Chap 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bất quá ....

Cũng không hẳn vậy , Mộ Dung Thu cũng không phải già mà hồ đồ , biết rõ Mộ Dung Diệp cũng không phải thằng ngu , sẽ không đem chuyện này nói ra, dù sao nếu nàng không có hảo thanh danh , hắn cũng đừng tưởng ở trên triều đình ngẩng đầu lên!

Như vậy Mộ Dung Diệp theo như lời gièm pha ở đây là cái gì?

Mộ Dung Thư nửa hí con mắt cẩn thận nghĩ. Bỗng dưng 2 mắt tỏa sang , chẳng lẽ là có liên quan đến Mộ Dung Tuyết?

Nếu thực sự là nư thế thì không thể không nói Mộ Dung Diệp quá mức ngu xuẩn! Việc này ở mức độ nhất định đã xem như là vén lên trôi qua, ngay cả Lưu tri châu đại nhân cũng nói Mộ Dung Tuyết tinh thần không bình thường, vậy mà hắn trở ra hát hí khúc , kia với tiểu sửu hát tuồng cùng cấp!

Liền tính nói nếu nàng bị cướp phỉ chặn lại thì tính sao? Trâm quý phi vì không muốn đem mình cùng gia tộc liên lụy, chắc chắn đem việc này bình ổn! Mộ Dung Thư cười lạnh một tiếng, chỉ sợ nàng rat ay đều vô dụng, Mộ Dung Diệp ra tay trộm gà không được còn mất nắm gạo!

" Vương phi , nên làm thế nào cho phải?" Tiết trưởng quỹ hỏi , hắn 10 phần khó xử. Đại thiếu gia thái độ cường ngạnh , tác phong vô lại , thật sự làm ho người ta khó có thể chấp nhận, không hiểu sao đại thiếu gia phủ tướng quân cùng với phố phường nhũ danh không khác !

" Vương phi, hay là đem chuyện này cho đại tướng quấn biết, đại thiếu gia lần này hơi quá đáng. Mấy gian hang vốn là của hồi môn của Vương phi, vốn dĩ cũng phủ đại tướng quân không vấn đề gì , cũng với đại thiếu gia lại càng không vấn đề gì, thế nhưng một lần rồi một lần đến chi bạc của cửa hàng ? Lần này không cho thì uy hiếp, vậy lần sau sẽ như thế nào?" Hồng Lăng ninh mi nói , vì Mộ Dung Thư nói ra bất bình.

Vương phi lúc trước ở phủ tướng quân, đại thiếu gia khoogn ngừng ở nơi bí mật ngáng chân, ỷ vào tướng quân sửng ái , không đem dòng chính nữ để vào mắt ! Giờ phút này , lúc Nhị di nương phạm sai lầm lớn về sau , hắn cũng bị lão gia trách phạt, bây giờ còn không biết sai, quả thật không thể nói lí. Lần trước có lẽ Tam cô nương muốn tìm đến Vương phi phiền toái 1 phen , hắn tất nhiên cũng có tham gia trong đó, bằng không Tam cô nương sẽ không lo lắng như vậy.

Nghe như vậy, Mộ Dung Thư khép hờ con ngươi khẽ gật đầu:" Trước tiên đi báo tin cho phụ thân, đem chuyện đại ca trước kia bây giờ uy hiếp bổn Vương phi nói ra toàn bộ"

Tiết trưởng qũy gật đầu:" Vâng ạ"

" Lần trước đại ca cầm của bổn Vương phi 2 vạn phải không? "Mộ Dung Thư dung móng tay vuốt ve cốc sứ có khắc hoa văn nhẹ giọng hỏi.

" Vâng , kì thực lúc trước thỉnh thoảng cũng cầm một ít, cộng lại cũng khoảng 1 ngàn lượng." Tiết trưởng quỹ trả lời

" Ngươi đưa phụ thân tín về sau, đi thấy đại ca , bắt hắn phải trả hết nợ lần trước 2 vạn 1 ngàn lượng, nếu như không trả thì phải đi gặp quan " Mộ Dung Thư lạnh giọng phân phó nói.

Tiết trưởng quỹ sửng sốt, Vương phi lại xuống tay ngoan như thế với huynh đề trong nhà ? Không, Vương phi làm như vậy cũng không tính là quá phận, dù sao cũng là đại thiếu gia quá phận , lien tục khi phụ Vương phi , nếu như không phải Vương phi rộng lượng , với hành vi này của đại thiếu gia thì mọi người trong kinh thành đã biết hết.

" Vâng ạ" Tiết trưởng quỹ tiêu sái về sau, Hồng Lăng nghiến răng nghiến lợi " Đại thiếu gia hơi quá đáng, hi vọng lần này tướng quân không che chở đại thiếu gia, thế nhưng , đại thiếu gia lấy đi ngân lượng về sau liền cờ bạc đĩ điếm , liệu còn bạc trả Vương phi?"

" Cho dù hắn chết cũng phải nhỏ bạc ra" Mộ Dung Thư nửa hí con mắt , hạ giọng lạnh nói, Mộ Dung Diệp đi khắp nơi hại nàng , muốn bức nàng đến đường chết , nếu hắn vô tình ra tay, nàng cũng không cần giả nhân giả nghĩa, nhân từ nương tay ....

Mộ Dung Thu sau khi xem thư tín , nét mặt đỏ bừng, lập tức cho người đến kỹ viện tìm được Mộ Dung Diệp , không nói 2 câu liền đánh hắn lien tiếp mấy bạt tai.

Đánh thẳng đến khi Mộ Dung Diệp đầu óc choáng váng, mồm hộc máu . Mộ Dung Diệp không hiểu nguyên nhân liền mở miệng hỏi tại sao lại đánh hắn.

Mộ Dung Thu mắng: " cho ngươi mấy lá gan, lại dám uy hiếp Vương phi. Ngươi là muốn cả nhà chết cùng ngươi sao. Lâm nhi không có thành tựu , ngươi lại càng là đồ phế vật!"

Mộ Dung Diệp nghe Mộ Dung Thu nói vậy liền biết Mộ Dung Thư tố cáo , run sợ nói" phụ thân..."

" Không hổ là con vợ kế, chính là không nên thân, ngươi định lợi dụng tình hình tuyết nhi để đối phó với Vương phi? Ngươi chỉ bằng từng ấy tâm cơ cũng muốn cùng Vương phi đấu, xem ra hôm nay không trừng trị ngươi thì ngươi không biết trời cao đất rộng là gì" Mộ Dung Thu tức giận không thôi, càng nói càng tức, đá lên mấy cái. Mộ Dung Diệp tất nhiên không giám phản kháng , liền cứ thế hứng mấy đá. Bất quá khi về sau nghe Mộ Dung Thu nói, trong long cười lạnh, nguyên lại là Mộ Dung Thư cho hắn biết chuyện của Mộ Dung Tuyết! Nếu như vậy mà nàng không cảm thấy được , hắn nhất định khiến nàng hối hận!

Mộ Dung Thu sau đó mắng vài câu, coi như hắn biết lỗi rồi, liền phất tay áo bảo hắn lui xuống.

" Về sau không được trêu chọc vương phi, bằng không sau này ta biết được, sẽ đem ngươi khai trừ khỏi gia phả, từ sau bất đắc dĩ hồi phủ Tướng quân."

"Vâng phụ thân yên tâm, con biết sai rồi" Mộ Dung Diệp giả mù mưa sa đáp. Hắn biến thành loại hình dạng như bậy giờ là do Mộ Dung Thư ở sau lưng sử bán tử, lấy nàng chút bạc thì thế nào, đây chẳng phải là của hồi môn phủ tướng quân cho? Chờ hắn tương lai thừa kế phủ Tướng quân, việc đầu tiên hắn làm là nghĩ biện pháp thu hồi của hồi môn của nàng, khiến nàng không có đồ cưới bên thân, làm thế nào để sống ở Nam Dương phủ yên ổn!

Chờ hắn từ thư phòng của Mộ Dung Thu về, Tiết trưởng quỹ liền lập tức tiến lên muốn bạc. Mộ dung Diệp mới vừa ở nơi này nhận ủy khuất, lúc này thấy Tiết trưởng quỹ căn bản không tức giận , Tiết trưởng quỹ nói 2 , 3 câu chưa xong hắn đã vẫy tay đánh sang. Tiết trưởng quỹ năm nay 40 tuổi , cũng không phải hán tử to cao, lúc này bị đánh hạ,liền đầu óc choáng váng, liền lập tức quay ra sau hô to:" Vương phi hạ lệnh, đại thiếu gia nhiều lần lừa tiền của Vương phi, nếu như hôm nay không trả, liền đi gặp quan."

Mộ Dung Diệp nghe như vậy, giận dữ hô to:" Dựa vào cái gì?"

Lúc này bởi vì động tĩnh quá lớn , dẫn Mộ Dung Thu đến. Tiết trưởng quỹ thấy Mộ Dung Thu đến liền lập tức nói lại tình huống. Mộ Dung Thu nghe xong, lừa giận vừa nguôi lại bùng lên. Chỉ vào Mộ Dung Diệp mắng thật to.

Mộ Dung Diệp lúc này sợ quá , vội thề với Mộ Dung Thu , về sau sẽ không đi đòi bạc, nhưng bây giờ hắn không có bạc hoàn lại.

Mộ Dung Thu làm gì còn tâm trạng nghe hắn giải thích, dù sao thì sói cũng đến nhiều lần lắm, nhưng chưa mọt lần chân chính đến , hắn cũng muốn tin nhưng không có biện pháp, liền mang theo lửa giận, gọi người đến phòng thu, lấy 2 vạn 1 ngàn lượng bạc trả lại thay hắn trả

Thế nhưng sau đó thật sự đem Mộ Dung Diệp khai trừ khỏi gia phả, đuổi ra khỏi Vương phủ. Điều này làm Mộ Dung Thư khi nghe tin tức, có chút kinh ngạc. Mộ Dung Thu thế mà dưới tâm lại ngoan( tàn nhẫn) như vậy . Dù sao thì Mộ Dung Diệp cũng là ruột thịt của hắn, ngày trước cũng hao tổn không ít tâm tư giáo dưỡng đâu.

" Lần này đại thiếu gia bị đuổi ra khỏi phủ, đại tướng quân cho người giám sát hắn đi ra khỏi kinh thành, sau này không được bước vào kinh thành nửa bước đâu. Về sau đại thiếu gia không thể gây bất lợi cho Vương phi nữa."

Hồng Lăng thở phào nhẹ nhõm nói.

Đối với Hồng Lăng nhẹ nhõm, nhưng Mộ Dung Thư lại có chút trầm trọng. Mộ Dung Diệp phạm sai lầm bị trừng phạt ngoan( tàn nhẫn) như thế nàng thật không ngờ, vốn tưởng rằng Mộ Dung Thu sẽ có phương pháp tốt hơn để giải quyết nhưng thật không ngờ Mộ Dung Thu lại trực xuất Mộ Dung Diệp ra khỏi gia phả , sau đó đuổi ra khỏi kinh thành . Chó ép đến cùng đường sẽ vượt tường.

Bị đuổi ra khỏi kinh thành, không có nghĩa là Mộ Dung Diệp sẽ an phận. Dù sao bình nứt không sợ bể, việc này Mộ Dung Diệp chắc chắn làm được.

" chẳng lẽ Vương Phi còn chuyện gì lo lắng?" Hồng Lăng thấy Mộ Dung Thư 2 mi chói chặt liền hỏi.

" Trong thời gian này đi nghe ngóng bên ngoài, có động tĩnh gì báo cho ta biết ngay" Mộ Dung Thư 2 mi dãn ra, đối với Hồng Lăng phân phó nói.

Hồng Lăng gật đầu đáp ứng.

" Chút nữa ta viết thực đơn, ngươi đem xuống cho bà tử phòng bếp nhỏ ngày mai đi thu mua" Mộ Dung Thư lại phân phó nói.

Hồng Lăng cười nói:" hôm nay lúc ăn điểm tâm , tiểu thiếu gia nói muốn ăn đồ Vương phi nấu"

" Đúng vậy a , đẩy nữa trễ cũng không phải chuyện này, buổi tối sẽ tự tay xuống bếp làm cho hắn." Mộ Dung Thư cười nói. Hiên nhi với những đứa trẻ khác không giống nhau, trải qua nhiều quá , hiểu biết quá sớm , hơn nữa quá mức cẩn thận , nàng biết trong long nó sợ nàng vứt bỏ.

" Tiểu thiếu gia có lộc ăn" Hồng Lă ng che miệng cười nói, . Cúi đầu, đáy mắt nàng hiện lên một tia dị sắc, khi ở phủ tướng quân, nàng chưa nghe qua Vương phi biết nấu ăn, chỉ thấy Lý thị xuống bếp , chẳng lẽ nói , Vương phi chính là từ học trong sách ra? Lắc đầu, nghĩ quá nhiều như vậy làm gì , Vương phi vẫn như cũ là Vương phi thôi, chẳng qua là so với trước kia trí tuệ hơn mà thôi.

.....

Trúc viên

Thẩm trắc phi sau khi nghe phủ tướng quân có chuyện, ánh mắt lóe ra. Không tưởng được Mộ Dung Thư đối đãi với huynh trưởng của mình lại ngoan( tàn nhẫn) như vậy. Tuy rằng Mộ Dung Diệp đối với Mộ Dung Thư có chút bất kính, nhưng là bị trực xuất khỏi gia phả đời này coi như hủy đi!

Thêu Ngọc thấy Thẩm trắc phi thất thần nói:" Đại thiếu gia phủ tướng quân này cũng thật bất hạnh đi, cứ như vậy bị trục xuất khỏi gia phả , đời này về sau nhất định khổ , mọi người cười nhạo khó mà vượt qua."

Thẩm trắc phi hwoi nhếch ôi, cười nói:" Mộ Dung Diệp đúng là không thể nào khá lên, mấy năm nay tướng quân đem hết tinh lực lên người hắn cũng thật lãng phí đi. Nếu như Mộ Dung Diệp tiếp quản tướng quân phủ, chỉ e Mộ Dung Thư ở nhà mẹ đẻ sẽ không có chỗ dựa, đây cũng là duyên cớ Mộ Dung Thư xuống tay với Mộ Dung Diệp"

Thêu Ngọc gật đầu, nói đến Mộ Dung Diệp, người trong kinh thành đều biết , chẳng qua cũng là vì đa số người kề bên đại tướng quân trên mặt sẽ không thể hiện ra, nhưng ai cũng rõ rang. Mộ Dung Diệp bên ngoài chính là tô vàng nạm ngọc.

Thẩm trắc phi nghĩ đến Mộ Dung Thư sẽ nghĩ đến Vũ Văn Mặc. Mấy ngày nay chẳng biết tại sao, Vũ Văn Mặc cho dù đến đây cũng là sau khi ăn tối đến ngồi một chút , cùng nào chưa nói được mấy câu lại dời đi. Ngẫu nhiên nàng ôn nhu mềm mại giọng làm Vũ Văn Mặc đừng đi, chỉ là hắn lắc đầu nói có việc cần xử lý , rồi rời đi.

Hôm qua mẫu thân đưa thư tới, hiến nàng mang thai, chỉ cần có con nối dòng dõi, nàng mới có thể chân chính ở Nam Dương vương phủ không cần lo trước lo sau. Nàng nhíu mi lại, trong mắt hiện tên tia đau xót , trong 2 năm qua, nàng chưa từng mang thai. Huống chi gần đây, Vương gia không thường cùng nàng qua đêm.

Nàng không thể để cho Mộ Dung Thư mang thai đầu tiên.

" Mẫu thân đưa đến một chút thuốc tới,sắc thôi" Thẩm trắc phi trầm giọng ra lệnh.

" Vâng ạ"

" qua vài ngày, nhị gia sẽ trở lại. Chút nữa ta qua mai viên tìm Vương Phi bàn chút chuyện, chuẩn bị them chút" Thẩm trắc phi dặn dò thêm.

Nói đến nhị gia, không thể không nhớ đến Tần di nương, nữ nhân này cũng không bớt việc, sợ đến lúc đó cả Vương phủ xày ra không ít chuyện bởi 2 người này đâu!

Con ngươi loe lóe, nàng đối với Thêu Ngọc phân phó nói:" đem lụa mỏng Tử Lim La mà Qúy phi nương nương tặng cho ta , châu sai chuẩn bị tốt, chờ Tần di nương trở lại thì đem tặng ngay."

" Lụa mỏng Tử Kim La này là chủ tử muốn dung để may quần áo mới, quý trọng như thế sao lại muốn đem tặng Tần di nương? Huống hồ Tần di nương và nhị gia không biết lúc nào mới đến." Thêu Ngọc ngạc nhiên nói. Tần di nương tuy là thân sinh của Nhị gia, nhưng xuất thân từ Câu Lan viện. Một thân phong trần, dù đã ở Nam Dương vương phủ nhiều năm như vậy nhưng vẫn như cũ khoogn cách nào che dấu.

Bất quá là ỷ vào eo nhỏ cành liễu , khiến Vương gia sửng ai. Chủ tử thân phận cao quý, vì sao phải tặng đồ lấy lòng Tần di nương ?

Đối với Ngọc Thêu không hiểu, Thẩm trắc phi chỉ cười nhạt không nói, đáy mắt lóe tinh quang. Nếu Tần di nương thành thật, hiểu được thoái nhượng, như vậy nàng cũng không cần phải để ý. Nhưng Tần di nương không phải cái bớt việc, trước kia ở trong phủ nghe nói nàng có thể.... Hay sinh sự, nhiều nha hoàn rơi vào tay nàng, hậu quả đều là ngọc nát hương tan.

Bây giờ sắp trở lại, trước đâu đầu chuẩn bị, sau này có sinh sự thì đi tìm Mộ Dung Thư đi!

" Chuẩn bị một chút, lát nữa ta đi Mai viên" Thẩm trắc phi hướng Ngọc Thêu đang thất thần phân phó.

Ngọc Thêu lập tức gật đầu :" Vâng ạ"

Mai viên.

"Thẩm trắc phi đến " Bên ngoài truyền đến tiếng nha hoàn.

Mộ Dung Thư thản nhiên ngồi cắn hạt dưa nhìn tiểu thuyết thời đại này, chuyện tình thời xưa cũng thật hấp dẫn đi, liền nghe tiếng của nha hoàn. Liền từ trong sách vở ngẩng đầu lên , nhàn nhạt nói:" Để cho nàng vào đi"

Nàng tiếp tục cúi đầu, lật trang sách vừa gấp, đọc tiếp.

Thẩm trắc phi vừa vào gian phòng, thấy Mộ Dung Thư liền cười nói:" Muội muội thỉnh an tỷ tỷ"

" Thẩm trắc phi không cần đa lễ, mau đứng lên. Thu Cúc, dâng trà Thẩm trắc phi" Mộ Dung Thư đặt sách về sau, nẩng đầu cười nhìn Thẩm trắc phi nói chuyện.

Thẩm trắc phi sau khi ngồi xuống , liền nhìn Mộ Dung Thư:" Tỷ tỷ chắc hẳn biết tin tức nhị gia cùng Tần di nương muốn trở lại rồi? Nếu không có ất ngờ gì xảy ra, khoảng 5 ngày nữa là đến kinh thành"

" Đúng, Thẩm trắc phi có ý nghĩ gì?" Mộ Dung Thư gật đầu hỏi lại.

" Tần di nương và Nhị gia sau khi trở lại kinh thành chắc chắn sẽ trở về Nam Dương vương phủ , sở dĩ muội muội muốn cùng tỷ tỷ thương lượng một chút, nên thu thập cho Nhị gia và Tần di nương ở đâu?"

Mộ Dung Thư liếc nhìn nàng một cái, như thế nào lại nhiệt tình như vậy? Có vẻ như rất hy vọng nhị gia và Tần di nương trở về. Mộ Dung Thư bất động thanh sắc cười nói:" Phía trước ở nơi đó có cái viện, để họ ở đó đi."

" Như vậy e là không được, bên người Nhị gia có đến 6 thiếp" Thẩm trắc phi có chút khó khăn nói, nữ nhân bên cạnh Vũ Văn Khải còn nhiều hơn cả Vương gia, nghĩ đến đúng là tốt sắc.

" Vậy thì đa phần một cái nhà" , Mộ Dung Thư nhàn nhạt nói , nàng đối với Vũ Văn Khải cùng Tần di nương không có bao nhiêu tâm tư mà đi chú ý. Cả 2 đều không phải người tốt lành gì , không cần thiết phải lãng phí tâm tư vào.

" Hảo, bây giờ muội muội đi an bài ngay, không quấy rầy tỷ tỷ nghỉ ngơi ,Muội muội cáo lui"

" Ân , Thu Cúc,tiễn Thẩm trắc phi" Mộ Dung Thư gật đầu đáp ứng.

"Vâng" Thu Cúc đáp

Thẩm trắc phi đi tới cửa lúc trước, quay đầu nhìn lại, Mộ Dung thư lúc này chính đem toàn bộ ánh mắt đặt ở trên án trác trên quyển sách nào, thần sắc lạnh nhạt. Nàng con ngươi đen hiện lên nhất tia thần sắc phức tạp.

Hồng Lăng liễm mi trầm tư một lát rồi trả lời:" Thẩm trắc phi đối với nhị gia cùng Tần di nương cực kỳ để bụng. Kỳ thực lần này nhị gia cùng Tần di nương trở về, vương gia cũng không để tâm, không có dặn dò Vương phi phải chuẩn bị nơi ở. Tựa hồ Thẩm trắc phi rất mong chờ 2 người họ trở về."

" Đúng vậy a, để ý quá mức chính là có đụng tâm kín đáo." Mộ Dung Thư thấp giọng lẩm bẩm nói, nhìn ra cửa ánh mắt rét lạnh.

"YAA.A.A.., nếu là vương gia hỏi, vương phi nên trả lời như thế nào?" Hồng Lăng thế này mới từ trong suy nghĩ tỉnh lại, chuyện này vương gia đều không có đáp ứng đâu, vương phi sẽ đồng ý , chẳng phải là cùng vương gia đối lập sao?

Mộ Dung Thư thu hồi ánh mắt sắc bén, sóng nước chẳng xao trả lời: "Chuyện này không phải thẩm trắc phi đi thu xếp ? Nếu như có chuyện gì khiến cho vương gia đi tìm thẩm trắc phi đi. Bổn vương phi bất quá là phụ trợ quản lý."

" Vương phi nói phải" Hồng Lăng yên long, cười nói

Mộ Dung Thư cúi đầu tiếp tục xem tiểu thuyết. Cổ đại giải trí so trong tưởng tượng của nàng còn ít hơn, trách không được có thời gian đến nghĩ như thế nào tranh thủ tình cảm hãm hại, chỉ do là rảnh rỗi không có chuyện làm. Bỗng nhiên, giờ khắc này, nàng hết sức tò mò lão Vương gia cùng lão Vương phi tại sao lại cùng đi thế?

Nghe nói là trong phòng cháy, đang ngủ chết đi. Thật sự là đơn giản như thế sao?

Đây không phải là hiện đại, đồ điện, mị khí, khí đốt,... có đôi khi không chú ý liền sẽ phát sinh hoả hoạn, ở như thế nào không chú ý dưới tình huống phát sinh hoả hoạn? Lại nhìn hiện thời Nam Dương Vương phủ chỉ cób một mình Vũ Văn Mặc . Các huynh đệ khác của hắn hôm nay là phân bố ở các nơi trên cả nước. Trừ bỏ trước mắt chính xác Vũ Văn Khải.

Tự diễu cuồi, nàng làm sao có thể xem như không có chuyện gì mà để tâm ư vào việc này, trước sau sớm muộn gì nàng cũng sẽ rời đi.

Nàng đối với tình yêu khăng khăng kiên trì, đối với nam nhân bên cạnh cả đời, tuyệt đối bên cạnh không thể có nhiều mỹ nhân, cùng nàng có cùng tín ngưỡng, sẽ tuyệt đối trung thành lẫn nhau, bao gồm thân thể. Tuy rằng nói ở thời hiện đại, nam nhân trong giới thượng lưu, trong nhà có thê tử môn đăng hậu đối,đại đa số đều bên ngoài có không ít tình nhân, chỉ là tình nhân sẽ không được tán thành. Dưới tình huống này, nàng thà rằng độc thân.

Thời đại tam thê tứ thiếp như bây giờ, nam nhân là phải có nhiều nhiều mỹ nhân, e là muốn gặp được người nam nhân có cùng suy nghĩ cơ hội gần như bằng không.

Trước mắt hiện lên hình ảnh Vũ Văn Mặc, kỳ thật ở thời cổ đại nam tử như Vũ Văn Mặc 10 phần khó được, bên trong cũng không trầm mê nữ sắc. Chính là giữa hăn và nàng tín niệm bất đồng, hăn cho rằng chuyện tam thê tứ thiếp là vô vị, chỉ cần không phong lưu liền có thể, loại ý nghĩ này ở thời đại này là bình thường. Đời người giá trị quan bất đồng thời điểm , nàng và hắn chỉ sợ chỉ có thể là bằng hữu.

Đúng vậy, từ ngày xuyên không đến đây, hắn giúp nàng không ít. Phải nói trải qua nhiều sự tình như vậy, nàng trở nên tín nhiệm hắn, đúng vậy không hơn, là tín nhiệm.

" Vương phi, đây là Vương gia cho Tri Thu đưa tới" Vân Mai sau khi đi vào đưa một tờ giấy cho Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư thu hồi suy nghĩ, đem tầm mắt phóng đến tờ giấy, nhìn dòng chữ rồng bay phượng múa, khóe miệng Mộ Dung Thư kẽ co giật, trong long kết luận, Vũ Văn Mặc quả nhiên biến thái!

Nhìn xem đây là vấn đề gì.

Hỏi: Quân ta cùng quân địch giao chiến , 2 bên cùng số lượng cung thủ và cung tên, kết quả là lưỡng bại câu thương, đột nhiên một nhánh quân là phe đồng minh của quân địch, quân ta đã thảm bại như vậy,làm sao để chuyển bại thành thắng?

Mộ Dung Thư vỗ trán,vấn đề vô nghĩa, lúc này còn chờ kỳ tích xuất hiện sao,là người thì hẳn đều rõ, tình huống này chỉ chờ chết thôi!

Ánh mắt khẽ chuyển, nàng đặt bút viết chữ cực kỳ tinh tế đẹp mắt: Thứ nhất, nếu mà biết lưỡng bại câu thương, còn có quân đồng minh tiến đến, như cũ chịu chết, thần thiếp đề nghị quân ta xuất phát trước, tướng quân cùng binh lính viết xong di thư, phòng ngừa người nhà bi thương.Đồng thời trước đó học cách tự vẫn , bằng không quân địch tinh lực dồi dào, xuống tay ngoan độc, lúc đó chết còn thê thảm hơn.

Thứ 2, nếu là không muốn chết , vậy thì từ bỏ thiên hạ đi, nếu không hậu quả chính là tự thiêu.

Thời điểm đưa tín thư cho Tri Thu, Mộ Dung Thư hỏi:" Hôm nay Vương gia không có công vụ để xử lý hay sao?" Bằng không sẽ không rảnh rỗi như vậy, sai người đem mấy thứ này qua.?

Tri thu cúi đầu cung kính trả lời:" Vương gia mấy ngày gần đây phải xử lý nhiều, mỗi ngày phải đến tận khuya mới có thể đi ngủ.

Vội như vậy? Vội như vậy mà còn có thời gian hỏi mấy câu vô dụng như vậy?

Kỳ thực Mộ Dung Thư không hề biết là , lúc này Vũ Văn Mặc đang gặp phải vấn đề , chỉ là đổi phương pháp khác để hỏi mà thôi.

Tri Thu sau khi đem giấy về cho Vũ Văn Mặc, Vũ Văn Mặc xem xong không cười mà nét mặt càng thâm trầm.

Biết rõ là đường cùng , sẽ không nên tiếp tục bước về phía trước? Giữa 2 chân mày càng nhắn sâu, mâu quang cũng càng ngày càng sâu không lường được.

Trước giờ cơm tối, Mộ Dung Thư hỏi Hồng Lăng:" Ngươi có biết dạo này muội muội của Vân Mai thế nào không?"

" Cái này..."

" Không có nguy hiểm đến tính mạng, Vân Mai tuy cũng lo lắng nhưng không có biện pháp. Trước đó vài ngày đã bị Đỗ đại nãi nãi đuổi ra khỏi phủ. Giữ lại không thể mang thai nữa , từng bị xẩy thai , có lẽ không thể thụ thai nữa. " Hồng Lăng thấp giọng trả lời , Vân Mai sau khi biết, cũng thở nhẹ một hơi , không ở lại phủ cũng tốt , ở lại sẽ không biết khi nào thì bị Đỗ đại nãi nãi hại chết đâu.

Mộ Dung Thư thở dài :" như thế cũng tốt"

" Đúng vậy a, bất quá đời này không thể lập gia đình. Haizz , đời này coi như bị Đỗ thiếu gia hủy đi" Ai bảo muội muội Vân Mai chỉ là thiếp thất, chính thất xử tử nàng cũng không có gì đáng trách , điểm trọng yếu là, nhà mẹ đẻ nàng chỉ là thường dân. Là thiếp thất vốn không sao cả , qua trọng là nếu nhà mẹ đẻ không được, thì tính mạng nằm trong tay chính thất.

"Đại phu nhân 2 ngày nay an phận chứ?" Mộ Dung Thư trầm giọng hỏi.

Hồng Lăng đáp:" Vẫn chưa có bất kì động tĩnh gì"

" Lát nữa đi gặp Tứ phu nhân , bảo nàng cùng đại phu nhân đi thường cuyến đi vòng vòng một chút" Mộ Dung Thư nhẹ giọng phân phó nói.

" Vâng ạ"

Ngày thứ 2

Thẩm trắc phi bắt đầu bận rộn, ở phía đông viện , cho người xử lý sạch sẽ . Sau đó Vũ Văn Mặc biết được, cho Tri Thu đi hỏi Thẩm trắc phi.

Thẩm trắc phi cười trả lời:" Việc này đã thương lượng cùng tỷ tỷ , . Tỷ Tỷ đã đáp ứng."

Nghe được lời này về sau , Vũ Văn Mặc cũng không nói gì , coi như là ngầm chấp nhận.

Lúc này , Tứ phu nhân ở trong phòng đại phu nhân, tỷ tỷ muội muội trò chuyện.Nhị phu nhân không cam long để Vũ Văn Mặc quên đi mình, liền nghĩ biện pháp gặp Vũ Văn Mặc, tự mình làm điểm tam đem đến phòng Vũ Văn Mặc , đáng tiếc chưa vào cửa đã bị Tri Thu ngăn lại.

Nhị phu nhân lạc lạc thanh âm làm cho Vũ Văn Mặc đồng ý cho nàng vào, đáng tiếc một câu:" Lui ra" khiến nàng chỉ có thể giao điểm tâm cho Tri Thu , rồi rời đi.

Tri Thu đem một bàn điểm tâm vào thư phòng , Vũ Văn Mặc nhìn thấy, vừa vặn có chút đói, liền cầm một khối điểm tâm quế hao cao ăn một miếng, lập tức nhăn mày, đem bỏ xuống.

Tri Thu thấy thế hỏi:" Vương gia, không hợp khẩu vị sao?"

" Qúa ngọt, đem xuống đi"

" Vâng ạ"

Mai viên

Hiên nhi ăn cơm trưa, nghe nói Mộ Dung Thư vì hắn mà làm cơm chiều, cực kỳ vui vẻ, ôm cánh tay Mộ Dung Thư:" Mẫu thân , thật tốt quá , bây giờ Hiên nhi rất muốn vào ăn ngay"

Mộ Dung Thư ôn nhu sờ soạng đầu hắn 2 cái,trong mắt mỉm cười ôn nhu nói:" Ha ha , nói cho nương nghe, hôm nay đọc sách gì?" Ngày ấy sau khi Mộ Dung Lâm rời đi , hắn liền rùm beng muốn đọc sách, sau này làm đại quan.

Mới chỉ là tiểu oa nhi 3 tuổi, thế mà muốn đọc sách!

Điều làm Mộ Dung Thư ngạc nhiên đó chính là, Hiên nhi biết khoogn ít chữ , hẳn là Ngọc nhi dạy.

"Tam Kinh Tự" Hiên nhi đỏ mặt cúi đầu , mấy ngày nay hắn đều đọc Tam Kinh Tự, nhưng là đọc nửa ngày vẫn như cũ không thể nhớ nổi.
"Từ từ sẽ đến , Hiên nhi còn nhỏ mà"

"ÂN" Hiên nhi khuốn mặt đáng yêu, lia lịa gật đầy. Hắn âm thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định pahir làm đại quan, không cho người nào khi dễ nương!

Trước cơm chiều một canh giờ, Mộ Dung Thư liền xuống bếp

Bới trước đó đã có chuẩn bị, bà tử đem nguyên liệu đã mua về, nàng liền bắt tay vào chuẩn bị.

Hiên nhi tuổi còn nhỏ, không thể ăn những món quá kích thích.

5 món ăn, một bát cháo và một món đồ ăn vặt.

Phật vượt tường, cà tím sốt tương, bạch thiết gà , muối tiêu phượng đuôi tôm, sườn kho tàu, cháo củ sen, còn có một kẹo hồ lô. Cái này chút nữa , Hiên nhi ăn cơm xong sẽ đưa cho nó ăn.

Mọi người ở phòng bếp nhỏ không khỏi kinh ngạc, Mộ Dung Thư đã từng một lần xuống bếp, sở dĩ các nhóm bà tử đều đứng một bên chờ Mộ Dung Thư sai cái gì thì làm.

Sắc trời vừa tối, thì đồ ăn cũng nấu xong. Các món đồ ăn tuy rằng không lạ, nhưng nhìn màu sắc cùng hương vị quả nhiên làm người ta mở rộng khẩu vị.

Mộ Dung Thư phân phó đem đồ ăn đến phòng, dọc đường đi, Vân Mai rùm beng nói muốn học Mộ Dung Thư, không ngừng nói:" đồ ăn này thơm quá đi"

Thu Cúc true ghẹo:" không phải ngươi muốn tương lai làm nữ đầu bếp cho phu quân a"

Vân Mai đỏ thẫm mặt :" mới không phải đâu , ta là muốn làm cho Vương phi ăn thôi"

Mộ Dung Thư cười khẽ:" hảo , vậy sau này mỗi khi bổn Vương phi xuống bếp, ngươi liền tự xem rồi học đi"

Khi Mộ Dung Thư trở lại phòng , thấy một người không mời mà đến đúng bữa cơm chiều.

" Thần thiếp thỉnh an Vương gia"

--------------------------

end 68....

3 ngày sau có chap mới , mọi người ủng hộ nha !!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro