Chương 27: Trả thù như thế là cảnh cáo thôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Tại bệnh viện ]

Bong Pal chạy đi tìm người họ hàng của mình, cậu nhanh chóng lấy số chen ngang cho Suzy.

Sau khi bác sĩ khám xong liền nói với Suzy: "Bệnh dạ dày của cô không thể xem nhẹ được đâu, nếu cứ để chuyển biến xấu, sớm muộn gì cũng sẽ loét dạ dày, nhớ ăn uống đúng giờ, đừng ăn những món cay nóng, cũng đừng uống rượu."

"Vâng, cảm ơn bác sĩ."

Bác sĩ lắc đầu, trông là biết người này căn bản không nghe lời anh nói vào tai rồi.

Bác sĩ truyền nước cho Suzy, sau đó viết đơn thuốc, bảo y tá tiêm thuốc cho cô, Bong Pal cầm bình nước, đỡ Suzy ra ngoài hành lang ngồi.

Nước truyền chảy chậm, sau khi truyền hết nước trong bình thì cũng đã hơn một tiếng sau, Suzy cuối cùng cũng cảm thấy dạ dày của cô đỡ hơn nhiều.

Bong Pal thấy nước trong bình truyền sắp hết, vội nói: "Sắp truyền xong rồi, để em đi gọi y tá tới rút."

Cậu còn chưa nói xong, đã thấy Suzy tự rút đầu kim đang được cắm trên bàn tay ra, tự lấy ra nên vết kim đâm trên vẫn có chút máu chảy ra ngoài.

Bong Pal hét lên: "CHỊ!"

Suzy đứng dậy: "Đi thôi."

"Vâng... vâng."

Nhanh chóng rút khăn giấy đưa cho Suzy: "Chị, lau vết máu đi kìa."

Suzy ấn bừa lên vết truyền, tờ giấy lập tức đỏ thẳm, Bong Pal nhìn thôi cũng thấy đau, nhưng Suzy lại chẳng có biểu hiện gì cả.

Ném giấy vào thùng rác, lấy khẩu trang ra đeo, chưa đi được mấy bước.

"Bae Suzy."

Nghe thấy có tiếng người gọi phía sau, cô quay lại thì thấy người phía sau đang cười.

"Trùng hợp quá, không ngờ ở đây mà cũng có thể gặp được anh rể... Tôi nhớ rồi, anh tới thăm Sohee hả, tình nhân kia của anh thế nào rồi, mặt vẫn ổn chứ."

Junki bước chậm tới trước mặt Suzy:

"Tấm ảnh lần đó là do cô cố tình bảo người khác chụp, sau đó đưa cho Hyesun muốn để cô ta hiểu lầm người trong bức ảnh là Han Sohee đúng không? Đây đều là kế hoạch tỉ mỉ của cô cả, phải không Bae Suzy?"

Có điều, cũng đáng đời Bae Hyesun thôi, ai bảo cô ta có mắt như mù chứ.

Suzy cũng không định giấu giếm, nhận luôn: "Phải, là tôi, là tôi chụp đấy, thì sao nào, có phải tôi chụp anh rể đẹp trai tới mê người rồi không?"

Junki nghe xong cũng không tức giận, ngược lại càng thấy húng thú hơn:

"Cô không sợ tôi nói với nhà họ Bae rằng cô đã trở về rồi sao?"

"Tùy anh, anh cứ bảo với họ người trên tấm hình là tôi, để họ biết thằng con rể tương lai nhà họ quyến rũ em vợ, nếu anh không thấy mất mặt, tôi cũng không cản đâu."

Jang Junki tuy không thích Bae Hyesun, nhưng người như hắn, mặt mũi rất quan trọng.

Mấy ngày nay, vì chuyện của Sohee mà Junkin cũng bị hành hạ, đầu cũng sắp nổ tung rồi, nhưng hắn cũng không nghĩ tới việc sẽ nói chuyện của Bae Suzy ra.

"Nếu cô đã đóng nữ thứ trong "Tiêu Phòng Điện" thì diễn cho tử tế, ít nhất cũng đừng để phụ lòng Sohee đang nằm đó."

"Xì, nói như thể là anh thưởng cho tôi vậy, vai diễn đó vốn dĩ là của tôi, tôi lấy lại những gì thuộc về tôi, dựa vào cái gì phải cảm ơn anh? Han Sohee nằm đó thì có tính là gì, làm như anh và cô ta trong sạch lắm."

Junki trừng mắt: "Cô...?!"

Sohee bị đánh tới thảm hại, Junki thật sự cảm thấy chán ghét Hyesun, quyết tâm đòi chia tay bằng được. Kết quả, Bae Hyesun hôm qua còn cắt tay tự sát.

Suzy nghe xong thấy rất vui vẻ.

"Thảo nào, bảo sao hôm nay tôi thấy tâm trạng tốt thế, thế đã chết chưa?"

"Chưa chết."

Suzy: "Tiếc ghê."

Lời này của cô là thật, nếu như Bae Hyesun có thể chết thì cô đỡ phải ra tay rồi.

"Cô ta đang ở phòng 501." - Junki nói xong liền rời đi.

Bong Pal hỏi: "Chị, mình đi thôi."

Suzy bất động: "Làm xong chuyện này đã rồi đi."

"Chuyện gì thế?"

"Đi, tìm người họ hàng kia của em kê cho chị mấy viên thuốc ngủ."

"???"

======//======

Phòng 501 chẳng có ai trong nom, bệnh nhân dường như đã ngủ.

Suzy muốn vào, Bong Pal sợ tới nỗi mặt mũi trắng bệnh giữ chặt nắm cửa: "Chị, như vậy... như vậy không tốt đâu?"

"Ừ không tốt, cho một chút vào thôi."

"Đ-Đó là... Thuốc ngủ đấy."

Suzy đẩy cửa vào, sắc mặt Hyesun quả thật rất kém, đang truyền nước, trên cổ tay còn quấn một đống băng dày cộp.

Lấy ống tiêm ra, bên trong có thứ chất lỏng đục đục.

Cô nghiền nát thuốc ngủ rồi pha với đường Gluco, tiêm vào ống truyền.

Mũi kim đâm vào, Suzy tiêm thuốc ngủ vào trong.

"Chị thân yêu à, chị ngủ nhiều hơn một chút nhé."

Ra khỏi cửa, Bong Pal hỏi Suzy: "Chị, lỡ xảy ra chuyện gì thì sao? Lỡ như có ai biết được thì sao đây?"

Suzy mặc kệ: "Biết, thì cứ để cho biết thôi."

Tuy hận không thể giết chết cả nhà họ Bae, nhưng ban ngày ban mặt thế này, cô cũng không thể ra tay được, cô chỉ tiêm cho Hyesun lượng thuốc đủ để cô ta ngủ vài ngày, cũng chưa đến nỗi chết người.

Trước cửa phòng bệnh không lắp camera giám sát nên sẽ chẳng sao đâu.

Lần này, cô chỉ muốn dạy bảo Bae Hyesun một chút thôi.

Không truyền mấy căn bệnh như HIV, hay bệnh truyền nhiễm cho cô ta đã là phúc đức cho cô ta lắm rồi.

=====//======

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro