20.Rain

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

14.6.2023

"Ngồi nhìn em khóc

Mà sao anh trông

Trời hôm nay có mưa

Để em vơi bớt

Ngàn kỉ niệm đau đớn

Từng giọt mưa sẽ thay anh mang một chút tình ca."
_______________________________________

Giọt mưa vẫn rả rích qua ban công, đêm về không trăng cũng chẳng sao.

Mưa rồi. Nước đâu rơi lên người em đâu, người ơi? Nhưng cớ vì sao mắt em lại ướt.

Nhòe đi vì nước, tiếng mưa rơi vẫn như vậy. Tôi ngồi cạnh em, im lặng. Chẳng thể nói gì hơn cho em vơi bớt nỗi sầu. Chỉ mong trời cứ mưa như thế.

Mưa sẽ cuốn trôi tất cả, chỉ mong đừng cuốn lấy em đi.

Mưa rả rích xuyên qua lòng em, ồn ào và lặng lẽ. Ồn ào như mưa ngoài biển khơi và sóng gào thét, lặng lẽ như thời khắc khi tôi ngồi bên em, ngồi nhìn em khóc từ giờ này qua giờ khác.

Mắt xanh lơ đỏ hoe, vạt áo tôi chẳng còn khô nữa rồi.

Ngồi nhìn em khóc, lòng tôi buốt lạnh. Tuyết phủ kín cõi lòng, nhưng chưa bao giờ che lấp được hết sự ấm áp còn chới với của tôi đâu.

Đến khi tôi không còn rồi xin em hãy để mưa cuốn đi cho em bớt niềm đau của kỉ niệm. Chỉ còn là dĩ vãng rồi, hãy để mưa, thay tôi bên em khi em khóc.

Đã nửa đêm rồi, khóc cũng sẽ mệt, để màn đêm tĩnh mịch bảo vệ sự an yên của em. Cơ thể tôi tê liệt, máu trào ra khỏi miệng. Tôi thổ huyết.

Thứ duy nhất tôi nhìn thấy chỉ còn là em và tiếng mưa rơi. Ngày em đặt đóa hoa lên bia đá khắc tên tôi, hôm ấy trời vẫn mưa.

Hãy để mưa cuốn nỗi buồn em vào quá khứ, để mưa thay tôi mang cho em bản tình ca còn dở dang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro