•khói.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


•warning: đề cập định kiến kì thị người đồng tính, nội dung có yếu tố gây khó chịu. cân nhắc trước khi đọc

—isagi yoichi bắt đầu học cách quen dần với mùi thuốc lá.

—hắn sẽ chẳng còn cấm cản em nữa, hắn bỏ em rồi - bỏ em đi về nơi xứ người lạnh nhạt, bỏ em đi về nơi mờ ảo về định nghĩa hạnh phúc.

—hắn bị ép gã cho người con gái kia, hắn chẳng muốn xa em dù chỉ là một khắc. cả hai yêu nhau đến thấu xương thấu tuỷ, thấu cả tâm can, thấu vào trời xanh rộng lớn. ấy vậy mà đời này, người người cấm cản.

—họ thấy - thấy đồng tính là có tội, thấy tình yêu là phải ràng buộc vào chuyện phải sanh con đẻ cái. than với trời với đất, xoay đi bốn bể vẫn thấy chẳng đổi chẳng thay. đến cuối cùng chỉ biết cầu mong đối phương quên được tất cả tình yêu mà ta trót trao nhau thuở ấy - cái tình đẹp cùng với ngàn câu thơ ca sến súa mà tuyệt vời biết bao.

—cậu chàng con út nhà itoshi hay cùng em ra biển ngắm trời, ngắm lớp sóng vỗ vào mặt cát rồi trầm ngâm suy tư không hó hé gì nửa lời. em nhớ khi ấy, em xắn quần lên rồi tiếng về phía biển, hắn vẫn còn thẫn thờ nhìn về nơi tiếng gió thổi xa xăm.

—"rin! xuống chơi với anh này!"

—hắn bừng tỉnh, người thì ướt sũng vì bị em chơi trò tạt nước. itoshi rin đây cũng chẳng phải dạng vừa, thế là bước xuống nước cùng em giao chiến. hạnh phúc trời ban cho cả hai ngắn ngủi biết bao.

—em ước rằng mình vẫn còn thấy được sợi tơ hồng định mệnh se duyên dẫn lối, thấy được cái nợ mà ta phải trả là bao nhiêu. có lẽ sợi dây mà ông tơ bà nguyệt nối cho em và hắn ngắn quá, hay cả hai đều có duyên nhưng chẳng nợ, dẫu vậy vẫn muốn nghìn đời vẫn gặp được nhau, lại được một lần nữa tương phùng dưới cơn mưa rào tháng bảy, muốn được nghịch nước chạy khắp bờ biển nhỏ chỉ riêng cả hai biết.

—em nghĩ sẽ chờ cho tới khi trời treo nắng lên, để những tia nắng len lỏi vào ánh mắt, để nó cho em thấy rằng người em yêu đẹp đến nhường nào.

—em sẽ chẳng đau khổ nếu trời chuyển tối vì sẽ còn trăng soi đường chỉ lối cho em tìm đến hắn, để hắn vỗ về. nhưng em ơi? tiếc rằng hôm nay trời không trăng, không sao. mây phủ kín cả bầu trời bao la rộng lớn, em biết tìm gì để soi sáng em đến với hắn bây giờ?

—mây mù che khuất lối hắn đi, em đau khổ mà cố gắng gạt hết những sương khói mờ ảo che mất hắn. lòng rối như tơ vò, mắt đỏ hoe không kịp nhìn bóng người lần cuối.

—ngày hắn rời đi, em mua một gói thuốc. tìm đến nó một cách khổ sở như thế. em cũng từ bỏ hết mọi thứ, ngày nào cũng chỉ có rượu và thuốc lá, không thì là thuốc mà bác sĩ tâm lý kê cho.

—đôi lúc nghe một bản nhạc buồn, ngâm thân mình vào bồn nước lạnh rồi cứ thế tận hưởng lại những ngày tháng tươi đẹp nơi biển lặng sóng vỗ rì rào kia, nhớ nhung những kí ức mãi mãi chỉ còn là những mảnh vụng sau cuộc tình tan nát.

•xuân - hoa nở nơi xác ta, hoa đẹp nơi áo người.

•hạ - nắng vàng khẽ hỏi em:
rằng "em không nhớ chàng?"
em lắc đầu khẽ đáp :
"lòng này mãi còn vương".

•thu - mưa làm phai màu áo, mưa làm phai tình mình.

•đông - gió khẽ mang tình ta
về nơi xa,chốn cũ.
gió khẽ cuốn tình ta
đi về nơi khuất nắng.

—cuối năm, vẫn chỗ cũ; em ôm đàn hát vang - hát về tình mình vỡ, hát về lòng nhớ thương. tuyệt nhiên hắn mãi không biết - biết em vẫn đang đợi hắn ngoảnh mặt, quay đầu về bên em.

—khói thuốc làm ta mê muội, làm che mất đường lối dẫn ta về với người ta thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro