07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


đức duy vẫn ngủ ngon lành lắm, thi thoảng hơi bị giật mình tỉnh dậy, quay sang thấy anh công dương thì hơi ngơ ngơ ngồi dậy muốn đi tìm quang anh. đang định đi thì có người níu áo em. quay lại thấy anh sườn mặc dù đang nhắm mắt, bảo:

“em nằm xuống ngủ đây với anh, mai máy quay kiểu gì cũng quay ngoài đó trước, không ổn đâu!”

em ngẫm thấy cũng đúng, nên lại nằm xuống nhưng không quên hỏi.

“anh quang hùng đâu rồi ạ?”

“hùng sang ngủ với negav rồi, hai đứa chả biết có ngủ không hay lại bàn chuyện feat nhạc”

em gật đầu cảm ơn anh, chỗ cũng rộng rãi hẳn nhưng em chỉ nằm co lại thôi. quang anh hay trêu em là mèo, chắc tại vì em ngủ hay có thói quen co người lại, như chú mèo nhỏ ý.

đức duy lại chìm sâu vào giấc ngủ.

hơn sáu giờ sáng, tiếng chuông báo thức bởi lê dương bảo lâm vang lên khắp phòng của team tiểu học. các máy quay cũng bắt đầu hoạt động. từ phía ngoài có thể dễ dàng thấy dương domic cùng với rhyder đang nằm vật vờ ở sofa. chẳng biết do ánh sáng hay gì nhưng lên cam trông trắng phát sáng luôn. đăng dương bị tiếng chuông quái dị đánh thức, mở mắt ra thì giật mình loay hoay ngồi dậy. đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nó mới dậy mà bị 4-5 cái camera chĩa thẳng mặt như này đấy…

quang anh thì thôi, đúng chuẩn tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. mặc cho tiếng ekip, tiếng báo thức, tiếng kêu gọi ồn ào như cái sảnh chờ fifai thì anh vẫn ngủ ngon lành. đăng dương nhìn thì cũng hiểu, thằng cu em này hôm qua thiếu hơi người yêu, có ngủ được đâu, nằm tỉ tê tâm sự với nó mãi mới chịu đi ngủ. giờ thì hay rồi!

như sực nhớ ra gì đấy, dương bỏ đi cả hình tượng của mình, nó biết kiểu gì editor cũng sẽ cắt đi cho nó thôi. ai mà nỡ dìm trai đẹp chứ? nó chạy vào phòng anh công dương để gọi đức duy dậy. hôm qua rhyder dặn là sáng thì gọi em dậy để em về phòng kẻo cụ luân mắng hết mấy đứa, bên đấy còn có atus nữa đấy. hai người này cưng em cực kì luôn, nếu mà em không về thì quang anh, đăng dương cùng cả team tiểu học tới số. chung quy lại cũng là lo cho tính mạng của mình nên phải đi gọi thằng bồ của bạn dậy thôi.

đức duy vẫn buồn ngủ nhưng bị các anh gọi dậy rồi. vừa mở mắt ra là camera chiếu tới tấp vào mặt. ngơ ngác ngồi dậy, bên cạnh là đăng dương đang đứng ôm gối năn nỉ em. đức duy ngồi dựa vào thành giường, ngó khắp nơi tìm quang anh nhưng chẳng thấy. dương thở dài, cầm lấy cổ tay em kéo ra ghế sofa chỉ vào anh rồi quay đi vệ sinh cá nhân.

ekip biết chuyện gì sẽ xảy ra nên cười xoà cầm máy quay ra chỗ khác. không chỉ mấy anh trai, bọn họ cũng yêu em út này vô cùng luôn đấy. duy cúi người cảm ơn các anh chị rồi quay lại ngồi dưới đất, úp mặt vào bụng của anh mà cắn. duy vẫn còn buồn ngủ nên lười nói chuyện, quang anh không dậy là tới số với em nhá!

anh thấy nhột nhột ở bụng thì mở mắt ra nhìn, cái đầu trắng trắng này, cái áo này… à, em cừu nhà anh!

anh từ từ ngồi dậy, kéo em lên ghế. dưới đất lạnh mà em ngồi như thế thì cảm mất, anh xót. duy ngồi vào lòng anh, anh thì đặt cằm lên đầu em. hai đứa còn buồn ngủ nhưng mà cứ ngồi đấy ôm ấp. miệng thì hỏi.

“duy dậy lâu chưa?”

“duy mới dậy ạ”

hai người ừm hứm, mắt nhắm mắt mở, đăng dương với công dương vệ sinh cá nhân xong ra ngoài phòng khách thấy hai đứa nhóc vẫn còn tình tứ, dương lớn thì rút máy ra chụp ảnh lại, dương bé thì đứng chống nạnh mắng.

“ô hay hai cái đứa này? thằng quang anh, mày không đem trả thằng đức duy về cho anh sinh với anh tút là mày nhừ người với hai ông ý đấy, còn tage nữa mày liệu hồn!”

quang anh mới giật mình nhớ ra, lay nhẹ người em dậy.

“anh bảo, em về phòng chuẩn bị các thứ đi, tí anh đón, nhá?”

duy có vẻ hơi không đồng ý, em vẫn còn hơi buồn ngủ chút xíu…

quang anh xoa đầu em để em bình tĩnh, nói.

“em ngoan nghe lời nhé? em không về anh tú tút giết anh mất…”

duy hơi dỗi rồi đấy nhé? người yêu gì mà không dám bật anh tút mà nỡ bỏ rơi em hả? anh tú tút thôi mà, có gì phải sợ.

“duy có sợ anh tút không?”

“em có!”

quang anh bật cười, duy cũng cười theo, thôi thì đi về phòng vậy, càng sớm càng tốt. lẽ ra anh định đưa em về cơ nhưng mà em cứ ngăn lại, khổ, cách có một tầng thôi đưa đón em làm gì. quang anh còn chuẩn bị đồ nữa cơ mà.

anh dặn em một số thứ rồi mới yên tâm cho em về, còn tận cửa phòng đón em cơ.

ekip: chúng tôi quen rồi ಡ⁠ ͜⁠ ⁠ʖ⁠ ⁠ಡ

duy vừa đi vừa gật gù, tay chỉ cầm theo đúng chiếc điện thoại của mình. vừa đi vừa dụi mắt, sau lưng cậu chỉ có một người cầm cam đi theo thôi. ghi lại cuộc sống thường nhật ý mà.

duy đi vào thang máy, hôm qua chè chén với anh em cả đêm, ăn uống no say. có mỗi phòng em là không tới thôi chứ ba đội kia tụ họp lại ồn còn hơn cả cái chợ nữa. nhưng mà duy quên mất số phòng của mình. em nhìn anh kiên, anh kiên cũng nhìn em.

“anh có biết em ở phòng nào không?”

“tao là người quay mà? sao tao biết?”

duy ngẩn người ra, không nhớ phòng của mình thì phải làm sao ạ…

em chỉ nhớ duy nhất phòng của mình ở tầng ba thôi, nhưng mà trên đấy có ekip chắc cũng dễ hỏi. em yên tâm hơn chút rồi. thang máy mở ra, em nhìn ra ngoài, đúng là có mấy người của chương trình thật, em nhanh nhẹn hỏi dò, các anh chị chỉ cho em phòng 3010, em rối rít cảm ơn rồi đi về phía căn phòng định mệnh.

em đứng dựa người vào cửa, bởi em vẫn chưa tỉnh ngủ đâu, tay đập nhẹ vào cửa rồi lại đứng im nhắm mắt. chờ một hồi lâu chẳng thấy có ai mở cửa, em vừa gõ vừa nhòm qua lỗ mèo. thấy anh tú tút đang đứng ở đấy thì gõ thêm một lần. từ trong phòng, tiếng anh tút vọng ra.

“ai đấy?”

“em captain đây” duy nhẹ giọng đáp lại. mới sáng sớm cộng thêm vẫn còn đang ngái ngủ khiến giọng duy trầm thêm mấy tone. anh tú bước ra mở cửa cho em. duy vừa vào đã vội giải thích.

“hôm qua, em ngủ quên ở phòng người ta, quên không về với anh”

anh tú bĩu môi, nhìn đểu em nó.

“hôm qua mày ngủ với thằng rhyder chứ gì, tưởng anh không biết à”

duy gãi đầu cười hề hề, không quên vặn lại.

“không có em kiểu gì cụ luân chả mò sang phòng anh ngủ, nhỉ?”

atus cứng họng không nói được gì, đấy, nuôi nó mấy hôm mà nó hư rồi đây này. thẹn quá hoá giận quay đi chỗ khác không thèm nói chuyện với em, đi một mạch vào trong phòng… anh sinh!

đức duy cười cười lắc đầu, đấy chuẩn bị méc cụ luân đấy, bảo có gian tình thì cứ chối cơ. duy đi vào trong vệ sinh cá nhân rồi quay ra đợi make up, chỉnh lại tóc tai.

duy ngồi trên giường, bên cạnh có anh phạm anh duy, anh diệu lại trêu em việc em trốn “nhà” đi ngủ với trai. duy thẹn không? thẹn chứ!

“không nhờ đi ngủ với trai thì em không biết chuyện anh toàn cho anh dương domino ngủ sofa luôn đấy!”

duy lớn giật thót quay qua nhìn duy bé đang cười rất là nham hiểm.

“d-dương kể hả?”

“không ạ, đầu gối em kể á!”

anh diệu dỗi rồi, trong bụng chắc thầm mắng đăng dương xối xả, còn em á? em thì đang vui lắm, biết sao không?

quang anh nớn

cưng ơiiiii

duy em bíe

zạ?

quang anh nớn

pé em nhanh nhanh nhớ, xuống sảnh anh dắt đi ăn sáng

duy em bíe

ăn gì dzạa

quang anh nớn

xúc xích siu anh hùng nhá 🌚

duy em bíe

vãi l…

quang anh nớn

ô kìa không có chửi bậy!

duy em bíe

nghỉ yêu đi, anh đen tối quá 😭

quang anh nớn

ơ kìa, anh đùa 🥲

duy em bíe

|||||||||||||||||| 0:05

<anh không ngờ em lại bắt nạt duy bé của anh thế đấy quang anh ạ>

quang anh nớn

ô kìa anh tút ơi 🥲
tất cả chỉ là hiểu lầm…
anh hiểu sai rồi
duy ơi không phải thế!!!

duy em bíe

|||||||||||||| 0:03

<tí gặp tao dưới sảnh!>

quang anh nớn

cụ luân 😭😭
con xin lỗi cụ 😭😭😭

duy em bíe

thế ná, anh tút với anh sinh đợi quang anh nhé, em đi đây!!!

quang anh nớn

duy 😭😭😭😭

duy cười hì hì nhìn anh - cụ, không phải tại duy đâu nhé, mà tại cụ luân nghe em cưng về nên tra hỏi, vô tình lại đúng lúc quang anh trêu em nên hai người mới trêu lại anh đấy. ai bảo đêm qua không cho em về để anh tút phải ngủ với anh sinh cơ. chứ không phải duy dại trai đâu!

mọi người make up được sương sương rồi, thật ra chỉ là chỉnh trang lại đầu tóc, dưỡng da buổi sáng tí thôi. quần áo thì đợi ekip chuẩn bị cho, giờ thì đi ăn sáng thôi!

duy đi cùng mọi người xuống dưới sảnh, đùa, cái khách sạn này to xịn phết. ở đây thích thật. một đêm cũng có rẻ đâu, thế mà chủ tịch mạnh tay chi tiền để cho gần 50 người vào ở đây mấy đêm liền luôn nhé, giàu khỏi bàn. không biết ăn đạng có nhúng tay ít nhiều vào vụ này không nhỉ?

duy bước ra sảnh thấy mọi người đang ngồi ăn hết rồi. em tặc lưỡi cầm đĩa đi một vòng lấy mấy món mình yêu thích rồi đi tìm bàn cho mình. quang anh nhìn thấy em rồi vẫy em ra, bên cạnh quang anh còn thừa một chỗ, đối diện là anh quang hùng với thành an. vừa đặt mun ngồi xuống quang anh đã hỏi là về anh tút có nói gì không, cụ luân có mắng gì không. em chỉ mỉm cười lắc đầu rồi cùng ăn với mọi người. hôm nay em hơi mệt trong người nên cũng không có hứng thú ăn nhiều lắm, nhìn đĩa ăn của em có chút xíu đồ ăn thì cả ba anh ngồi cùng đều không vừa ý, thành an bảo:

“quỷ nhỏ, ăn vậy sao lớn?”

duy nhìn đĩa của mình, ngẩng đầu lên hỏi.

“như em mà còn chưa lớn ạ?”

quang hùng lắc đầu, bảo:

“em trông cứ như cái kẹo ý, bé xíu!”

duy gãi đầu cười ngại.

“nhưng em cao hơn cả ba anh đấy”

“...”

báo chánh quyền, yêu cầu phép thuật vào cuộc!

đặng thành an aka ăn đạng đang cảm thấy tức giận!!!

“chú làm anh tức giận rồi đấy nhé! hình phạt là phải ăn thêm!”

nói thế nào thì nói chứ ba anh vẫn cưng mà, mỗi người sẻ cho em một chút đồ ăn, nhìn thằng bé cũng gầy hẳn đi rồi. còn chiều cao… so đo làm gì!

chứ không phải vì đức duy mét 7 còn mấy người mét 6 hả?

quang anh vừa ăn vừa take care cho en hết mức, quang hùng nhìn cảnh này thấy buồn cười nên trêu chọc.

“gíp ơi gíp nhìn roai đờ mà học tập nha gíp, bằng tuổi mà người ta nằm trên thằng nhóc kém hai tuổi. còn sao em nằm dưới ông già cách một con giáp vậy?”

an làm gì hùng chưa mà hùng này kia với an?

negav liếc mắt qua quang hùng, chọc miếng há cảo cuối cùng cho vào miệng rồi chọc ngoáy.

“chứ anh khác gì? anh cũng nằm dưới ông dà lớn hơn anh bốn tuổi mà?”

duy ngơ ngác, vừa ăn vừa hỏi.

“anh công ăn lương á hả?”

quang hùng đã tắt nguồn…

hoàng đức duy nhận 100 cuộc gọi nhỡ từ công văn dương!

negav trêu được đại tử thái lan thì khoái trá nhấc mông chạy đi, quang hùng thì chạy theo dí negav. nicky đi qua nhìn hai đứa trẻ trâu đuổi nhau, lắc đầu ngán ngẩm quay ra.

“captain không có học theo negav nghe chưa?”

em và quang anh cùng bật cười, kháo nhau ăn nhanh hơn để lên phòng thay đồ chuẩn bị quay tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro