Phần lời tác giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là người nhập cư, Sài Gòn như một miền đất lạ. Đây, miền Viễn Tây của những kẻ chinh phục không biết sợ, xứ sở sẵn sàng cho bất cứ ai cơ hội trở thành anh hùng hay mưu sinh lương thiện.

Nhưng cũng ở đây, những người trẻ chúng tôi đã đánh mất mình, đã say sưa trong hoa lệ, đã ngấm ngầm phải vùng lên chạy trong dòng chảy cuốn xiết đầy ảo tưởng.

Sài Gòn này vậy đó, yêu thương không hết, nhưng cũng rỏ máu mà sống. Có những người đã gục ngã, ai đó gọi họ là "nạn nhân của đô thị", nghe chua chát thẳm sâu và tủi hổ vô cùng.

Nhưng cũng bao điều tỏa sáng, vuốt ve vết thương lành, như cái thịnh tình và lòng tốt của người Sài Gòn _ nó trở thành một mảnh bao dung để người ta dù thương tích đầy mình, cũng tự dưng mà yêu thành phố.

Đây là Sài Gòn của tôi, một thành phố đắng cay trên từng cung đường, hồn nhiên mỗi bình minh và chen nhau đến chết ngạt trong đêm triều cường bi quan bậc nhất.
... Tôi đã yêu nó ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro