Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những người tại đây đều trở nên bất động, ngơ ngác khi "master" của họ đã đã biến mất. Trong tim mọi người đang nhói nên một cảm giác đau đớn không thể tả nổi. Bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên:
⟨ BÁO CÁO!!! LIÊN KẾT LINH HỒN GIỮA CÁ THỂ RIMURU TEMPEST VỚI CÁC THUỘC HẠ ĐÃ CHÍNH THỨC BỊ CẮT ĐỨT, KỂ TỪ BÂY GIỜ CÁ THỂ RIMURU TEMPEST! KẺ ĐƯỢC GỌI VỚI DANH HIỆU LÀ "ĐẠI MA VƯƠNG".....CHÍNH THỨC KHÔNG CÒN TỒN TẠI ⟩
-------------------------------------------------------------
Thời gian đã dần trôi nhưng nỗi đau của mọi người vẫn còn đấy.Từ ngày kinh hoàng đó, Ciel đã mặt trở nên lạnh lùng và đã đọc một lời tuyên thệ:
« TA LÀ CIEL, LÀ MANAS CỦA RIMURU TEMPEST KỂ TỪ GIÂY PHÚT NÀY TA SẼ CHÌM TRONG GIẤC NGỦ VĨNH HẰNG CÙNG MASTER, TA SẼ TỪ CHỐI BẤT KÌ KẺ MẠNH VÀ CHỈ TRUNG THÀNH MỖI NGÀI...VỊ CHỦ NHÂN CỦA TA » _ nói rồi Ciel hoá thành một chùm sáng và bắt đầu tiến vào giấc ngủ vĩnh hằng
------------------
Ở đâu đó trong vũ trụ xã xôi kia, có một vật thể nhỏ đang phát ra ánh sáng trôi nổi giữa không gian vô tận, theo dòng chảy của dải ngân hà thì chắc cũng được 900 năm rồi... Vâng và đó không ai khác... Chính là một mảnh linh hồn còn sót lại của Rimuru, nó đang hiện trong giấc ngủ sâu và có thể không bảo giờ tỉnh lại... nhưng rồi mảnh ý thức đó đang trôi mãi đến một nơi được gọi là "tận cùng của vũ trụ"... Một nơi kì lạ không có "dòng chảy thời gian" không gian ở đây như bị bóp méo. Ở đây...mọi thứ ngưng đọng và trở nên yên tĩnh một cách kì lạ...nhưng lại có một dòng chảy màu tím nhỏ đang ra từ "lỗ hổng không gian"...Nó đang chứa một sức mạnh khủng khiếp nằm ngoài tầm hiểu biết của các vị thần
Ngay cả những cá thể cao cấp hơn cả thần được gọi là "thiên thể" cũng không có cách nào tìm được nó, họ chỉ biết đến sự tồn tại của nó thông qua những tài liệu cổ, nhưng lại không biết chính xác vị trí của nó vì nó cứ thay đổi liên tục, không ổn định được (Mà nếu cũng biết thì cũng chẳng vào được chứ nói gì đến dung hoà kĩ năng với nó😆) họ gọi dòng năng lượng thần bí này là "hư vô không"
-------------
Mảnh ý niệm của Rimuru cứ như vậy vô tình trôi đến chỗ "hư vô không" đang bị rò rỉ năng lượng, cho dù là băng hoại hư vô cũng bị áp đảo tuyệt đối với thứ sức mạnh khủng khiếp đó.
*Vù vù*
Bỗng dưng dòng năng lượng đó đang từ từ tụ tập lại gần mảnh linh hồn của Rimuru, chúng đang bao quanh lấy nó rồi từ từ chui vào...
*Bùng*
Một tiếng nổ vang lên, mảnh vỡ phát sáng dữ dội, một hồi lâu mới dần dần vụt tắt, không gian đang bắt đầu không ổn định, gặp phải tiếng động nó thì liền xuất hiện những vết nứt đen khắp nơi...
Sâu trong ảo ảnh của mảnh vỡ có một vị thiếu niên....người đó có mái tóc xanh dương nhạt cùng với con ngơi màu vàng hổ phách vô cùng đẹp...đang nằm cuộn tròn nằm trên mặt nước tĩnh lặng, đôi tay tự ôm lấy cơ thể mình mà ngủ say.

END CHƯƠNG 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rimuru