Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhị thập ngũ chương

Nam Cung Độ quả thực cái gì cũng không có làm, hai người chung một giường nhưng mỗi người ngủ một ben. Một đêm vô sự a!

Ngày kế tiếp, mặt trời lên cao, Tử Hưu mới mơ hồ tỉnh lại. Mở mắt ra đã không thấy bóng dáng đại dâm tặc, đầu giường để sẵn xiêm y mới, đương nhiên vẫn là nữ trang, vẫn là phấn hồng! Tử Hưu thở dài, không thể đến chuyện này mà cũng nhờ vả nữ nhân, hắn đành phải tự. Thật không biết đại dâm tặc rốt cuộc nghĩ gì? Chẳng lẽ, thật muốn hắn giả mạo Vương phi?

Suy tư một hồi, Tử Hưu giật mình nhớ lại tối hôm qua có giao dịch, lúc ấy hắn vì đau bụng nên chẳng nhớ đại dâm tặc rốt cuộc buộc hắn giao dịch cái gì? Như thế não…

“Thỉnh an nương nương!”

Từ phía sau rèm đột nhiên truyền đến giọng của Tinh Di, Tử Hưu phục hồi tinh thần, cuống quít kiểm tra dung nhan chính mình, xác định trên người không có gì là không chỉnh tề. Tuy rằng vừa rồi câu nói kia nghe ngữ khí của Tinh Di là ôn hoà, cẩn kính, nhưng căn cứ theo thuyết “vật họp theo loài”, “gần mực thì đen” cùng với thái độ mãnh liệt ban đầu của nàng, Tử Hưu nhận định: nữ nhân này và đại dâm tặc là cùng một giuộc, thậm chí tàn bạo đến cực điểm, cho nên …vẫn là không đắc tội thì tốt hơn! Đương nhiên, nếu Tử Hưu biết Tinh Di hôm qua đã sớm hạ độc thủ với hắn, co lẽ bây giờ sẽ không ngồi đây mà ca ngợi chân lí ‘ta không hại người thì người cũng không hại ta’.

“Nương nương, cho phép nô tỳ hầu ngài rửa mặt chải đầu!” Tinh Di bưng một chậu nước bước đến.

“…… Hảo!” Tử Hưu cương một lát mới gật đầu.

“Nương nương, ngài khoẻ chứ? Không thoải mái sao sao?” Tinh Di cũng mồm miệng sắc sảo, nhanh như vậy có thể đoán trúng, bởi vì Tử Hưu căn bản không thể che dấu suy nghĩ của chính mình.

Bị nói trúng tim đen, Tử Hưu lập tức luống cuống, cứng ngắc đến trước đài trang điểm ngồi xong, cười gượng nói: “Không, ta không sao, ha hả a……”

“……” Thấy đối phương ngây ngô cười, Tinh Di câm miệng không nói, mặt không chút thay đổi bắt đầu hầu hạ “Vương phi” rửa mặt chải đầu.

……

Tuy là thân nam nhi, nhưng là bất quá chỉ vài phần rửa mặt, trang điểm, chải đầu thì không còn nét thô kệch của nam tử.

Nhìn thấy sự kiều diễm, vừa dịu dàng, tao nhã lại thêm phần đáng yêu của chính mình, Tử Hưu trong đầu đột nhiên thốt lên một câu: đồ trang sức thật là trang nhã! Mặc dù có một chút tự kỉ, nhưng nghĩ lại lúc ở trấn trên, Liễu Tử Hưu không có gặp được nữ tử xinh đẹp não, nếu không phải cha hắn mỗi lần thế đều nhéo lỗ tai hắn… Ách. Tóm lại, nói như thế nào thì hắn cũng có thể gọi là mỹ thiếu niên, vậy mà đại dâm tặc cư nhiên dám khinh bỉ hắn, còn nói không có hứng thú. Cái đồ có mắt không tròng! … Ách, từ từ! Mắc gì hắn lại cần đại dâm tặc coi trọng? Cho dù hắn ngày nào đó thật sự trở thành gay thì có đánh chết, hắn cũng sẽ không coi trọng loại người này.Thứ nhất là luôn cho mình là đúng, thứ hai hung tàn cường bạo, vô sỉ xấu xa! Rùa vương bát đản!

“Ái phi!”

Vừa mới mắng xong, thanh âm của đại dâm tặc giống như u linh đột nhiên vang bên tai. Tử Hưu bị bất ngờ, thiếu chút nữa là hắn ngã từ trên ghế xuống.

“Liễu Tử Hưu!” Nam Cung Độ không biết từ khi nào đã đứng sau lưng Tử Hưu, ánh mắt nhìn chằm chằm gương mặt của giai nhân đang bất an trong gương, “Ngươi khẩn trương cái gì? Bổn vương đã nói sẽ không làm khó dễ ngươi!”

Lời ngươi nói có thể tin sao? Tử Hưu trong lòng hoài nghi nói, nhưng xét đến chuyện hôm qua được an toàn yên giấc nên vẻ khủng hoảng trên mặt cũng giảm bớt, lắp bắp hỏi: “Vương, Vương gia có gì phải làm sao?”

“Ái phi đừng nghiêm trọng vậy!” Nam Cung Độ ngoài cười nhưng trong không cười, chậm rì đưa ra một bức tranh, thuận tay xoay một vòng nói: “Bổn vương hôm qua phái người suốt đêm tìm một bức hoạ nên muốn hỏi ái phi một chút, ngươi thấy bức hoạ này thế nào?”

“Bức hoạ?” Tử Hưu khá kinh ngạc, đại dâm tặc lại tự nhiên xuất hiện là muốn hắn thưởng thức tranh? “Vương gia, ta không biết thưởng thức tranh, ngài nên tìm người khác đi…”

“Không cần!” Nam Cung Độ lớn tiếng đánh gảy, nhưng giây lát lại khôi phục biểu tình như lúc xuất hiện, nói: “Bổn vương không phải tìm ái phi để thưởng thức tranh mà muốn ái phi nhận thức kẻ trong tranh này là ai!”

“Người trong tranh?” Người nào trong tranh? Tử Hưu nhất thời không hiểu, mờ mịt chằm chằm nhìn Nam Cung Độ đem bức tranh mở ra. Sau đó, vẻ mặt đang u mê chợt chuyển sang kinh ngạc, cuối cùng tròn mắt lên.

Không sai, người trong tranh này là hắn.

Nữ tử trong này thật sự, thật sự rất giống hắn. Quần áo nguyệt sắc, Liễu Tử Hưu run run miết ngón tay trên tấm lụa, trên đó còn ghi hai chữ “Tơ Liễu”

“Ái phi biết nữ tử này là ai không?” Nam Cung Độ tinh tế quan sát vẻ mặt đang biến hoá của Liễu Tử Hưu, sau mới mở miệng nói.

Tử Hưu phục hồi tinh thần, định lắc đầu nói không biết, khả nghĩ người này cùng mình bộ dạng giống nhau, nếu nói không biết, đại dâm tặc sẽ tin tưởng sao? Vì thế hắn nhất thời khó xử, không biết nên trả lời như thế nào.

Thấy thế, Nam Cung Độ tiếp tục ép hỏi: “Ái phi sao không nói nữa?”

“Đây là….” Cân nhắc một chút, Tử Hưu quyết định giả ngu, chỉ vào chính mình nói: “Ta?”

“Phải không?” Nam Cung Độ cười khẽ, sẵn giọng: “Bổn vương giờ mới biết được Văn quốc Tơ Liễu công chúa lại là một nam nhân!”

Văn quốc Tơ Liễu công chúa? Tử Hưu cả kinh, ý thức sâu sắc được có chuyện nguy hiểm sắp đến, nhanh nói: “Vương, Vương gia, tuy rằng cô gái này và ta giống nhau thật, nhưng ta thật sự không biết nàng, nhà của ta đời đời đều ẩn cư trên ngọn núi làm nghề hái thuốc. Hiện tại trong nhà có ta và cha, hơn nữa ta chưa bao giờ nghe cha nói qua ta có huynh đệ tỷ muội nào, cho dù là thân thích ở phương xa cũng không có…”

“Được rồi!” Nam Cung Độ ngắt ngang lời giải oan của Tử Hưu, “Bổn vương không nói nàng là thân thích của ngươi! Đây là bức hoạ thực của Vương phi, ngươi hiện tại có lẽ nên biết vì sao hái hoa tặc hại ngươi đi!”

Nam Cung Độ trong giọng nói vẫn chứa vài phần trào phúng, hắn vẫn chưa hoàn toàn tín nhiệm Liễu Tử Hưu, bất quá hắn sợ Liễu Tử Hưu gây ra chuyện. Cũng nhờ nhìn thấy hai chữ Tơ Liễu nên hắn mới có thể nhanh tìm thấy bức hoạ này. Trò chơi này xem ra ngày càng thú vị a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro