4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta thất thần quay về Khương phủ. Mấy ngày sau, tin tức Thái tử đem theo một dân nữ về cung đã truyền đi khắp nơi. Không lâu sau đó, Thái tử đến quỳ trước điện Hoàng thượng, khẩn cầu được hủy bỏ hôn ước với ta.

Lời đồn thái tử đem lòng yêu một dân nữ, muốn giải trừ hôn ước với đích nữ của Khương gia trở thành đề tài bàn tán khắp kinh thành. Nữ nhân trong Khương phủ đều không dám bước chân ra khỏi nhà, sợ bị người xung quanh dị nghị chê cười.

Ta không biết làm gì, chỉ ủ rũ nhốt mình trong phòng. Mẫu thân đem theo một bát canh hạt sen đậu đỏ bước vào, lo lắng nói với ta: “Hoài Nguyệt, mấy ngày nay con đều bỏ bữa rồi, mau ăn chút gì đó cho đỡ đói.”

Ta lắc đầu: “Mẫu thân, con không đói.”

Chần chừ một lát, ta vẫn không nhịn được mà hỏi: “Thái tử vẫn quỳ ở đó sao?”

Đã ba ngày rồi, hôm nay trời còn đổ mưa, vết thương trên người hắn còn chưa khỏi hẳn, làm sao chịu nổi?
Mẫu thân không muốn trả lời, chỉ đành lảng sang chuyện khác. Nhưng ta biết, Thái tử vẫn đang quỳ ở đó, hắn muốn ép Hoàng thượng thỏa hiệp.

Ta đón lấy bát canh trong tay mẫu thân, uống một ngụm cho có lệ. Canh rất ngọt, mà trong lòng ta lại chua xót đến lạ.

Khó khăn lắm với nuốt xuống được vài ngụm để mẫu thân yên tâm, ta đặt bát xuống bàn, hạ quyết tâm: “Con muốn vào cung một chuyến.”

Mẫu thân không ngăn cản ta.

Đi đến trước điện Hoàng thượng, từ xa đã nhìn thấy Thái tử đang quỳ dưới mưa, trường bào của hắn ướt đẫm, chẳng còn phong thái phiêu dật như tiên trước kia.

Ta cầm ô bước đến gần che cho hắn.

Hiếm khi mới có thể nhìn hắn từ trên cao như thế này, vẫn là gương mặt mắt sâu mũi cao, anh tuấn phi phàm, nhưng giờ đây lại khiến ta cảm thấy thật lạ lẫm.

Sắc mặt hắn trắng bệch vì lạnh. Đúng là cố chấp, sức khỏe đã yếu như vậy rồi mà còn không tự lượng sức.
Hắn liếc thấy ta nhưng không nhìn sang phía này, ánh mắt vẫn dõi thẳng về phía trước, giọng lạnh lùng: “Khương cô nương không cần phải làm thế.”

Ta vẫn đứng nguyên như thế, hắn liền tự mình dịch ra xa khỏi tán ô, cho đến khi trầm mình trong làn mưa.
Dáng vẻ tránh như tránh tà này khiến ta hơi khó chịu. Thái tử của trước kia từng nói chỉ cưới một mình ta, đời này kiếp này chỉ có một mình ta.

Vậy mà giờ đây hắn lại không màng thân thể mà quỳ trước điện lâu như vậy chỉ để được cắt đứt quan hệ với ta, kết duyên với một cô nương khác mà hắn yêu.

______
Đừng quên ủng hộ tui nha!😁
Follow tui để nhận thông báo truyện mới nè!!💞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro