21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quang Anh đưa em đi học vào sáng sớm, sau đó đi thẳng đến DG House.

Hôm nay em được giao một bài thuyết trình, hạn là cuối tuần này. Đây cũng là môn học mà em cảm thấy đáng sợ nhất, môn học mà em ghét nhất. Ngoài nó ra thì bây giờ Đức Duy đang rất thoải mái, em đã ăn sáng với anh rồi, giờ không biết làm gì cả, em mới nhớ cuốn sách được y trả hôm qua.

Đưa tay rút cuốn sách yêu thích vẫn chưa đọc ra khỏi cặp. Em vừa lật trang đầu tiên đã thấy một dòng chữ vô cùng nổi bật, đập thẳng vào mắt em.

"Hoàng Đức Duy đừng có áp lực nữa nha"

Thầy Thanh Bảo có cần ấm áp vậy không? Môi cong thành một vòng, em đọc mà ấm lòng.

Đức Duy sẽ không phụ sự kỳ vọng của y đâu.

Tất nhiên người bạn thân của em cũng sẽ biết điều này, nhưng có vẻ như cậu không mấy thoải mái như em.

- Ông thầy đó lạ lắm.

Sau khi Hoàng Long đọc ẩn ý trong dòng chữ kia, cậu chỉ để lại đúng một câu nhắc nhở em.

Em không cảm giác thầy Thanh Bảo lạ, ngược lại thằng bạn thân của em còn lạ hơn.

Mặc kệ, Đức Duy chỉ biết mình cần phải làm gì để y yên tâm, tốt qua tốt lại.

...

Hết tiết này thôi em sẽ được về nhà, nhớ đến Quang Anh em lại nôn nóng hơn. À phải rồi, anh nói hôm nay anh về sớm, vậy anh có rước em được không nhỉ?

Nguyễn Quang Anh

Quang Anh về chưa
Anh rước em được không

Đức Duy ngồi ngắm mãi chiếc điện thoại đặt trên bàn, nhưng vẫn không thấy anh trả lời, chắc lại bận diễn quá nên không để ý điện thoại rồi, thôi thì đành nhờ cậu vậy.

Em về nhà chuẩn bị một số thứ trước, nếu hôm nay anh về sớm thì chắc được ra ngoài ăn, em háo hức đến nỗi vừa tắm vừa hát, còn lắc lư theo điệu nhạc.

Lúc tắm ra em nhận được tin nhắn của anh.

Nguyễn Quang Anh

Anh đang về nhưng kẹt xe quá
Chắc lại về trễ rồi
Xin lỗi Duy nhiềuuu
*Kèm bức ảnh dòng xe dài vẫn đang bất động

Vâng
Không sao ạ
Em không gấp đâu

Đức Duy mới tắm xong, vừa thay đồ khá gọn gàng chờ anh về đi ăn cùng, nhưng sau khi đọc tin nhắn xong liền xìu xuống. Đành thôi.

Em thay một bộ đồ khác rộng rãi hơn, lôi đống bài tập ra tiếp tục chiến đấu đợi anh về. Vấn đề lớn nhất chính là bài thuyết trình cuối tuần này em vẫn chưa có ý tưởng gì cả.

Hay là đi hỏi ý kiến của thầy Thanh Bảo.

Đức Duy nhận ra mình vừa từ chối học cùng y tối nay vì phải ở nhà với anh. Giờ lại nhờ vả y thì có kỳ cục lắm không?

Không cần cảm thấy kỳ cục đâu em, vừa nghĩ đến y thì y gửi tin nhắn đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro