Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ ngũ thập ngũ chương

Thương thế của Tinh Di quả thật nghiêm trọng, mất máu quá nhiều, lại trúng phải kịch độc. Lăng Tiêu căn bản là không muốn cứu nàng, nhưng quả thật nàng là vì cứu Tử Hưu nên mới bị hắc nhân kia ra tay ám toán, huống hồ Tử Hưu lại đích thân nhờ hắn, hắn cũng vì thế mà phải ngoại lệ cứu chữa cho nàng ta.

Sau khi điểm huyệt đạo để chất độc không thể lan đi, hắn cho nàng ta nuốt một viên thuốc cầm máu, sau đó đặt lên giường, đang muốn xé ống tay áo để xem xét vết thương thì bên ngoài có người đến.

Thời gian chính là sinh mệnh, Lăng Tiêu không ngẩng đầu lên, tiếp tục bận việc. Cơ bản thính lực cùng tính cảnh giác của Tử Hưu đều không thể bằng hắn, nên không hề phát hiện ra đang có người bước vào nội thất.

Người đang đi tới chính là Nguyệt Ảnh. Tinh Di đuổi theo thích khách đã nửa ngày mà lại không thấy trở về tẩm cung Vương gia, hắn lường trước có thể đã xảy ra chuyện, lúc này mới tìm đến đây. Gặp Tinh Di đang nằm ở trên giường, Liễu Tử Hưu đứng bên giường, vẻ mặt thất thần, hồn bay phách lạc; lại cẩn thận nhìn lên, người đang vùi đầu cuốn đống băng gạc chính la Lăng đại phu vừa đến Vương phủ sáng nay, trong lòng nhất thời rùng mình, nhưng mặt vẫn không biến sắc bước đến bên giường, bình tĩnh nói “Thương thế Tinh Di như thế nào?”

“!!” Tử Hưu hoảng sợ, lẳng lặng theo dõi cử chỉ của hắn, đầu óc trống rỗng. Nhưng Lăng Tiêu lại có thể trấn định tự nhiên mà trả lời “Trúng phải độc nhưng chỉ cần sống qua khỏi đêm nay thì không bình an vô sự.”

Độc? Nguyệt Ảnh nhướng mày, thấy trên mặt đất chỉ toàn là máu đen, hắn chỉ biết đó không phải là loại độc tầm thường, như Lăng Tiêu tuổi hãy còn rất trẻ lại có thể dễ dàng chữa trị, xem ra lai lịch hắn cũng không phải tầm thường. Không biết người này là địch hay là bạn?

Suy tư một lát, Nguyệt Ảnh chợt xoay người bước ra bên ngoài.

Tên thích khách hiện vẫn đang nằm ngửa trên mặt đất như một con ếch, không thể nhúc nhích được, Nguyệt Ảnh gỡ miếng vải đen che mặt hắn ra, xác định chưa bao giờ gặp qua người này. Hắn nhanh chóng gọi mấy thị vệ đến, đem tên kia cho vào nhà lao của Vương phủ.

……

Ngày hôm sau, chuyện thích khách đến ám sát tại Mục Vương phủ đến tai của hoàng thượng cùng thái hậu. Nguyên lai trước đó vài ngày, mọi người thấy Mục Vương gia cư nhiên lại bất tỉnh liền đã có không ít lời đồn đại nổi lên ở khắp nơi phần lớn chỉ hướng tới Văn quốc công chúa không đem lại may mắn thậm chí là có số sát phu; hiện tại ngoài chuyện Vương gia bị hạ độc, Vương phi suýt nữa gặp chuyện nên mọi nghi luận liền chuyển sang hướng người nào hạ độc? Người nào ám sát? Suy đoán không phải là ít.

Hoàng Thượng hạ lệnh cho Doãn phủ hình bộ tăng cường tra án. Chẳng những tìm đến những kĩ nữ ở những nơi Vương gia đã từng đến mà còn ‘thỉnh đi’ tất cả những người có mặt tại lầu xanh hôm đó về điều tra; đồng thời, vì đảm bảo sự an toàn cho Vương gia và Vương phi, Hoàng Thượng phân phối bộ phận Ngự lâm quân phải đóng quân tại chính Mục Vương phủ.

Bất quá, người chịu áp lực lớn nhất chính là Lăng Tiêu. Hoàng thượng hạ chỉ, trong vòng 3 ngày nếu không thể làm cho Vương gia thức tỉnh, liền trảm đầu của hắn.

Làm Vương gia tỉnh lại trong ba ngày? Nói thật, Lăng Tiêu cũng không có gì để làm, dù sao đây cũng là lần đầu hắn giải độc “Nhất túy ngàn năm”, hơn nữa, vì báo thù, hắn còn thêm rất nhiều thứ, tỷ như ghim kim, tỷ như “chưng người” từ từ, tuy rằng chúng đều có lợi cho việc giải độc, nhưng hoàn toàn không giống như quá trình giải độc thong thường.

Mà sở dĩ nói áp lực lớn, thật ra không phải hắn vì sợ bị chém đầu, chính là nếu chiếu theo tình hình này, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn, chẳng phải hắn sẽ phá huỷ thanh danh của Nhan Lăng Tiêu cùng uy tiếng của Lạc Hoa cốc sao?

Tuy rằng căn bản hắn không để lộ ra họ thật cùng thân phận lai lịch của bản thân, nhưng hoàng đế cũng sẽ dễ dàng tra ra manh mối về hắn, huống chi hắn cũng không thích phải lừa mình dối người.

Ứng với ba ngày, trong ba ngày nhất định phải chữa lành bệnh cho Nam Cung Độ, cho nên đành gác hận với Nam Cung Độ lại, Lăng Tiêu không còn tác phong cà lơ phất phơ nữa. Hắn bắt đầu trở lại chính nhân chuyên tâm chữa bệnh cứu người, cả ngày ngồi bắt mạch ở tẩm cung Vương gia, ghim kim châm cứu, rót thuốc nước, mất ăn mất ngủ thì không nói gì nhưng thậm chí ngay cả nửa đêm cũng không có thời gian đến thăm “vị hôn thê” của mình.

Trong tình huống này, thị vệ Nguyệt Ảnh của Vương gia cũng không dám mạo muội bước vào quấy rầy. Hắn đành đem mọi nghi hoặc đặt ở trong lòng, chờ cho đến khi Vương gia tỉnh lại sẽ bàn bạc sau.

Còn nói về thương thế của Tinh Di thì nàng vốn từ nhỏ không phải là dạng tiểu thư được nuông chiều, lại tập võ từ trước, thân thể so với nữ tử bình thường khác thì cường kiện hơn nhiều, sau đêm bị chất độc phát tán làm cho nguy hiểm, buổi sáng tiếp theo liền tỉnh dậy.

Lúc này Tử Hưu mới có thể gỡ tảng đá đè nặng trong lòng hắn đi. Hắn tuy rằng không thích Tinh Di, xưa nay ở trong lòng lẫn ngoài miệng không ít khích bác nàng, nhưng tất cả chỉ là lời nói thoáng qua, hiện giờ nàng ta lâm nguy cũng vì xả thân cứu hắn, thật cảm thấy rất hổ thẹn. Cho nên hắn là người đầu tiên chạy đến phòng của Tinh Di thăm hỏi, ngay cả Vương gia cũng chưa từng có cử chỉ ấy, bất quá trong lòng Tinh Di có chút cảm kích.

Cùng buổi chiều ngày hôm đó, bởi vì nha đầu Tinh Di hầu hạ bên Vương phi bị thương, phải tịnh dưỡng nhiều ngày, thái hậu lo lắng các nha đầu khác trong Mục Vương phủ thô kệch, không thể hầu hạ tốt cho Vương phi, liền đem chính nha đầu hầu hạ mình là Đinh Lan đến trực tiếp hầu hạ cho hắn.

……

Cùng thời gian, đang ngao du kết hợp đi chữa bệnh cho mọi người, đại đệ tử Lạc Hoa Ly của Lạc Hoa cốc đột nhiên nhận được tín hàm của sư phụ Nhan Kha, kêu hắn mau chóng hỗ trợ tìm kiếm sư đệ Nhan Lăng Tiêu cùng Liễu sư thúc tìm Liễu Tử Hưu.

Trong những lời của hàm tín, dù sư phụ chưa tỉ mỉ nói rõ ràng sự việc nhưng Hoa Ly cũng đoán vài phần. Thuở nhỏ Lăng Tiêu cùng hắn không chỉ cùng yêu thích một người mà cũng đã không ít lần phân tài cao thấp, lần này chắc cũng vì hắn xuất cốc mà Lăng Tiêu cũng lẳng lặng xuống núi. Chính là vì sao còn muốn tìm Tử Hưu? Chẳng lẽ Liễu sư thúc không biết Tử Hưu được gả cho Mục Vương gia Nam Cung Độ sao ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro