trắng của em. Tay bắt đầu mò đến vật nhỏ đang cần được chăm sóc. Hắn tụt nốt cái boxter vướng víu ra. Vật nhỏ cương cứng dựng đứng khẽ lắc lư vài cái làm Takemichi ngại muốn độn thổ.

Nụ hôn kéo dài hơn chục phút cuối cùng cũng tạm kết thúc. Môi em xưng tấy, Takemichi thở lấy từng ngụm không khí như chưa bao giờ được thở.

"ah- ưm..."

Ran dùng chiếc lưỡi điêu luyện mà mút chùn chụt bên ti hồng như đứa trẻ con khát sữa. Lưỡi hắn trườn qua trườn lại đỉnh nhũ hoa rồi xoay vòng xung quanh khiến Takemichi rợn người vì cảm giác đê mê. Tay hắn chưa bao giờ là yên phận. Chẳng biết từ bao giờ đã đụng đến vật nhỏ của em mà tuốt. Takemichi chưa từng chạm đến cảnh giới nào thoã mãn đến nhường này. Cả trên lẫn dưới đều được săn sóc khiến em muốn oà lên vì sung sướng. Hắn sục càng lúc càng tăng tốc. Ngón cái còn cố tình vuốt ve bao quy đầu. Takemichi như đạt đến đỉnh điểm. Từng tế bào co giật nhẹ, em không kiềm chế nỗi bản thân. Dòng tinh dịch đặc quánh bắn đầy tay Ran.

Hắn nhìn đống tinh dịch đặc sệt trong tay. Tiện sử dụng luôn thứ dịch nhớt ấy để bôi trơn. Ngón tay thon dài ướt nhẹp tinh trùng ve vản qua lại cúc huyệt, không một lời báo trước, hắn đâm hai ngón tay mình vào sâu trong em. Takemichi rên lên một tiếng lớn rồi ngại ngùng ôm mặt. Từng thớ thịt mềm ẩm bao quanh hai ngón tay hắn. Ran đưa đẩy nhịp nhàng rồi từ từ tăng tốc cùng ngón thứ ba. Hắn cố tình nhấn vào điểm gồ mềm mại nhất sau mỗi lần tiến vào. Takemichi chỉ biết ưởn người hưởng thụ. Cả cơ thể đỏ hồng như tôm luộc.

Cho đến khi những ngón tay ấy rút ra. Cảm giác hụt hẫng như bao trùm tâm trí. Lỗ huyệt ngứa ngáy đầy trống trãi. Takemichi nức nở, nhờ có cồn trong người mà bạo gan hẳn.

"Ran... cho tớ..."

Ran tốc váy lên. Lôi cự vật thô to cương cứng đến nổi gân của mình ra khỏi quần lót. Hắn thản nhiên như chưa nghe thấy gì, còn mặt dày bảo em lặp lại câu nói.

Takemichi bị tình dục xâm lấn tâm trí. Em câu lấy cổ Ran, kéo hắn sát lại gần mình. Lưỡi nhỏ khẽ liếm sượt qua vành tai hắn. Thì thầm cùng hơi thở ấm nóng "dùng thứ ấy đâm vào bên trong tớ đi... đêm nay tớ là của cậu... Ran à... thao nát cúc huyệt tớ đi"

Mặt hắn phởn như được mọc cánh bay lên thiên đàng. Ghì chặt Takemichi xuống, chiếm lấy đôi môi mềm vừa thoát ra câu từ hư hỏng.

hắn bắt đầu đẩy cự vật của mình chen chúc vào lỗ nhỏ khát tinh. Tiến sâu đến đâu, Takemichi co quắp người đến đấy. Đoạn, hắn bất ngờ đâm lút cán. Takemichi giật thót vô tình cắn vào môi Ran. Vị máu tanh nồng ngập khoang miệng.

Ran tăng tốc thúc sâu tận gốc huyệt như sự trừng phạt hại Takemichi ứa nước mắt. Mới đầu còn đau nhói, tưởng chừng miệng huyệt căng ra đến rách. Nhưng về sau, điềm G cật lực được ma sát. Takemichi sướng không tả nổi. Tay không ngừng cào cấu vào lưng hắn.

hắn đẩy hông nhanh chóng mặt. Như có như không muốn đâm luôn hai hòn tinh hoàn của mình chui tọt vào hậu huyệt vừa chặt vừa nóng.

Ran rời khỏi môi em. Hắn cắn múi cần cổ trắng thơm, hận không thể nhai nát từng thớ thịt ngon ngọt của đối phương. Dấu hôn đỏ lỏm sau mỗi lần lướt qua từ bao giờ đã rãi rác khắp cổ đến ngực. Vết răng hắn cắn hằn sâu vào da thịt em nhằm đánh dấu chủ quyền. Takemichi sẽ chỉ thuộc về hắn. Một mình Haitani Ran này.

Âm thanh bạnh bạch vang đội khắp căn phòng hoà cùng tiếng rên rỉ đầy dâm dục làm tăng độ kích thích của đôi bạn trẻ. Ran vừa thúc đẩy vừa cắn xé đầu ngực mơn mởn. Takemichi nhạy cảm đến nỗi bắn ra đợt tinh tiếp theo.

Ran nắm lấy đùi em, liếm dọc phần đùi trong, hắn hếch đôi mắt tím than sang phía em như loài rắn cực độc đang tiêm chích nọc độc vào cơ thể con mồi.

Thấy hai vành tai em đỏ như rướm máu, hắn cười thầm, thơm nhẹ lên má em rồi lật người em lại. Phải!! là lật người em! không hề rút ra. Cự vật xoay một vòng trong cúc huyệt khiến Takemichi trợn tròn mắt.

"á...ưm...ha... R-Ran!! ch-chậm ah- ưm... chậm lại... huhu..."

Ran vỗ đen đét vào cặp mông tròn trĩnh. Chẳng hiểu sao lại khiến Takemichi bắn ra. Hắn cười lớn, bảo em máu M hơi bị cao. Hại em ngượng chín mặt.

cái tư thế doggy chết tiệt này làm dương vật của hắn đâm sâu hơn bao giờ hết. Tưởng chừng lên đến tận bụng em. Takemichi sướng đến ngứa ngáy tay chân. Miệng nhỏ vô thức bật ra những từ dâm đãng

"ư-ưm... sướng... ha- tớ sướng... ah- nh-nhanh nữa... ha... b-bắn... ưm... bắn vào...sâu... trong tớ.... ưm- ah"

Ran cắn vào bả vai em đến bật máu. Hắn nắm tóc em giật ngược ra sau. Lực thúc càng trở nên nhanh và mạnh. Cho đến khi Takemichi phải thít chặt lấy cự long của hắn.

Ran sướng rơn bóp mạnh bên mông trắng trẻo. Tinh trùng phun ào ạt vào sâu hậu huyệt em. Nhiều đến độ tràn ra mép huyệt. Takemichi la lớn. Bụng như bị đút no căng tinh dịch.

gục xuống sàn nhà, em đang chìm cảm giác đê mê chợt người bị đẩy nghiêng sang một bên. Takemichi chưa kịp hoàng hồn thì một chân đã bị nâng lên cao. Lưng em áp lên bờ ngực rắn rỏi của người nọ. Cự vật lại bắt đầu tiến vào bên trong nơi tuyệt mật.

Takemichi mệt mõi đến rã rời nhưng chẳng được nghỉ ngơi dù chỉ một giây khi bên dưới bị giã như chày đâm tiêu. Hậu huyệt tiếp tục căng ra siết lấy dương vật to lớn.

nhìn xuống liền thấy bụng em bị lồi lên bởi cái thứ đang sung sức kia. Takemichi uất nghẹn muốn bỏ trốn liền bị đối phương kéo lại, đâm mạnh vào điểm G khiến em phải ưởn cong người vì khoái cảm.

hắn nắm cằm em quay ra phía sau. Đôi môi sưng đỏ bị ngấu nghiến đến đáng thương. Takemichi khóc đến sưng húp hai mắt. Cổ họng đã rên đến khàn đặc. Từ đùi non trở lên đều nhớp nháp đầy dịch nhờn.

Takemichi vỡ oà xin tha mạng. Ran vén lọn tóc mai đen nhánh thấm ướt mồ hôi, khẽ hôn nhẹ lên trán em. Hắn thì thầm:

"Là cậu câu dẫn tớ trước. Cậu. Phải. Chịu. Trách. Nhiệm!"

từng chữ hắn gằng giọng tuôn ra đều tương đương với từng cú thúc cật lực mạnh mẽ. Takemichi tự trách cứ bản thân, ân hận vì những câu nói ban nãy nhưng đã quá muộn màng.

"đổi tư thế nhé! bé yêu~"

Takemichi kịch liệt lắc đầu. Ran chẳng thèm để tâm. Hắn nâng em ngồi lên cự vật cương cứng của mình xong lập tức đứng dậy. Takemichi bàng hoàng dùng chút sức lực yếu ớt mà câu lấy cổ người kia. Mỗi bước đi của Ran như đút tận gốc rễ vào sâu trong lỗ nhỏ. Takemichi rít lên, da gà nổi đầy mình. Từng ngón chân đang câu chặt hông đối phương khẽ co quắp. Hắn bước chỉ có vài bước mà em cảm tưởng như đã đâm đến cả trăm lần. Cúc huyệt kích tình bao trọn cự vật, không ngừng kẹp lấy thật chặt, muốn cây gậy dài ấy ở thật sâu, thật lâu bên trong.

Ran vả liên tục vào chiếc mông núng nính đến rướm máu như sự trừng phạt cho lỗ hậu hư hỏng. Hắn đặt em lên bàn học. Takemichi chỉ vừa dựa vào bàn liền hứng chịu đợt thúc nhanh như vũ bão. Hắn phang phầm phập vào cúc huyệt không thương tiếc.

Chiếc bàn rung lắc dữ dội. Bao nhiêu sách vở, bút thước đều rơi vương vãi khắp sàn nhà. Takemichi ú ớ chẳng nên lời. Miệng huyệt run rẩy sau mỗi đợt thúc của đối phương. Takemichi bị giã cho mất hết sự minh mẫn. Chỉ còn biết hoà quyện cùng người kia. Thân thể trần trụi vô tình cọ vào tờ giấy cứng bên ngăn bàn. Ran xót xa liếm sạch dòng máu đỏ tươi chảy tại bắp tay em.

Takemichi khóc không thành tiếng. Hai tay bám víu lên đầu hắn. Em xoa nhẹ mái tóc dài mềm mượt. Chửi rủa bản thân đáng lẽ phải nhận ra sớm hơn. Để giờ đây, bị một người con trai tóc dài hai màu xen kẽ đang còn bận váy nắc cho không biết trời đất. Thật là xấu hổ!!

Ran thấy ánh mắt xanh ngời đầy long lanh hướng trọn đến mình. Không kiềm chế nỗi. Cự vật bất giác lớn thêm một vòng. Em nức nở rên rỉ từng chữ chẳng tròn vành, thân thể tê dại đến đáng thương.

Takemichi kiệt sức, cánh tay rơi khỏi đầu Ran. Trong mê man. Em chỉ biết bản thân được rửa ráy sạch sẽ. Được nằm trong vòng tay ấm áp và thiếp đi cho đến ngày hôm sau...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

có hơn 2k3 chữ thôi mọi người ạ.
tui định viết dài thêm cơ mà thấy tội ebe quá=))
hoi để dành sang ngoại truyện rồi tui bù cho nhaa<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro