Tháng năm qua (HE)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng năm qua (Tuế Nguyệt Gian)

Tác giả: Tĩnh Thuỷ Biên 

Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, vườn trường, ấm áp

Chuyển ngữ: Red de Ed (https://socconvera.wordpress.com/tue-nguyet-gian/) hoặc (https://www.wattpad.com/story/123786005-%C4%91m-th%C3%A1ng-n%C4%83m-qua-full-%2B-xb)

Link gốc: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=2374843

Giới thiệu

Đó là chàng trai tôi yêu. Người cùng tôi đi qua những năm tháng thanh xuân tao nhã khi xưa.

Quý Khâm Dương – công, Tạ Mạnh – thụ, mỹ công soái thụ là hai nhân vật chính.

Biên tập đánh giá

Vốn là học sinh xuất sắc, song vì thi không đủ điểm mà Tạ Mạnh đến học ở Trung học W. Tại đây cậu gặp gỡ Quý Khâm Dương – một người có tính cách hoàn toàn đối lập mình. Trong những năm tháng thanh xuân dào dạt tại Trung học, hai thiếu niên dần nảy sinh tình cảm, cùng nhau thi lên Đại học. Trải qua thanh xuân, qua những mơ mộng cùng trui rèn trong cuộc sống, tình cảm hai người càng lúc càng sâu sắc, để sau cùng trở về quê cũ, cả hai lại cùng nắm tay làm bạn đời, ôn chuyện những tháng năm qua.

Tác giả dùng bút pháp dịu dàng, kể lại mượt mà những năm tháng xanh tươi ấy, từng chút triển khai tỉ mỉ, khắc họa sâu sắc hình tượng hai thiếu niên tới lúc trưởng thành, thanh xuân tùy ý bung nở. Kết hợp với phong thổ nhiều nơi, cùng sự khác biệt giữa cuộc sống đời thường và hiện thực, câu chuyện xoay quanh tình bạn, tình thân cũng như tình yêu của hai nhân vật chính, khiến độc giả tựa như đi qua tháng năm, đi qua liên tiếp quá khứ và tương lai. Câu chuyện về quãng thời gian trôi qua như nước, như hoa mĩ quyến, về tuổi trẻ như mộng, vừa tốt đẹp, cũng rất đỗi dịu dàng.

****************************

Warning: Bài review được viết theo cảm nhận của bản thân là chính, mong các bạn không đặt cảm xúc của Piita lên chính bản thân của bạn. Đặc biệt Piita sẽ không spoil. 

"Tháng năm qua" là một trong số ít truyện mà mỗi lần đọc lại tôi đều có cảm giác như lần đầu đọc. Phải nói đây là truyện mà tôi thích nhất viết về thanh xuân ở thời điểm hiện tại. Đây không phải là truyện xuất sắc nhất, hoàn hảo 100%, bởi cái gì trên đời này cũng không thể hoàn hảo về mọi mặt cả. Thế nhưng nó lại có sức hút tôi đến kì lạ, phải chăng đúng "khẩu vị" của tôi? 

"Tháng năm qua" không có bất kì tình tiết "máu chó", không có kẻ thứ ba, không có sóng gió. Thanh xuân bình đạm như thủy.

Không cầu kì, không khoa trương, nhẹ nhàng, lắng đọng, hoài niệm. Đó là những từ ngữ mà tôi hình dung khi nghĩ đến truyện "Tháng năm qua".

Nếu bạn là một người thích nhẹ nhàng, ấm áp, muốn hoài niệm thì hãy đọc "Tháng năm qua". Từng câu từ cứ như dòng nước ấm, chậm rãi chảy vào tim.

Tác giả Tĩnh Thủy Biên lấy bối cảnh ở vùng sông nước Giang Nam, đó là Tô Châu với những chiếc cầu đá và những chiếc thuyền ô bồng, đọc mà sao thấy cứ êm đềm quá. Cảm giác rất dễ chịu. 

Truyện viết về sáu chàng trai: Quý Khâm Dương, Tạ Mạnh, Hàn Đông, Trác Tiểu Viễn, Trương Giang Giang, Tề Phi và Trác Tiểu Viễn. Về tình yêu đôi lứa, về gia đình, về bạn bè.

Thời gian theo quan niệm của nhà thơ Xuân Diệu đó là tuyến tính, một đi không trở lại. Sáu người bọn họ khi còn trẻ đã sống với tất cả nhiệt huyết, với tất cả tình yêu thương, họ ước mơ và sống với những điều mình muốn. Họ không lãng phí tuổi thanh xuân tươi đẹp, để khi nhìn lại không bao giờ hối tiếc, mà đó là hoài niệm, hoài niệm về khoảng thời gian đã sống hết mình.

Họ gặp nhau, luôn bên nhau. Đến khi khôn lớn, mỗi người một con đường thì họ vẫn luôn dang rộng vòng tay, chào đón nhau.

Những con người trưởng thành theo thời gian, và tình yêu của họ cũng thế, không quá hoa mỹ. Nhất là tình yêu của Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh, cứ nhẹ nhàng làm sao ấy. Đọc mà thấy ấm áp cực kì.

Cuộc sống không phải màu hồng, cũng có lúc khó khăn ập đến. Thế nhưng khi trong lòng có nhau, trân trọng nhau, cùng nhau vượt qua, ắt rồi sẽ "hồng" trở lại. Sau cơn mưa, trời lại sáng.

 Và một trong những câu nói của Tạ Mạnh mà tôi rất thích:

"Không được nói bản thân chẳng còn gì hết. Anh còn có em."


Còn có bài tình ca mà Quý Khâm Dương viết dành cho Tạ Mạnh:

"Năm tháng trôi mãi không ngừng, thời gian chầm chậm quyến luyến. Dần dần dần dần, tháng ngày sẽ hết luyến lưu."

"Nụ cười em như hạt tuyết trắng, rơi vào lòng tôi. Từ từ, chậm rãi, in dấu nơi tháng năm qua."

Xuân, hạ, thu, đông, họ luôn có nhau, ở vùng sông nước Giang Nam này.

Cuối cùng, cảm ơn tác giả Tĩnh Thủy Biên đã viết một câu chuyện ấm áp, nhẹ nhàng, hoài niệm như vậy. Cảm ơn bạn editor Red de Ed đã dịch, đã truyền tải hết ý nghĩa của truyện.

(cái này Piita des lúc chưa mua sách, nên des theo bản online)

****************

Piita: Piita đã đọc lại truyện này lần thứ 5 rồi, bản edit đọc 3 lần và sách đọc 2 lần. Đọc hoài không chán được dù đã biết hết nội dung vẫn không sao chán được. 

Với lại hôm nay Piita đi tiêm ngừa, gặp ngay anh bác sĩ tiêm cho mình dễ thương cực kì, từ hình dáng, tính cách đến giọng nói. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro