Chương 38: Cái chum thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để phá vỡ sự cân bằng này chỉ có một cách duy nhất, đó là mấy người thủ hạ kia có quan hệ đặc biệt, mà loại quan hệ ấy có thể vượt qua cả hiềm nghi, ví dụ như, có người thầm mến nhau, xuất hiện quan hệ vợ chồng, hoặc là bốn năm người trong đó bị phát hiện có cùng huyết thống, như thế, ngày vị thủ lĩnh kia bị giết sẽ chẳng còn xa xôi.

Cho nên thứ gọi là quyền lực chưa chắc là do dùng vũ lực giành lấy hay là được ban cho, mà quyền lực nhất định chính là kết quả của sự cân bằng trong ván cờ lợi ích.

Thế thì thảm luôn, giống như việc sở hữu tài sàn là một dạng hành vi, tài sản đã thuộc về bạn, bạn sẽ không cần ngày ngày lo lắng về quan hệ giữa mình và nó, cũng không cần lo sẽ có một ngày những tài sản ấy sẽ xử lí bạn. Nhưng quyền lực thì khác, nói trắng ra, nó có rất nhiều trạng thái cân bằng.

Người áo đen lợi dụng phương thức khống chế những vị trí chủ chốt để khống chế một ít "việc" xảy ra, đó là chính là sử dụng bản chất của quyền lực, khi đã khống chế đủ nhiều, đủ mấu chốt đến tầng cuối cùng, như vậy ta sẽ tước bỏ được quyền lực của "vận mệnh."

Việc đó bằng với lợi ích một người trên vạn người, phân bố ở nhiều mặt trong xã hội, bọn họ đều là anh chị em, đều có chung lợi ích cốt lõi nhất. Như thế bọn họ rất dễ thoát khỏi sự chi phối của quyền lực, tạo thành sức mạnh vĩ đại.

Những dân tộc thiểu số và đoàn thể địa phương còn có thể đạt tới sức mạnh cỡ đó, Trung Quốc có rất nhiều hội đồng hương, mặc dù những hội viên không có quyền lực cỡ nào đi nữa, nhưng bản thân đoàn thể này rất có sức mạnh. Cộng đồng người Maori ở Australia có thể thường xuyên đối đầu với cảnh sát có vũ trang cũng bởi vì nguyên nhân này.

Đương nhiên, cũng có những đoàn thể khổng lồ nhờ có văn hóa độc đáo, hoặc giả nhờ vào tính toàn tỉ mỉ mà đạt được mục đích đặt ra, ví dụ như Khối thịnh vượng chung người Do Thái, hay là gia tọc tài chính Rothschild ở châu Âu.

"Bình thường thứ khống chế người khác dể dàng nhất là giao thông và thông tin, cậu có thể không hiểu, nhưng đó là thứ cốt yếu trong việc khống chế và thống trị." Người áo đen nói: "Nhưng đất nước này lại không giống với các nước khác, đây là một nước có chế độ công hữu, quan chức càng lớn thì càng yếu, giống như tiền giấy vậy, bọn họ do một tờ giấy bổ nhiệm, trong chớp mắt nắm trong tay quyền sinh sát người khác, nhưng một tờ giấy khác cũng có thể lập tức cướp đi quyền lực ấy. Toàn bộ mạch máu kinh tế đều trong tay hệ thống công hữu này, không có thứ gì thuộc về hệ thống tư hữu. Đó chính là thành công mấu chốt của chúng tôi."

"Gia tộc của Trương Khởi Linh, thông qua không chế tài phú và đỉnh chóp của quyền lực mà không chế tất cả, còn chúng tôi thông qua khống chế tầng đáy của quyền lực để khống chế tất cả. Chúng tôi dùng một thời gian gần như không thể tính toán để đoạt đi quyền lực trong mấy thế kỷ của bọn họ. Vì mục đích này, chúng tôi thậm chí đã thay đổi cả chế độ xã hội."

"Ở một quốc gia theo chế độ công hữu, nếu muốn khống chế thông tin thì dù cậu có đi đối phó với người đứng đầu của một vùng cũng không có ý nghĩa gì, bọn họ không biết nó bắt đầu ở đâu, cũng không biết phải làm sao để nó chấm dứt, cậu cũng không thể bắt họ ra lệnh cắt đứt nguồn tin. Mà, ông chủ của một công ty thông tấn tư nhân hoàn toàn có thể mạnh mẽ chấm dứt sự hoạt động của nguồn phát thông tin. Công ty là của hắn, hắn có thể gánh chịu tổn thất, hắn cũng có thể phá huỷ tất cả. Như vậy chẳng bằng cậu đi khống chế một người thợ sửa chữa, anh ta có thể dễ dàng ngắt tín hiệu của một chiếc điện thoại di động trong vòng mười phút."

Lê Thốc dốt đặc chính trị, thủ lĩnh nói những lời này, nó nửa hiểu nửa không, ngược lại lại ngửi được một vài tin tức. Nó không phải là dạng người theo đuổi đến cùng, bởi cũng chẳng thể cứ mãi miết theo đuổi như thế được.

Đêm đó bọn họ theo đám dân trộm mộ xuất phát đến cạnh cái ao, trăng đêm ấy rất lớn, Lê Thốc không xuống xe, xe lăn lại quá sức phiền phức, nó cứ dựa trong xe, nhìn đám người kia đánh ngất ba thôn dân. Sau đó đặt máy bơm xuống, bắt đầu bơm nước ra ngoài.

Qúa trình cực kì thuận lợi, đồng bằng hoang vu, cơ bản đều không có ai qua lại, chưa đến ba giờ, ao đã dần thấy đáy, bọn họ dùng loại đèn các cửa hàng thường dùng để chiếu sáng biển quảng cáo, chiếu vào đáy ao, liền nhìn thấy vô số chum nước lộ ra dưới lớp bùn lầy đáy nước.

Những cái chum ấy khác xa với những gì nó tưởng tượng, nó cữ ngỡ là một cái chum bình thường, trên miệng lắp một cái nắp, nhưng những cái chum dưới kia, dường như là ghép hai cái chum lớn vào nhau mà ra. Nhiều cái đã hư hại, bên trong toàn bùn là bùn.

Bơm nước ra đã làm bùn đất vẩn lên, nên không thề nhìn thấy những chum nước này có những đường văn màu đỏ, những tên trộm mộ bắt đầu nhảy xuống đáy ao, lấy tay lau mặt chum, lộ ra hoa văn trên mặt chum.

Mấy kẻ có lòng tham liền trực tiếp cầm lấy những cái chum bị hư hại, muốn nhìn thử bên trong đó chứa cái gì.

Lê Thốc cảm thấy sợ run cả người, mấy thứ trong cái ang kia đều là xác ướp cổ, đến nó cũng không dám nhìn vào trong. Nhìn thấy nước bùn trong chum bị quấy lên, còn bất chợt bơi ra một con cá, nó đột nhiên thấy mình đang làm chuyện ác nhân thất đức.

"Úng quan là phương pháp mai táng của người nghèo khổ, có thể tìm được thứ tốt cũng khó lắm, hàng cứng rất ít, chỉ có thể dựa vào vận may, nhiều khi lại tìm thấy vòng tay trang sức linh tinh, nhiều khi lại tìm thấy thứ không đáng giá gì, nhưng hiện giờ đồ vật còn rất ít, có thể kiếm chút cũng đỡ." Trưởng đoàn nói.

Nhanh chóng có người tìm ra chiến lợi phẩm, phát hiện được một cái chum màu đỏ, bọn họ thử lấy tay quệt bùn trên thân chum, nhìn thấy cái khe giữa chum được niêm phong cực kỳ tốt.

Người bên dưới quay lên xin chỉ thị: "Cái chum này không tệ, phẩm chất cũng tốt, có muốn cùng nhau vác lên không?"

Đây rõ ràng là đang muốn tăng giá, việc này cũng giống như đánh bạc, chưa mở quan tài, đồ vật bên trong như thế nào còn chưa biết, người sành sỏi có thể dựa vào hoa văn mặt ngoài và tình huống cụ thể để phán đoán giá trị của đồ ở trong, đương nhiên, xác suất đền tiền rất cao. Tên buôn phản đối đề nghị đó, dùng tiếng bản địa nghiêm khắc ngăn cản vài câu, những người khác đành phải tiếp tục tìm quan tài.

Hiển nhiên người áo đen đưa ra cái giá không tồi, bọn họ cũng không muốn mạo hiểm như thế, hơn nữa nhân số hai bên bằng nhau, không nên gây xung đột.

Úng quan màu đỏ được vớt lên, Lê Thốc gần như ló đầu ra cùng lúc đó, thấy bùn xung quanh thứ họ mang lên bờ đã tuột xuống hết, nỗi hiếu kỳ càng dâng lên đỉnh điểm. Bốn phía đen như mực, ánh đèn nhợt nhạt chiếu vào cái chum rêu xanh.

Con người đối với cái chết, mồ mả và bầu trời cái gì cũng hiếu kỳ, huống chi là độ tuổi này của nó. Liền nhìn thấy tên buôn cùng một tên trộm mộ đang dùng khoan khoan vào, ở trên thân chum xuất hiện một cái lỗ.

Không có nước hay bùn chảy ra, cái chum này kín hoàn toàn.

Tên trộm mộ ở trên nhìn đến ngẩng người, bỗng nhiên quay xuống hét to mấy tiếng với đám người còn đang vớt đồ dưới ao.

Người bên dưới toàn bộ chạy vọt lên, tên buôn thấy có biến lập tức hô lên, thủ lĩnh nhảy từ mũi xe xuống, hai bên lập tức giằng co, đến dao găm cũng rút khỏi võ.

Chum này nếu như hoàn toàn được bịt kín, với độ lớn như thế này không thể chìm cố định ở đáy nước được, trong này hẳn có cái gì đó.

Hiển nhiên cái giá tên buôn đưa ra không đủ cho dã tâm của nhóm trộm mộ này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro