2. apnsyy; hãy gặp em lúc bình minh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

i, Thông tin truyện:

1, Tile: Hãy gặp em lúc bình minh 

 2, Author: apnsyy (wattpad)

3, Pairing(s): Soonyoung!top x Jihoon!bot

4, Category: romance, augst, sad

ii, Đôi lời reviewer:

ddaiiii đã hỏi tôi như thế này khi bạn ấy cmt yêu cầu review truyện của Ánh: "Em có nghe nhắc đến chị Ánh một số lần ạ, chị có thể  review một truyện nào đó bất kì của chị ấy không ạ".

Và vì rất thích Ánh, nên tôi đã chọn Hãy gặp em lúc bình minh. Một chiếc "tủ" của tôi trong số truyện của Ánh. Hơn nữa, có lẽ tôi cũng thành thật mình có rất nhiều  thiện cảm với văn phong và ngôn ngữ của Ánh, suy cho cùng, tôi đặt phần này ở đây vì muốn nói thế. 

Hi vọng bạn hài lòng về bài review của tôi, còn về Hãy gặp em lúc bình minh (hay See me at dawn theo cách tôi thích gọi) thì tôi nghĩ mọi người sẽ thích chiếc ấy thôi.

iii, Phần review:

1, Khái quá nội dung truyện

Để cho dễ hiểu, tôi sẽ so sánh "hãy gặp em lúc binh minh " giống như một tập thơ tình bạn muốn viết cuối đời cho người yêu vậy. Dẫu như thế thì nghe nó sến sẩm hơn những gì See me at dawn được viết.

Hãy gặp em lúc bình minh là một series drabble với một chapter chỉ áng chừng ba câu. Nội dung rất đơn thuần, không có góc tối, không có khoảng sáng, nhẹ nhàng như thể bạn đang đọc fluff!au mặc cho khi đọc xong bạn sẽ phá hiện ra nó là cả một câu chuyện rất li kì.

Hãy gặp em lúc bình minh được kể bằng ngôi thứ nhất dưới vai là một Jihoon nói về mối tình từng rất "xanh" của mình cùng với Soonyoung ở độ cậu ta (Jihoon) có lẽ đang rũ rượi với bệnh tật.

Cái hay của cốt truyện là rất buồn, song cũng rất ngọt ngào. Bạn sẽ thấy rất rõ ở đó một một cái rèm trắng trùm quanh căn nhà, một tình yêu chết rũ quỵ lụy và một nỗi nhớ bịn rịn trong tâm can kẻ bỏ đi. 

Tuy nhiên, thật rõ ràng nếu nói "Hãy gặp em lúc bình minh" không thực sự có điểm nhấn về nội dung.  Có lẽ vì bản chất của thể loại này mà tác phẩm không chiêm nếm được thêm sự kịch tính hay cầu kì đầu tư về cốt truyện. Nó sẽ là khuyết lớn trong việc lôi kéo bạn đọc. Nhưng có lẽ đó chính là đặc điểm của đa số tác phẩm của Ánh mà tôi đã đọc và vẫn đang đọc. Tôi nghĩ nó không hợp với viết tiểu thuyết, nhưng hợp với tản văn - hợp một cách triệt để và đằm thắm.

Rốt cục, để cho điểm, tôi có lẽ sẽ phải trừ phần lớn về plot nhưng suy cho cùng, đây vẫn là sự hài hòa của văn phong Ánh đối với những gì tôi yêu thích của cậu. Tôi sẽ lấy đôi nửa của điều này làm kết quả: 14/20 điểm

2, Tuyến nhân vật:

Về Jihoon: 

Một Jihoon quỵ lụy với chuyện tình cũ. Một Jihoon quyến luyến với Soonyoung đã đi. Một Jihoon ảm đạm với bệnh tật. Một Jihoon tang tóc trong ngay tuổi trẻ  bọt bèo của mình.

Đó là một Jihoon của "Hãy gặp em lúc bình minh" với đầy đủ các gam tối tăm và tan vỡ. Một Jihoon được họa lên dưới giọng văn của apnyy  tại cái ngưỡng 20 vẫn chỉ muốn chăm chăm nhớ người tình. 

Tôi từng nói về Jihoon của Hãy  gặp em lúc bình minh như thế này: "Lee Jihoon được lột tả từ những nỗi nhớ có phần mỏng manh hơn với bệnh tật và mỏi mệt." Song khi đọc nó trong lần thứ hai, tôi nghĩ ở Jihoon còn có nét gì đó rất mạnh mẽ. Tưởng tượng như thế này nếu bạn chưa hiểu thì nó giống như một cái cây non mọc vào mua đông trơ trọi, mặc cho nó có rụng hết lá, qua bão tuyết đợt nay cái cây ấy vẫn sống.

Tuy chỉ tả một mặt của nhân vật, song tôi nghĩ apnspyy đã chọn đúng mặt để tả về một Jihoon theo cách mà cậu muốn cũng  như theo cách mà "Hãy gặp em lúc bình minh" yêu cầu. Nếu có điểm trừ, thì tôi e tôi nghĩ rằng mình muốn thấy nhiều hơn những nét cười trên tính cách ấy để "cứu rỗi" cái tông quá ảm đạm của câu chuyện. Nó sẽ làm tôi quyến luyến "Jihoon mười tám" kia nhiều hơn một chút và từ đó tôi sẽ buồn cho 'Jihoon hai mươi" nhiều hơn một chút.

Về Soonyoung:

Xin lỗi cả Ánh và bạn đọc nếu  rằng tôi có chút "cay cú" với tạo hình của nhân vật này. Ở "Hãy gặp em lúc bình minh", Soonyoung xuất hiện rất nhiều qua nỗi nhớ của Jihoon nhưng lại xuất hiện rất ít với điểm nhìn là chính "gã". Tôi không rõ đây có phải dụng ý nghệ thuật của Ánh hay không, nhưng điều này làm tôi "lạc lối" trước nhân vật này.

Ở Hãy gặp em lúc bình minh, có một Soonyoung lẩn tránh mọi thứ đã rời đi trong nỗi nhớ của chính mình và người tình. Thực sự mà nói, cảm xúc của nhân vật này vốn dĩ rất phức tạp. Có lẽ Ánh lựa chọn khéo để khiến người đọc cảm thấy ở Soonyoung sự day dứt, rằng gã cũng nhớ mong em, rằng gã cũng yêu em,.... nhưng suy cho cùng, gã vẫn hành động như một tên hề lạc đường ngay trong chính gánh xiếc của mình.

Trước tình nỗi đau của Jihoon làm tôi quá chua xót thì, hình ảnh Soonyoung làm tôi tiếc nuối. Nó đánh được vào cảm xúc của  tôi cũng như nỗi buồn của bạn đọc. Riêng việc này, tôi muốn nói Ánh đã lựa chọn xây dựng nhân vật rất tốt.

Song, vẫn phải nói về điểm trừ khiến tôi đau đầu nhất mà đáng lí ra chiếc này chưa từng có trong suy nghĩ của tôi trước đây đó là cảm xúc của Soonyoung. Hình tượng này khi Ánh tạo dựng, tôi không hay cậu có để tâm đến nó chăng nhưng sẽ tuyệt hơn nếu cậu xoáy vào những chiều sâu. Một nhân vật đã lộ sự ích kỉ và tiếc nuối thì nên được khai thác sâu sắc hơn vì ở phạm vi tâm hồn của tính cách này rất thú vị.

Nhưng dẫu nào, tôi cũng phải thừa nhận Ánh hoàn thành tốt trong cách cậu kết nối suy nghĩ của hai người với nhau, một mắc xích rất đẹp, rất tình, rất chính xác.

Và với như thế, tôi nghĩ mình sẽ để nó là 16,5/20 điểm

4, Đánh giá truyện dưới góc độ nghệ thuật:

về từ ngữ:

Với một câu chuyện không chuyên, tôi nghĩ mình mang nhiều thiện cảm với ngôn từ và cách hành văn của Ánh. Thú thật, Ánh làm rất tốt ở mảng này. Ngôn từ của Ánh rất trau chuốt, rất tỉ mỉ, tinh tế có, sáng tạo cũng có.

Văn phong tuy không quá đậm về Âu, Trung hay Việt nhưng cũng rất dễ nhận diện được giọng văn này. Hãy gặp em lúc bình minh đơn thuần được viết lên rất nhẹ nhàng, khiến người đọc rạn nứt được, vỡ tan được, xốn xang được. Tôi nghĩ như vậy đã đủ yêu cầu về ngôn từ cho một series drabble "buồn tình" như thế này.

về hình ảnh:

Hãy gặp em lúc bình minh tạo được cho tôi thiện cảm về mặt này nhất. Ánh dùng rất nhiều hình ảnh biểu tượng trong các chapter, và đa số các hình ảnh đó đều rất có giá trị.

Văn cảnh của truyện tuy chỉ là sự thoáng qua nhưng lại rất dung hòa trong nỗi niềm của nhân vật. Văn cảnh tạo cho cảm xúc nhân vật rõ nét hơn và tôi thì nghĩ mình từ cảm xúc nhân vật sẽ vẽ ra được nơi mà nhân vật đó đang đứng.

Tuy nhiên, vấn đề này cũng có điểm khuyết đó là việc có quá nhiều hình ảnh biểu tượng và việc lặp lại hình ảnh biểu tượng ít được duy trì làm cho hình ảnh đó tuy đẹp nhưng dễ lu mờ. Trong khi đáng lí ra bạn đọc phải nhớ được về nó sau khi đọc truyện thì ngược lại, tôi lại "lạc lối" trong quá nhiều thứ mà See me at dawn mang lại.

Suy cho cùng, tôi nghĩ tôi thích Hãy gặp em lúc bình minh nhất ở góc nhìn các phương thức nghệ thuật của cậu: ngôn từ, hình ảnh, ngôi xưng, thể loại đều tạo cảm giác hòa hơn, dung dịu nhau, dắt dìu nhau.

Tôi đánh giá rất cao phần này, nên bạn có thể tin tôi hoặc không, tôi luôn thích các câu chuyện của Ánh: 17,5/20 điểm.

4, Tổng hợp ưu nhược điểm:

về ưu điểm: plot nhẹ nhàng, charater phác họa rõ nét, ngôn từ trau chuốt, hình ảnh chọn lọc đẹp đẽ... mọi thứ khiến See me at dawn giống một cơn mê quỵ lụy giữa trời chiều, tinh tế một chút, ấn tượng một chút

về nhược điểm: charater phác họa chưa đủ nét, hình ảnh biểu tượng sử dụng nhiều song chưa có trọng điểm. Một chút lạc lối, nhưng một chút thôi, rằng tôi nghĩ mọi thứ vẫn ổn.

5, Điểm đánh giá tổng quát: 16/20 điểm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro