Chương 3 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Toa hành khách mà họ bước vào tình cờ là phần nối tiếp giữa hai toa tàu, chỉ có hai ghế đã có người ngồi, nên họ phải đứng dựa vào góc tường. Sợ cô không mặc quần lót bị người khác đụng trúng, Triệu Nghiên yêu cầu cô đứng sát góc, còn cậu đứng vòng ngoài chắn cho cô.

Tuyến này họ gần như đi suốt từ đầu đến cuối, mất khoảng 50 phút, sau đó mới đổi tuyến. Cứ tưởng rằng đứng một lúc là có thể tìm được chỗ ngồi, ai ngờ tuyến này đi qua tận năm trạm dừng. Người trên tàu ngày một nhiều, một tóp người đi xuống, lập tức có một tóp khác chen lên, xem ra hai người đành phải tiếp tục đứng trong góc.

Khi số lượng người tăng lên, chỗ đứng của Tô Nguyệt và Triệu Nghiên ngày một hẹp lại, gần như đứng sát rạt không có bất kỳ kẽ hở nào. Thân tàu lắc lư cộng với dòng người chen chúc khiến hai người đang dính vào nhau cũng cọ xát qua lại. Một lúc sau, Tô Nguyệt phát hiện có một cây gậy vừa thô vừa cứng chọc vào mình...

Vốn đang chôn đầu trước ngực cậu, cô cười xấu xa ngước lên nhìn Triệu Nghiên.

Triệu Nghiên cúi đầu thấy cô đang hả hê, cậu cũng có chút xấu hổ và bất lực, đưa tay véo mặt cô một cách cưng chiều.

Thấy cậu còn dám bắt nạt mình, Tô Nguyệt nảy ra một suy nghĩ xa và táo bạo.

Cô lặng lẽ cởi khóa quần cậu, thò tay vào quần lót, cầm côn thịt thô to nóng hổi tuốt lên tuốt xuống. Xung quanh đầy ắp người, cơ bản đều đưa lưng về phía hai người họ, bởi vì màn hình nhắc nhở trạm dừng nằm ở hướng khác. Do đó Tô Nguyệt không hề lo lắng sẽ có người phát hiện chuyện họ ve vãn nhau, trừ phi có người đẩy họ ra xa, hoặc cúi đầu tìm tòi kỹ càng. Tuy nhiên, xác suất của điều này lại rất thấp.

Lúc cô đang kéo dây khóa quần, Triệu Nghiên định đưa tay ngăn cản, nhưng lại bị cô nắm tay dời xuống bên dưới váy.

Khi hai tay ấm áp dán lên chỗ thầm kín, Tô Nguyệt căng thẳng đến cả người run lên, hoa huyệt nhạy cảm cũng tự tiết ra mật dịch ẩm ướt. Xung quanh đều là người, còn bí mật ve vãn nhau ở nơi công cộng khiến cả hai có chút khoái cảm kích thích giống như làm chuyện cấm kỵ.

Tô Nguyệt kiễng chân thì thầm vào tai cậu, "Anh phải... ừm... cẩn thận... Em sợ... a..."

Triệu Nghiên cảm thấy cô làm gì biết sợ, suy cho cùng cái gì cô cũng dám làm mà. Chẳng qua cậu cũng không đành lòng để cô bị người khác cười nhạo, chỉ trỏ nên gật đầu đồng ý với cô. Bàn tay bên dưới váy giống như trả thù dùng sức vân vê hoa hạch nhạy cảm ngón giữa ra vào động ướt ra sức khuấy đảo.
"Hừ... Hơ..." Ở đây không phải là trung tâm trò chơi điện tử ồn ào, vì thế Tô Nguyệt chẳng dám rên sợ bị người khác phát hiện, chỉ có thể chôn đầu trước ngực cậu, khẽ cắn mỗi kìm nén tiếng rên khoái cảm quyến rũ, song khó tránh khỏi phát sinh vài tiếng thở dốc. May mắn thay, có đứa trẻ đang làm ồn, trái lại không đến mức gây chú ý.
    Triệu Nghiên vốn cho rằng hai người họ chỉ an ủi cho nhau thôi,  nhưng cậu vẫn đánh giá quá thấp mức độ to gan phóng túng của Tô Nguyệt. Khi Triệu Nghiên còn đang đắm chìm trong bàn tay nhỏ bé của cô, Tô Nguyệt đã gạt tay cậu sang một bên, sau đó nhón chân nhét côn thịt vào giữa hai chân mình.

Tô Nguyệt mặc váy ngắn, hai người đứng sát nhau đến mức chẳng ai phát hiện ra động tác giao hợp của hai người. Do đó cô càng to gan hơn, tự ý cầm côn thịt chọc hoa huyệt.

"Ưm..." Khoảnh khoắc tiến vào, Tô Nguyệt cắn chặt môi, song vẫn bật ra tiếng rên.

Triệu Nghiên cảm giác được côn thịt cương cứng của mình giờ đã bị nhét vào tiểu huyệt, cậu cũng luyến tiếc rút nó ra, đành phải chậm rãi ra vào hoa huyệt ấm áp và chặt chẽ theo sự rung chuyển của toa tàu và sự chen chúc của đám đông.
Bởi vậy mới nói, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, Triệu Nghiên đi theo cô cũng khó tránh khỏi to gan hơn. Một tay đỡ mông cô để tiểu huyệt ép vào côn thịt mình, tay còn lại thì chen vào trước ngực hai người dính sát nhau, nắm bộ ngực mềm mại thông qua lớp áo.

Tô Nguyệt nghe được tiếng thở dốc trầm thấp do cậu dựa vào vai mình, hơi thở ấm nóng phả bên tại h làm cả người cô càng thêm tê dại, hoa huyệt bên dưới không khống chế nổi cũng co rút mút lấy.

Cả hai áp hạ bộ vào nhau, cảm nhận khoái cảm từ nơi riêng tư cọ xát. Hoàn cảnh xung quanh đầy cấm kỵ và kích thích khiến cả hai làm tình có chút căng thẳng.

Ai mà ngờ được trong toa tàu điện ngầm đông đúc, có hai cô cậu học sinh trung học như đôi nam nữ bình thường đang đứng trong góc, côn thịt thô to ra vào hoa huyệt
ấm áp một cách chậm rãi chứ?

Cảm giác yêu đương vụng trộm này làm cả hai trở nên nhạy cảm hơn, khi Triệu Nghiên quay đầu nhìn màn hình nhắc nhở điểm dừng của họ chỉ còn cách vài trạm nữa là tới, bèn ôm chặt cô thì thầm bên tai.

“Sắp xuống trạm, em đừng nhịn nữa, mau ra với anh nào.” Nói xong không đợi Tô Nguyệt phản ứng, liền ôm chặt hông cô, dùng sức liên tục đâm vào không gian chật hẹp. Lúc cảm nhận được khoái cảm cô mút chặt mình, cậu ép cô vào tường để côn thịt to dài của mình cắm sâu hơn.

Sau một hồi va chạm mạnh mẽ, cuối cùng bụng dưới hai người co thắt, cùng nhau phát tiết trong cơ thể lẫn nhau.

Lúc này, chỉ còn hai trạm nữa là tới, song hoa huyệt đã bị lấp đầy bởi dịch thể của hai người. Chỉ cần rút côn thịt ra, dịch thể sẽ chảy xuống khắp sàn nhà.
Triệu Nghiên thực sự không có cẩu thả ngu ngốc như thế, cậu chỉ không chủ động thôi. Lo sợ dịch thể chảy ra sẽ bị người ta phát hiện, cậu bèn rút mấy tờ khăn giấy từ chiếc túi nhỏ mà cô mang theo để ngay chỗ hai người giao hợp.

Thời điểm rút côn thịt, cậu lập tức kh dùng khăn giấy chặn chất lỏng đang muốn phun trào. Sau khi chất lỏng chảy hết, cậu mới lau côn thịt của mình, rồi nhét nó vào trong quần lót, kéo khóa lại.

Cậu bỏ khăn giấy thấm đầy chất lỏng ướt át của hai người vào túi quần, cẩn thận sửa sang lại bộ váy xộc xệch giúp cô, mới kéo cô đi về phía cửa toa tàu chuẩn bị xuống

Khi cả hai về tới trước cửa khu dân cư của Tô Nguyệt, đang chuẩn bị nói lời tạm biệt, cô lại nũng nịu mời mọc cậu.

"Em vẫn còn rất ngứa... anh giúp em giải ngứa... được không?"

Triệu Nghiên chịu không nổi dáng vẻ nũng nịu quyến rũ này, vừa rồi ở trung tâm trò chơi điện tử và tàu điện ngầm cậu làm còn chưa đã nghiền, nên bề ngoài miễn cưỡng gật đầu, song thực tế, nội tâm cậu nóng lòng muốn cắm cô thỏa thuê.

Buổi tối hôm đó, hai người ăn tối tại nhà Tô Nguyệt xong, bèn trở về phòng làm đến trời tối mịt, sắp tới mười giờ tối, Triệu Nghiên mới chạy về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#langman