chương 3: hắn không biện minh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Itoshi Rin vẫn cái vẻ mặt thảnh thơi dù tin đồn càng ngày càng sai, hắn chẳng hé nửa lời. Sau khi nhận được tin nhắn của anh trai mình thì hắn liền đứng dậy và đi đến phòng hội học sinh đó. Mặt hắn lúc nào cũng hằm hằm lên như sắp đánh người vậy.

"đến rồi à? ngồi xuống đi" Sae bình thản sắp xếp tài liệu khi cảm nhận được hắn đã mở cửa đi vào.

"tin đồn đó? không lên tiếng à, tưởng mày ghét tin đồn?"

Hắn bình tĩnh cầm cốc nước lên uống, ngước nhìn anh trai mình và chỉ nhún vai.

"sao cũng được" Coi Rin nó trả lời anh trai nó cụt lủn chưa kìa, nhớ ngày xưa đứa trẻ ngoan hiền lắm. Thì cũng không trách được vì một phần cũng do bản thân Sae gây ra.

"Bachira Meguru à? có điểm gì nổi bật"

"anh không cần thắc mắc đâu, không có gì thì tôi đi đây" Cứ thế mà ngạo nghễ rời đi để lại người anh trai bất lực nhìn theo. Chắc là có gì đó nên mới không gạt bỏ tin đồn rồi. Chắc là yêu, mà Sae biết rõ em trai của mình mà có bao giờ trúng tiếng sét ái tình đâu?

Còn phía em ngày nào cũng bị người xung quanh tra hỏi làm phiền, nhức cả đầu, giải thích cũng chẳng ai tin em trở nên chán nản rồi chẳng buồn nói nữa. Và cái vấn đề nữa là liên quan đến mấy cô gái thích hắn đến mắng mỏ em. Đấy, miệng thiên hạ là vậy, em có trăm cái hay cái đẹp họ chẳng để ý. Chỉ một chút sơ xuất, một chút hành động dễ bị hiểu lầm thì coi như xong. Đời tàn đi đôi dép rách.

"Nghĩ gì mà ngẩn người ra thế?" Ness từ đâu chui ra vỗ vào vai em, đám bạn của em xuất hiện không thể bình thường hơn.

"cậu không thể xuất hiện bình thường ư?"

"tớ đang bình thường nè"

"uh..cậu để ý không Ness? cái tên Rin đó..." em ngập ngừng giây lát "hắn không có biện minh!!"

Ness nhìn em một lúc rồi cũng nhận ra điều gì đó "đúng rồi, Rin không biện minh, không lên tiếng cho tin đồn đó là sai....chẳng lẽ..."

Em nhanh tay bịt miệng Ness lại "không chẳng lẽ gì cả ..chắc chắn là chưa lên tiếng! chứ cái tên khó tính đó sẽ không có nhưng hay chẳng lẽ!"

Em hi vọng vào điều gì thế? Cơ mà nhớ lại thì nhìn hắn có chút quen như thể gặp ở đâu rồi nhưng em không nhớ, đúng là đồ não cá vàng mà. Thôi bỏ qua giờ cố thì chẳng nhớ được kệ đi, em đói rồi nên em kéo Ness xuống căn tin trường cùng em luôn không nói nhiều...Vì sao á? vì em không mang tiền nên phải ăn ké một hôm.

"Ness à, hôm nay thôi" gương mặt đáng thương ngước nhìn lên Ness, ai mà không động lòng chắc chắn không phải con người!

"được rồi, dứa nhỉ?" em gật đầu lia lịa niềm vui tăng dần lên không tả được, may cho em vớ được những người bạn siêu tốt với em. Chứ không thì CÓ CÁI RẮM!

Mà hình như nay ít người bàn tán về em và hắn hơn hẳn? căn tin im lặng đến lạ thường, em rời mắt khỏi đĩa đồ ăn nhìn xung quanh...à thì ra là hội trưởng và tên khó tính bước vào căn tin khiến ai cũng phải rén. Còn vấn đề nữa là...hội trưởng và hắn đều nhìn em. Thôi xong em rồi nay em có đi muộn hay trốn học đâu...

"đó là người mày nói đến hả em? trông quen mắt nhờ"

"đúng rồi"

Hai người họ nói gì với nhau thế? thật đáng sợ, chắc em lại mắc lỗi sai nào rồi, chuyến này bỏ nốt thôi chứ đời tàn thế này sao sống đây?. chắc tí em lên phòng hội đồng uống nước rồi nhưng em phạm lỗi gì? Vặt trộm mấy quả vải cũng bị bế đi sao? Tàn nhẫn quá mà!!!.

Em cố ngồi ăn từng miếng một nhưng nuốt không trôi. Hắn và anh trai hân thì vẫn nhìn như thể em là phạm nhân hay gì. 'Lũ con người chết tiệt! nhìn cái Rắm!' chưa đủ xui rủi hay sao mà cứ làm này làm kia...chắc chắn hai anh em nhà đó yểm bùa xui rủi lên em rồi.

Nhưng có một điều em vẫn thắc mắc là....Đến bao giờ cái tên Itoshi Rin kia mới chịu nói rằng tin đồn đó là sai?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro