Chap 41: Tôi không ghét anh !!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đơ, cả lũ đơ toàn tập sau lời tuyên bố nhỏ nhẹ của nó. Nó vẫn đứng khoanh tay, bình thản nhìn biểu cảm của từng người, nó lia mắt về phía Len, hắn đang nghĩ gì nhỉ ? Nhưng hắn tuyệt nhiên không chút biểu cảm, lại còn ra vẻ chẳng quan tâm nữa chứ.

- Ồ, nghe vui đấy, tôi không ngờ trên đời này vẫn còn kẻ mù như tên Rinto đó, cô đúng là nỗi bất hạnh của hắn - Len nhoẻn miệng cười.

- Cảm ơn, nhưng còn hơn anh, sẽ chẳng có kẻ mù nào thương xót mà rước anh về đâu. Rinto còn tốt hơn anh nhiều, lại rất hiểu tâm lí con gái nữa, đâu như ai... - Nó ra vẻ tâng bốc Rinto rồi đi thẳng lên phòng đóng sầm cửa lại.

Cả Miku và Luka cũng chạy theo.

- Nè nè, những gì cậu nói là thật hả - Miku nhảy bổ vào nó

- Thật - Nó trả lời, tay với lấy bộ đồ trong tủ.

- Thôi đi, mình đẹp chứ mình đâu có ngu, nhìn là biết cậu điêu rồi, chỉ có lũ ngốc dưới kia mới tin sái cổ thôi, sao ? Có khai báo không đây ? - Luka uy hiếp.

- Thì... vậy đó - Nó kể lại toàn bộ sự việc cho 2 nhỏ bạn nghe.

- Cậu điên rồi, đúng là điên nặng - Miku kêu gào.

- Ừ, mình điên, vậy phiền các cậu ra ngoài cho con điên này tắm - Nó tống 2 con bạn ra ngoài khóa cửa lại.

Luka và Miku thiểu não đi xuống nhà, vừa tới thì Gakupo đã chạy ra hỏi vồ vập.

- Sao sao ? Nó nói gì không ?

- À anh đừng lo, thật ra nó...ưm... ưm - Miku đang định nói thì Luka đã bịt mồm lại.

- Nó đang sung sướng với tình yêu đầu ấy mà - Luka cười trừ.

- Vậy là chị ý thích cái anh gì tên Rinto thiệt hả, thật tội cho... - Hiwari lén nhìn sang Len.

- Gì ? Sao nhìn anh ? - Len cáu rồi bước nhanh ra về, bảo không bận tâm thì không phải, nhưng nếu bảo có thì cũng không đúng, mình có là gì đối với người ta đâu mà đòi quan tâm ???

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nó vừa mói bước tới cửa lớp thì tên Rinto từ đâu đã chạy bổ ra ôm lấy nó.

- Bé cưng, chờ em lâu quá luôn đó, lại đây ngồi cùng anh nào.

- Tên điên này, bỏ ra coi, sáng ra đã sồn sồn rồi - Nó bực bội đi về chồ ngồi, lúc đi ngang qua Len nó khẽ liếc mắt 1 cái, thế mà hắn vẫn thản nhiên như không biết. Thật tức chết đi được.

Cả giờ học Rinto cứ tíu tít bên tai nó, chán... Bây giờ thì cả trường điều biết nó và Rinto hẹn hò, nó cũng chẳng có ý phản đối. Hết tiết học nó nhanh chân qua lớp Hiwari, rủ thằng bé xuống canteen.

- Hiwari nè, em ăn gì chị lấy cho ? - Nó hỏi.

- Em tự lấy được mà, à chị Miku, Luka và m.n cũng xuống rồi kìa ? Hiwari chỉ về phía bọn hắn.

- Cái cậu này, xuống mà chẳng đợi ai, định bắt Hiwari của tôi đi làm của riêng hả ? - Luka và Miku trách nó.

- Đúng đó bé cưng, ít nhất cũng phải đợi anh chứ - Rinto kéo ghế gồi cạnh nó.

- Này, ai cho cậu ngồi cạnh em gái tôi ? - Gakupo cau cậu

- Sao lại không ? Tôi là người yêu của cô ấy mà... - Rinto cãi lại

- Nhưng tôi là anh trai nó, tôi không đồng ý

- Anh đâu có quyền bắt bẻ chứ ?..............

Nó mặc kệ 2 người họ cãi nhau, cứ điềm nhiên ăn. Len chốc chốc lại lén nhìn nó, vẻ suy tư.

- Cậu chưa từng hôn nó thì sao làm người yêu nó ? - Gakupo hét lên

Nó nghe xong câu này thì sặc, toàn bộ nước trong miệng phun thẳng vào mặt Miku ngồi đối diện.

- Á, Rin, cậu làm gì vậy hả ? - Miku nhảy dựng lên

- Xin... xin lỗi, mình... không ...ưm ưm - Nó đang cố tìm lời giải thích với con bạn thì thấy miệng mình bị giữ lại, rồi môi có cảm giác rất ấm và mền, nó mở to mắt, là Rinto, Rinto đang hôn nó trước mặt bao nhiêu người, nó đơ ra, đây, đây là cưỡng hôn mà, á, sao cuộc đời của Rin Kagamine này xui xèo vậy ? 2 nụ hôn đầu điền... không mời mà đến, tức chết lên được.

Nó đẩy mạnh Rinto ra, tay đưa lên chùi miệng.

- Hahaha, nhìn phản ứng của cưng thì chắc chắn đây là first kiss rồi. - Rinto đắc chí

- Cậu... cậu làm gì vậy hả ? - Gakupo hoảng hồn

- Thì chứng minh cho anh thấy tôi và cô ấy là 1 đôi - Rinto cười.

- Làm anh thất vọng rồi, vì first kiss của chị ấy thuộc về anh Len kìa - Hiwari thích thú tham gia.

Mặt nó bây giờ không thể đỏ hơn, ngày gì mà xui vậy ? Nó trừng mắt lừm Hiwari tóe lửa.

- Em không nói sợ người ta bảo câm à, muốn chị cho câm vĩnh viễn không ?

- Là thiệt hả Len, thằng này ghê thiệt - Kaito trầm trồ

- Cậu, còn làm gì em mình nữa hả ? - Gakupo hét lên, xông vào túm cổ Len

- Bình tĩnh nào, đây là canteen đấy. - Luka can.

Nó đứng dậy, rời khỏi bàn ăn, bỏ đi, ngồi thêm chút nữa chắc nó nhập viện sớm. Nó bỏ lên sân thượng ngủ, thật tức chết đi được, tại sao nó lại bị cưỡng hôn chứ, trời ơi ! Nó chỉ tay lên trời hét to, chỉ 1 lúc sau thì trời... đổ mưa. Chẳng lẽ Ngọc Hoàng nghe thấy tiếng nó chửi lên làm mưa phạt nó ? Được lắm, thúc thúc, khi nào về thiên giới thúc chết với con. Nó lèm bèm trong miệng, rồi cứ mặc kệ trời mưa, ngồi đấy 1 mình. Mặc kệ cho mưa ướt đẫm cả quần áo, làm bết từng sợi tóc vàng nhạt. Nó không suy nghĩ gì cả, đầu óc trống rỗng.

- Cô thích cảm lạnh à ? - Len đứng sau nó từ lúc nào

- Không phải việc của anh, mà sao anh lại ở đây ? - Nó khó chịu

- Thấy ai đó mất tích nên đi tìm - Len ngồi xuống ngay bên nó

- Này, không sợ bị cảm lạnh à ?

- Không, có cô chăm sóc tôi rồi, lo gì ?

- Cứ mơ đi, tôi không thu tiền thuế.

- Này, cô không ghét tôi hả ? - Len bỗng quay về phía nó hỏi, đôi mắt khẽ nheo lại

- Tôi... ưm... thật ra... mà... hình như là không... - Nó ấp úng.

- Vậy thì được rồi, về lớp thôi - Len cười vui vẻ, khuôn mặt như nhận được câu trả lời thỏa mãn rồi bế bổng nó lên

- Này, anh làm gì kì vậy ? Thả tôi xuống - Nó ra sức hét.

- Yên nào, cô dầm mưa mệt rồi, tôi đưa cô về phòng y tế - Len áp đầu nó vào ngực mình.

Không hiểu sao nó cảm thấy rất an toàn, hắn ta rõ ràng cũng dầm mưa mà sao người ấm thế nhỉ ? Nó dụi đầu vào lồng ngực hắn ngủ thiếp đi. Trong lúc mơ màng, nó cảm thấy môi ai đó chạm vào mình, cảm giác ngọt ngào này...

Phải, tôi không ghét anh, tuyệt đối không, bởi vì tôi đối với anh là... !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro