Chương 14: Là sếp Park làm khó thư ký Kim !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong nhà ngoại trừ cô giúp việc vào quét dọn theo giờ đã quy định ra thì ngay cả cha mẹ em ấy cũng khó mà bước vào phòng.

Nhưng mà... hôm nay một đôi giày nữ lại ở trong đây.

Gương mặt của Woohee trở nên méo mó, dữ tợn, gào lên như phát điên:

"Chaeyoung, em có con khác rồi phải không? Con hồ ly tinh đó là ai?"

Chaeyoung cau chặt mày, cô ta muốn chết hay sao mà dám gào lên với cô?

Tiến lên hai bước, giơ chân đá một phát vào chân của Woohee, đá bay cô ta ra ngoài.

Park Chaeyoung đã nói từ sớm là cô không có cái nguyên tắc không đánh phụ nữ. Đặc biệt là với Bae Woohee.

"Cút, sau này cô còn dám bén mảng đến nữa, tôi sẽ cho người chặt đứt một cánh tay của người nhà họ Bae."

Park phu nhân nghe thấy tiếng tranh cãi liền lên xem thế nào, lên đến nơi thì thấy Woohee nằm gục trên mặt đất, đau đớn rên rỉ, mặt con gái thì đen xì:

"Sao thế, sao thế này?"

"Bác ơi, Chaeyoung em ấy có người khác rồi, em ấy có người khác rồi."

"Thế thì sao...lạ lắm à?" - Park phu nhân cau mày.

Bà biết con mình vẫn không đụng đến Woohee, nhưng con bà đến tuổi này rồi, có phụ nữ thì là chuyện bình thường mà?

Woohee sống chết tóm chặt lấy tay của Park phu nhân, gào lên:

"Không phải đâu, không đâu bác ơi... bác không hiểu đâu..."

Park phu nhân bị Woohee bóp đau cả tay, giằng mạnh tay ra, có chút bực mình:

"Ôi trời, được rồi, bác không hiểu, giờ muộn lắm rồi, con mau về nhà đi, bác buồn ngủ sắp chết rồi đây này..."

Bae Woohee bị người giúp việc túm lấy, lôi ra ngoài.

Park phu nhân xoa xoa cánh tay bị bóp hồng cả lên, buồn bực hỏi:

"Con bé đó làm sao thế, trúng tà à?"

"Mẹ..." - Chaeyoung khoanh tay, dựa lưng vào cửa.

"Có chuyện gì?"

"Sau này con không muốn thấy mặt cô ta xuất hiện trong nhà nữa."

Bà Park nhíu mày: "Nhưng, cô ta không phải là bạn gái con à?"

"Con đã thừa nhận bao giờ chưa?"

"Nhưng, mọi người đều..."

"Sau này con sẽ kết hôn, nhưng vợ của con tuyệt đối không phải cô ta, tiêu chuẩn của con chưa thấp đến mức đó."

"Nếu như cô ta mà đến nữa, thì mẹ sống một mình với cô ta nhé? Con lập tức dọn ra ngoài ngay."

Park phu nhân nghe vậy vội vàng xua tay:

"Được rồi, mẹ nghe con là được chứ gì... nhà đã neo người thế này, con mà còn dọn ra ngoài, mẹ sợ lắm đấy...."

"Được rồi, mẹ ngủ ngon." - Chaeyoung quay người vào trong, đóng cửa phòng lại.

Cúi người nhặt đôi giày của Suzy lên, đi vào trong phòng để quần áo, mở cánh tủ kính để giày ra, cả một mặt tường đều là giày của Chaeyoung, tiện tay ném đôi giày của Suzy vào tủ để giày.

"Để mai rồi vứt vậy..."

Sau đó đi tắm, tắm xong đứng trước gương cầm khăn lau đầu. Nhìn vết răng trên cổ sưng phù, đỏ tấy hết lên, trên đó vẫn còn dấu hai hàm răng đều đặn, nhìn cái là biết Suzy đã ác đến mức nào.

"Cắn khiếp thật đấy...."

Cô không bôi thuốc, lau xong đầu liền nằm xuống giường, dựa đầu vào thành giường nghịch điện thoại.

Tự dưng muốn gọi điện cho Suzy, nhưng mở danh bạ tìm một hồi mà không thấy mới nhớ ra là điện thoại của Suzy bị cô đập mất rồi còn đâu.

=====//=====

Ngày hôm sau, Chaeyoung thức dậy, vẻ mặt rất khó ở.

Bữa sáng cũng chẳng ăn liền đi ra khỏi nhà, khiến cho Park phu nhân sợ hết hồn không hiểu mình đã làm sai chuyện gì.

Jane cầm tài liệu mang vào văn phòng, gặp cái bản mặt khó ở đó sợ đến mức không dám thở một tiếng. Đột nhiên Chaeyoung nói:

"Điện thoại."

Jane: "Gì ạ?"

'Độp' một cái, Chaeyoung đập cái bút xuống mặt bàn:

"Điện thoại đâu?"

À... giờ Jane mới hiểu, sếp đang hỏi đến cái điện thoại của Bae Suzy.

"Đập rồi ạ..."

"Đập rồi à...?"

Jane bị lườm cho sởn hết da gà lên: "Không phải sếp bảo..."

"Tôi bảo cái gì?" - Ánh mắt của Chaeyoung u ám.

"Sếp... chờ một chút ạ." - Chị vội chạy mất.

======//=====

Jane gõ cửa đi vào, tay cầm một cái smartphone màu trắng:

"Sếp ơi, điện thoại đây ạ."

"Sao bảo đập rồi mà?"

"Tôi..." - Jane không biết phải nói gì, là sếp bảo tôi đập. Đập rồi sếp lại bảo sếp cần, mang đến cho sếp, sếp lại hỏi sao chưa đập. Rốt cuộc là sếp muốn gì ???

Chaeyoung giơ tay giật cái điện thoại, mở ngăn kéo ra cất vào.

"Đi mua cho tôi một cái mới về đây."

"Tôi biết rồi... tôi đi mua ngay."

"Đi điều tra xem thằng đàn ông đó là ai."

Jane muốn ói máu, thằng đàn ông đó là thằng nào? Ít nhất cũng phải cho người ta cái gợi ý chứ !!

May cái đầu óc của Jane cũng không đến nỗi ngu dốt. Nhanh chóng nghĩ ra người đó là ai, có lẽ là người đàn ông đã chụp ảnh chung với Bae Suzy.

"Vâng ạ"

"Tôi muốn biết, tất cả những gì về cô ta trong ba năm vừa qua."

"Vâng ạ" - Jane gật đầu

Ra ngoài Jane mới thấy nhức đầu, mua đồ cho sếp vốn là nhiệm vụ của thư kí Son mà.

Lắc lắc đầu, điều tra tất cả mọi việc trong ba năm, trước thì không hỏi, giờ mới nhớ ra hả? Đúng là dễ thay đổi.

Đột nhiên điện thoại của chị rung lên, lấy ra xem thì kinh ngạc nhìn dãy số hiển thị trên màn hình: [Bae Woohee]

Jane cau mày, chị không thích Woohee nên cứ thế mà cúp điện thoại thôi.

Tự nhiên gọi điện đến tìm chị, chắc chắn chẳng phải chuyện hay ho gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro