Chap 42: Cuộc tranh giành của các quý ông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là chủ nhật nên nó quyết định sẽ ngủ cho đã mắt, nhưng chỉ 8h sáng cái điện thoại đã réo inh ỏi. Nó miễn cưỡng nhấc máy lên nghe.

- Tên nào vậy ? Sao cứ thích phá rối thế ? Muốn ăn đập hả

- Anh nè cưng - Tiếng trả lời ở đầu dây bên kia

- Anh nào ?

- Là người yêu em đây, có dậy không thì bảo - Bên kia Rinto hét om tỏi.

- Làm gì ? Dậy để đi đám tang của anh chắc ?

- HẸN HÒ ! Hôm nọ bị phá đám mà. Em mà không đến, anh sẽ tới nhà hỏi cưới em đấy.

Nó cúp máy luôn, ngáp dài 1 cái rồi đi chuẩn bị. Nó xuống lầu thì thấy Miku và Luka cũng đang chuẩn bị đi đâu đó.

- Mấy cậu đi đâu vậy ?

- À, hôm nay rảnh, tụi mình cho Hawari đi chơi - Miku nhanh nhảu.

- Em có phải con nít đâu ? - Hawari phụng phịu.

- Mà cậu đi đâu thế ? - Luka

- À, tên Rinto bảo muốn đi chơi, thôi đi nha - Nó vọt nhanh ra cổng

- Miku, cậu có nghĩ như mình không ? - Luka cười nham hiểm

- Chắc có - Miku không kém phần

- Vậy đi theo dõi chị ấy thôi, còn chờ gì nữa ? - Hawari vội chạy theo nó.

Rinto và nó đến khu mua sắm Flowel lớn nhất trung tâm, nó chẳng nói gì cứ thế đi vào.
- Em muốn ăn gì không ? Chúng ta sẽ đi chơi sau - Rinto gợi ý.

- Cũng được, tôi cũng chưa ăn sáng - Nó cười đáp lại.

Phía sau lưng nó, biệt đội theo dõi đang kín đáo đi theo, chắc m.n cũng biết là có ai rồi nhỉ.

- Này, xê ra coi, đè bẹp người tôi rồi - Kaito cáu với Miku

- Im, nó nhìn thấy bây giờ, mà sao mấy anh cũng theo tụi này vậy ?

- Thì tụi tôi đi theo Gakupo - Len thanh minh.

- Tôi phải đề phòng tên kia dở trò chứ - Gakupo mặt nhăn như khỉ

- Oái chị í đi đâu rồi ? - Hawari dáo dác tìm.

- Ngay đằng sau mấy người ấy - Tiếng nói vọng ra từ đằng sau, tụi kia quay lại... là nó.

- Hi, tình cờ ghê, tụi mình sao lại gặp nhau nhỉ ? - Luka lấp liếm

- Tình cờ quá nhỉ ? Đi theo người ta thì nói thẳng ra đi, ở đó mà làm bộ.

- Em gái, tình cờ thiệt mà, anh... anh và Luka đang hẹn hò á không phải... ý anh là... đang yêu nhau ... á không đúng, nói chung là đi chơi - Gakupo lúng túng

- Anh hết cớ để viện rồi hả mà lôi tôi vào ? - Luka nhéo Gakupo

- Thôi được rồi, đã gặp ở đây thì ta cùng đi chơi luôn -Rinto hào hứng

- Cậu không sợ chúng tôi làm ảnh hưởng đến chuyện tình tứ của 2 người à ? - Len nói khích rồi lườm Rinto cháy mặt

- Không sao, bé cưng cũng thích đông người mà, vả lại, tôi thấy ai đó đang ăn dấm chua kìa - Rinto nói rồi liếc nó 1 cái, Len chẳng nói gì, bỏ đi thẳng, nó phải chạy theo mới kịp.

- Ăn cái này nè bé cưng - Rinto chìa ra trước mặt nó cái bánh kem.

- Nóng như vậy ăn kem socola vẫn hơn - Len không kém cạnh

- Nè áo này hợp với em lắm - Rinto

- Không, cô mặc váy đẹp hơn - Len

- Em thích thỏ bông không? - Rinto

- Cô thích sư tử hơn mà - Len

Rồi ở khu vui chơi, 2 chàng cứ liên tục đua tài, bắn súng, ném phi tiêu, gắp gấu... rút cục nó đến đây chơi hay nhìn 2 tên chết dẫm này chơi vậy ? Đã vậy, lũ con gái cứ vây quanh hò reo vui vẻ mới tức chứ. Thế đấy, nó trở thành món đồ cho 2 người họ giành giật qua lại, bọn này đúng là làm nó tức chết. N vùng vằng bỏ về, thích thì cứ ở lại mà chơi. Nếu muốn thì 2 thằng cứ yêu nhau luôn đi cho đời nó mới mẻ, không cần, xí. Thấy nó bỏ về cả bọn cũng chạy theo.

* Tại nhà nó.

- Anh 2, sao tên đó cũng theo về thế hả ? - nó hỏi

- Thì 2 tên đó đi theo em mà - Gakupo ôm nó vào lòng nhưng bị nó đẩy ra

- Bé cưng đói chưa ? Anh nấu gì cho ăn nha - Rinto cười tươi

- Cô ta vừa ăn rồi, cậu không thấy cô ta sắp thành heo à ? - Len đùa

- Này, anh thích chết hả, tôi cho ăn dép bây giờ - Nó quát hắn rồi quay lại phía Rinto - Tôi muốn ăn, anh nấu gì đó đi

- Vậy chờ nhé - Rinto hí hửng

- Tôi cũng muốn nấu, tôi biết khẩu vị của cô mà - Len đứng dậy đi vào bếp.
- Ái chà, cuộc chiến của các quý ông ghê thiệt. - Hawari trầm trồ

- Nhóc nói đúng đó - Luka gật đầu.

Trong lúc đó, nó đi ra sau vườn, trèo lên cây ngủ. Rồi nó nghe có tiếng quát dưới gốc cây. Là Rinto, cậu ta đang ở trong bếp cơ mà, sao lại ở đây ? Cậu ta đang nói chuyện điện thoại với ai đó, vẻ mặt tức giận.

- Ông thôi đi. Đó là lỗi của ông - Rinto hét vào trong điện thoại

-....

- Ha nực cười thật, ông còn dám nói vậy với tôi ư ? Là ông nợ tôi đấy

- ....

- Nếu ông còn cản trở cuộc sống của tôi thì đừng trách - Rinto cúp máy đầy tức giận.

Cậu dựa lưng vào gốc cây, đôi mắt nhắm hờ, mệt mỏi. Nó từng thấy vẻ mặt này của Rinto hôm valetine. Nó nhảy xuống, đứng trước mặt Rinto, khẽ hỏi.

- Ai vậy ? Cậu sao thế ?

- Là em ? Em thích leo cây nhỉ - Rinto nhìn nó

- Thích bình thường mà bình thường vẫn thích - Nó vênh mặt

- Em ngang thật đấy, thôi vào đi, anh nấu đồ ăn cho rồi đó - Rinto đi vào nhà.

- Tên này lại đánh trống lảng với mình - Nó lẽo đẽo theo Rinto vào nhà và chẳng hỏi gì nữa.

Rinto đặt ra trước mặt nó 1 ổ bánh mì mật ong nướng theo kiểu Pháp, nhìn rất ngon. Còn Len làm cho nó 1 chiếc bánh socola phủ kem tươi cực hấp dẫn.

- Ui Rinto, không ngờ anh nấu ngon vậy á - Nó ăn sạch đồ Rinto nấu mà chẳng thèm ngó tới đĩa bánh của Len, hắn cũng chẳng nói gì, đứng dậy bỏ về.

- Nè cưng, em không ăn bánh socola thì anh ăn nhé - Rinto chỉ vào đĩa bánh của Len

- Ai cho ? Tôi cấm đó - Nó dựt đĩa bánh về phía mình

- Haha vậy mà còn tỏ ra không thích, em ngốc thật

- Tôi... tôi để dành ăn sau chứ bộ - nó chữa

- Em thích Len hả ? - Rinto bỗng nghiêm nghị hỏi nó.

- Không có - Nó trả lời tỉnh bơ

- Thật không ?

- Tin hay không thì tùy - Nó bê đĩa bánh lên phòng, phía sau Rinto đang đứng cười thầm

- Dù cô bé có yêu ai thì em cũng sẽ thuộc về anh thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro