Ngày Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mai là ngày đầu tiên Đức Duy đi làm , cũng có chút lo lắng nên anh đã tìm hiểu trước về công ty và Quang Anh , sự lo lắng càng tăng cao khi anh đọc được rằng trong 1 tuần Quang Anh đã sa thải 5 thư kí vì ko làm đúng ý anh , đọc một chút rồi thôi , Đức Duy quyết định tắt máy đi ngủ để mai có thể dậy sớm .

Sáng hôm sau , đứng trước địa chỉ mà Quang Anh đưa cho Đức Duy bàng hoàng trước độ lớn và xa hoa của tòa soạn khổng lồ này , cậu bước vào tòa nhà , muốn đi thang máy nên đã đứng đợi , rõ lâu . Cùng lúc ấy Quang Anh đi vào , phong thái ngút trời cùng bộ vest lịch lãm khiến anh nổi bật , ai cũng phải cúi đầu chào , thấy Đức Duy chen chúc chỗ thang máy nhân viên , anh liền ra hiệu cho cậu lại .

Quang Anh : " Sau này tới cứ bảo là thư kí Đức Duy rồi đi thang của tôi lên , cứ chen chúc ở thang máy nhân viên thì khi nào mới gặp được sếp? " [ giọng Quang Anh trầm khiến từng câu nói của ảnh cũng như có uy lực ]

Duy : " Dạ vâng "

Quang Anh : " Sau này cứ gọi tôi là anh hoặc gọi tên , không cần gọi sếp "

Sau đó cả hai cùng hai vệ sĩ của Quang Anh di chuyển lên tầng 60 là văn phòng của anh , phòng làm việc rất to , Đức Duy tò mò chạy lại gần ô kính ngắm nhìn thành phố , Quang Anh bố trí bàn làm việc cho Đức Duy ngay cạnh bàn anh để thuận tiện công việc , giới thiệu sơ qua xong thì cả hai cũng bắt đầu làm việc , họ đồn không sai , sếp Quang Anh đúng là hung dữ , mới ngày đầu đi làm đã quăng cho em nhỏ 1 chòng tài liệu , rồi cắm mặt vào làm việc , em nhỏ loay hoay không biết phải làm như nào đành mon men tới hỏi anh , anh đang làm việc thì liếc mắt lên nhìn em :

Quang Anh : " Có chuyện gì ? sao không làm việc đi ? "

Duy : " Nhưng mà anh không nói em phải làm gì cả nên em không dám làm "

Quang Anh : " Em sắp xếp tài liệu theo thứ tự cho tôi tồi đánh lại thành văn bản "

Duy nhìn đống tài liệu dài thườn thượt trên bàn mà không khỏi ngán ngẫm , làm đến tối muộn vẫn chưa xong , công ty bây giờ chắc chẳng còn ai ngoài em và sếp Quang Anh , em liếc nhẹ qua bàn thì thấy sếp vẫn đang chăm chú vào tài liệu , ánh sáng từ màng hình máy tính hắc vào mặt anh ta , trông cũng ra gì đấy chứ , Duy nghĩ .

Quang Anh : " Đừng nhìn nữa , mòn mặt tôi mất "

Quang Anh nhướn mắt lên nhìn bạn nhỏ đang lúng túng vì bị phát hiện , anh nhìn qua đồng hồ cũng đã 7 giờ tối . Có lẽ anh sẽ để cậu nhóc kia về còn bản thân ngồi lại thêm 1 lúc .

Quang Anh : " Em tan làm đi , hôm nay đến đây được rồi , để tài liệu lại cho tôi , về đi "

Duy : " Dạ vâng , em xin phép ạ "

Đức Duy hớn hở thu dọn đồ đạc ra về .

Về đến nhà , em tắm rồi ăn chút gì đó rồi nhảy ngay lên giường , em nằm bấm điện thoại đến tận 1 giờ sáng thì phát hiện mình đã để lại cục sạc ở công ty , em tính mai lên đấy sạc luôn nhưng thế thì sáng mai lại chẳng dùng được điện thoại , em đành lết thân quay lại công ty .

Đến nơi em đẩy nhẹ cửa văn phòng , Quang Anh vẫn đang ngồi đó , em thấy anh tháo bỏ cặp kính và vò đầu nhẹ ,  anh vẫn làm việc từ lúc em tan ca sao .

Duy : " Anh Quang Anh , em tới lấy cục sạc , anh vẫn chưa tan làm sao "

Quang Anh : " ... "

Thấy Quang Anh không trả lời , cùng với dáng vẻ mệt mỏi của anh , bạn nhỏ chạy tới thử xem anh như nào , người anh nóng ran cả lên , có lẽ là sốt mất rồi .

Duy : " Quang Anh , anh sốt rồi , đừng làm nữa em dìu anh ra sofa nha "

Quang Anh đưa mắt nhìn em nhẹ rồi đứng dậy để em dìu mình ra sofa , anh cởi vest rồi nới lỏng cà vạt , bạn nhỏ cũng đến phòng y tế tìm cho anh thuốc hạ sốt .

Duy : " Anh uống thuốc đi ạ , một lúc sẽ đỡ , em về trước , anh nghĩ ngơi đi nhé "

Duy tính đứng dậy thì Quang Anh nắm tay cậu lại .

Quang Anh : " Ở lại với tôi đi , Đức Duy , xin em  "

Nghe vậy bạn nhỏ cũng đành ở lại , em để Quang Anh nằm lên đùi mình , lúc làm việc thì hung dữ nhưng lúc ngủ lại ngoan ngoãn thế này sao , em nhỏ cũng buồn ngủ mà ngủ quên lúc nào chả hay . Khi mở mắt ra thì em nhỏ đã thấy Quang Anh lại ngồi ở bàn làm việc , em thì nằm trên sofa , trên người là áo vest của anh .

Duy : " Anh chưa khỏi mà ạ , sao anh không nghỉ ngơi thêm "

Quang Anh : " Tôi ngủ 1 chút vậy là được , còn em về nhà nghỉ ngơi đi "

Duy : " chắc em ở lại làm nốt công việc luôn thôi ạ "

Em đến nhà vệ sinh rửa mặt rồi quay lại .

Duy : " Em sẽ đi ăn sáng , sếp muốn ăn gì không ạ? "

Quang Anh : " Cho tôi ly cà phê "

Duy : " Nhưng anh không ăn gì cũng được sao ạ? "

Quang Anh nhướn mày với em nhỏ tỏ vẻ khó chịu .

Duy : " Dạ vâng , em đi đây ạ "

Đức Duy ăn sáng rồi mua cà phê cho anh , em nhỏ sợ anh không ăn gì mà uống cà phê sẽ không tốt nên em đã mua thêm bánh ngọt cho anh , vậy mà 1 người vốn chẳng thích đồ ngọt như Quang Anh đây hôm đó lại ăn hết cái bánh em mua .

Hôm đấy em chăm chỉ cố gắng hoàn thành công việc , dù còn sai sót khá nhiều , bị Quang Anh mắng suýt khóc nhưng em vẫn rất cố gắng . Đến lần thứ 3 thì cuối cùng mọi thứ đã rất hoàn hảo , rất vừa mắt Quang Anh .

Quang Anh : " Em tan làm đi , hôm nay đến đây thôi "

Chỉ đợi có vậy , em bé nhanh chóng dọn dẹp đồ mà ra về .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro