22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nếu bài tập nhiều quá thì đừng cố"

Đức Duy cũng bất ngờ khi đọc tên người nhắn, vừa mới nghĩ đến y thì y lập tức xuất hiện. Nội dung tin nhắn có hơi lủng củng, vài giây sau liền có thêm một tin nhắn khác gửi đến.

"Khi nào em rảnh tôi sẽ giúp em"

Em chưa nhấn vào đáp vội, suy nghĩ thử xem nếu em nói cần học nhóm ngay bây giờ thì có ổn không nhỉ? Em thực sự cần y ngay bây giờ đây.

Trần Thiện Thanh Bảo

Em sắp có một bài thuyết trình
Thầy giúp em được không ạ
Em bí rồi😭

Bây giờ à?

Vâng ạ

Được thôi, quán cũ nhá

Đức Duy tự cảm thấy mình phiền phức lắm, lúc đầu thì từ chối y, lúc sau thì tự mình đổi ý. Nhưng cũng thật may là thầy Thanh Bảo tốt bụng không nghĩ nhiều, không trách em đâu.

Em lập tức thu dọn tài liệu sách vở bay ra Viva, ngồi được một lúc thì y cũng đến.

Hai thầy trò chụm đầu lại cùng nhìn vào laptop, lên ý tưởng cho bài thuyết trình sắp tới, tất nhiên một mình em làm sẽ không nhanh bằng hai người, chỉ hơn 2 tiếng thôi đã hoàn thành gần một nửa rồi.

Lúc em bật điện thoại xem giờ đã nhìn thấy tin nhắn của anh từ nửa tiếng trước.

Nguyễn Quang Anh

Chắc tầm một tiếng nữa anh về
Duy đã ăn gì chưa
Có muốn ăn gì không anh mua luôn

Em không ăn đâu
À sẵn Quang Anh rước em đi
Em đang học ở Viva á

Quào!
Ok

Quang Anh đọc tin nhắn hồi đáp của em rồi phóng xe thật nhanh đến địa điểm em vừa nói, sự khó chịu trong người lập tức bùng phát.

Khó chịu vô cùng!

Còn về phần em, trong lúc chờ anh đến rước vẫn phải làm tiếp nhiệm vụ của mình, em biết một bài thuyết trình không thể xong trong một buổi tối, nhưng cứ làm tới đâu hay tới đó, hoàn thành sớm luôn càng tốt.

Quang Anh đỗ xe ở ngay trước quán, nhìn vào đã thấy thoang thoáng qua người yêu cùng ai kia đang chụm đầu lại làm gì đó. Anh giận thật rồi, không giấu được nữa.

Anh quyết định đi thẳng luôn vào quán thay vì nhắn tin hay gọi em ra ngoài.

- Đức Duy!

Hai thầy trò vô thức quay đầu lại cùng một lúc, cùng nhìn về một phía.

Riêng em sau khi nghe tiếng gọi "thân thuộc" ấy liền có cảm giác lạnh sống lưng. Vẫn là giọng nói quen thuộc em luôn thích nghe, nhưng gọi tên em bằng âm giọng gắt gao không giống bình thường. Với cả trước giờ anh luôn gọi em là "Duy" rất nhẹ nhàng, sao lại kêu cả tên lót như vậy? Thật sự bất thường.

Tình cảnh lúc này thật giống bắt ghen tại trận. Quang Anh bắt tại trận Đức Duy đi riêng với người đàn ông khác mà không nói với anh, thân thiết với thằng đó trước mặt anh. Giận!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro