Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một vị hoàng nữ không có thực quyền sao?

Một con búp bê chỉ được mỗi vẻ bề ngoài ư?

Chỉ là một vật trang trí không hơn không kém?

KHÔNG

-Chỉ cần tên nàng ta là Cửu Nguyệt, bảo ta dâng lên cả giang sơn ta cũng chịu 

.

.

.

.

.

Ta yêu nàng lắm, ta muốn nàng được sống, ta muốn nàng được hạnh phúc...nhưng ta lại là kẻ đã cướp đi cuộc sống yên bình của nàng, là kẻ đã làm nàng khóc chỉ vì sự ích kỉ của ta...điều làm ta tiếc nuối nhất trong cuộc đời này chính là nàng...nếu được quay lại năm đó...ta vẫn sẽ làm như vậy...nhưng ta sẽ thả cho nàng đi...Cửu Nguyệt à

Cư nhiên nơi cấm cung lạnh lẽo đó không dành cho nàng...không dành cho một người yêu tự do như nàng...ta yêu nàng nên mới thả nàng đi...đáng lẽ ta nên làm việc này từ lâu rồi...xin lỗi nàng...rất xin lỗi nàng

Thích một bông hoa chính là hái nó lên, biến nó thành của riêng...còn yêu một bông hoa chính là cho nó tự do nơi thiên nhiên, cho nó thể hiện vẻ đẹp của nó...Ta xin lỗi...suốt ngần ấy năm đã không cho nàng được thể hiện vẻ đẹp của mình rồi

Ta cướp nàng khỏi nơi nàng sinh ra, ta hủy hoại vùng đất nơi ta từng cùng nàng lớn lên. 2 năm, chỉ 2 năm ngắn ngủi nhưng cũng đủ khiến ta mở lòng hơn, cũng đủ khiến trái tim vốn cô đơn của ta rạo rực lên

Ta và nàng, nếu số phận giúp đỡ chúng ta cho chúng ta một cuộc sống bình thường hơn thì có lẽ...nàng đã không phải ra đi một cách đau đớn như vậy. Nếu vòng xoáy của quyền lực không cuốn chúng ta vào, có lẽ ta và nàng đã có được hai chữ 'hạnh phúc'

Ta hiểu rằng nàng hận ta, ta không oán trách nàng...sau tất cả những gì xảy ra...ta biết nỗi oán hận trong lòng nàng lớn lắm. Nhưng ta cũng biết nàng yêu ta...điều đó khiến ta cảm thấy thật day dứt mà...Kiếp này, kiếp sau...dù là vạn kiếp...dù là kiếp nào đi chăng nữa...ta nguyện dâng cả con tim ta cho nàng...ta yêu nàng...Triệu Cửu Nguyệt

Ta vì nàng mà không lập hậu...ta không nạp nàng làm phi làm hậu vì không muốn trói buộc nàng nơi thành cấm lạnh lẽo đó...ta muốn nàng được tự do...ta yêu nàng...yêu nàng lắm...xin lỗi vì đã làm nàng đau khổ...đã làm nàng khóc...ta xin lỗi...hoàng hậu duy nhất trong lòng ta 

Nàng nghe thấy không? Là tiếng mưa rơi đấy...đến ông trời cũng phải khóc...cho cuộc tình chẳng thể tròn vẹn này của hai ta...đến ông trời cũng cảm thấy thương xót cho số phận chúng ta...lời nàng nói...ta sẽ khắc cốt ghi tâm, không bao giờ quên...thiên hạ của ta...con dân của nàng...ta sẽ không bạc họ...sẽ đối đãi họ thật tốt...xin hãy tin ta

Ta là vị vua của các vị vua, ta thề...tất thảy các kiếp chỉ yêu mình nàng...hãy tin ta, con đường trẫm đi...hãy cùng nhau đi nhé?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro