I. Từ Red

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người ta biết đến Wataru qua nhiều cái tên : Thủ lĩnh Elite Four của Kanto, quán quân của Johnto, nhà luyện rồng, một bậc thầy trong số những bậc thầy.

Red không thích thế.

Nó thích nhìn Wataru là Wataru, cũng như cái cách nó đã len lén ngắm nhìn anh suốt tám năm ròng rã - chàng trai có mái tóc đỏ và đôi đồng tử xám tro như nền trời Indigo mỗi đợt mưa về, hay cười và khi cười sẽ khẽ nheo đuôi mắt. Anh có cái vẻ cứng rắn đĩnh đạc từ tận trong cốt tủy, mà cũng dịu dàng xiết bao và tinh tế biết chừng nào. Dẫu đôi khi có hơi vụng một tí.

Red thích một Wataru như thế.

Thuở thiếu thời, nó có thể ngồi hàng giờ bên bàn trà, cắn bút, chống cằm, lẳng lặng quan sát sườn mặt trông nghiêng của anh khi anh tập trung cao độ vào công việc. Ngũ quan hài hoà giữa nét sắc sảo và điểm dịu mềm. Mắt rất sáng và lưng rất thẳng. Từng nét bút đặt xuống viết ra thật đẹp, ngay ngắn và nghiêm trang tới mức gần như thành kính. Cứ như vậy cho tới khi anh đột ngột quay lại nhìn Red, cốc nhẹ vào trán nó rồi nhắc nó tập trung vào.

Tận đến khi trưởng thành, hình ảnh đó vẫn ghim sâu vào đầu nó như một giai điệu đã lặp lại trăm ngàn lần, một nốt êm tai giữa rất nhiều nốt thăng nốt trầm khác, trong một bản hoà ca về ký ức tình đầu. Thứ rung động ấy lớn dần, tựa bướm đêm phá kén chui lên, bám chặt vào lòng, để ánh nhìn nó cứ ngần ngừ nơi anh lâu hơn chút nữa. Red bàng hoàng nhận ra cách nó nhìn anh ngày càng thay đổi : Cái tình mỗi lúc một khác đi và cái dục lại nhen nhóm thành hình, bị vây trong nỗi sợ mơ hồ lạ lắm.

Nhưng rồi có những đêm trăng treo đầu núi sáng vằng vặc, nó rúc mình vào túi ngủ với Pikachu nằm gọn trong lòng. Những khi ấy, trong đầu Red chỉ tồn tại có một điều: Wataru. Wataru thiếp đi bên bàn làm việc, Wataru mua hàng tá cà phê để giữ mình tỉnh táo, Wataru với tiếng thở dài và quầng mắt trũng sâu.

Vẫn là Wataru với ánh nhìn sắc sảo cùng nhiều lắm kiên gan. Wataru có bàn tay thon dài mà chai sạn. Wataru mềm mại trong những giấc mơ ướt át nhất.

Wataru của nó, đón nó trở về bằng cái ôm siết chặt, vòng tay anh có mùi của rượu ủ thơm nhạt, bạc hà man mát và ấm êm của một mái nhà.

Hồi ấy Red chẳng rõ tim mình là thương hay là thích. Nhưng có những khoảnh khắc trong đời, như khi thấy một bóng Dragnite vút qua bầu trời, nó bất giác thấy như tâm khảm khát khao một cái gì, chừng như là giấc mơ đi cùng ai kia đến năm cùng tháng tận. Thế là nó đem theo đáy lòng hỗn độn tơ tình mà đi, đi mãi đến lúc thành niên để dám vươn tay ôm lấy khát vọng đời mình.

Red ôm chặt Wataru, dụi đầu vào vai anh, nắm lấy bàn tay anh yên vị để trên bụng.

- Em sao thế? - Wataru nghiêng đầu hỏi nhỏ, tay kia đặt quyển sách xuống.

- Không sao, em chỉ…. - Red mỉm cười, nghe tim mình nóng ấm rung lên. Nó ghé cằm lên vai anh, nhìn sườn mặt trông nghiêng của anh như vẫn y hệt mười năm trước, chầm chậm mà đáp  - Chỉ là…. Em vừa nhận ra em có thể yêu Wataru nhiều tới mức nào. Và em cảm thấy…. Khá là tuyệt diệu ấy….

- Sến sẩm - Wataru bật cười, mắng một câu bâng quơ trước khi vươn tay xoa đầu nó, ấn trán anh lên trán Red và kéo nó vào một cái ôm siết chặt.

Cái ôm có mùi rượu ủ thơm nhạt, bạc hà man mát và ấm êm của một mái nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro