Chương 20: Hội ngộ part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu không sao chứ?" Hinata hỏi vào lúc mắt của Sakura đờ đẫn đi trong thoáng chốc.

"Tớ không sao..." Sakura đáp, câu trả lời nghiêng về phía quyết tâm hơn là thông báo thực trạng cơ thể. Nhất định không thể ngất đi được! "Tớ chỉ cần ngồi xuống một tí..."

Những tiếng kêu vang lên xung quanh khi cô bác sĩ khuỵu chân xuống, khiến cô ngồi thụp một cái không mấy duyên dáng xuống nền cỏ.

Sasuke nhìn thấy Sakura ngã xuống đất, nghe thấy tiếng kêu ầm ĩ xung quanh cô, và thế là đầu anh lập tức liên tưởng đến trường hợp tồi tệ nhất. Anh cố chạy đến chỗ cô, thế nhưng bị Kakashi và Yamato xông ra cản lại.

Trong một thoáng, Sasuke bị rơi vào cơn bốc đồng điên dại, tuyệt vọng, định đánh bật họ ra khỏi đường đi. Chỉ đến khi anh được đảm bảo rằng Sakura chỉ đang ngồi chứ không hề nằm xõng xoài thì mới kiềm chế lại được.

'Mày đang phản ứng thái quá,' anh kiên quyết tự nhủ. 'Cô ấy chỉ kiệt sức thôi mà, mày đang phản ứng thái quá...'

Và cùng lúc đó anh nhận ra không chỉ có mình. Cả Juugo và Suigetsu đều định tiến đến đội Konoha cùng với anh khi họ thấy Sakura gần như đổ gục.

Hóa ra, Kakashi và Yamato không chỉ có ý định chặn một mình anh.

"Bọn tôi sẽ không làm hại cô ấy!" Suigetsu nổi khùng, có vẻ cực kì bị xúc phạm.

Juugo chỉ nhìn đăm đăm qua đầu của mấy ninja Konoha, trông anh ta cũng khó chịu gần như khi Sasuke nói rằng Itachi đã bắt cóc cô. "Cô ấy có sao không? Cô ấy... không bị thương chứ?"

Kakashi trao đổi một ánh mắt ngắn ngủi, đầy ngờ vực với Yamato. Ông không mong đợi điều gì cụ thể từ Sasuke và những người anh chàng đã thu thập lại, thế nhưng sự lo lắng ra mặt dành cho Sakura hẳn là đã gây bất ngờ. Sasuke thì có vẻ như nghiêm túc tính đến chuyện đập ông nằm bẹp để đến được chỗ Sakura, còn mấy chàng thanh niên đồng hành cũng thực lòng lo lắng về cô gái.

Người phụ nữ Sakura đã giới thiệu tên Karin dường như chả quan tâm gì đến đám đông xung quanh cô bác sĩ, nhưng hiển nhiên cô ta là thiểu số.

"Tớ không sao, tớ không sao mà!" Sakura lại kêu ầm lên để lời của mình nghe được giữa đám đông ầm ĩ xung quanh.

Naruto phải nắm lấy vai cô để cô khỏi ngã xuống, lẩm bà lẩm bẩm rằng nếu cô mà bị thương thì cậu sẽ giết 'tên khốn đó', Kiba lớn tiếng gợi ý nên đi kiếm muối ngửi*, thật may là Shino và Hinata đỡ ầm hơn, thế nhưng Sai thì cứ bảo cô nên đứng dậy đi bởi vì nhìn từ góc độ này trông cô còn xấu xí hơn...

Cũng nhờ nỗi nhớ nhà nên cô không muốn đập cho cậu ta một trận vì mấy lời đó. Ngược lại, cái biệt danh đáng ghét mang đến cho lồng ngực cô một thứ âm ấm, một cảm giác rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, bởi vì cô đã trở lại nơi mình vốn thuộc về.

Nhưng đương nhiên, ngay cả bây giờ Sakura cũng biết tầm mấy tiếng nữa thì Sai mới khiến cô nổi xung.

"Tớ không sao!" cô thử lại. "Chỉ là... tớ phải giải độc..."

Hinata nhăn mặt. Cô biết đủ nhiều về y nhẫn thuật để hiểu thuật giải độc gây tổn hại đến cỡ nào.

"Kakashi!" cô gọi với qua vai. "Chúng ta ph-phải dừng lại đây thôi! Sakura phải g-giải độc!"

"Cái gì đó?" Naruto kêu oai oái.

Kiba cau mặt. "Nghe có vẻ không hay..."

"Có phải đó là khi người ta chọc ngón tay vào họng để nôn ra không?" Sai hỏi, câu hỏi của cậu ta hoàn toàn chỉ là tò mò.

'Dẹp vụ mấy tiếng nữa đi, bây giờ mình đã bực Sai lắm rồi đấy,' Sakura lầm bầm. Nhiều lúc, cô dám chắc Sai thừa hiểu, nhưng mà lúc này, cậu ta cứ phun ra mấy câu hỏi ngớ ngẩn vì đó là cách duy nhất cậu biết để kết nối với người khác.

Thật ngạc nhiên, Shino lại là người chỉnh lại giùm cậu ta. "Không, đó là một y nhẫn thuật được dùng để ép cơ thể đào thải hóa chất hoặc chất không muốn rất nhanh, nhưng không được dùng thường xuyên bởi vì nó làm chậm lại hậu quả xấu trên cơ thể."

"Sao cậu biết?" Kiba hỏi, nghe giọng rất nghi ngờ.

"Tôi chỉ nói lại những gì Hinata đã kể mà thôi."

"Cô ấy kể chuyện đó từ khi nào?"

"Đừng cãi nhau nữa – Sakura đang bị thương mà!" Naruto la toáng lên, và nếu không phải đang choáng váng thì Sakura hẳn đã sửa lại lời anh chàng, kêu mình không có 'bị thương'.

Thị lực của cô đang vỡ thành nhiều chấm đầy các màu sắc – có vẻ như kể cả việc ngồi xuống cũng không làm giảm bớt chiều hướng ngất xỉu của cơ thể. Sakura thừa biết mất ý thức là kết quả của việc não thiếu oxy, ngất đi là cách cơ thể đảm bảo tất cả những chức năng không sống còn được tắt đi, và sự bất tỉnh đến ngay sau đó thường làm cho cơ thể chuyển sang trạng thái nằm ngang, giúp oxy trong máu không phải mất sức chống lại trọng lực để lên được tới não.

Nói ngắn gọn, Sakura biết mình nên nằm xuống để có khả năng giữ được ý thức, và cũng đang định kêu Naruto buông tay khỏi vai cô... thì lại lăn ra bất tỉnh nhân sự trước khi kịp làm gì.

-xxx-

Madara đứng quan sát cái nhóm nhỏ la hét khi cô gái tóc hồng ngã vào người đồng đội. Cả nhóm xung quanh đột nhiên kêu ầm ĩ như cái tổ ong vỡ, Sasuke và mấy chàng trai đồng hành lại định lao lên, thế nhưng Kakashi và Yamato khăng khăng giữ họ tránh xa khỏi cô gái vừa bất tỉnh.

Sasuke đang bị còng đã định vừa xô đẩy vừa chạy lên, anh chàng bị buộc phải lùi lại. Xem ra nhóm người kia không tin tưởng anh ta đủ để cho phép anh lại gần Sakura, khi mà cô gái đang trong vòng an toàn với họ, còn Naruto – người duy nhất có thể nói đỡ - thì lúc này lại quá để tâm đến Sakura bị ngất xỉu.

Madara giữ chakra của mình thật chặt, thật cẩn thận, liên tục che đậy nó khỏi những người đứng bên dưới. Hắn không di chuyển, để không có cành rung rinh hay tiếng lá xào xạc làm bại lộ, thế nhưng hắn không thể nào không bật ra tiếng thở nhè nhẹ đầy kinh tởm trước ánh mắt lộ rõ sự lo lắng của Sasuke khi anh nhìn chằm chằm vào cô bác sĩ đang bất tỉnh.

Thật là tởm lợm.

Madara đã bỏ Sasuke và Sakura lại trên bờ biển, ra khỏi tầm nghe của họ... nhưng hắn không đi quá tầm cảm nhận chakra. Hắn cảm nhận được chakra của họ lóe lên giữa trận chiến, rồi tĩnh lặng trong mấy phút liền. Hắn chờ đợi, mong chờ khoảnh khắc chakra của cô bác sĩ biến mất vì bị Sasuke đánh cho bất tỉnh, hay là tách khỏi đồng đội cũ, còn cô gái thì tự mình chạy mất.

Hắn không ngờ tới việc họ lại gia nhập với dấu hiệu chakra của Hebi, hay là cả nhóm đi về hướng sẽ đưa họ đến thẳng đường đi của nhóm Konoha.

Đến lúc đó Madara mới biết chuyện gì đã xảy ra. Cô bác sĩ hẳn là đã thuyết phục được anh ta ngoan ngoãn trở về Konoha.

Hóa ra Sakura gây phiền phức nhiều hơn hắn tưởng. Hắn đã định sẽ tiêu diệt cô gái, nhưng mà lúc này cô đã thuyết phục được Sasuke trở về, nếu cô mà chết, kể cả với lí do khách quan, Madara nghĩ dễ là Sasuke vẫn sẽ quay về Konoha để tưởng nhớ đến cô.

Vậy nếu hắn định tiêu diệt Sakura, thì hắn phải giết cả Sasuke nữa.

Thế nhưng Madara khá là do dự trong việc này, kiểu như mấy tên nuôi giống sẽ do dự nếu phải giết một con chó đạt giải nhất mà hắn đã dày công huấn luyện. Sasuke sẽ là vật có giá trị với Akatsuki, một cặp Sharingan nữa sẽ vô cùng hữu dụng trong việc điều khiển Cửu vĩ.

Phải giết anh ta thì quá phí phạm.

Đương nhiên, nếu anh không thể biến thành người của Akatsuki, Madara cũng chẳng băn khoăn gì về cái chết của anh ta. Nhưng hắn vẫn có thể thấy những lựa chọn khác, những cách khác để thực hiện kế hoạch.

Sasuke đã thể hiện rõ như ban ngày tình cảm sâu đậm của bản thân dành cho cô kunoichi tóc hồng. Madara biết hắn có thể ép Sasuke làm theo lệnh bằng cách bắt cóc Sakura, nhưng mà viễn cảnh đó làm hắn không hài lòng chẳng khác gì cái chết của Sasuke. Những con tốt không tự nguyện lúc nào cũng phiền phức hơn giá trị của chúng; liên tục cần phải trông coi để đảm bảo chúng làm theo chỉ dẫn, ngay cả như thế, chắc chắn chúng sẽ cố phá hoại bất cứ kế hoạch nào được sờ vào.

Tuy nhiên có một cách khác. Hắn biết bất kì ai giết Sakura sẽ là kẻ thù không đội trời chung với Sasuke... vậy nếu kẻ đó là chính Konoha thì sao?

Madara nghĩ điều đó là có thể. Sakura đã bị mất tích khỏi làng được một thời gian rồi – thật quá dễ dàng để cho Konoha mấy thông tin giả về hành tung của cô, bịa ra chuyện cô đã làm việc gì đó đáng bị xử tử.

Trong những tình huống bình thường, thông tin kiểu đó sẽ người ta bị đưa ra tòa, bị tra hỏi, rồi thì phán quyết dựa trên căn cứ của những khẳng định đó, thế nhưng Madara định bụng bỏ qua mấy bước trên. Nếu thông tin đó ám chỉ rằng cô đã biết vài điều về vụ thảm sát nhà Uchiha, chắc chắn hội đồng sẽ buộc phải xử tử ngay lập tức, đề phòng cô gái nói ra khiến bọn họ mất chỗ đứng trong làng. Và khi Tsunade không đồng tình... có thể bọn họ sẽ sắp xếp một vụ ám sát trong im lặng.

Không gì có thể dám chắc, đương nhiên là vậy, nhưng hắn cảm thấy Sasuke hẳn là biết chuyện gì sẽ xảy ra. Và Sasuke sẽ khiến Konoha phải trả giá.

Và kể cả nếu không, Madara cũng sẽ xóa sổ kẻ ngay từ đầu đã phá hỏng kế hoạch mà hắn bày ra. Chết dưới tay ngôi làng mà mình đặt lòng trung thành quả là một sự trả thù phù hợp.

-xxx-

"Tình yêu giống như chiến tranh vậy, bắt đầu thì dễ nhưng kết thúc thì khó."

-Anonymous

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*muối ngửi: một dạng muối người ta cho người bị ngất ngửi để tỉnh lại hoặc để tỉnh táo đầu óc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro