Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng 10 phút sau, Tô Nguyệt nhận được một cuộc gọi khác từ Triệu Nghiên. Mặc dù cô lập tức nhìn điện thoại ngay từ tiếng chuông đầu tiên, nhưng cô vẫn cố tình đợi hơn 20 giây mới bắt máy.

Không nên trả lời cuộc gọi và tin nhắn quá nhanh, để đối phương chờ đợi một cách thích hợp mới có thể gia tăng cảm giác mong đợi. Chút kiêu ngạo trong lòng Tô Nguyệt đã bắt chẹt Triệu Nghiên triệt để.

Cuối cùng, sau khi nhận cuộc gọi, Tô Nguyệt không lên tiếng trước, thay vào đó Triệu Nghiên vội vàng thấp giọng nói.

"Anh đang đứng trước nhà em."

"Hả??"Tô Nguyệt bối rối, trên mặt  lộ ra ý cuời nghi họăc mà không tin nổi.

   "Em có thể ra ngoài không? Anh đang đứng trước nhà em thật." Triệu Nghiên cố hết sức hạ thấp giọng, trông giống như một tên trộm, khiến Tô Nguyệt vừa nghe lập tức tin tám chín phần.

Cô cười thầm, giả vờ do dự một chút, sau đó khoan thai mở miệng:"Anh chờ một lát "
   Tô Nguyệt nói xong cúp máy, xoay người tìm đồ lót trong tủ để mặc vào.

Ba mẹ Tô đang ở nhà, đương nhiên Tô Nguyệt không thể mặc đồ ngủ gợi cảm mát mẻ, nhưng cô vẫn có vài bộ váy ngủ bảo thủ.

    Đêm khuya gió lớn, khỏi cần đắn đo, Tô Nguyệt đứng trước tủ quần áo dừng lại hai giây, sau đó lấy chiếc áo ngủ dài bảo thủ ra, bình tĩnh mặc vào.

Lúc Tô Nguyệt mở cửa, ba mẹ Tô đang xem TV ở phòng khách. Cô viện cớ ngồi đọc sách eo mỏi, muốn ra ngoài tản bộ một chút.

Hai vị phụ huynh lập tức đồng ý mà không nghĩ nhiều. Chủ yếu là hiện giờ chưa muộn lắm, mới có bảy giờ rưỡi thôi, dù trời đã tối, song đang là giờ cao điểm mọi người trong khu dân cư ra ngoài tản bộ, người qua kẻ lại, sẽ không có nguy hiểm gì.

     Hai vị phụ huynh đâu có ngờ, lúc này cô con gái ngoan ngoãn của họ chuẩn bị đi hẹn hò đêm với người yêu. Hơn nữa! Còn có khả năng sẽ giao dịch tình dục (không phải)... hahahahaha

Trong đầu Tô Nguyệt âm thầm định nghĩa cuộc hẹn tối nay, tưởng tượng mình đang đi hẹn hò với người tình bí mật, cảm thấy kích
thích một cách buồn cười...

  Sau khi Tô Nguyệt thận trọng mở cửa, cô lập tức chen ra và đóng cửa lại ngay, rất sợ tên ngốc Triệu Nghiên kia thực sự đứng trước cửa nhà, lúc đó có mồm cũng không thể giải thích rõ!

    Tô Nguyệt đóng cửa xong không thấy Triệu Nghiên, cô thầm thở phào, lại có chút buồn bực, không lý nào cậu lừa cô?

Còn chưa kịp nghĩ nhiều, từ góc cầu thang trên lầu vang lên giọng nói trầm thấp của người tình bí mật: “Tô Nguyệt!"

Ôi! Tới thật kìa! Nội tâm Tô Nguyệt mừng rỡ, được người mình thích nhớ da diết, đây là một chuyện khiến người ta cực kỳ tự mãn.

Nhưng chỗ này không thể ở lâu! Tầng trên tầng dưới bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện hàng xóm quen biết ra ngoài tản bộ hoặc tản bộ về.

     Tô Nguyệt bước nhanh tới góc cầu thang, giả vờ tức giận nhìn cậu, sau đó nắm lấy cổ tay cậu dẫn lên sân thượng.

Tòa nhà mà gia đình cô ở về cơ bản đều là các tòa có số tầng trung bình, bình thường tòa cao nhất chỉ tới chín tầng. Trùng hợp sân thượng nằm ở tầng chín, thế thì những người ở tầng cao khác sẽ không thể vây xem cuộc hẹn bí mật của hai người.

Sân thượng chỗ này không phải là sân xi măng lộn xộn, cao thấp lỏm chỏm, mà là một sân thượng có cửa khóa, có lẽ là phòng điều khiển gì đó.

     Cả hai vừa lên sân thượng lập tức hiểu ý đưa mắt nhìn nhau. Lúc này trời đã tối, sân thượng không có đèn, chỉ dựa vào ánh trăng khuyết trên trời, nên dù đứng đối diện với người lạ thì họ cũng không nhận ra, trừ khi hai người đứng rất gần nhau.

Tuy nhiên đến từ sự cẩn thận của học sinh đứng đầu, Triệu Nghiên nắm tay Tô Nguyệt đi một vòng sân thượng, sau khi xác nhận chỉ có hai người họ, cậu ở trong một góc ôm chặt Tô Nguyệt.

Bệ xi măng trước mặt đúng lúc che hơn phân nửa người họ.

"Ơ kìa... sao anh gấp gáp vậy!"Tô Nguyệt Kiều kêu lên.

    Không phải cô làm bộ rụt rè, mà là đối phương hành động quá nhanh! Chỉ vài giây sau khi hai người đứng vững, một bàn tay ấm liền tập kích bộ ngực sữa của cô gái, nóng lòng nhào nặn nó.

Áo ngực nhanh chóng bị người ta cởi ra, tiện tay ném lên bệ bên cạnh, mất đi giá trị tồn tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#langman