7. Muốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nụ cười trên đôi môi hồng, Doyoung ấn nút thang máy đi xuống. Dần nụ cười ấy bật cười thành tiếng.

Khờ.

- " Em vừa thấy Doyoung dưới sảnh, anh ta vừa đến đây à? " - Mark và Haechan đã về, Mark ngồi xuống chiếc ghế hỏi.
- " Ừ em ấy vừa đến đây, còn mang cả đồ ăn đến này. " - Taeyong chỉ vào túi đồ Doyoung mua, cười khúc khích.
- " Hơ, anh mình lạ ghê. Có thế mà cũng cười được. "  - Haechan quay sang nhìn Mark cũng cười theo.
- " Đừng bảo là anh thích anh ta đấy nhé. " - Mark lắc đầu.

Taeyong thở dài, bật ra một tiếng " ừ " khe khẽ từ cổ họng.

- " Một lát nữa, Johnny và người tình của anh ta sẽ đến đây, bọn em có hẹn trước với anh ta rồi, mình sẽ bàn về vụ vận chuyển ở cảng Daesan anh nhé. " - Mark nói.
- " Ừ anh biết rồi. " - Taeyong gật đầu khe khẽ.

Có tiếng gõ cửa, dáng người cao lớn bước vào cùng với một người bé hơn một chút. Đó là Johnny, tay anh nắm tay người bên cạnh một cách chặt nhất có thể.

- " Ồ xin chào Johnny, chúng tôi không nghĩ anh đến sớm như vậy. " - Mark đứng dậy, ra bắt tay đón chào Johnny. - " Chắc hẳn đây là người yêu anh? "
- " Chào, tôi là Ten, người yêu Johnny Suh. " - Ten chìa tay ra bắt tay của Mark.
- " Đúng, đây là người yêu tôi. "  - Johnny thơm vào má Ten, tiếng " chụt " khiến mặt ai cũng trở nên ái ngại, trừ hai người.
- " Vậy việc chuyển hàng ở Daesan làm đến đâu rồi? Bao giờ có thể nhận hàng? " - Taeyong ngồi trên giường bệnh, khuôn mặt ấy lại trở nên nghiêm túc.
- " Sẽ rất nhanh thôi, khi anh xuất viện, chúng tôi sẽ hành động. " - Johnny nhún vai.
- " Chắc hai hôm nữa tôi sẽ rời khỏi đây. " - Taeyong trả lời.

Đã gần 10h tối, Johnny và Ten vẫn ở lại phòng bệnh của Taeyong để bàn việc.

" Nhưng nếu rời đi không nói cho Doyoung thì có lỗi, còn nói thì lại mắc thêm một vài rắc rối nữa. " Taeyong vắt tay lên trán nằm trên giường bệnh mà nghĩ. Anh lại nhớ về cảnh tượng chiều nay khiến người anh nóng bừng vì xấu hổ, nhưng lại rất nhớ nhung. Cứ thế hình ảnh Doyoung đưa anh vào giấc ngủ.

- " Anh Taeyong có đó không vậy? " - Sáng hôm sau, Doyoung lại mua đồ ăn lên cho Taeyong. - " À vẫn đang ngủ. "

Doyoung ngắm nhìn Taeyong ngủ một lúc lâu, may là Mark và Haechan đã đi làm chứ không thì anh cũng không có can đảm để ngồi ngắm một vẻ đẹp như vậy. Anh đưa ngón tay của mình lên sống mũi người kia, từng đường nét sắc nhọn như có thể cứa đứt tay người sờ vào. Ngón tay ấy lần đến đôi môi từ lúc nào không hay, "Môi mềm thật", Doyoung lại nở một nụ cười, anh dường như không kiềm chế được mình, đặt lên đó một nụ hôn.

Taeyong mở mắt, cảm thấy có ai đó đang sát lại gần mình, hơi thở ấy như sát vào mặt anh khiến anh không thể ngủ được nữa. Anh thấy Doyoung đang hôn anh, mắt Doyoung nhắm lại làm lộ ra hàng mi cong, mềm, tay đặt lên vai anh để giữ.

Trong một chốc bất ngờ, anh khẽ phát ra tiếng "ư" từ cổ họng, khiến Doyoung giật mình, tay buông khỏi vai , môi cũng tách ra khỏi môi Taeyong.

- " Cho em xin lỗi. " - Doyoung quay người lại, nhìn ra cửa sổ.
- " Doyoung " - Taeyong ngồi dậy, kéo tay Doyoung lại, anh đứng dậy, chân không đủ dài để với tới môi của Doyoung nên anh bèn kiễng lên. Anh chủ động hôn Doyoung, điều này là điều Doyoung chưa bao giờ nghĩ tới.

Đây còn chẳng phải cách mà Doyoung hôn Taeyong. Taeyong mở khoá đôi môi Doyoung bằng môi mình, anh làm mọi cách để có thể mút hết sạch son dưỡng trên môi Doyoung.

- " Mùi socola. " - Taeyong gỡ môi mình ra khỏi môi Doyoung mà nói.
- " Sao hôm nay anh bạo thế? " - Tay Doyoung ôm eo Taeyong, mũi cọ cọ vào mũi người kia.
- " Vì anh nhớ em. " - Taeyong nói vừa dứt câu, môi của Doyoung đã không chậm trễ mà đáp trả lại nụ hôn ban nãy. Anh đưa hẳn lưỡi của mình vào trong, lưỡi của hai người như hoà làm một, quyện vào nhau mà mút mát. Taeyong dùng răng cắn môi anh, giữ môi mình trên đó mà kéo Doyoung xuống giường của mình.

- " Có đúng là anh chưa yêu ai bao giờ không đấy? " - Doyoung vừa ngồi xuống giường, kéo Taeyong ra để hỏi.
- " Anh nói thật, không tin hỏi Mark và Haechan ấy. "
- " Sao anh như người đã rành về những vấn đề này vậy? " - Doyoung đè Taeyong xuống dưới giường, tay chặn sang hai bên.
- " Vì anh xem nhiều phim ấy mà, bây giờ chỉ là lúc anh làm để thời gian xem phim ấy không trở nên vô dụng mà thôi. " - Taeyong vừa nói vừa kéo cổ áo của Doyoung xuống, khiến cho khuôn mặt hai người sát nhau nhưng vẫn đủ để ngắm nhìn vẻ đẹp của người kia.

Doyoung đang cố kiềm chế con thú của mình lại ngay trong lúc này. Vì hai người còn chưa là gì của nhau mà đã như vậy thì chắc không hay.

- " Em không đến đây có một ngày mà anh đã điên đầu thế này, em có tưởng tượng được ra việc cả tuần trước em không đến đây khiến anh mệt mỏi nhớ em thế nào không hả Kim Doyoung? " - Taeyong vừa nói, tay lần lần xuống chiếc áo sơ mi của Doyoung, từng cúc từng cúc được mở ra, lộ ra bộ ngực trắng thêm cả vùng bụng có có chút cơ bắp đang lên của Doyoung.

- " Anh có thoải mái không? Vì em nghĩ đây chưa phải lúc. " - Doyoung giữ tay Taeyong không cho anh mở thêm chiếc cúc nào nữa. Tay Taeyong bị chặn lại, cảm giác rất khó chịu. Anh ghé sát vào tai Doyoung nói:
- " Anh luôn muốn điều này xảy ra từ khi anh và em gặp nhau. "
- " Vậy được, em chưa từng nghĩ anh sẽ bạo đến mức thế này đâu Taeyong ạ. " - Nói dứt câu, Doyoung đè hẳn người Taeyong xuống sát người mình, đưa môi về phía môi Taeyong. Anh mở đầu bằng cách đưa mũi lên mái tóc của Taeyong, dần dần anh đưa môi của mình
theo đường sống mũi của Taeyong. Môi lại chạm môi, anh chẳng ngần ngại mà đưa lưỡi của mình vào đôi môi đang hờ hững mở ấy, lưỡi Doyoung như gặp được người quen, lại tíu tít cuốn lấy nhau, dứt được đôi môi, anh đi sang hai bên tai của Taeyong, cắn nhẹ rồi hôn lên vành tai.

- " ư " - Taeyong như được chạm vào điểm nhạy cảm, theo bản năng mà phát ra âm thanh.
- " Ra là tai. " - Doyoung cười, tai trái của Taeyong thì đang được môi Doyoung ngậm lấy, còn tai phải thì đâu có để trống trải như vậy, một tay Doyoung mân mê từ vành tai xuống tới dái tai, một tay vò tóc của Taeyong. Anh lần mò xuống dưới cổ của Taeyong, lần này chẳng còn nhẹ nhàng nữa rồi, anh cắn mạnh rồi mút cho đến tím một khoảng ở cổ người kia.
- " Áo gì vướng víu. " - Doyoung bỏ tay khỏi mái tóc nâu hạt dẻ kia, cởi bỏ chiếc áo bệnh viện của Taeyong, anh áp mặt vào cơ thể của Taeyong mà hít.

Mùi người Taeyong thơm thật sự, mùi thơm ấy khiến cho Doyoung như đê mê, chìm đắm vào xúc cảm.

Tiếng thở của Taeyong bắt đầu mạnh dần, hai tay anh vòng qua cổ Doyoung để giữ chắc người mình. Cứ phó mặc thân thể cho Doyoung tự ý quyết định, vì Doyoung biết đây là lần đầu của anh nên chắc sẽ nhẹ nhàng hơn.

- " Anh có muốn một chút nhạc nhẹ không? " - Doyoung dừng việc lại, ngẩng lên hỏi Taeyong.
- " Nếu em muốn. " - Taeyong đưa tay chạm vào má của Doyoung.
- " Vậy đợi em. " - Doyoung ngồi dậy, lấy trong chiếc túi cái loa nhỏ xinh, cái điện thoại rồi bật một bản nhạc nhẹ. Tiếng nhạc du dương, người anh cũng đung đưa theo từng giai điệu.

- " Xong chưa? Anh lạnh. " - Trong cái thời tiết này, cảm giác vừa được một người hôn đến nóng cả người, nhưng người đó lại đứng dậy và để lại mình dưới giường thế này thì cảm giác quả thật trống trải.

Doyoung lao đến ôm người Taeyong, làm nóng lại cơ thể của anh, xúc cảm lại dâng trào. Doyoung liếm mút những múi bụng trên cơ thể của Taeyong. Ngon, ngọt, thơm. Anh hôn lấy hôn để trên da thịt của bạn tình, khiến cho người ấy không thể không kêu lên một vài tiếng.

- " Doyoung, anh muốn..."

- " Muốn gì nói em nghe? "

- " Anh muốn em. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro