Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ta đã bảo ra khỏi đây cơ mà.

- T...tôi ....chỉ...

Nhìn bộ dạng hoảng sợ ấp úng của tôi khiến hắn nổi thú tính, bước tới gần, áp đôi môi lạnh ngắt của hắn vào môi tôi. Nụ hôn đó thật lạnh lẽo nhưng nó vẫn tạo cho tôi một cảm giác khoái cảm, nó khiến tôi trở nên yếu mềm phải tựa vào người hắn để đứng vững.

Sau nụ hôn dài đó hắn cởi áo tôi ra rồi cột chặt vào chân ghế, đôi môi của hắn lần lượt đi qua từng nơi trên cơ thể tôi mỗi nơi hắn đi qua đều để lại dấu hôn đỏ ửng, hai tay hắn bắt đầu xoa nắn hai đầu nhũ của tôi.

Phía dưới của tôi đã cương cứng từ lúc nào, hắn liền rời khỏi hai đầu nhũ rồi lập tức cởi bỏ chiếc quần vướng víu ấy. Hắn cầm lấy "cậu nhỏ" đã căng cứng từ trước, ngậm lấy nó tạo cho tôi khoái cảm, hai tay tôi vì bị chói chặt nên chẳng thể đáp trả tôi chỉ có thể nằm đó và tận hưởng cảm giác ấy. Ngón tay hắn bắt đầu thâm nhập vào nơi tư mật của tôi để khám phá.

- Chặt quá, thả lỏng đi.

Nghe theo hắn, tôi liền thả lỏng ra cảm giác cũng không còn đau như trước nữa mà thay vào đó là cảm giác sung sướng kích thích sự dâm đãng của tôi khiến tôi không ngừng phát ra tiếng rên nghe thật gợi tình. Bỗng hắn rút tay ra khiến bên trong tôi cảm thấy thật trống trải thay vào đó là côn thịt căng cứng lạnh lẽo của hắn, nó quả thực rất to lại còn cảm thấy được từng gân nổi lên.

- Aaa... to quá... hức hức ... rút ra đi... hức hức

- Ngoan, thả lỏng ra đi sẽ đỡ hơn nhiều đó.

Lại nghe theo hắn tôi lại thả lỏng ra, hắn liền đâm mạnh vào bên trong tôi, mỗi lúc lại tiến vào sâu hơn. Cảm giác ấy quả thực rất thích khiến tôi không ngừng phát ra nhưng tiếng rên dâm đãng mỗi khi hắn tiến vào.

- Ưm...a... t...tôi muốn bắn ... ưm...

Đáp trả lại tôi hắn liền bóp chặt cậu nhỏ của tôi không cho tôi bắn. Tôi khóc thầm trong lòng khi hắn đột nhiên giữ chặt không cho tôi bắn. Tên chết tiệt! Đang muốn ra mà tự dưng lại bóp chặt. Sau một hồi làm tình đến lúc tôi sắp ngất đi thì hắn mới để cho tôi nghỉ.

Đến lúc tôi tỉnh lại thì thấy bản thân đã được lau chùi sạnh sẽ, quần áo được mặc gọn gàng còn hắn thì lại chẳng thấy đâu. Thấy lạ nhưng tôi cũng tranh thủ cơ hội mà trốn về. Vừa ra khỏi ngôi trường đó tôi thầm rủa hắn đã làm tôi ngất đi đến tận chiều tối ngày hôm sau.

Tôi mệt mỏi bước từng bước về nhà. Nằm bịch xuống chiếc giường yêu quý của tôi, nhìn vào điện thoại. Có cả đống tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của 2 thằng bạn gọi cho tôi.

Đột nhiên, tôi nghĩ lại cái đêm hôm trước, cái đêm mà tôi mất đi sự trong trắng của mình. Làm tình với một người đàn ông? Thật quá sức tưởng tượng!

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, gió hiu hiu thổi. Cành cây bên ngoài cũng đung đưa theo gió "xào xạc" nghe hoang dã đến lạ. Âm thanh đó khiến tôi chìm vào giấc ngủ nhanh chóng.

"Cộc...cộc". Tiếng đập cửa mạnh khiến tôi giật mình. Tôi nhìn quanh phòng, tối đen như mực. Điều kì lạ là tiếng gõ cửa xảy ra liên hồi, ngày càng to. Tôi sợ hãi chạy ra ngoài cửa, cố gắng mở nó nhưng không.... Nó đã bị khoá trái. Tôi cầm vội chiếc chìa khoá trên bàn, mở ra nhưng đều vô ích.

Tôi ngồi sụp xuống một góc bất lực. Bỗng, căn phòng tôi trở nên lạnh lẽo, âm khí trở nên nặng nề. Luồng khí đó luồn qua từng mọi ngóc ngách trên cơ thể tôi. Tôi cảm thấy có gì đó vướng vướng ở phía dưới. Cảm giác khó chịu đến tột cùng.

"Khó chịu quá rồi hả?" Một giọng nam nhân vang lên khiến tôi giật mình. Nghe giọng nói tôi thấy khá quen nhưng không thể nhận ra ai. "Quên ta rồi sao?" Tôi nhớ ra tên hôm đó, sợ hãi, lùi lại phía sau.

Hắn ta bước tới gần, nở nụ cười mà mị nhìn tôi. Cơ thể tôi bỗng bị nhấc bổng lên rồi ngã phịch xuống giường. Tôi không thể cử động được tay, chân của mình.

Hắn bước tới gần giường, áp sát môi hắn vào môi tôi. Hôn kịch liệt. Tay hắn nhanh chóng cởi từng cúc áo của tôi ra. Vân vê đầu nhũ đen rồi mút mạnh nó.

Hắn lật người tôi lại, áp sát lưng hắn vào người tôi. Tôi cảm nhận được cơ bụng săn chắc của hắn. Thật nam tính! Hắn nhanh chóng, mở khoá quần của tôi rồi luồn tay hắn vào trong.

Hắn sờ soạng khắp chỗ tư mật của tôi. Tôi rên lên khẽ khẽ. Tôi để ý rằng có gì đó cọ sát vào tôi. Đột nhiên, hắn ngồi dậy, cởi bỏ những thứ vướng víu trên người mình. Hắn cầm trên tay dương vật đang cương cứng, nâng đầu tôi lên rồi đặt thứ thô to đó vào trong miệng tôi.

" Ngậm nó, nhanh lên." Tôi lặng lẽ nghe theo lời của hắn. Mùi vị của thứ đó tanh nồng, khó chịu nhưng không hiểu sao tôi lại thèm nó đến kì lạ.

- Arg...

Hắn rên lên một tiếng. Âm thanh dâm đãng khiến tôi không thể chịu nổi. Hắn rút thứ đó ra khỏi miệng tôi sau đó lại nhanh chóng đâm sâu nó vào bên trong chỗ tư mật.

- Ưm... haaa... to quá... mau lấy ra đi... ưm...ahh...

Tôi đau đớn nắm lấy tấm drap giường. Mặc dù đã làm tình đến 2 lần nhưng sao tôi vẫn cảm thấy rất đau. Nhưng cái cảm giác đó không tiếp diễn được lâu mà thay vào đó là cảm giác sung sướng.

Hắn ra vào ngày một nhanh và mạnh hơn. Mỗi cú thúc của hắn đều nghe thấy tiếng " Ba ba ", ai nghe qua cũng sẽ thấy đỏ mặt, điều đó lại khiến tôi không ngừng rên lên kích thích hắn. Cuối cùng tôi chẳng thể chịu được nữa liền bắn hết tinh dịnh của mình lên cơ bụng săn chắc của hắn.

Hắn cúi xuống, hôn lấy đôi môi khô, rát của tôi. Hai tay còn lại thì xoa nắn đầu nhũ kịch liệt. Hắn cảm nhận được tôi đã dần hết dưỡng khĩ nên đã thả lỏng ra một chút. Sau đó, hắn nhẹ nhàng vuốt tóc tôi lên, nói:
- Từ bây giờ, cậu là đồ chơi của ta. Gọi ta là Chung Nhân nhé.

Tôi mệt mỏi nhìn hắn mặc kệ hắn đang nghịch ngợm ở phía dưới. "Cảnh Tú, Cảnh Tú". Tiếng gọi của ai đó khiến tôi giật mình. Mở mắt ra, những tia nắng chói lòa len lỏi vào trong căn phòng tôi khiến tôi theo phản xạ mà nheo mắt lại. Quay sang phía bên phải là người anh hai - Đỗ Thắng Hiền đang lay mạnh người tôi dậy.

Tôi thở phào nhẹ nhõm nhìn xuống dưới, tất cả mọi thứ vẫn chưa bị gì "Phù! Hóa ra tất cả chỉ là một giấc mơ!" Mọi thứ trên người tôi đều ổn chỉ trừ là cơ thể hơi đau nhức. Nghĩ lại đến giấc mơ hôm qua khiến tôi cảm thấy thật kinh khủng.

Chưa bao giờ tôi lại có thể mơ một giấc mơ kì dị đến vậy. Giấc mơ kỳ lạ nó rất thật như thể đã có người làm thật."Chung Nhân? Sao mình nghe tên này quen quen".Tôi nặng nhọc lết cái thân tàn tạ của mình vào phòng tắm, trút bỏ hết những thứ dơ bẩn trên người đi rồi mới đi học. Đến trường, mọi thứ sẽ chẳng có gì đáng nói khi tôi liên tục thấy Chung Nhân xuất hiện ở những nơi tôi đến.

- Chung Nhân, sao anh lại ở đây?

.
.
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro