Chương 10: Bây giờ mà dừng lại, thà em giết tôi còn hơn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chưa từng có cảm xúc mãnh liệt như vậy, trái tim như khối băng của hắn tựa hồ vụng trộm tan ra từng góc nhỏ một.

"Em muốn cái gì?"

Thất Thất mờ mịt.

"Em muốn cái gì? Tiền hay trang sức? Nhà ở? Xe hơi?" Hắn chôn đầu vào gáy của cô, môi mỏng nhẹ nhàng cắn lên làn da non mịn, "Em muốn cái gì tôi đều có thể cho em." Hắn không biết thứ gì có thể khiến phụ nữ thích thú, trực giác nói cho hắn biết cô có thể thích những thứ này.

Hắn nhẹ nhàng cắn mang đến cho cô một trận tê dại, nhưng lời nói kế tiếp của hắn lại khiến toàn thân cô cứng đờ, một lúc lâu sau mới bình tĩnh mở miệng: "Tôi nhớ anh đã trả tiền rồi, không phải sao?"

"Tôi đã trả, nhưng tôi muốn cho em nhiều hơn..."

Bỗng dưng, hắn ngẩng đầu lên, xoay thân thể cô lại để cô đối diện với chính mình: "Em vừa nói vậy là có ý gì?"

"Tiền? Nhà ở? Trang sức? Xe hơi? Anh muốn cho tôi những thứ này vì biểu hiện tối hôm qua của tôi khiến anh vô cùng hài lòng phải không?" Cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt sâu không thấy đáy của hắn, "Hay là anh đối với việc tôi vẫn còn là xử nữ cực kỳ hài lòng nên tính cho tôi thêm tiền thưởng?"

"Được rồi!" Hắn đánh gãy lời nói của cô, "Tôi không có ý đó! Tôi chỉ là..."

"Chỉ là muốn cho tôi nhiều hơn một chút? Anh đã cho tôi quá nhiều rồi." Cô hừ lạnh. Cô cũng không phải một phụ nữ phong trần thực thụ, cô chán ghét hắn dùng lời lẽ như vậy nói với cô. Hắn trừ bỏ cho cô nhục nhã còn trả lại cô một thân thể đau nhức. Một thử nghiệm lần đầu tiên vô cùng đau đớn! —- Được rồi, tuy rằng sau vài lần không còn đau đớn nữa, thay vào đó hắn cũng đã gây cho cô một khoái cảm xa lạ trước giờ chưa từng có.

Hắn nguy hiểm nheo mắt lại, ngón tay nâng lên chiếc cằm vẫn còn vương nước của cô lên, chậm rãi nói: "Không, tôi nghĩ tôi cho em còn chưa đủ nên mới khiến cho em dám nói chuyện với tôi như thế này."

Nói xong, hắn hung hăng hôn lên môi của cô. Thậm chí còn mang theo ý muốn trừng phạt mà cắn môi dưới của cô, ngay cả tiếng kinh hô của cô cũng bị hắn nuốt vào miệng.

Hắn kéo thân thể trần trụi mềm mại của cô vào trong lòng mình. Không hề để ý đến bàn tay nhỏ bé của cô đang ra sức đánh vào bả vai mình, bởi vì lực đạo đó đối với hắn chẳng là gì cả. Hai tay hắn lúc trước còn dịu dàng ôm lấy thân thể của cô thì lúc này lại mang theo dục vọng di chuyển đến vùng ngực mềm mại cùng nơi ướt át giữa hai chân cô.

"Ưm... Anh lại muốn cưỡng bức tôi nữa sao?" Phản kháng của cô tựa hồ không có tác dụng gì.

"Cưỡng bức?" Môi mỏng của hắn ngay lập tức mỉm cười tà ác, "Em hình dung chuyện chúng ta làm đêm qua như thế này sao? Đã quên thân thể nhạy cảm của em đáp lại tôi như thế nào rồi sao?"

Tay của hắn nhẹ nhàng đụng chạm nhụy hoa trong u cốc tư mật giữa hai chân cô, đồng thời dịu dàng khéo léo liếm vành tai của cô. Lúc hắn ngậm lấy vành tai, hắn mong muốn được cảm nhận sự mẫn cảm run rẩy của cô lúc đó.

Cô cắn chặt răng, cố chịu đựng để không phát ra bất cứ tiếng rên rỉ nào, cho dù cô bị hắn ác ý khiêu khích đến điên cuồng.

Không được nghe thanh âm vẫn đang chờ mong, hắn ngẩng đầu nhìn hai mắt nhắm chặt của cô cùng đôi môi mọng đỏ. Trong con ngươi đen tối lại nổi lên tức giận.

"Không cho phép em chịu đựng! Em thực thoải mái, vì sao không kêu ra cho tôi nghe?" Ngón tay của hắn cựa quẫy ở cửa vào của cô, "Em đã ẩm ướt như vậy rồi cơ mà?"

Cô quật cường quay đầu đi chỗ khác cố gắng tiếp nhận sự tra tấn thống khổ, không chịu kêu ra tiếng. Trong đầu của cô hiện lên hình bóng của một người đàn ông khác. Khải, anh ở đâu? Đột nhiên, cô rất muốn khóc.

Khi ngón tay dài của hắn tiến vào trong cơ thể của cô, cô theo bản năng mà muốn kinh hô bật dậy, bộ ngực trắng như tuyết gắt gao dán chặt lấy ngực hắn. Cho dù cách lớp áo sơ mi nhưng cô vẫn cảm nhận được thân thể rắn chắc nóng bỏng của hắn, cũng giống như tối hôm qua.

Tối hôm qua,...

"A, đã vội đến mức này rồi cơ à? Không cần nhẫn nại, em..." Rên rỉ của cô đã ghé vào tai của hắn, mấy lần dụ hoặc khiến tiếng nói của hắn vì nhuốm đầy dục vọng mà khàn khàn, "Em muốn nhẫn nại cũng không nhẫn nại được nữa rồi."

Hắn dùng một tay cởi bỏ hết quần áo, lộ ra dục vọng đã sớm căng cứng như thiết.

Không khí ẩm ướt càng tăng thêm phần ái muội.

Cánh tay của cô đã không còn bị kiềm chế khiến cô tỉnh táo hơn rất nhiều, nhanh chóng muốn chạy thoát khỏi sự giam cầm của hắn.

Nhưng còn chưa chạy đến cửa thì đã hắn bị kéo trở lại.

"Vẫn còn muốn chạy trốn khỏi tôi sao?" Đem cô áp sát vào vách tường giam hãm trong vùng ngực của mình, thân hình cao lớn tràn đầy dục vọng của Phong Hạo đè lên thân thể bé nhỏ của Thất Thất. Rất nhanh, cô có thể cảm nhận được đỉnh lửa nóng cứng rắn đang thúc lên bụng mình. Cô đương nhiên biết đó là gì.

Hắn hơi nâng thân thể của cô lên một chút, rút ngắn khoảng cách chiều cao giữa cô và hắn. Dùng đầu gối mạnh mẽ tách hai chân của cô ra rồi đặt chính mình vào trong đó, khiến cho hắn vừa vặn ở nơi cửa vào ngọt ngào của cô mà kích động ma sát, tạo ra nước mật ẩm ướt, dính ướt cả hắn.

"Mở to mắt ra, Thất Thất, lúc tôi chiếm giữ em, mở to mắt ra nhìn tôi." Ướt át của cô khiến hắn điên cuồng không thôi. Hắn không đợi được nữa, lửa nóng cứng rắn mạnh mẽ đâm sâu vào trong cơ thể của cô.

"Không!" Hắn đột nhiên hung hăng tiến vào khiến cô mở to đôi mắt hạnh. Cô sợ hãi. Cảm giác xé rách của lần đầu tiên vẫn còn mới mẻ ở trong đầu cô.

Như nhìn ra sự sợ hãi của cô, hắn hôn nhẹ lên hai má tái nhợt của cô, "Hư, Thất Thất, đừng sợ, sẽ không đau nữa đâu, tôi cam đoan." Mồ hôi nhẫn nại của hắn tích đầy trên ngực của cô. Hắn giữ lấy thắt lưng mềm mại của cô áp chế vào dục vọng của chính mình, nhẹ nhàng xâm nhập vào sâu trong của cô, cho đến khi cô hoàn toàn dung nạp hắn.

Quả nhiên không đau, cô bất an giật mình muốn xoay người, làm cho vật cứng rắn của hắn ở trong nơi u tĩnh của cô cũng xoay chuyển.

Nhưng chính vì một động tác nho nhỏ nảy của cô, hắn hấp phải một ngụm khí lạnh. Sau đó, giống như được giải trừ lệnh cấm, một bàn tay nắm lấy eo của cô, tay kia thì giữ lấy cặp mông tròn đầy của cô, điên cuồng luật động trong cơ thể cô.

Cô không thể tin được! Tại trong phòng tắm, ở trên vách tường của phòng tắm lại có thể một lần nữa cùng hắn hoan ái, mà hắn thậm chí còn chưa có cởi quần.

"A......Ngừng....... a......" Khoái cảm mãnh liệt khiến ý thức của cô bắt đầu mơ hồ, chỉ có thể thở gấp không ngừng theo từng động tác luật động của hắn.

"Đúng! Bảo bối, cứ như thế! Kêu cho tôi nghe đi!" Trời, hắn yêu quá tiếng kêu của cô!

"Thất Thất của tôi, kêu lớn thêm một chút! Lớn tiếng, lớn tiếng! Lớn tiếng hơn nữa, kêu cho tôi nghe!"Theo từng câu 'lớn tiếng' là hắn thúc vào mạnh mẽ hơn, muốn chọc cho cô thét đến chói tai, bám chặt lấy vai của hắn.

"Tôi...... tôi... a..." Cô kinh hô lên một tiếng.

"Em như thế nào, hả?" Mồ hôi của hắn nhỏ từng giọt từng giọt rơi trên da thịt trắng nõn của cô. Cô nhắm chặt mắt, nhíu mi, cặp môi đỏ mọng nhìn qua cũng cực kì mê hồn quyến rũ.

"Tôi không muốn, anh ngừng, ngừng lại đi!" Cô thống hận chính bản thân mình tại sao lại dễ dàng sa vào bể dục tình như vậy. Cho dù đó chỉ là phản ứng bình thường của cơ thể thì cũng không xóa bỏ nổi sự hổ thẹn trong lòng cô. Cô nhớ đến khuôn mặt của Khải, nhớ hàng mi của anh, nhớ sống mũi của anh, môi của anh...... Khải, anh ở đâu? Vì sao không đến cứu em?...... Nước mắt trào ra nơi hốc mắt ướt đẫm hai gò má ửng hồng của cô.

"Ngừng ư? Hiện tại, tôi mà ngừng lại thì chỉ sợ em sẽ giết chết tôi mất! Thất Thất của tôi!" Hắn cười nhẹ. Đùa à? Cho dù bây giờ trời có sập xuống thì hắn cũng không dừng lại. Hiện tại mà dừng chẳng khác nào lấy mạng của hắn. Hắn cũng không biết dục vọng của chính mình lại mãnh liệt đến như vậy.

Trong quá khứ, dù có ở trên giường thân thiết với phụ nữ thì hắn vẫn duy trì được sự bình tĩnh, thậm chí còn uống rượu. Chưa có một ai khiến hắn không thể khống chế được như lúc này. Nhưng cô gái này lại có thể! Cô có thể dễ dàng khiêu gợi lên dục vọng ẩn sâu trong lòng hắn, khiến cho hắn giống như phát cuồng mà ở trên cơ thể của cô không ngừng đòi hỏi.

Nhìn thấy nước mắt của cô, trong lòng hắn nổi lên một cảm giác vừa đau đớn, vừa phẫn nộ: "Làm tình với tôi khiến em thống khổ như vậy sao?"

Cô ngẩng đầu lên, nước mắt càng chảy ra nhiều hơn: "Anh không thể nào biết được."

Không muốn nhìn cô rơi lệ, hắn đột ngột dừng lại, bứt thân đi ra, đỡ thân thể cô xuống khỏi người mình, đặt trên nền gạch men sứ lạnh giá. Hắn kéo thắt lưng của cô quấn lấy mình, một lần nữa lại hung hăng tiến vào, càng thêm mãnh liệt co rúm.

Tư thế như vậy làm cho khoái cảm càng thêm rõ ràng, muốn bỏ qua cũng không có cách nào. Ý thức của Thất Thất lại bắt đầu tan rã, khuôn mặt của Khải lại bắt đầu mơ hồ...

Rất nhanh, bên trong chỉ nghe thấy tiếng người phụ nữ rên rỉ, tiếng đàn ông gầm nhẹ, âm thanh hoan ái ám muội.

Buổi sáng hôm nay, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ thủy tinh trong suốt, chiếu lên trên nền gạch men phòng tắm sáng bóng, hiện rõ hai bóng hình đang quấn quýt quấn lấy nhau.

Có một vài thứ, đến nhanh như vậy, hung hăng như vậy khiến hắn không tài nào chuẩn bị, cư nhiên lại có một cô gái đi vào trái tim hắn. Nhạy cảm phát hiện bên trong cơ thể cô truyền đến những trận co rút, hắn ôm lấy thân thể mềm nhũn của cô từ phía sau, lại một lần nữa phóng thích ra trong cơ thể cô...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro