#ĐOẢN_1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô - Hàn Yến Vân con út của tập đoàn Vân Thiên, là một cô gái đáng yêu, dường như ai khi nhìn thấy cô cũng muốn yêu thương, che chở nhưng......
Đúng vậy, chỉ có anh- Dương Anh Thiên chính là người anh trai nuôi của cô, vì cha mẹ cô hiến muộn nên mới nhận anh về nuôi từ cô nhi viện. Từ lúc cô sinh ra cho đến khi mở mắt, người cô thấy đầu tiên đó là anh, hễ ai tiếp cận anh thì cô đều đánh. Có lẽ cô là một tiểu thư được nuông chiều từ bé nên khá là bướng bỉnh.
Vào mùa hè năm cô 15 tuổi, cô đã tỏ tình với anh nhưng anh lại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn côn, như vậy còn đau hơn cả lời từ chối của anh.
Nhưng cô rất ngạc nhiên khi anh bỗng mỉm cười, xoa đầu cô rồi nói:  " anh cũng thích em mà "
Đó không phải là đáp án cô muốn! Anh biết cô thích anh không phải kiểu "thích" mà anh nói!!
Mùa đông năm cô 16 tuổi.... Cô lại tỏ tình anh và....anh đồng ý. Cô vui lắm, cô cười rạng rỡ chạy đến bên anh, ôm anh sau đó kiễng gót chạm nhẹ vào môi anh. Anh ôn nhu ôm cô đáp lại nụ hôn nồng nhiệt.
Năm cô sắp tốt nghiệp cấp 3, cũng là ngày gia đình cô càng ngày càng đi xuống. Tập đoàn Vân Thiên có lẽ sẽ phá sản, điều này làm cô rất lo lắng cho anh và cha.
Hôm nay, một buổi sáng sớm đầy sương........ngày này là ngày cô và anh bắt đầu mối quan hệ này. Cô dậy sớm chuẩn bị tất tật từ sáng đến tối và ngồi chờ anh trở về!!! Vì ba mẹ cô đang đi công tác để bàn bạc cứu vớt công ti
19h........

20h………

21h……………

22h……………

Cô lo lắng sợ anh sẽ xảy ra chuyện gì!!! Mang áo khoác vào, cô chạy thật nhanh đi tìm anh. Đến công ti........không có, cô chạy tìm khắp nơi quanh đó nhưng chẳng thấy anh. Cô mệt thở hổn hển vào quán ăn gần đó định mua ít nước nhưng....... Người trước mặt cô bây giờ chính là người mà cô chạy khắp nơi tìm kiếm. Cô ngạc nhiên nhìn 2 người trước mặt cô đang ân ân ái ái với nhau........tim cô thắt lại. Nước mắt cứ thế chảy xuống, cô cố chấp rằng mình nhìn làm, nên cất giọng yếu ớt dường như không muốn anh nghe, chỉ là cô sợ.......... sợ đó chính là anh.........người cô yêu.
~còn~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro