Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

rất lâu rồi từ khi gã bên em. em nhận thức về căn hầm bí mật. nơi bản giao hưởng cái chết cất lên trong đêm đen tối mù.

gã rút cạn linh hồn sinh vật ngây ngô. chảy đầy trên tay gã là máu tươi vị lả lướt ngọt ngào. giọt linh hồn thẩm thấu vào da, rơi rớt xuống mặt sàn nhẵn nhụi.

gã biết, em phải chết từ lâu. ngày em bước chân lên bậc thềm lạnh lẽo, dâng mạng sống cho mầm mống tội đồ. rẻ rúng thứ tình yêu mù quáng, trọn niềm khao khát đầy vơi.

vì gã thương em. sâu trong từng tế bào não, nâng niu phần tĩnh mạch dưới da, em của gã là thiên sứ mùa hạ.

“omi yêu anh không?”

“em thương anh nhất mà.”

phả hơi nóng vào gáy em, gã nhai cắn một bên má ấm mềm. em chui gọn trong vòng tay rộng mở, dụi đầu đón chào cơn say giấc triền miên.

ngủ yên bên chăn nệm mùi hoa, cơ thể em chìm trong áo sơ mi gã. mưa ngâu quạnh quẽ cùng bi ai, như chất chứa thứ tình yêu nóng rẫy. gã hôn lên môi em. nụ hôn cuối cho tình mình ngây dại.

“em tìm anh nhé, tình yêu.”

gã thì thầm bên tai em, thở nặng nhọc cơn hô hấp lạ lùng. gã chưa từng đắn đo mỗi lần hạ dao xuống, dứt khoát gọn gàng không vương chút tình thân.

và với em, gã nấc lên những cơn run ớn người. từng đợt tia sáng hắt vào môi, loé lên dưới ngọn đèn vụt tắt.

gã cắt cổ em, ngọt lịm như dâu tây chín muồi. dầm dề thứ chất lỏng vương tay, gã giết em đêm hạ kia chảy dài.

nắng nhảy trên xác em, như hoa hồng thối rữa.

đêm tình đôi ta đây, giờ hãy còn tàn lụi. giằng xéo khắp làn da, điên loạn mối tình này mục nát. gã khoét sâu màn sương em, nhấc tim lên ở lại nơi cuối cùng.

“này nắng ngoài kia ơi, mang em đi trong đêm hè vắng lặng.”

gục đầu bên xác em, gã loay hoay chiếc đĩa sứ hồng nhạt. dòng nước chảy đỏ au, khô ráo bên drap giường trắng mịn. đen đúa và xấu xa, đem tội ác mới thành hình.

mân mê vật mềm mại trong tay, vỡ choang vào mặt tường tĩnh lặng. gã áp vào thân em, âu yếm dưới tà dương rực rỡ. em nhắm nghiền đôi ngươi nâu trầm đục, và má hồng chỉ còn phớt hoàng hôn.

gã say sưa nhìn khẩu súng dưới chăn, cắn tay em ngắm nhìn lưu ly nở.

bung bét khối óc ai, vương vãi xác người tình thơ thẫn. ngã quỵ dưới thường xuân, chết bên nhau ánh mặt trời cháy đỏ.

cảnh sát ập vào đâu, chông chênh trên con đường lát sỏi.

gã ôm cứng lấy em, bên cò súng ngập ngụa toàn tanh tưởi.

tựa sát gần bên nhau, e ấp dưới mái vòm chói lọi.

trong yên vui thứ khoái trá ngọt tình.

rồi gã là của em, và em thuộc về gã.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro