Q10 C21: Trò chơi kết thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.......

Ngoài cửa, Bạch Ngọc Đường đang lo lắng chờ đợi, thì thấy Triển Chiêu thình thịch đẩy cửa chạy ra, không nhìn đến ai đã trực tiếp chạy khỏi quán bar.

Bạch Ngọc Đường kinh hãi, vội vã đuổi theo... Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết xảy ra chuyện gì.

........

Triển Chiêu lao đi thật xa, cuối cùng chuyển hướng chui vào trong xe của Bạch Ngọc Đường, Bạch Ngọc Đường đuổi tới ngay sau đó, cũng lao thẳng vào xe, "Miêu Nhi, không sao chứ?"

Triển Chiêu nháy mắt với anh, cười nói, "Cậu khẩn trương cái gì, diễn thôi nha."

"..." Bạch Ngọc Đường lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, "Làm tôi sợ muốn chết."

Triển Chiêu cười tủm tỉm, "Thế nào? Hoài nghi tinh thần chuyên nghiệp của tôi a?"

Bạch Ngọc Đường nhíu mày nhìn đống máu trên tay Triển Chiêu, "Còn cười nữa, nhanh về nhà tẩy sạch!" Nói xong, khởi động xe, đưa Triển Chiêu về nhà.

Triển Chiêu ngồi ở ghế phó lái, tuyệt đối không có biểu hiện khác thường nào, Bạch Ngọc Đường nhìn anh một chút, nói, "Không vui không cần bày ra khuôn mặt tươi cười cho tôi nhìn, tôi hiểu mà."

Triển Chiêu sửng sốt, lập tức cười khổ gật đầu, cúi đầu thở dài thườn thượt, "Thực vất vả a."

........

Triển Chiêu đột nhiên nhớ tới chuyện gì, liền cầm hộp kẹo bạc hà đưa cho Mã Hân, nói, "Ngậm một viên trong miệng, " nói xong, bắt đầu lục tung xung quanh tìm gì đó.

"Miêu Nhi, tìm cái gì?" Bạch Ngọc Đường hỏi anh.

"Cái nhẫn lúc còn bé tôi dùng để đâm cậu đâu?" Triển Chiêu hỏi.

Mọi người không nói gì...

Bạch Ngọc Đường đưa tay chỉ, "Cái tủ sát tường trên lầu hai, hàng thứ ba ngăn thứ tư bên trái, trong có một hộp nhỏ màu vàng."

...

Triển Chiêu liếc anh.

"Trong đó đều đựng đồ chơi khi còn bé của cậu." Bạch Ngọc Đường nói.

Triển Chiêu xoay người lên lầu, một lát sau phình phịch chạy xuống, "Bạch Ngọc Đường, cậu bị nghiện dọn dẹp à! Chứng khiết phích của cậu càng ngày càng nặng đó!"

Bạch Ngọc Đường lông mày giật giật ... Ai bảo cậu cái gì cũng không chịu thu dọn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro