¹⁷ - extra 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ vài hôm trước, Rin đã để ý thấy người thương của mình hành động khá kì lạ, cụ thể là, mỗi lần cậu rủ Isagi đi hẹn hò thì anh luôn tìm mọi cách để từ chối, hoặc lấy lý do đại trà, bận.

Cậu có tò mò lên mạng tìm hiểu, mà thế quái nào người ta lại bảo đó là biểu hiện của kẻ ngoại tình cơ chứ?? Thế là Rin vẫn luôn giữ một cái đầu lạnh, nhất quyết không tin lũ hời hợt này.

Thế mà dạo gần đây, tần suất Isagi từ chối buổi hẹn hò lại ngày một nhiều hơn, kể cả những lúc Rin rủ anh đi mua đồ gia dụng hay siêu thị, anh vẫn không chịu đồng ý.

Và đỉnh điểm là ngày hôm nay, chỉ vừa mới vào buổi chiều hôm nay thôi, trong lúc Rin đang đến trung tâm mua ít đồ, vậy mà có thế lực ma xui quỷ khiến như thế nào, Rin lại bắt gặp thấy Isagi đang tay trong tay cười đùa vui vẻ với một người chẳng phải cậu, càng điên tiết hơn nữa tên đó lại là thằng anh trai hời hợt - Itoshi Sae.

Rin nắm chặt vào đôi tay, chặt đến mức trên lòng bàn tay cậu in hằn những vệt móng sâu và dài sắp rỉ cả máu.

Không nhịn được, gân trán cậu nổi lên, khuôn mặt tối sầm lại, đen như đít nồi, đôi chân tức tốc chạy thật nhanh đến cản trở khiến hai người họ bị một phen hú vía.

Rin tách họ ra, tay nắm chặt cổ tay của Isagi và nổi trận lôi đình, tức giận nhắm vào người anh tóc đỏ đối diện mà nạt nộ.

- nii-chan làm gì Yoichi của tôi đấy?

Đối diện với cậu em trai tính lóng như kem, Sae vẫn giữ nguyên khuôn mặt điềm nhiên của mình, giọng nói không chút bị lay chuyển mà vẫn bình tĩnh hỏi ngược lại cậu.

- mày làm gì ở đây?

- đừng có hỏi tôi! Tôi đang hỏi anh đấy, liệu mà trả lời câu hỏi của tôi trước.

- khoan đã Dindin, có gì thì về nhà nói nhé.. ở đây nhiều người lắm, họ đang nhìn mình kìa..

Isagi nắm lấy cổ áo mà thì thầm to nhỏ với cậu, biết rằng Rin đang rất tức giận bởi chuyện gì đó nhưng việc nổi nóng giữa thanh thiên bạch nhật như thế này cũng chẳng phải ý hay.

Em út nhà Itoshi tuy tính cách khá thất thường, nhưng suy cho cùng khi cậu đối mặt với nóc nhà của mình, cá mập to lớn hung dữ đến cỡ nào rồi cũng hóa thành cá con mà thôi.

Thở một hơi dài, đồng thời vẫn không quên liếc mắt tên anh trai một cái, cậu dùng tay kia của mình xoa đầu Isagi và nói với tông giọng trầm ấm thường ngày, đôi mắt cũng trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết.

Chỉ tội nghiệp cho thanh niên Sae đang đứng kế, vẫn hiện diện rõ ràng như thế mà lại bị lu mờ bởi cặp đôi cẩu lương chết tiệt kia. Thôi thì Itoshi Sae chẳng qua là chưa muốn có người yêu, chứ một khi hắn ta đã muốn, chắc chắn sẽ trả đủ, cả vốn lẫn lời.

Anh em nhà Itoshi cùng Isagi trở về căn nhà của ba người họ. Đó vốn dĩ là dự định lúc ban đầu, nhưng Sae lại từ chối, lấy lý do bận việc mà chuồn đi mất, để lại hai bạn nhỏ đang tay trong tay "hạnh phúc".

- Yoichi lừa dối em à?

- ừ, anh lừa... Ủa gì vậy?? Anh đâu có lừa em cái gì đâu Dindin???

- nói dối! Rõ ràng là anh nắm tay nii-chan trông rất vui cơ mà.. nhìn vô cứ tưởng hai người đang quen nhau không đấy..

Rin cúi gầm mặt xuống đất, thuận chân đá luôn cục đá nhỏ xấu số đang nằm trên đường đi, cậu ủ rũ càng siết chặt lấy cổ tay Isagi.

Isagi bỗng nhiên dừng bước chân của mình lại, trưng đôi mắt dịu dàng pha lẫn sự nghiêm túc nhìn thẳng vào cậu trai kia. Rin cũng giật mình mà dừng lại, quay đầu ra sau khó hiểu nhìn anh.

Nhưng anh chẳng nói gì, chỉ chậm rãi bước đến trước mặt cậu trai đó, dùng hành động trao cho Rin một cái ôm ấm áp, đưa mặt áp sát vào lòng ngực cậu. Không gian tĩnh lặng đến mức cả hai đều có thể nghe thấy tiếng tim đập loạn xạ của đối phương. Giọng nói đầy nhẹ nhàng như con gió thoảng của Isagi vang lên, làm xoa dịu phần nào nỗi đau đang chất chứa trong lòng của cậu nhóc.

- không đâu, Dindin. Anh có lí do hết, nói ở đây không tiện, về nhà anh sẽ nói cho em nghe sau nhé?

Rin chẳng thèm đáp lời anh, không phải vì xúc động, mà chỉ là cậu muốn tận hưởng triệt để cái khoảng khắc yên bình này.

Vừa hay mặt trời cũng bắt đầu lặn, những tia sáng cuối cùng mang sắc màu dịu êm cố soi rọi lấy đôi bạn trẻ vẫn còn đang nồng thắm. Hoàng hôn nhẹ nhàng ôm lấy họ vào lòng, trao cho họ cái sự dịu dàng và bình yên vốn có, theo sau chân họ cho đến nó đã dập tắt hẳn. Một ngày dài mỏi mệt chính thức khép lại, là khoảng thời gian mà chỉ có màn đêm đen là bạn, chỉ hi vọng lúc đó họ vẫn có nhau.

Chỉ vừa mới bước vào nhà và đóng cửa cái cạch, Rin đã trở thành một con người khác, chiếm hữu và điên dại, khác hoàn toàn với hình tượng mẫu bạn trai ngoan ngoãn và nhẹ nhàng như ban chiều.

Nó kéo Isagi vào căn phòng khách, đẩy mạnh anh ngã lên ghế sofa và như một mãnh hổ đói khát vồ lấy đôi môi hồng hào kia. Nó ngấu nghiến, tấn công ồ ạt, luồn chiếc lưỡi ướt át của mình vào bên trong khoang miệng ấm nóng, không ngừng tham lam quét hết đống mật ngọt xung quanh. Một cuộc tập kích diễn ra bất ngờ khiến anh chẳng kịp trở tay.

Isagi chẳng còn hơi sức, dùng những sức lực cuối cùng của bản thân chỉ để đánh mạnh vào bờ lưng vững chắc kia, không ngừng nhăn nhó vùng vẫy. Nhưng như vậy thì sao chứ? Rin vẫn nhất quyết không chịu buông tha cho chàng thanh niên nằm dưới, cho đến khi những cú đấm của chàng ta nhẹ dần nhẹ dần, nó mới luyến tiếc rời xa, không quên *chụt* thêm một cái ròi mới kết thúc.

Dứt được nụ hôn như ý nguyện, Isagi ôm tim hít thở một cách dồn dập trông vô cùng đau khổ. Vốn dĩ anh rất thích hôn, tất nhiên là nếu đối phương hôn hít là một Rin của thường ngày, một Rin luôn dịu dàng và ấm áp, một Rin không bạo lực như bây giờ. Còn cái tên mang vẻ mặt hung hăng, điên cuồng đang cáu giận trước mặt, thì dù có cho Isagi một chút cũng không thèm.

- đột nhiên khụ khụ.. em làm cái gì vậy Dindin?

- im đi! Đáng lẽ ra em phải là người nên hỏi anh làm gì đấy Yoichi! Nói! Vì sao anh lại nắm tay với nii-san, lại còn vui vẻ với hắn ta là sao chứ?

Vừa nói, Rin vừa từ từ luồn vào bên trong chiếc áo cậu từng bảo rằng mình rất thích kia, không một chút vẻ gì là thương hoa tiếc ngọc mà nhéo lấy nhũ hoa khiến nó đỏ ửng.

Isagi khẽ rên, khuôn mặt nhỏ bé trở nên nhăn nhó vì đau. Anh không ngờ lại có ngày Rin cả gan dám động tay động chân với anh mà không có sự cho phép từ đối phương như vậy.

- Dindin.. không được! Ai cho em.. a.. dám chạm vào anh.

Rin vẫn mặc kệ lời chối từ ấy, bởi lẽ vốn dĩ ngay từ ban đầu cậu ta đã chẳng thèm để lời nói vào tai. Kể từ khi thấy Isagi kề bên một kẻ chẳng phải cậu, tức lắm chứ, sự giận dữ lẫn dục vọng chiếm hữu khi ấy như được bùng phát, được đẩy lên đỉnh điểm, che lấp đi thứ lý trí cuối cùng còn sót lại.

Rin xé đi chiếc áo trắng kia, với thể lực được rèn luyện để thi đấu bóng đá cấp trường cấp quận cấp thành phố thì việc này không hề khó khăn, ngược lại còn vô cùng dễ dàng. Cậu vứt xó chiếc áo ấy sang một bên, nếu anh đã mặc nó trong khi lén lút cùng thằng khác thì mức độ yêu thích của cậu dành cho nó bây giờ chỉ là con số 0 tròn trĩnh, ngược lại còn thấy chướng mắt, không ưa.

Quay lại việc còn dang dở, Rin giương đôi mắt lạnh lùng của mình nhìn xuống chàng trai không một mảnh vải che thân, mọi thứ trừ phần dưới đều trở nên trần trụi. Dùng một bên tay bịt miệng anh lại, mặc kệ cho anh có vùng vẫy cỡ nào, Rin đều đã khóa đi mọi con đường mà anh có thể tẩu thoát.

Cậu say mê ngắm nhìn làn da trắng trẻo, mịn màng và nõn nà, là một sự khác biệt rất lớn so với mấy thằng đực rựa cùng lớp, nghĩ đến mà thấy muốn ói! Và càng đặc biệt hơn, đầu ti của Isagi là một màu hồng hào tuyệt đẹp, nó xinh đẹp đến mức khiến cho cái dục vọng đang sôi sục bên trong con người Rin muốn vồ lấy mà phá hủy, cắn nát bét khiến chúng bẹo hình bẹo dạng.

Isagi lúc này cảm thấy sợ hãi, sợ hãi một con người khác của Rin mà anh chưa bao giờ được thấy, sợ hãi cái ánh mắt bị che lấp bởi thứ dục vọng kinh tởm ấy, và sợ hãi việc bản thân đang trần trụi trước mặt người thương.

Nhưng anh biết làm gì đây? Miệng thì bị bịt, cả tay và thân dưới cũng đều bị chặn lại, hét thì không được mà vùng vẫy cũng không xong. Cuối cùng Isagi cũng chỉ còn nước mà nằm đó vừa khóc vừa chờ chết, mặc cho tên nhóc kia muốn làm gì thì làm.

Tất nhiên, Rin rất tinh ý, dù bị cơn giận che mắt nhưng cậu cũng hiểu rằng Isagi đã không còn chống cự, ngược lại còn rất ngoan ngoãn mà nằm im dù rằng biểu cảm trên khuôn mặt vẫn còn nghiến răng cam chịu.

Rin nhếch mép cười khẩy, vừa đúng lúc lại nghĩ ra trò hay để trêu chọc anh.

Cậu nghịch ngợm, giả vờ đưa tay lướt nhẹ từ hông cho đến eo và từ eo cho đến ngực. Vốn có cơ thể khá nhạy cảm lại còn kết hợp với sự đùa giỡn này của đối phương khiến Isagi khẽ rên nhẹ, Rin có nghe nhưng khuôn mặt lại vờ như không quan tâm. Chạm mạnh vào đầu ti một cái rồi "xin lỗi" với giọng điệu trêu chọc. Trông thì rất chi là vô tình nhưng thật ra là cố ý.

Rin vẫn tiếp tục trêu đùa cơ thể ấy, cậu dùng tay vuốt từ trên ngực cho đến bụng và bị cản trở "đường đi" bởi chiếc quần jogger xám chết tiệt, làm Rin khẽ nhăn mày.

Khuôn mặt Isagi dần trở nên tái nhợt sợ hãi, anh lắc đầu liên tục và vùng vẫy hết mức có thể. Nhưng anh hiểu rõ, làm sao bản thân có thể chống chọi lại với sức trâu bò của Rin được chứ. Vốn biết nó vô nghĩa nhưng niềm hi vọng cháy rực trong Isagi sẽ không bao giờ dập tắt, nhất là vào những tình huống oái oăm như thế này.

Rin dùng một tay cởi chiếc quần ấy ra, có đôi chút khó khăn bởi sự chống đối dữ dội của Isagi, nhưng đến cuối cùng sự chống đối ấy cũng trở nên vô dụng. Cậu nhìn lên ngắm nghía khuôn mặt sợ hãi của anh mà nở một nụ cười méo mó, nó biến thái và đáng kinh tởm hơn bao giờ hết, như một ác mộng kinh hoàng đối với chàng thanh niên xấu số mang tên Isagi Yoichi.

Sự hoảng sợ dần như đang tuôn trào qua đôi mắt đã ngấn lệ, Isagi đổ đầy mồ hôi hột trên vầng trán khiến nó làm ướt cả mái tóc màu xanh dương. Anh dùng vẻ mặt kinh hãi liên tục lắc đầu, giương ánh mắt cầu xin nhìn vào người đối diện.

Rin hiểu, Rin biết nhưng Rin không nói, Rin chỉ muốn làm càng. Rin muốn nhìn thấy một Isagi phải hối hận những điều bản thân đã làm, muốn nhìn thấy một Isagi lúc nào cũng khóc lóc ỉ oi chỉ để cầu xin mình tha lỗi. Đó là những khát khao biến thái thầm kín của cậu.

Lần đầu được nếm trải cảm giác này, Rin như đang ở trên chín tầng mây, sung sướng đến mức chẳng muốn làm gì hơn mà chết mẹ cùng anh cho rồi. Thì ra "sướng đến chết" là như thế này. Nói cậu là thằng bệnh hoạn, chắc có lẽ là cũng không sai.

Isagi lúc này chỉ sợ hãi hai thứ.

Điều đầu tiên đe dọa đến sự an toàn của Isagi đó chính là cái biểu cảm hả hê và chất chứa những suy nghĩ dâm dục kia. Nó cứ mãi nhìn chằm chằm vào anh trong khi khuôn miệng thì đang nở một nụ cười quái dị. Là thứ xấu xí và kinh khủng nhất trong cuộc đời mà anh từng được thấy.

Điều thứ hai cũng đáng sợ không kém, nó xuất phát từ phía dưới cái đũng quần kia, chẳng biết Rin lúc này đã hứng như thế nào, có lẽ là nhiều hơn anh nghĩ. Nhưng thật sự khi nhìn vào cái kích cỡ khủng long ấy, anh có cảm giác bản thân sẽ trở nên rất thảm thương nếu bị thứ đó đâm vào! Cái size chẳng phải là size con người nữa rồi.. kinh tởm.

Rin bắt đầu dùng hai tay chạm vào hai đầu ti hồng hào kia. Theo một tiết tấu chậm rãi, khẽ xoa xoa nắn nắn nó một cách nhẹ nhàng, nhưng cho dù là nhẹ đến đâu thì với thân thể Isagi vốn dĩ nhạy cảm, cũng phải bất ngờ mà khẽ đánh vần.

Tiếng rên tuy ngọt ngào nhưng cũng rất đỗi quyến rũ. Là thứ thanh âm mà Rin luôn khao khát được nghe thấy kể từ sau đêm hôm say xỉn ấy, đến mức cậu có thể tự "giải thoát" cho bản thân hàng chục lần chỉ vì nhớ lại giọng rên ái muội này. Nó vô tình đánh thức con dã thú bị nhuốm máu dục vọng đang ngủ sâu bên trong chàng trai tuổi 17.

- a!! A..đừ-ng mà!

Chơi đùa chán chường, Rin hạ người xuống thân thể trần truồng kia, tham lam hít lấy hít để hương thơm vị việt quất tỏa khắp làn da trắng nõn không tì vết ấy. Cậu buông đôi tay ra và thay thế nó bằng một chiếc lưỡi ướt át, luồn lưỡi vào mà thèm khát vơ vét lấy đầu ti đang ửng đỏ từ cuộc dạo chơi trước.

Hơi thở ấm nóng của Rin liên vào phả vào thân thể nhạy cảm khiến anh có chút rùng mình. Rin dùng chiếc lưỡi điêu luyện liếm láp lấy đầu ti như đang thưởng thức một món ngon tuyệt hảo.

Đã được vài phút trôi qua.

Từ nãy đến giờ chỉ thấy mỗi cơ thể liên tục run lên bần bật, còn giọng thì chẳng còn nghe.

Chán ghê, rõ ràng phải nghe thì mới hứng được chứ nhỉ!?

Rin ngước lên để mắt đến chàng trai phía trước, trong khi miệng vẫn còn đang hì hục với việc bú đầu ti.

Hình ảnh anh người yêu đang run rẩy, dùng cả hai tay bịt miệng lại để không phát ra tiếng rên cùng dòng nước mắt giàn giụa chảy dài khắp khuôn mặt, tất cả đều được thu vào bên trong tầm nhìn bé nhỏ của cậu.

" Hài lòng, thật sự rất hài lòng đó nha. Nhưng không hài lòng lắm, muốn được nghe Isagi rên cơ, bỏ ra nào. "

Rin dùng một bên tay gỡ đi lớp "phòng thủ" được che đậy trước đôi môi của anh, nhưng quả nhiên nó không dễ, Isagi đến cuối cùng vẫn thật cứng đầu, rõ biết mình sai nhưng vẫn không chịu nhận lỗi. Phải phạt thật nặng!

Đôi lông mày khẽ cau lại, Rin bắt đầu bày ra vẻ mặt khó chịu và cáu gắt khi nhớ lại cảnh tượng Isagi trông rất vui vẻ lúc ở bên thằng anh khốn nạn. Một bên tay vẫn cố gỡ bỏ đôi tay nhỏ nhắn kia, tay còn lại không biết từ khi nào đã đưa xuống lỗ nhị, không một chút thương tiếc mà đưa thẳng hai ngón tay vào trong.

- không tồi.

- RIN! A-

Có cố gắng nhẫn nhịn cách mấy thì cũng vì đau đớn mà hóa thành lời và thét lên thôi. Isagi hét toáng, đôi mắt trợn tròng lên vì đau và đôi môi há hốc hình chữ O tròn trĩnh. Hông anh ưỡn lên bởi sự đau điếng bất ngờ mà ngón tay Rin mang lại. Thả đôi tay ra và đưa lên đầu bám vào chỗ vịn sofa, Isagi như một đứa bé mới sinh mà không ngừng khóc lóc nức nở. Anh van xin:

- NGỪNG L..!! A!!! ĐỪNG MÀ..ƯM ĐAU LẮM!!

Nhìn thấy sự vùng vẫy đáng thương này, Rin vừa thấy tội nghiệp mà cũng vừa thấy sảng khoái. Chắc hẳn cậu ta máu S chứ chẳng phải nhóm máu A, nếu không thì làm sao khi thấy người yêu khóc lóc thảm thương thế kia, mà cậu lại nỡ lòng nào trưng ra bộ mặt thỏa mãn như vậy được chứ?

Luyến tiếc rời bỏ đầu ti đã sưng tấy vì bị chơi đùa quá trớn, Rin chạm lên chúng bằng một nụ hôn nhẹ rồi cười khẩy. Tay dưới vẫn động đậy, cố gắng đi tìm điểm G trong khi cơ thể thân chủ lại vùng vằng thét lên vì đau đớn.

" nhưng mà quả thật, bên trong thật nóng và ấm áp đó nha "

Cậy dùng tay trên xoa bên má ướt đẫm bởi dòng nước mắt, sợ anh đau nên chỉ dám vuốt ve nhẹ nhàng.

- UGH!

Isagi lại một lần nữa trợn tròng mắt, bụng anh ưỡn lên và bên trong anh co thắt lại, kìm chặt hai ngón tay thon dài của cậu trai nhà Itoshi mà liên tục lắc đầu.

À, đây rồi. Phải chăng chỗ này là điểm G của anh nhỉ? Nhằm xác minh cho đúng, Rin lại một lần nữa trêu chọc vào chỗ nhạy cảm ấy. Isagi lại phát ra tiếng kêu lạ lùng, bên trong co thắt liên hồi và cơ thể bắt đầu uốn éo một cách kì lạ.

- khoan!! Khoan từ..ah.. từ đã. Có gì đó.. có gì đó lạ lắm ưm!!

Một sự khó chịu như ngọn đuốc bùng cháy mạnh mẽ phía sâu bên trong cơ thể anh, chúng ồ ạt mang lại cho anh một thứ cảm giác lạ. Cảm giác sung sướng dần chiếm lấy và áp đảo, khiếu tâm trí của Isagi chẳng thể suy nghĩ được điều gì khác ngoài việc muốn được thỏa mãn.

"AH!!"

Isagi hét lên một tiếng rõ to cùng với dòng tinh dịch ấm nóng được bắn ra khỏi nơi dương vật đang cương cứng, chúng nhầy nhụa khắp cả cơ thể nhỏ nhắn này. Từ vòng eo thon như con kiến cho đến đầu ti vẫn còn đang sưng tấy, tất cả đều bị thứ tinh dịch màu trắng đục nhớp nháp kia che lấp.

Nhìn thấy "bức tranh" đầy dâm đãng do chính tay mình góp sức mà tạo thành, Itoshi Rin không khỏi thích thú mà ngay lập tức đã bày ra vẻ mặt thèm muốn vô cùng biến thái.

Sự kích thích như một hạt mầm nhanh chóng được tăng trưởng, cậu ta chẳng thể đợi chờ được nữa mà vội vàng thoát y, phô trương cái thân thể to gấp hai lần của chàng trai nằm dưới, kể cả tên nhóc nhỏ cũng khổng lồ. Cái size ấy phải gọi là khủng khiếp, nếu ai đó "xấu số" bị cây gậy thịt ấy đâm vào, thì chỉ có nước mà mắc bệnh trĩ, chứ ca này, hết cứu.

- Yoichi.. em không chịu được nữa rồi..

- kh-khoan đợi đã! Anh vừa mới-

Không còn sự kiên nhẫn để nghe anh ta nói hết, cái ham muốn thèm khát sự giải tỏa giờ đây đã xâm chiếm hết toàn bộ sự minh mẫn còn sót lại bên trong Rin. Chỉ mở lời cảnh cáo và không đợi đối phương chuẩn bị, Rin chẳng một chút thể hiện thành ý "thương hoa tiếc ngọc" mà ngay lập tức đâm mạnh vào phía bên trong hậu huyệt nhỏ.

Một người thì thở những hơi dài ngoằng vì cơn sung sướng được thỏa mãn. Còn người kia thì chỉ biết ươm ướm nước mắt lớn giọng hét lên một tiếng rõ to để biểu đạt sự đau đớn.

Rin dùng một tay vuốt tóc, đôi mắt ngầu trên khuôn mặt ấy được nhắm lại, nhằm tận hưởng cơn khoái cảm qua những tiếng rên nhẹ. Còn anh, bản thân không thể làm gì hơn ngoài những tiếng rên ái muội "thoát ra" khỏi bờ môi bé bỏng, cùng sự van xin nài nỉ đến inh ỏi.

- khít quá.. mau.. mau thả lỏng ra Yoichi... đứt mất

- ƯM!! ĐỪ-NG.. MÀ! ĐAU! AH

Cậu nhóc tinh nghịch của Rin không ngừng ra vào bên trong lỗ huyệt nhỏ theo một tiết tấu mạnh mẽ. Sự va chạm tạo nên thanh âm *phạch phạch* vang lên từng hồi. Bao phủ đầy ắp khắp căn phòng khách là tiếng hét, tiếng rên khẽ và cả tiếng va chạm mạnh mẽ giữa "chiếc bánh donut" cùng "cây xúc xích khổng lồ".

Giờ đây tâm trí của Isagi đã bị thứ dục vọng lấn át. Cái cơn đau ban nãy cũng như những làn mây khói mù mịt vội vàng rời đi. Cậu dương vật bé của Rin đã lớn và dài đến mức nó đâm tới phần bụng dưới của Isagi, nó cứ ra vào liên tục chẳng chịu dừng lại để anh nghỉ ngơi một giây hay một phút nào.

Ấy thế mà Isagi vẫn cảm thấy sung sướng, đầu óc bắt đầu mụ mị vì thứ khoái cảm mà anh từng cho là kinh tởm đến phát gớm. Chúng tấn công vào hệ thần kinh của anh, chiếm lấy và dần dần ăn mòn nó cho đến khi đã chén sạch thì mới buông tha.

Giờ đây, Isagi đã trở thành một con người hoàn toàn khác, hoàn toàn khác với một vị từng là tiền bối nghiêm chỉnh kia.

Lưỡi Isagi thò ra khỏi bên trong khuôn miệng nhỏ bé ấy, ẩm ướt và nhớp nháp nhưng lại hồng hào, trông có vẻ ngon miệng. Rin cúi người xuống hôn lấy chúng, dùng lưỡi mình mà khuấy đảo cả khuôn miệng ấm nóng, nhầy nhụa kia.

Chẳng chịu buông tha anh, Rin ngày càng thúc vào mạnh hơn, sâu hơn và nhanh hơn nhịp điệu "chậm rãi" của lúc ban đầu. Chúng dữ dội đến mức khiến cho Isagi phải giẫy nẩy lên vì nó, một cảm giác lạ lẫm bao phủ khắp cả thân thể anh, một sự dâng trào chuẩn bị bùng nổ như hệt ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào.

Isagi trợn tròn mắt liên tục vùng vằng, dùng hết sức đánh vào lưng của tên nhóc ấy, cào cấu và bấu chặt lấy bờ lưng rộng rãi đáng thương kia. Rin đau đớn, nhưng thay vì bày ra vẻ nhăn nhó thường ngày thì cậu ta lại nhếch mép chịu đựng. Nhìn như Rin chuẩn bị trúng số độc đắc, là giải nhất hay là giải đặc biệt đây?

*phụt

Một dòng tinh trắng đục trào ra từ hai cậu "công tử" nhỏ. Một cậu thì nằm gọn trong chiếc bao cao su dày cộp cỡ lớn, và một cậu thì lại lần nữa văng tứ tung bấy nhầy trên thân thể của Isagi. Ấm áp và nóng ran.

Đôi bạn trẻ ôm chầm lấy nhau mà thở hổn hển. Lần đầu làm tình, không biết cảm giác sẽ như thế nào nhỉ? Là một trải nghiệm tuyệt vời hay là sẽ cầu trời khẩn Phật mong rằng không bao giờ lặp lại điều đó nũa? Isagi hoang mang chẳng biết nên trả lời thế nào, cảm giác đau đớn và sự sung sướng cứ thế hòa trộn vào nhau, khiến anh không thể hiểu rõ. Liệu bản thân có thích không? Hay là ghét cay ghét đắng điều đó?

Từ nãy giờ, từ lúc Isagi vẫn còn chìm đắm trong dòng suy nghĩ dường như là vô tận, Rin đã luôn quan sát vẻ mặt thẫn thờ của anh trong lúc anh đang để mắt đến dòng tinh bấy nhầy nằm trên thân thể mình.

Càng nhìn, Rin càng thấy tức. Anh ta không hề quan tâm đến cậu, chẳng thèm nhìn cậu dù chỉ một lần từ sau khi lên đỉnh. Liệu thứ suy nghĩ quỷ quái nào đã thu hút anh ta đến vậy? Là chuyện làm tình hay là một người con trai khác? Liệu đó là Rin hay Sae nii-chan chết tiệt? Khốn nạn thật, tức mất thôi.

Rin đột nhiên xoay người anh lại, để Isagi nằm sấp xuống chiếc ghế sofa mềm mại và úp mặt vào nơi đó. Isagi bất ngờ, anh chưa kịp quay đầu sang nhìn Rin, thì cậu ta lại bắt đầu dùng cậu nhỏ ở dưới vẫn còn đang cương cứng và thúc vào. Lần này sâu hơn, mạnh hơn và nhanh hơn cả ban nãy. Isagi phải há hốc mồm và thè lưỡi ra, trợn tròn mắt nhìn lên phía trần nhà, đứng hình hẳn một lúc lâu.

- anh không được nhìn ai ngoài tôi! Không được! Không được!

- anh chỉ được nhìn mỗi tôi thôi! Đừng hòng lén phén với một ai cả.

- tôi chơi chết anh. Tôi sẽ không để anh rời xa tôi nữa. Không bao giờ!

- ah! R..in ưm đau.. bình tĩnh lại ah

Isagi chỉ biết rên rỉ trấn an tinh thần của tên nhóc đang điên cuồng ra vào liên tục ở lỗ nhị phía dưới. Dương vật của cậu ta ngày một lớn hơn, khiến Isagi chẳng thể nào chống trọi lại với cơn khoái cảm mà nhịp nhàng đẩy mông theo tiến độ của những cú thúc lên tận trời mây.

Nhìn thấy sự hợp tác đến từ đối phương bên dưới, Rin không thể nào không hài lòng hơn. Cậu ta dùng tay, đánh mạnh mạnh vào hai bờ mông căng tròn nõn nà quyến rũ, chúng rung lắc dữ dội, và in hằn lên làn da mịn màng trắng trẻo ấy là những vết tay chi chít đỏ ửng.

Isagi khóc không thành tiếng, nhưng rên thì vẫn cứ rên. Nước mắt trào dâng khỏi nơi khóe mắt, lũ lượt chảy trên khuôn mặt đáng thương và rơi xuống chiếc ghế sofa tạo thành một vũng nước lớn. Những sức lực cuối cùng như thể đã biến mất hoàn toàn, và giờ đây Isagi chỉ biết cuốn theo mọi hành động của chàng trai vẫn còn sung sức kia, như một con búp bê xinh đẹp có xác mà không có hồn.

Rin trườn lên và đưa da mình chạm vào thân thể của người yêu, điều đó khiến cho những cú thúc ác liệt đến từ dương vật lớn ngày một sâu hơn. Rin dùng một tay luồn lên bóp lấy hai bên má y và điều khiển chúng quay về phía bản thân, tay còn lại thì tiếp tục xoa nắn đầu ti vẫn còn đang sưng đỏ vì sự đùa giỡn ban nãy.

Chẳng phải là những nụ hôn mềm mại nhẹ nhàng như bao ngày bình thường khác, mà bây giờ chính là thời khắc của một con thú săn mồi tấn công. Nó mạnh mẽ, hùng hồn "cạp" lấy đôi môi bé bỏng kia như muốn nuốt chửng lấy chúng. Nó hôn hít điên cuồng, cắn mạnh vào môi đến mức bật cả dòng máu đỏ ở khóe môi.

Isagi đau, nhưng anh không thể nói, vì cho dù có nói, Rin cũng chẳng thèm nghe.

Mọi sự sung sướng giờ đây cứ như một hình phạt cực kì nặng nề mà bản thân Isagi nhất định phải trả cho bằng đủ, cả vốn lẫn lãi. Sự nhạy cảm đến từ mọi phía và cho dù anh có không muốn hay từ chối, chúng đều ép buộc anh và ồ ạt tấn công như lẽ thường.

Mọi giác quan của Isagi đều được Itoshi Rin kích thích, tất cả. Từ những cú thúc sâu đến điếng người hay là những sự tiếp xúc thân mật trên cơ thể, Isagi đều cảm thấy bản thân như muốn chết đi sống lại.

Cậu ta vẫn thúc, vẫn cứ phát ra tiếng *bạch bạch* mỗi lúc một lớn dần bởi sự va chạm giữa da và thịt, thứ âm thanh ái muội bao phủ khắp căn phòng lớn, hành hạ Isagi trở nên điên dại cùng những tiếng rên rỉ đứt đoạn.

Vết đỏ sưng vù những dấu tay hằn lên bờ mông đang đẩy đưa theo nhịp điệu vẫn chưa hết. Chúng vẫn còn cảm giác tê dại và đau đớn, một cảm giác khó chịu mệt mỏi khiến anh trở nên cùng cực vì nó.

Ngón tay gân guốc của Itoshi Rin cứ như thể ẩn chứa một thứ phép thuật bí ẩn, một phép thuật mạnh mẽ tác động lên đầu ti ấy, xoa xoa nắn nắn và mát-xa một cách đầy điêu luyện, khiến tay chân anh bủn rủn chẳng thể vững vàng, và chìm đắm trong sự khoái cảm cực độ được tạo nên bởi đối phương.

Vậy mà. Anh vẫn đắm đuối trong cái nụ hôn mạnh mẽ và rạo rực ấy, giống như mọi cảm giác tiêu cực đã rời khỏi và biến mất. Isagi mãi chìm sâu trong sự ngọt ngào và cháy rực do Itoshi Rin mang lại theo từng đợt, cứ như một chất kích thích có hành động cắn đứt cả sợi dây lý trí cuối cùng của anh.

Họ cứ như thế, cứ ân ái suốt vài giờ đồng hồ liên tục như vậy cho đến cuộc bùng nổ cuối cùng diễn ra. Họ rít lên một tiếng rõ to, to đến mức nhà hàng xóm bên cạnh lúc bấy giờ đều có thể nghe được. Sau đó họ lại gục xuống, Rin ngã lên thân thể yếu mềm của Isagi và thở hổn hển.

Isagi quay sang, bắt gặp ánh mắt của cậu nhưng anh lại bất ngờ hơn, khi nó chẳng phải là sự hung tợn như lúc ban đầu. Đó là một khuôn mặt khá đau khổ, giống như chỉ cần anh không may đụng chạm đến, Rin sẽ ngay lập tức vỡ òa.

Hôm nay Rin có vẻ yếu đuối hơn bao ngày, khác xa với sự ảm đạm quen thuộc anh thường thấy, chắc hẳn là cậu ta đang có những tâm tư muốn được tâm sự, giải bày. Trách sao được, anh yêu Rin thế cơ mà, anh sẽ chẳng mắng Rin đâu. Nhưng những hành động mà không báo trước thế này, thì anh không thể bỏ qua cho cậu được.

Isagi vòng tay qua đầu cậu nhóc đang thở hồng hộc vì sự mệt mỏi kia, dịu dàng xoa lên mái tóc ướt đẫm bởi mồ hôi ấy. Rin chầm chậm nhìn sang, trông thấy Isagi tàn tạ đến đáng thương, mặt mày anh ta tái nhợt xanh xao thiếu máu vô cùng, vậy mà vẫn gắng gượng nở nụ cười nhìn cậu. Anh run run nói, chầm chầm sử dụng giọng điệu nhẹ nhàng ấm áp ôm lấy Rin vào lòng:

- Dindin, anh xin lỗi. Thật sự chuyện không phải thế đâu.

- anh còn dám nói?

Rin cười khẩy, đôi lông mày nhăn nhó trưng lên vẻ mặt cau có, không một chút bằng lòng.

- nhưng chuyện không phải như vậy là sự thật.

- chứ thế nào mới là thật?

- anh chỉ đi mua quà với Sae..

- quà? Anh còn dám bảo là chuyện không phải thế à? Anh dám mua quà cho ai?

- thì cho em chứ cho ai? Nay sinh nhật em, anh định tạo bất ngờ. Thế mà giờ lại thành ra như vậy..

- vậy còn mấy hôm trước thì sao? Anh rõ ràng là năm lần bảy lượt từ chối đi chơi với tôi.

- thì tất nhiên là đang lên kế hoạch cho sinh nhật em rồi! Lỡ đâu bị lộ thì còn gì gọi là sinh nhật bất ngờ nữa chứ.

- ...

- em sẽ không xin lỗi anh đâu.

- Dindin ngốc thật. Thế mà lại ghen chỉ vì mấy việc như này.

- kệ em.

Isagi cười khúc khích, nhưng sự mệt mỏi kéo dài vẫn còn hành hạ bám lấy cả cơ thể lẫn tâm trí anh. Cơn miên man ập tới, anh chẳng biết bản thân còn có thể trụ vững được bao lâu sau đó.

- Dindin. Sinh nhật vui vẻ.

- em biết rồi.

Vội vàng nói vài lời cuối cùng trước khi sang ngày mới, Isagi dùng sự tỉnh táo cuối cùng còn sót lại chỉ để chúc mừng sinh nhật cho cậu con trai nằm kế. Rồi đột ngột nhắm mắt, chìm đắm vào những giấc mộng nồng nàn trong vòng tay của người mình thương.

Rin chẳng biết nói gì. Chỉ ghé sát mặt mà thầm thì vài lời "ngủ ngon" bên tai anh, rồi bế anh lên phòng rửa sạch dòng tinh vẫn còn dính đầy trên cơ thể.

Đâu ai biết được trải nghiệm lần đầu làm tình của Isagi lại bị "đợ ná thủ" như thế này đâu. Chí ít thì anh ta đã trải nghiệm được sự đau đớn lẫn khoái cảm bởi việc làm tình. Không biết rằng sau này anh có muốn được thử lại thêm lần nữa hay không, nhưng nếu đối tượng được hỏi là Itoshi Rin, chắc chắn câu trả lời sẽ là "có".

------

•Neyuien

- hôm nay là sinh nhật cu Rin 9/9 nên tui up chap pỏn lần đầu viết ( >5000 words💀) tặng mấy bà. Cảm ơn vì đã đợi tui nha  🫶🏻 lysm.

- như đã nói thì đây là chương đầu tiên tui viết sếch, nên sẽ có dở lẫn hay (hoặc không =))). Thế nên nếu có nhận xét hay góp ý gì thì đừng ngại mà hãy cmt để tui tiếp thu nhó. (Maybe đây là chap đầu tiên và cũng là chap cuối cùng tui viết sếch bởi vì tui viết dở như hạch ý💀)

- anw, chúc mọi người buổi tối tốt lành nhé 🫶🏻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro